|
Post by penquin on Jun 19, 2016 2:29:33 GMT 7
Nhân vật: Kai | Lavia Thời gian: Ngày 1/2, buổi sáng 10h Địa điểm: Băng ghế đá List tương tác: 1 2 3 4 5
"Tôi nhầm người. Tôi xin lỗi. Tôi rất vui lòng nếu cô tránh ra một bên và để tôi yên." – Sau một lúc, cậu ta bực bội đáp. Tay cầm dây cương toan dắt con chó đi.
Đúng là khó tính mà.
"À còn nữa...Tôi nghĩ cô quá tuổi cho cái xưng hô "cậu-tớ" rồi đấy."
…. Nói chuyện kiểu gì thế này? Vừa mới gặp gỡ thôi mà đã rồi... Lavia đừng yên, đơ mặt không thèm trả lời. Con chó bên cạnh cũng đừng yên phăng phắc không chịu theo chủ. Khiên cậu trai đối diện càng lộ rõ vẻ khó chịu. Và rồi…
“…… …… Nếu anh muốn đi thì phải để con chó ở lại.”
Lv.1 Lavia
|
|
Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jun 19, 2016 2:30:02 GMT 7
Thời gian: Ngày 1/2, 13 giờ 45
Địa điểm: Công viên Sau khi tiễn các cháu nhỏ ra về, bằng một cách thần kì nào đó, "hội người lớn" vẫn đi cùng nhau. Adrian biết được thêm một vài thứ về người bạn vừa gặp của mình qua những cuộc trò chuyện dọc đường đi. Một giáo viên, dù rằng nhìn qua thì có cho tiền anh cũng không thể nghĩ tới. Thật là thú vị, một kẻ làm ở bar với trách nhiệm làm nhân sinh quan ngày càng đổ đốn cùng một người có nhiệm vụ nuôi dạy mầm non Tổ quốc. Nghĩ tới đó, môi anh tự động nhếch lên không lí do. Bỗng nhìn thấy một vật gì đó, bước chân Adrian dừng lại. Là máy bán hàng tự động, với đầy đủ từ nước uống thức ăn tới những món đồ điện tử nho nhỏ. "Gong Nam nè, hồi nãy một mình đồng chí trả hết cả chầu phải không?~ Bây giờ có muốn uống gì không tui khao lại cho~ Dù đương nhiên không thể chất lượng như trong quán đàng hoàng rồi~" Nhưng mà nó rẻ hơn rất nhiều, đó mới là điều quan trọng
|
|
|
Post by Moo Maria O.Z.W on Jun 19, 2016 2:43:10 GMT 7
Nhân vật: Kai | LaviaThời gian: Ngày 1/2, buổi sáng 10h Địa điểm: Băng ghế đá List tương tác: 1 2 3 4 5 6"Nếu anh muốn đi thì phải để con chó ở lại." - Cô ta tỉnh bơ nói. Cô nàng này, có vẻ là tiểu thư thật rồi. Lối ăn nói ngang ngược thế này chắc chắn là do từ nhỏ được nuông chiều quá mức mà thôi. Thực ra nếu giao luôn con chó cho cô ta thì được thôi, hắn còn mừng nữa là, nhưng mà vấn đề ở chỗ, con chó là của đồng nghiệp hắn, mà hắn thì không phải loại người vô trách nhiệm. Tự dằn lòng như thế, nhưng hắn đang CỰC KÌ BỰC BỘI, để giữ bình tĩnh, hắn đành cầu hòa.
"Tiểu thư xin hãy TRẢ LẠI CON CHÓ cho tôi đi ạ." - Hắn nói, không hề để ý rằng ánh mắt của mình hằn lên những tia giận dữ, giống như lúc hắn phát hiện thêm một cái xác trong vụ án mà hắn đang theo đuổi tìm câu trả lời vậy.
Có lẽ lần này tính nóng nảy của hắn đã thắng rồi.
