Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jul 6, 2016 22:59:15 GMT 7
List tt: bài trướcThật kinh khủng! Thật không thể chấp nhận được! (Không chịu bao dưỡng mà) bỏ rơi anh em để đi đánh lẻ như vậy, tội này đáng chém đầu! Nhưng nể tình bao ngày nay kề vai sát cánh, cũng không nỡ làm khó gì đồng bạn, chỉ cần có hàng thì chia là tốt lắm rồi. Bản tính thích lầy lại nổi lên, Adrian vừa định nhây thêm một bài thật dài nữa trước khi quệt nước mắt tiễn vị huynh đệ đây lên đường may mắn thì đã bị Mat kéo gần lại. Cùng với Gong Nam, cả ba túm tụm thì thầm như bàn chuyện gì hệ trọng lắm.
"Này, để ý thấy ở hướng 1 giờ không, cậu trai nhỏ người đang cầm menu lấm lét đó đó, hình như đang theo dõi mình đó."
Cái gì thế? Theo dõi? Bây giờ vẫn còn mốt theo bước chân người thương đến tận chân trời góc bể rồi ngụy trang bằng sách báo hay thậm chí kính đen sao? Thế mà anh cứ tưởng chỉ có trong phim ảnh chứ.
"Ê này! Cẩn thận đấy, có khi là biến thái cũng nên. Gần đây báo đài hay đưa tin về mấy vụ cướp t*nh tr*ng lắm"
Hả thế hóa ra không phải người thương mà là biến thái có mưu đồ đen tối sao? Xã hội bây giờ thật khó lường, thì ra cả ở nơi đông người như quán cà phê thế này cũng có thể hành sự!
"Ahahaha người tàn tật thế này không phải là đối tượng đâu" Adrian bật cười xua xua tay còn lại "Nếu có theo dõi thì chắc là theo dõi thầy Nam rồi ~ Có vẻ thầy rất nổi tiếng với học sinh mà, có khi nào là bé nào đó thương thầm nên đi theo không?"
Vừa nói, Adrian vừa len lén quay đầu lại nhìn. Quả thật là ở gần đó có một bóng người nhỏ bé đang núp đằng sau quyển menu. Kĩ năng diễn xuất có vẻ chưa được tôi rèn, vẫn còn nhiều chỗ lúng túng lắm, Adrian nghĩ, cỡ này thì không giết người cướp của nổi đâu, nói đó là học sinh thầy Nam thì có vẻ khả thi hơn nhiều. Nhưng mà phong thái ngượng nghịu này, cả dáng người đó, rồi màu tóc đó, hình như Adrian đã nhìn thấy người này ở đâu rồi. Ở đâu rồi nhỉ... Ở đâu rồi...
"A!" Bất chợt nhớ ra điều gì đó, Adrian kêu lớn một tiếng, quên mất là mình đang phải lén lút thì thầm một cách đáng nghi "Là cậu bé đứng cạnh bàn! Thì ra hai người có ý với nhau!"
Một trong một nghìn tật xấu của Adrian, đó là đôi khi sẽ không chú tâm mà lỡ miệng nói ra hết những gì mình nghĩ trong đầu.
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jul 6, 2016 23:41:53 GMT 7
Nhân vật: Matthew || Adrian || Gong Nam || Dương LinhThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng "Suỵt suỵt suỵt! Đừng có la lớn! Đẩy thuyền cặp kê gì cũng phải cẩn thận kẻo đối tượng chạy mất tiêu đó!" Hắn đưa tay đang quàng vai bá cổ Adrian nhéo má cậu một cái để ngăn chặn volume giọng đang lớn dần vì ngạc nhiên. Trong n kế quân sư, "địch bất động là ta bất địch"... à nhầm, "bắt địch"! Tức là nếu đưa địch vào thế bí, vào thế mất cảnh giác, sẽ dễ dàng tóm gọn trong tay lăn qua lăn lại như cục bông vô hại vậy đó. Trong tình thế gầm ghè theo dõi nhau, ai động đậy trước là ăn xém trọn củ hành nha! Nhưng không sao, cậu nhỏ kia có vẻ vẫn không phát hiện phía bên này. Đúng là người quen rồi ha? Vậy thì càng phải túm lại nói chuyện, đã hơn một tuần biết mặt, lại không được đụng chạm...ý cậu là, không được có tiến triển gì, Dù gì cũng phải cẩn thận, dù ba thằng to con có lợi hơn nhưng nhỏ bé như vậy rất dễ chuồn, cậu mà rượt theo vào lúc đó thì không khác gì biến thái chính hiệu luôn! "Anh em để tôi lo.." Bí mật nguy hiểm như mấy con nhện khốn nạn hay trốn trong góc nhà, hắn bình thản giả ngu đi gọi bánh gọi nước, sẵn tiện nhìn mặt xác nhận cho đỡ quê. Đoạn lúc quay về, hắn lại hướng về phía nhà vệ sinh, tức là vòng ra sau lưng cậu bé. Và, bụp, trong phút chốc hắn dùng một tay bịt miệng, một tay bế bổng cậu nhỏ lên xoay lưng che lại để không bị nhân viên tia trúng, kề sát tai thì thầm. "Bé ngoan, đừng có giãy la, kẻo là tôi không biết tôi sẽ làm gì tiếp theo với cậu đâu, nhé?" Nói rồi hắn bế cậu thẳng về phía hai người anh em kia, nhét cậu vào giữa NamNam và Adrian, còn cậu thì thả mình xuống phần ghế trống lúc nãy sau khi ba đứa túm tụm lại. Sau này có hành nghề bất lương, nhất định đi bắt cóc.