Lv.1 Lavia
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jun 19, 2016 3:20:04 GMT 7
Nhân vật: Adrian || Gong Nam || MatthewThời gian: Ngày 1/2, 13 giờ 45Địa điểm: Công viênRồi, đây có thể gọi là tương quan hội cùng tuổi? Không hẹn mà đi, một cách thần kì, sau khi ra khỏi quán, ba người chỉ-nhìn-là-biết sói đói cáo già tự động xáp lại với nhau, và cũng không bàn tán, cùng nhau bước thẳng tới công viên. Có thế lợi phối hợp, hắn và Adrian thay phiên bắt chuyện không ít thì nhiều với thầy Nam. Vâng, THẦY ấy, sensei ấy, teacher ấy, sư phụ ấy. Vấn đề công việc không ăn nhập mặt người, làm việc ở bar riết thì cũng đã thầy nhiều, nhưng không bao giờ hắn hết thấy thú vị hay ngạc nhiên. Sao nhỉ? Dáng người dỏng cao, tóc tai mặt mũi bảnh bao, sáng sủa... không gọi là sáng sủa được, mùi tà đạo có phảng phất. ..... Đồng loại? Chậc, gọi vậy nghe sai trái, nhưng ai mà ngờ được. Theo hắn đoán, người này cũng không đơn thuần là một giáo viên lành mạnh đâu. Tâm trạng rất tốt, huýt sáo vài câu. "Gong Nam nè, hồi nãy một mình đồng chí trả hết cả chầu phải không?~ Bây giờ có muốn uống gì không tui khao lại cho~ Dù đương nhiên không thể chất lượng như trong quán đàng hoàng rồi~" Gì? Cậu trai keo tiền không chịu bao đồng nghiệp lấy một chai rượu lại mở miệng chủ động mời khao nước? Dù cái mức độ tiết kiệm của cậu ta vẫn thể hiện ra vì cậu ta mời....nước lon, nhưng nếu báo cho bố già với chị hai nghe thì chắc long trời lở đất. Không thể để cơ hội vuột qua khỏi tầm tay. Có là phải nắm lấy. "Cái nào đắt nhất ấy, cà phê sữa thượng hạng cho tôi nhé Adrian-chan~ <3 " Hắn không ngần ngại lợi dụng thời cơ nói ngay giành phần cho bản thân, không phải ngày nào bạn cũng được thấy đầu trắng miệng mòe kia móc hầu bao.
|
|
|
Post by nam on Jun 19, 2016 3:32:17 GMT 7
|
|
|
Post by penquin on Jun 19, 2016 7:18:27 GMT 7
Nhân vật: Kai | Lavia Thời gian: Ngày 1/2, buổi sáng 10h Địa điểm: Băng ghế đá List tương tác: 1 2 3 4 5
"Tiểu thư xin hãy TRẢ LẠI CON CHÓ cho tôi đi ạ."
Người kia giận dữ quát đáp lại, ánh mắt chăm chăm về phía cô thật đáng sợ. Hừm, sao lại nóng tính thế nhỉ? Lavia vẫn khá bình tĩnh ( do mặt liệt cảm xúc bẩm sinh ), nhưng chú chó Shiba thì trông hơi run rẩy. Hừm...phải rồi nhỉ..Cô gái người Nga nhẹ nhàng ôm con chó vào lòng, im lặng một lúc, rồi rất bình tĩnh quay sang nói : "Không phải cứ nóng nảy lên là giải quyết được mọi chuyện đâu. Shiba là một giống loài rất thông minh và nhạy cảm. Anh có bao giờ tự hỏi chú chó không chịu vâng lời anh là do nó lì lợm hay là do nó sợ hãi hay không? Tôi không thể đánh giá được con người anh chỉ trong vài lời giao tiếp như thế này, nhưng hành động của anh chỉ vì một chuyện nhỏ mà quát lên sẽ không thay đổi được mối quan hệ của anh và chú chó đâu."Cô gái để một ít thời gian cho người kia bình tĩnh lại dần, sau đó mới đặt Shiba xuống...Chú chó vẫn còn hơi run, nhưng ánh mắt lộ vẻ gì đó như một chút hi vọng, hướng về chủ nhân của mình..."Giờ anh hãy xoa đầu Shiba đi, được chứ? Chú chó này là người bạn của anh đấy."
Lv.1 Lavia
|
|
|
Post by pumpkin on Jun 19, 2016 9:26:36 GMT 7
Nhân vật: Francessa và Semyon Thời gian: Chiều ngày 1/2 Địa điểm: Công viên
List tương tác: 1 2 3 4
Người con gái bật ngón cái cảm ơn rồi đi mất. Semyon nhẹ nhõm, tiếp tục tận hưởng mùi vị thơm ngon của bánh gừng. Nhưng sự đời có ai ngờ, mười lăm phút sau cô nàng kia lại xuất hiện:
"Xin lỗi, lại là tôi đây?" - Chị vẫy tay - "Cậu có thể chỉ đường ra cổng cho tôi không?"
"...."
Semyon tiến về phía cô gái, tay cậu nắm lấy tay cô dẫn đi - "...hướng này."
Francessa Semyon
|
|
|
Post by sigrid on Jun 19, 2016 9:35:22 GMT 7
Nhân vật: Francessa và Semyon Thời gian: Chiều ngày 1/2 Địa điểm: Công viên
List tương tác: 1 2 3 4 5
Francessca đang nghiêm túc tự đánh giá bản thân, khi từng này tuổi rồi còn được một cậu trai kém tuổi dắt đi vì lạc. Họ đi qua hai người đang tựa vào vai nhau mà ngủ, ôi tuổi trẻ.
"Cảm ơn cậu nhiều." - Chị nói, mắt bắt gặp chiếc bánh gừng của cậu trai - "Cậu muốn đi ăn gì không? Tôi sẽ mua gì đó để cảm ơn."
Francessa Semyon
|
|
|
Post by Bánh Mì on Jun 19, 2016 10:12:47 GMT 7
Nhân vật: ToastThời gian: Ngày 1/2, tối 8h45 Địa điểm: Công viên Ahhh thật là một ngày phiền phức với vụ đổ sữa lên người làm cô phải chạy về nhà tắm như điên cuồng vì sợ cái viễn cảnh mấy con kiến lửa tha cô đi mất, nhưng mà giờ thì không sao rồi, một buổi tối thoáng mát thế này mà không đi dạo một vòng thì thật tiếc, vả lại cô cũng thích việc ngồi trên ngọn đồi của công viên hóng gió và nhìn những ánh đèn phát ra từ những toà nhà cao ốc, hàng quán phát ra lung linh trong bầu trời đêm quả thực là không có gì cái cảm giác yên ắng tĩnh lặng lúc đó
Toast
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jun 19, 2016 10:22:52 GMT 7
Nhân vật: Adrian || Gong Nam || MatthewThời gian: Ngày 1/2, 13 giờ 45Địa điểm: Công viênCùng gọi một món uống, cùng bào tiền một nạn nhân, đồng đều một cách thú vị. Hắn xem đây là dấu hiệu nhận thức đồng bọn từ đối phương, cả hai một kiểu suy nghĩ, và hắn thấy được, thầy Gong Nam đây cũng có chút để ý với đồng nghiệp của hắn. Tính ra thì không sai, đến chính hắn, ngày đầu gặp gỡ đều không thoát khỏi cảm giác ám mị xung quanh cậu, cùng với nét miệng cười nhoẻn bí hiểm kia. Thật sự thì, nó làm người khác cảm thấy mời gọi đó. Hắn quan sát một lượt từ đầu tới chân Adrian khi cậu đứng phân vân không rõ nên uống món gì, và hắn biết dù vô tình hay cố ý cùng đang làm như hắn. Thấy vui là điều dĩ nhiên, nhưng với hắn, nó vui theo hướng như thể hai con thú ăn thịt đang ngồi với nhau và chơi với động vật nhỏ ấy. Biến thái, được rồi hắn nhận mình rất biến thái vì lối nghĩ này. Đoạn thầy Nam lục lọi túi, lấy ra một bao thuốc. "Ai hút không?" Trên bao thuốc có dòng chữ Black Captain được cách điệu phức tạp rất đẹp, quả nhiên là cũng sành điệu nha. Vì công việc liên quan tới giọng nói, hắn ít khi nào đụng đến chất kích thích hoặc đồ ăn cay. Có điều, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, đây là tình huống ngoại giao bắt buộc, tạo dựng mối quan hệ chính là lúc này. Cũng đã khá lâu từ lần cuối hắn cầm lấy một điếu thuốc. "Liền cho tôi một điếu với, thầy Nam" Đưa tay nhận lấy điếu thuốc, tôi nhanh nhảu rút hộp quẹt ra. Tôi không hút nhiều, nhưng tính chất môi trường công sở là luôn mang theo một số thứ có thể dùng để phục vụ xã giao. Bàn thân bố già cũng hút thuốc, tôi cứ phải châm cho miết. /Xoẹt xoẹt Tiếng bật lửa như là tín hiệu, thầy cũng đưa điếu thuốc đang ngậm trên môi lại gần tôi, cả hai cùng đưa đầu lại gần nhau để hai đầu thuốc nhận được mồi châm. Cái gì cần thì gần như đạt được rồi, đàn ông rất dễ kết tình anh em.