Matthew Adrian Gong Nam Dương Linh
|
|
|
Post by lyanlinlin on Jul 7, 2016 0:15:57 GMT 7
Nhân vật: Dương Linh || Matthew || Adrian || Gong NamThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng Link tt : ttDương Linh cứ nghĩ mình che dấu rất tốt nhưng khi mà miệng bị bịt kín bởi một bàn tay to, sau lưng bị một thân hình lớn áp đến, bên tai là tiếng thì thầm đe dọa thì cậu mới biết là quá muộn : "Bé ngoan, đừng có giãy la, kẻo là tôi không biết tôi sẽ làm gì tiếp theo với cậu đâu, nhé?" Cái ót của cậu đổ mồ hôi lạnh, cả người sợ đến nhũn ra, mặt vừa tái vừa đỏ . 19 năm nay, người tiếp xúc thân mật với cậu chỉ có bố mẹ, ngay bây giờ .... lại BỊ NGƯỜI ÔM, còn là người lạ !!! Bị bắt cóc ?! Cái đầu hỗn loạn của cậu cho ra kết quả này, đến khi nhìn kĩ được gương măt "kẻ bắt cóc" thì cậu đã bị nhồi nhét giữa tổ đội 3 người mà cậu nhìn lén lúc nãy, kẹp hai bên người là hai gã cao lớn, Dương Linh sợ muốn chết, hai tay run rẩy nắm chặt tay áo, mặt đỏ đến bỏng rát. Cậu ngồi im như phỗng cả người cố thu hẹp lại, tránh đụng chạm càng ít càng tốt hai gã bên người. Môi mím lại, bây giờ có cơ hội cậu kêu cứu, cậu cũng không dám !!! Bị phát hiện nhìn lén, người ta nhất định sẽ nghĩ cậu có ý đồ gì này nọ kia !!! Nhưng mà giải thích thế nào ?! Hiện tại, Dương Linh đã nhận ra ba người là ai ...Tôi chỉ nhìn một chút, không đến mức giết người diệt khẩu chứ huhuhuhuhu. Ánh mắt Dương Linh đảo quanh cố phát tính hiệu kêu cứu, bởi vì quán hơi vắng nên căn bản không ai thấy vài màn vừa diễn ra này huống chi là ánh măt cầu cứu nhỏ nhoi của cậu. Ai tới cứu mạng !
Dương Linh Matthew Adrian Gong Nam
|
|
|
Post by nam on Jul 7, 2016 0:45:43 GMT 7
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jul 7, 2016 1:01:42 GMT 7
Mat vẫn đúng là... Già không bỏ nhỏ không tha... Mạnh bạo thế này thì dọa chết con người ta à? Adrian nhìn cậu bé tên Linh kia đang ngồi thu người hệt như cố gắng làm mình nhỏ lại tới mức biến mất luôn cũng được, không khỏi phì cười. Tự dưng không đâu bị mang tới đặt vào trung tâm của sự chú ý, lại còn bị gọi là biến thái, thú thật nếu là anh chắc cũng không khỏi hoảng hồn. Adrian vẫn giữ nụ cười đặc trưng, rút từ không khí ra một chiếc khăn tay đưa cho Dương Linh. "Đây này đừng sợ, người quen cả mà ~ Lau mồ hôi đi tụi này không ăn thịt cậu đâu ~ Khăn sạch đàng hoàng đảm bảo chất lượng cao đừng lo" Đoạn anh đưa mắt nhìn quanh. Không tìm thấy bóng dáng của cô gái cá tính hôm nọ hay nhóc tóc hồng, có vẻ cậu bé này tới đây một mình. Hoặc là đang đợi người nhưng bị bắt cóc giữa chừng rồi, bỗng dưng cảm thấy thật tội lỗi mà ~ "Cả tuần rồi anh không gặp lại cậu đấy, dù đã hẹn rồi nhưng có vẻ như anh với cậu không có duyên rồi hahahaha. Sao rồi, dạo này làm ăn tốt đẹp chứ? ~" Nhưng mà trước tiên, phải chào hỏi đã. Dù sao thì trong game cũng chưa gặp nhau lấy một lần, mặt mũi nhân vật còn chưa được thấy, thôi thì ra đây hỏi thăm sức khỏe bù lại vậy.
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jul 7, 2016 1:32:01 GMT 7
Nhân vật: Matthew || Adrian || Gong Nam || Dương LinhThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng Bài trướcCái này đúng chuẩn là... cừu non bị bắt vào giữa bầy sói ha? Không nhìn cũng phải cảm nhận được, rõ ràng cậu nhỏ đang bị lợi dụng chòng ghẹo đến đáng thương, mặt mũi đỏ ké, toàn thân thì cố gắng thu lại như phản xả tự vệ vô tác dụng trước nanh vuốt của kẻ ăn thịt. Coi NamNam kìa, chọt chọt chuyện tình cảm thầm kín, thiệt là xấu xa. Adrian đã nhanh chóng lôi ngón nghề ra, gọi là để dỗ dành, bản thân cậu thấy nó giống dọa cho giật mình sợ hơn nữa. A~ Thật là đáng yêu chết đi được, muốn ăn thịt- Khoan nào, Matthew, đang là chốn đông người, dù là có anh em đồng chí bên cạnh cũng không được quá lộ liễu, bố già phù hộ cho sự kiên nhẫn nhịn của mày. Hoàn toàn không cố ý, hiện giờ trước mặt cậu bé Dương Linh là ba khuôn mặt cười mỉm đầy nguy hiểm y hệt nhau, tựa ba con sói đói đang săm soi xem đứa nào sẽ chiếm trọn phần nào của cậu. Hahaha, có động vật nhỏ trong tay luôn là cái thú vị để nghịch. "Coi nè, bé đừng sợ nữa mà ~ anh xin lỗi đã lỡ quá mạnh tay với bé, đừng giận anh nha." Hắn buông giọng đểu đểu đùa cợt "Cơ mà... thích nữ cung thủ?! Ui ui chà chà, vừa một tuần đã có nụ hoa chớm nở rồi sao ~ Chừng nào đám cưới liền mời rượu bọn anh~"
Matthew Adrian Gong Nam Dương Linh
|
|
|
Post by lyanlinlin on Jul 7, 2016 1:48:08 GMT 7
Nhân vật: Dương Linh || Matthew || Adrian || Gong NamThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng List : Bài trướcĐang xoắn ruột xoắn gan thì : "Cậu mới đổi nghề hả Linh?! Nghề này không hợp với cậu đâu.." - Nam lắc đầu, thở dài - "Nữ cung thủ từ chối cậu hả?! Sao tự dưng lại đổi hướng sang con trai thế này" Dương Linh còn chưa kịp há mồm cãi thì : "Đây này đừng sợ, người quen cả mà ~ Lau mồ hôi đi tụi này không ăn thịt cậu đâu ~ Khăn sạch đàng hoàng đảm bảo chất lượng cao đừng lo .Cả tuần rồi anh không gặp lại cậu đấy, dù đã hẹn rồi nhưng có vẻ như anh với cậu không có duyên rồi hahahaha. Sao rồi, dạo này làm ăn tốt đẹp chứ? ~" Vì sao tôi thấy ánh mắt anh tương phản với câu an ủi vậy ? Còn nữa, vì sao câu mời chào khăn tay lại giống ...bán hàng đa cấp vậy ? Dương Linh có 10 cái gan cũng không dám nói râ, đang định đưa tay nhận khăn thì : "Coi nè, bé đừng sợ nữa mà ~ anh xin lỗi đã lỡ quá mạnh tay với bé, đừng giận anh nha. Cơ mà... thích nữ cung thủ?! Ui ui chà chà, vừa một tuần đã có nụ hoa chớm nở rồi sao ~ Chừng nào đám cưới liền mời rượu bọn anh~" Kẻ - băt - cóc lên tiếng làm Dương Linh hoảng hốt rụt tạy lại. Bị một đống câu hỏi trêu ghẹo làm cho líu lưỡi, lại bị 6 con măt nhìn chằm chằm làm Dương Linh bối rối hơn, xoắn hai ngón tay lại, miệng đóng mở hồi lâu mới lí nhí yếu ớt phản kháng : "Tôi....tui...k...không...không...có biến thái...không phải...mà, còn ...c ...còn nữa...tôi...đâu ...không có thích Véronique.... Mấy người...mấy người...nói...nói...bậy....." Ngước mắt lên lén liếc một cái, đụng phải 3 tia nhìn lòe sáng, lại hoảng sợ rụt lại ngay . Mặt tui hông có dát vàng, mấy anh đăm đăm như vậy là muốn cái gì ? Muốn cái gì hả ? Khốn khiếp huhuhuhuhuhu !