|
|
|
Post by pumpkin on Jun 19, 2016 10:28:56 GMT 7
Nhân vật: Francessa và Semyon Thời gian: Chiều ngày 1/2 Địa điểm: Công viên
List tương tác: 1 2 3 4 5
"Cảm ơn cậu nhiều" - cô gái kia lên tiếng, phá vỡ sự im lặng - "Cậu muốn đi ăn gì không? Tôi sẽ mua gì đó để cảm ơn."
Cũng đến gần cổng công viên rồi. " Ừm, thực sự không cần đâu, nhưng mà..." - bụng Semyon vang lên tiếng "ọt ọt". Có lẽ một cái bánh gừng vẫn chưa đủ - "....chị gái, phiền chị sang cà phê lơ lửng ăn chút gì đó với em nhé? "
Francessa Semyon
|
|
|
Post by Mozzarella on Jun 19, 2016 10:35:42 GMT 7
Nhân vật:Lê NguyễnThời gian: Ngày 1/2/2115. 7h sáng Địa điểm: Công viên Ành! Nguyễn thực hiện thành công cú úp rổ, cậu vui vẻ ảo tưởng sau lưng mình có đôi cánh nhỏ đang phấp phới vậy. Chân chạm đất, Nguyễn tiếp tục dẫn bóng chạy xa khỏi trụ nhà, quay lưng lại thực hiện ngay cú ném xa 3 điểm, mặt không cảm xúc nhưng mồm thì hô "piu~" như cầu nguyện, rất tiếc là không thành công, bóng bị văng ra ngoài rổ được Nguyễn nhặt lấy, cậu tưng bóng 1 chút rồi lại thôi, tay vừa gỡ tai nghe 1 bên đang gào nhạc rock điên cuồng miệng vừa thở phào, mồ hôi nhễ nhại lăn trên tóc mau chóng thấm vào khăn được vắt trên vai. Tiếc là thằng bạn cậu rủ không đi, nó bận với giải đấu Liên minh của nó, còn cậu thì bị đắm đuối với đồ án của cậu, bây giờ mới có dịp thó đầu ra ánh sáng. Nguyễn với lấy chai nước lạnh được nhét trong balo dưới đất, hớp 1 ngụm nhỏ, cậu vừa ngậm nước vừa nhìn xa xa sân bóng rổ, công viên hôm nay cũng đông người, ngày đẹp như vậy không ra ngoài dạo cũng tiếc, mặt ít có cảm xúc Nguyễn nuốt nước cái ực, tiện tay quăng chai nước lên giỏ, tiếp tục ôm quả bóng tưng tới tưng lui giày vò nó, thực hiện vài trái úp rổ mà cậu nghĩ là ngầu
Lê Nguyễn
|
|
|
Post by sigrid on Jun 19, 2016 10:37:48 GMT 7
Nhân vật: Francessa và Semyon Thời gian: Chiều ngày 1/2 Địa điểm: Công viên
List tương tác: 1 2 3 4 5 6 7
" Ừm, thực sự không cần đâu, nhưng mà..."
"....chị gái, phiền chị sang cà phê lơ lửng ăn chút gì đó với em nhé? "
"Duyệt luôn! Chuyến này tôi bao!"
Hôm nay chị lại cúp tiết lần nữa. Nhưng kệ chứ hihi, nói dăm câu là giáo viên xuôi ngay.
"Mà này em trai, sáng nay ở quán có chuyện gì hả?"
Francessa Semyon
|
|
|
Post by pumpkin on Jun 19, 2016 11:28:36 GMT 7
Nhân vật: Francessa và Semyon Thời gian: Chiều ngày 1/2 Địa điểm: Công viên
List tương tác: 1 2 3 4 5 6 7
" Mà này em trai, sáng nay ở quán có chuyện gì hả?"