Dương Linh Matthew Adrian Gong Nam
|
|
|
Post by nam on Jul 7, 2016 2:14:53 GMT 7
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jul 7, 2016 23:37:53 GMT 7
Nhân vật: Matthew || Adrian || Gong Nam || Dương LinhThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng Bài trướcẤy, ấy! Hắn làm việc trong ngành nghề đi cua trai của gái cũng lâu, nhưng nói thiệt là dòm thấy giáo đi cua trai trẻ cứ thấy nó sai sai mà mới lạ nha! Liệu có nên ngăn chặn trước khi chuyện thành ra trái luân thường đạo lý không? "Tôi....tui...k...không...không...có biến thái...không phải...mà, còn ...c ...còn nữa...tôi...đâu ...không có thích Véronique.... Mấy người...mấy người...nói...nói...bậy....." À thôi, cái kiểu nói dụ dỗ mời gọi thế này thì bỏ qua đi, bị húp trọn là đúng rồi. Hắn hứa hắn thề hắn đảm bảo, mười trên mười người thấy thằng bé thế này đều có ý nghĩ cần phải bắt nạt, ít hay nhiều đều có, đừng dối lòng! Matthew nhìn NamNam đưa đưa tay dò hỏi tình hình tình cảm của cừu nhỏ, Adrian thì cứ ngồi cạnh cười cười có mấy câu chọt chọt theo bồi vào thêm phần căng thẳng, liền nghĩ mình cũng phải hăng hái lên một chút nữa mới được. Khi nào ngừng? Tới khi bé nó bắt đầu khóc chăng? "A~ Bé nè, anh cũng không có nghe rõ, con trai tuổi ăn tuổi lớn, được hỏi chuyện là phải dõng dạc tuyên bố chứ nè? Nói đi cho anh và hai anh lớn đây thưởng thức chất giọng đáng yêu của bé đi nè?~" Hắn cũng dùng cái tông mía lùi dụ dỗ (mà hắn thấy giống đe dọa hơn) cừu nhỏ, đồng thời cũng xích lại gần, rướn người tới dùng một ngón trỏ hơi nâng cằm cậu bé lên. Ba thằng đàn ông không có bạn gái, xáp lại sẽ thành ra như này.
Matthew Adrian Gong Nam Dương Linh
|
|
|
Post by lyanlinlin on Jul 8, 2016 21:15:20 GMT 7
Nhân vật: Dương Linh || Matthew || Adrian || Gong NamThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng List : bài trước"Hả?! Cậu nói gì cơ?! Tôi nghe không rõ... Đàn ông con trai nói lớn hơn nghe cái coi." Nam hơi nhích đên, tỏ vẻ hắn không nghe rõ lắm. Dương Linh càng cúi thấp hơn, vì sao lúc trong game thấy hắn tốt bụng lắm mà, hiện tại sao lại thấy dễ sợ quá huhuhuhuhuhu, có nhầm người không vậy..... Chợt một ngón tay thon dài đưa đến, lấy tốc độ sét đánh nhấc cằm cậu lên, giọng nói du dương lại mang theo ý đe dọa : "A~ Bé nè, anh cũng không có nghe rõ, con trai tuổi ăn tuổi lớn, được hỏi chuyện là phải dõng dạc tuyên bố chứ nè? Nói đi cho anh và hai anh lớn đây thưởng thức chất giọng đáng yêu của bé đi nè?~" Thậm chí có thể đếm được từng sợi lông mi trên đôi mắt màu cam vàng lóe ánh sáng đỏ của người đối diện. Gần quá, sợ quá. Môi Dương Linh hơi nhếch nhếch lên hoảng sợ đến độ đôi mắt mở to, không dám thở mạnh, không cần nhìn cũng biết mặt cậu đã đỏ đến độ nào. Câu chữ trong miệng mất đi ý nghĩ ban đầu chủ nhân nó định phun ra, cuối cung chỉ vỏn vện vài từ : "k...khô...Biến thái ..." Chết cha ! Nói sai rồi huhuhuhuh, chắc chắn sẽ bị đánh !!! Dương Linh ngay lập tức mím môi nhắm mắt chờ bị đánh, ngay cả lông mi cũng run lên vì sợ, tim đập mạnh đến độ xung quanh đều nghe thấy . Ngàn vạn lần nhẹ nhẹ tay thôi hhuhuhuhuhu
Dương Linh Matthew Adrian Gong Nam
|
|
Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jul 8, 2016 21:54:16 GMT 7