Semyon lạnh sống lưng.
"Ừm, sáng nay..em vô tình làm đổ sữa lên hai vị khách, và thế là.."
Cậu kể cho cô gái vừa gặp mọi việc: từ con sứa kì lạ bám lên một con người kì lạ, đến việc cậu đã sơ ý đụng phải một cậu trai tóc đỏ cao cao.
"...Và đó là lý do em ngồi ở rừng sồi phía kia ăn bánh. Em mệt quá chẳng muốn về nhà nữa.A, đến cổng công viên rồi. Giờ chúng ta đến quán cafe lơ lửng nhé?"
Bình thường cậu ít nói và khá ngại người lạ,nhưng hôm nay lại kể hết cho một chị gái vừa quen về cả ngày của mình, lại đề nghị cùng đi ăn. Tại sao vậy nhỉ ? Có lẽ do cô nàng này quá đỗi vô tư chăng ? Thôi, sao cũng được.
Francessa Semyon
|
|
|
Post by Moo Maria O.Z.W on Jun 19, 2016 11:30:22 GMT 7
Nhân vật: Kai | LaviaThời gian: Ngày 1/2, buổi sáng 10h Địa điểm: Băng ghế đá List tương tác: 1 2 3 4 5 6 7 8"Mẹ kiếp" - Hắn chửi thầm. Hắn ghét cái bản tính nóng nảy của hắn. Dù có cố tỏ ra trầm tính, ít nói thì hắn vẫn rất dễ mất bình tĩnh. Cô gái kia có vẻ không chút lo sợ, nói điềm nhiên: "Không phải cứ nóng nảy lên là giải quyết được mọi chuyện đâu. Shiba là một giống loài rất thông minh và nhạy cảm. Anh có bao giờ tự hỏi chú chó không chịu vâng lời anh là do nó lì lợm hay là do nó sợ hãi hay không? Tôi không thể đánh giá được con người anh chỉ trong vài lời giao tiếp như thế này, nhưng hành động của anh chỉ vì một chuyện nhỏ mà quát lên sẽ không thay đổi được mối quan hệ của anh và chú chó đâu."
Bị một đứa con gái dạy đời mình thì còn gì là nhục nhã hơn, hắn đã trưởng thành, đã có công việc chứ đâu còn là con nít ranh đang đi học như cô nàng kia, hắn tự kết luận. Con chó kia có vẻ đang run sợ, lấm lét nhìn hắn, hắn trừng mắt. Hắn biết hắn cần phải bình tĩnh, nhưng vẻ mặt kia, khiến hắn chỉ cảm thấy BỰC MÌNH thêm. Hắn phải tìm cách cầu hòa. "Giờ anh hãy xoa đầu Shiba đi, được chứ? Chú chó này là người bạn của anh đấy." - Cô nàng tiếp tục, ngắt mạch suy nghĩ của con người đang lửa giận phừng phừng kia. "Chậc..." - Hắn tặc lưỡi theo thói quen, rồi gằn giọng. - "Đây không phải con chó của tôi, tôi cũng không cần có thêm bạn. Xin lỗi vì tôi đã vô cớ nạt cô."Tuy vậy hắn vẫn miễn cưỡng xoa đầu con chó. Thật ra đúng hơn là hắn GIỰT lông nó mạnh bạo, bàn tay thô cứng của hắn không hề quen với mấy chuyện nhẹ nhàng thế này. Bỗng dưng, hắn cảm thấy khó thở, mọi thứ tối đen dần, trong một giây, hắn cảm thấy mình yếu đi rất nhiều, không còn có thể kiểm soát bản thân được nữa. Hắn ngồi phịch xuống ghế, cúi đầu, thở dốc... "A...Lại là nó à...Thôi đi chứ. Hôm qua tao đã uống thuốc rồi cơ mà. Để một đứa con gái thấy mình như thế này. Thật đáng xấu hổ." - Hắn nghĩ thầm, từng sức lực trong cơ của hắn dần dần nhẹ nhàng đi mất...
Lv.1 Lavia
|
|
|
Post by nam on Jun 19, 2016 11:48:56 GMT 7
|
|
Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jun 19, 2016 12:02:29 GMT 7
Thời gian: Ngày 1/2, 14 giờ
Địa điểm: Công viênAaaaaaa thật là đáng ghét mà.