Adrian không biết anh đang cảm thấy thế nào. Cảm thấy tội nghiệp cậu bé đang bị tấn công dồn dập kia hay đó là sự thích thú khó gọi tên? Dương Linh bị trêu chọc tới mức mặt đỏ lựng cả lên, càng ngày càng thu người lại nhiều hơn trước. Đây gọi là bắt nạt tập thể sao? ""K...khô...Biến thái ..." Mãi một lúc Dương Linh mới bật ra được vỏn vẹn vài chữ khiến Adrian khá ngạc nhiên. Thì ra trông mình giống biến thái như vậy, không được rồi, phải xem lại tư cách làm người thôi ~ Nhưng thứ làm anh thích thú hơn cả chính là phản ứng của cậu nhỏ sau đó. Trông cậu lúc này hệt như nhân vật N*bit* trong một bộ truyện cũ từ tận thế kỉ nào khi đối mặt với người bạn xấu tính Jai*n của mình. Nhìn bộ dạng nghiêm trọng vô cùng của Linh, anh không khỏi bật cười. "Phụt... Ahahahaha, chúng ta phải mau kiểm điểm thôi. Tới mức trở thành biến thái rồi kìa! Một tuần không gặp thôi hình ảnh của anh đã sụt lở tới mức độ này rồi sao ~" Đoạn anh đưa tay lên vỗ nhẹ lên vai Dương Linh "Đừng hoảng hế chứ, anh đây đã nói là không ăn thịt cậu mà ~ Còn hai người kia thì anh không chắc nhé..." Những chữ sau cùng đó, anh cố tình thật kề sát, nói thật nhỏ bằng chất giọng nửa đùa nửa thật. Không ổn rồi, Adrian à, từ khi nào mày trở nên đổ đốn thế này rồi?
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
|
Post by nam on Jul 8, 2016 22:11:25 GMT 7
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jul 8, 2016 22:47:39 GMT 7
Nhân vật: Matthew || Adrian || Gong Nam || Dương LinhThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng Bài trướcGừ. Gừ aaaaa. Tích trữ không xả quá lâu, thói xấu cứ tuôn ra ồ ạt. Thật tình mà nói, với những kẻ có tư tưởng thích hành hạ, tiếng khóc của nạn nhân chỉ làm chúng thêm hưng phấn. Cậu bé Dương Linh nhỏ này, nhất định được sinh ra để bị trấn áp (;´༎ຶٹ༎ຶ`) Không rõ hai người kia thế nào, đối riêng hắn, bị gọi "biến thái"... hoàn tàn không tệ. Đối phương càng khóc to, càng mắng loạn, chỉ có hứng thú là tăng chứ không chút nhục nhã. Đây là mặt dày quá rồi? "Đừng hoảng thế chứ, anh đây đã nói là không ăn thịt cậu mà ~ Còn hai người kia thì anh không chắc nhé.." Đùa, hóa ra Adrian là dạng thích ngồi coi người ta hành sự chứ không chịu hưởng hả? Liền cập nhật, liền cập nhật! Nói nghe có vẻ cao thượng, chớ thật ra lời nói của cậu chỉ tăng thêm áp lực của sói xanh và sói cam thôi, biết cách đổ dồn đó, chỉ cho nguy hiểm, cũng không cho đường thoát. NamNam coi mòi cũng nghĩ như tôi, lại càng bồi thêm mấy câu buộc tội, làm thằng bé thành ra là nguyên căn câu chuyện, vì lỗi của nó mà nó mới bị cho vào thế gọng kìm. Đoạn NamNam lại xắn miếng bánh đỏ lên ăn, màu đỏ rượu chính là làm người ta thấy mê hoặc, cái cách cậu đưa nó qua môi chạm đầu lưỡi, càng tăng thêm sự ma mị xen lẫn xâm chiếm. Giả vờ không chú ý tới nạn nhân, đưa chủ đề về phía Adrian, hắn cũng tiếp lời NamNam đang chĩa mũi giáo vào đồng nghiệp của cậu. "Phải đó phải đó? Đến tôi là đồng nghiệp lâu năm, còn chưa múc tí cháo nào từ cậu, đừng đổ tội lên người khác như vậy chớ! Hay cậu cũng đang mời tụi tôi?" Thực chất khi đang tra khảo, hình thức phớt lờ mức nhẹ càng đè năng vai nghi phạm có tâm lý yếu, đại loại không khác gì gián tiếp bảo "cứ ngồi đấy, vì chẳng chạy đi đâu, lại có thể thưởng thức từng góc trên người một cách dễ dàng".
Matthew Adrian Gong Nam Dương Linh
|
|
|
Post by lyanlinlin on Jul 8, 2016 23:08:12 GMT 7
Nhân vật: Dương Linh || Matthew || Adrian || Gong NamThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng List bài trước "Đừng hoảng hế chứ, anh đây đã nói là không ăn thịt cậu mà ~ Còn hai người kia thì anh không chắc nhé..." Dương Linh còn chưa kịp vui vẻ thì mũi dùi bão táp đã khoan đến : "Ai là người nhìn lén ý nhỉ?! Còn nghe trộm cuộc trò chuyện nữa... Chà! Vậy.. Ai mới là kẻ biến thái ở đây đây? - Đoạn hắn hướng sang Adrian, giọng cũng ngọt không kém - Thôi nào tôi đã ăn cậu được miếng nào đâu. Sao lại nói thế?" Nam nói và ăn bánh một cách đầy đe dọa .... Dương Linh cứng họng không biết nên nói như thế nào thì hắn lại nói tiếp, không phải với Dương Linh : "Thôi nào tôi đã ăn cậu được miếng nào đâu. Sao lại nói thế?" Matthew hợp tình hợp lí chen vào : "Phải đó phải đó? Đến tôi là đồng nghiệp lâu năm, còn chưa múc tí cháo nào từ cậu, đừng đổ tội lên người khác như vậy chớ! Hay cậu cũng đang mời tụi tôi?" ...Thật may mắn thay khi mà câu chuyện đã không còn nhắm lấy Dương Linh làm tâm bão nữa mà dồn về thanh niên tóc trắng, Dương Linh tự nhủ, cơ hội chính là đây !!! Còn chưa kịp nhích mông thì một cánh tay lớn đè năng xuống vai cậu, cứng rắn giữ nguyên cậu ở một chỗ, Matthew tựa hồ có ý bảo "hãy an phận đi". Mặt Dương Lính méo đi một chút, các anh cứ việc ve vãn nhau, buông tha cho tôi đi huhuhuhuhuh ,nhưng giá trị vũ lực không bằng người ta thì đành ngoan ngoãn và làm mờ chỉ số tồn tại của mình vậy. Dương Linh tự cho là thông minh ngôi im như một bức tượng, xem kịch vui .
Dương Linh Matthew Adrian Gong Nam
|
|
Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jul 8, 2016 23:41:37 GMT 7
... Khoan đã nào. Tại sao bỗng dưng mũi dùi lại chuyển sang anh thế này? Nét cười trên gương mặt Adrian vẫn không đổi nhưng có thể thấy vài giọt mồ hôi đang lăn trên đó. Anh chỉ muốn làm người tốt giúp cậu nhỏ này bình tâm lại thôi mà?? Nghe tiếng tim cậu ta như sắp văng ra khỏi lồng ngực rồi, lỡ như hoảng quá lăn ra bất tỉnh thì bao tiền mới đền nổi đây?? Đây là suy nghĩ không chỉ cho tương lai bản thân mà còn cho anh em nữa đấy! Sao lại làm ơn mắc oán thế này?? "Khoan đã nào" Đằng hắng vài tiếng, Adrian mở miệng "Sao bỗng dưng anh em lại quay sang công kích tui thế này? Tui chỉ giữ hình tượng người lớn tốt bụng trong mắt các bé nhỏ thôi mà. Dù sao tui cũng là ảo thuật gia, yêu thương trẻ em đã ngấm sâu vào máu rồi ~" Nhìn cách Gong Nam ăn bánh lẫn cách Mat giữ vai Dương Linh một cách vô cùng "thân mật", Adrian có thể thấy âm khí bay lên từ sau lưng hai người này. A... có vẻ anh đã xem nhẹ những người đồng đội của mình quá rồi. Được khai sáng, quả là được khai sáng mà. "Cơ mà nãy giờ chúng ta còn chưa hỏi vì sao cậu em đây lại lấm lét nhìn từ xa như thế mà" Vỗ nhẹ xuống bàn, Adrian vội đổi chủ đề "Không lẽ bị cho leo cây nên nhìn sang hội đàn ông cầu cứu sao?~"
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
mich