Cà phê sữa thượng hạng loại đắt nhất sao. Adrian nghiêng đầu, chân không ngừng nhịp nhịp trước chiếc máy bán hàng tự động. Không phải giá của nó gấp đôi loại bình thường sao? Người ta đã có ý tốt mời thì cũng nên khách sáo một chút chứ hừ hừ. Vuốt mặt một cái, "Xem như hôm nay tôi rộng lượng vậy... ~", Adrian đưa tay lên bấm vào cái thứ có chết anh cũng không nghĩ mình sẽ mua.
A... tiếng những đồng xu lẻ rơi leng keng nơi thối tiền... Tiền của tôi đã trở thành những đồng xu lẻ... Không phải cà phê sữa loại nào cũng như nhau sao, tại sao lại phải sang chảnh như vậyyy...
Không ngừng ca thán trong tư tưởng, Adrian cầm cả hai lon cà phê đi lại nơi Gong Nam và Matthew vẫn đang đứng chờ.
"Cà phê thượng hạng của hai vị đây ôi tôi thật là người tốt mà ~... Ơ hai người hút mà không rủ tôi đấy à thật là xấu tính!"
|
|
|
Post by lyanlinlin on Jun 19, 2016 12:09:03 GMT 7
Nhân vật:Dương Linh// Tư Mộ // ErrorThời gian: Ngày1/2 , 2h chiều Địa điểm: Công Viên
Dương Linh ôm sketchbook bước vào công viên, đưa tay che ánh nắng rực rỡ đang hắt vào mặt, trong nhà quá ngột ngạt, cậu không có cảm hứng để vẽ liền lừ lừ chạy sang công viên cạnh nhà để tìm cảm hứng . Tìm vị trí mát mẻ nhất, may mắn thay hôm nay công viên khá thưa thớt . Dương Linh vui vui vẻ vẻ lôi đống dụng cụ vẽ ra không do dự chiếm hẳn hai ghế đá để bày đồ ....
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jun 19, 2016 12:27:17 GMT 7
Nhân vật: Adrian || Gong Nam || MatthewThời gian: Ngày 1/2, 14 giờ Địa điểm: Công viênCoi kìa, đương sự đã mua xong và về đích. Cơ mà hắn đang thấy cái gì thế kia, trên tay cậu chỉ có hai lon cà phê do khách yêu cầu, vậy của cậu đâu? Đừng nói với hắn là... rồi, biết rồi, cái máu tiết kiệm chắt chiu từng đồng dù lương không tệ của cậu ta lại trỗi dậy mãnh liệt khi đi tới dòng chữ "cà phê sữa thượng hạng". Hắn biết mà, tiền bạc là một trong những cách hành hạ cậu ta nhẹ nhàng mà đau đớn nhất. Đồng tiền đi liền khúc ruột, hắn nên chuyển từ nghề diễn giọng đến thợ mỏ đi là vừa. "Cậu ta lúc nào cũng kĩ tính thế hả?" Vừa hay Adrian quay lại đúng lúc Nam lên tiếng hỏi, cho dù cậu ta sẽ không nghe được câu hỏi, nhưng dùng câu trả lời để đùa cợt một chút cũng đủ ghẹo cậu rồi. "Đúng rồi đó, thầy Nam à. Adrian kĩ tính đến độ cậu ta luôn đếm từng đồng những món cậu ta mua và ghi sổ chi tiêu, nhiều khi tôi nghĩ nên hốt cậu ta về làm quản sổ hộ khẩu cho tôi luôn thì tốt hơn. Tôi không tự kiểm soát chặt tiền ra bạc vào của tôi bằng cậu ta" Cười nhếch mép nhẹ trả lời thầy, hắn hướng mắt về phía Adrian. Không để cậu ta kịp hỏi đáp lại liền, hắn rút một điếu Black Captain từ bao thuốc của thầy ra đưa cho cậu, vừa để chặn đầu Adrian phản ứng câu đùa, vừa để sẵn tiện khi lấy khều thầy một cái để thầy tiếp lời mình. Vui, rất vui đó.
|
|
|
Post by nam on Jun 19, 2016 12:45:19 GMT 7
Adrian Gong Nam Matthew Dương Linh
|
|