Thực tập sư
Posts: 50
|
Post by mich on Jul 9, 2016 0:05:07 GMT 7
Nhân vật: Matthew || Adrian || Gong Nam || Dương LinhThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng Bài trướcNếu phải khen người đồng nghiệp đáng yêu, có một số tài lẻ lẫn khả năng mà hắn phải ngã mũ trước cậu, một trong số đó là...chuyển hướng hoàn toàn chủ đề khi mọi thứ thành ra không ổn, từ đó không rõ là diễn biến tốt xấu như nào, nhưng chắc chắn không khí liền nhẹ hơn. Mấy năm làm chung, hắn thầm khâm phục kĩ năng giao tiếp và hòa đồng đó của Adrian, chỉ hai mặt không nói, luôn tìm cách trêu. Trong chốc lát, cậu đã đưa hướng phát triển bất lợi từ mình quay trở về con mồi ban đầu. Nhưng cách hắn dẫn dắt làm người ta cũng không thể lờ chủ đề đi, gợi lại lí do nguyên thủy Mat bắt Dương Linh về bàn mình. "Không lẽ bị cho leo cây nên nhìn sang hội đàn ông cầu cứu sao?~" Một cách đón đầu tuyệt vời! Một kiểu ngoáy vào chí tử! Thường quả không ai điên mà tự đi cà phê mà không do muốn được một mình hoặc vào làm việc, mà bộ dạng của Linh, hẳn là không phải bất kì căn nguyên nào nêu trên. Hẳn là có hẹn, gật đầu hay không, chỉ cần ngạc nhiên một chút là rõ ý đồ. "Bé ngoan nha, ra là tỏ tình hẹn gặp, người ta đến tức đồng ý, người ta trốn mất là ngậm đắng cay? Hóa ra bản lĩnh cũng có nha~ Cô đơn quá, chạy qua với cánh trưởng thành có phải cầu an ủi chăng?
Matthew Adrian Gong Nam Dương Linh
|
|
|
Post by lyanlinlin on Jul 9, 2016 0:31:49 GMT 7
Nhân vật: Dương Linh || Matthew || Adrian || Gong NamThời gian: Ngày 7/2, chiều tối Địa điểm: Quán cà phê lơ lửng List bài trước"Không lẽ bị cho leo cây nên nhìn sang hội đàn ông cầu cứu sao?~" Hơ... Ớ ? Dương Linh đang ngóng lấm lét ra của quán bị hỏi 1 câu như vậy làm cho ngớ người, vì sau lại quay mục tiêu về mình rồi ? Mà vì sao anh ta biết ? Nhất thời không biết trả lời như nào, Dương Linh khóc thét trong lòng, Véronique sao còn chưa đến nữa ? "Bé ngoan nha, ra là tỏ tình hẹn gặp, người ta đến tức đồng ý, người ta trốn mất là ngậm đắng cay? Hóa ra bản lĩnh cũng có nha~ Cô đơn quá, chạy qua với cánh trưởng thành có phải cầu an ủi chăng?" . . . . . Gân xanh giật giật. Cậu lật bàn, hùng dũng chỉ vào mũi hắn gào thét : "Tỏ tình cái đầu anh !!! Đã bảo là chỉ là bạn bè thôi mà !!!" Lại đập bàn một cái, tiếp tục cao giọng gào : "Mẹ kiếp ! Ông đây là một thằng đàn ông thân cao 1m7, đủ tuổi phạm tội ! Bé ngoan cái đầu anh !!! Các anh rặt một đám mặt mũi sáng láng sao không lo đi làm việc nuôi vợ nuôi con, ấy nhầm, nuôi thân, vì sao còn tìm tôi gây rối khốn khiếp !!!" Chửi cho xối xả đầy đầu ! Chửi cho bỏ chạy tán loạn ! . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Tất nhiên cậu chỉ dám thầm tưởng tượng trong đầu như thế, hiện thực chính là .... lén trề môi, lí nhí nói : "Không ...không...có leo cây... ưm ...đợi người ..." Ngắc ngứ, nói thêm "tôi...tô...th...thấy các anh.... quen...quen... ừm ...nên...nên...nên ...." "Nên" nửa ngày không nói thêm đc gì nữa thì im re, ngụ ý "mấy người tự hiểu đi" !
Dương Linh Matthew Adrian Gong Nam Attachments:
|
|
|
Post by Bi Shakalaka on Jul 11, 2016 21:14:20 GMT 7
Nhân vật: Véronique, Gong Nam Matthew Adrian Dương LinhThời gian: Chiều tối 5/2 Địa điểm: Quán cà phê. List tương tác: bài trước Hôm nay Véronique có hẹn với Amelia và Dương Linh, đồng đội của cô trong game. Cô lại trễ hẹn như mọi khi. Lần này trễ hình như..15 phút..? hay cả nửa tiếng? Dù gì việc để người khác chờ cũng không quan trọng đối với cô bằng ngoại hình của chính mình.
Bước ra khỏi chiếc taxi, cô vội vàng chạy lên quán cà phê. Khựng lại ở trước cửa, cô lại lấy cái gương trong túi xách ra, săm soi, vuốt tóc vuốt tai chỉnh chu đủ kiểu. Theo quan niệm cả Véronique, lúc nào cũng phải trông đẹp trong mắt người ngoài, vì thời buổi này vẻ ngoài là tiêu chuẩn để đánh giá người khác. Sau khi đã tự tin với ngoại hình của mình, cô mở cửa bước vào quán. Nhìn qua nhìn lại thì chẳng thấy Amelia hay Dương Linh đâu, chẳng lẽ còn có người giờ dây thun hơn mình? Tia kĩ hơn thì cô thấy thanh niến tóc trắng cao to đang ngồi nói chuyện với đám người đối diện, nhưng bị khuất mất rồi... nhìn rất quen, à, là người quen của Nam, thế thì chắc hẳn Amelia hay Dương Linh cũng bị kéo vào đám đó rồi. Lén lút đi lại gần chiếc bàn đó, 1 lần nữa cô lại nhận đúng người, Dương Linh đang ngồi cùng với Nam và bạn của anh. Cậu đỏ mặt tía tai hết cả, chắc lại bị chọc gì rồi.
"Không ...không...có leo cây... ưm ...đợi người ..." Ngắc ngứ, nói thêm "tôi...tô...th...thấy các anh.... quen...quen... ừm ...nên...nên...nên ...."
Véronique đập nhẹ tay lên bàn: "Nên sao này? Tôi tới rồi đây, không để cậu leo cây đâu mà sợ." Rồi vào ngồi chỗ trống cạnh Matthew.
Véronique Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh
|
|
|
Post by nam on Jul 11, 2016 21:37:25 GMT 7
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh Véronique
|
|
Anpan
Tân Thủ
Lầy
Posts: 38
|
Post by Anpan on Jul 13, 2016 21:54:59 GMT 7
Sự xuất hiện của Veronique khiến cho không khí trên bàn thay đổi ngay lập tức. Anh có thể cảm thấy Dương Linh cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm vì công chúa mãi cũng đã đến cứu hoàng tử khỏi cảnh bị đám phản diện này áp bức rồi. Nhưng thực tâm thì anh phải công nhận một điều, phản ứng của cậu bé này khi bị trêu chọc thật sự rất dễ thương. “Chào buổi chiều Veronique ~ Lâu quá không gặp, còn nhớ đây là ai không?” Anh chồm sang tươi cười với cô gái đã yên vị bên cạnh Mat. Trong những người đã gặp trong quán cà phê hôm nọ đối với anh, tiểu thư đây chính là khó đoán được tâm tình nhất. Chính vì vậy tranh thủ làm quen được sớm vẫn tốt hơn, chỉ mong thái độ dở dở ương ương này của mình không làm người ta khó chịu haha, Adrian nghĩ. “Hôm nay Amy à nhầm.. Amelia phải ở nhà nên chút nữa chúng ta sẽ qua đó bàn sau. Vậy đơn giản là.. nghĩ sao nếu chúng ta hợp thành một tổ đội lớn nhỉ?!” Ở bên kia, Nam đã nhanh chóng đưa cuộc nói chuyện trở về chủ đề ban đầu. Tổ đội sáu người à? Ngoại trừ Đấu Sĩ ra, thì họ cũng đã có đầy đủ những chức nghiệp khác nhau rồi. Dựa vào điểm mạnh của mỗi người, nếu hỗ trợ nhau sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. “Có một phiếu thuận từ phía này rồi nhé ~” Không ngần ngại, Adrian bật ngón cái “Mọi người cũng đồng ý nhé đừng để người già cả bơ vơ tội nghiệp mà hahaha” Lyan Lyan - unlock Kiếm Sĩ rank 1 với Aria
Gong Nam Matthew Adrian Dương Linh Véronique
|
|