Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 20, 2016 21:44:43 GMT 7
Nhân vật: Edward|| Lisp Thời gian: 10/2, trưa Địa điểm: Học viện quốc gia - Khu nghỉ List tương tác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 ••••••••••
“Giao hàng làm chi cho tốn tiền, đích thân em sẽ mang tới tặng thầy ! Để xem nào…Vậy hẹn thầy trưa ngày 14/2 ở trung tâm thương mại nha, chỗ lần trước em với thầy gặp nhau ấy. Cứ vậy nhé!” nói rồi con bé bổn cũ soạn lại, ba chân bốn cẳng chạy một mạch về phía khu trường cấp 3, không quên giằng lấy điện thoại trên tay Edward một cách thô bạo như lần trước với cái namecard... "Con bé này hẳn là ác mộng tanker trong Orzu đây mà..."Vừa lúc đồng hồ báo hẹn họp bàn giao cũng rung lên một hồi, Edward vội vàng bấm tắt rồi quay về phía cầu thang máy, không quên nhìn lần cuối về hướng mà cô gái lúc nãy vừa chạy thục mạng.
Edward Lisp
|
|
|
Post by Bánh Mì on Jul 21, 2016 22:37:17 GMT 7
Nhân vật :Toast, FrancessaThời gian :Sáng 10/2 Địa điểm :Học viện quốc gia - hành lang List tt: 1, 2, 3"Cô em vẫn còn sống đó thôi?"'Thoi thóp chị à ....' Nhỏ nhiếu mày nhìn lên trong lúc vẫn còn khổ sở sau vụ bị lôi đi mua nước thì chị ta lại cười cười với nhỏ mà mua một chai nho ép, mà lết được đến đây thế thì thế nào một lát cũng phải lết đi một vòng nữa, nhỏ bắt đầu đưa tay lên trán lau mồ hôi rồi định lẻn đi thì cô chị kia lại ném cho chai nho ép vừa mua xong rồi bảo "Cầm lấy, vừa uống vừa đi với chị nào."Nhỏ hai tay cầm chai nước ép sau một hồi bối rối chả biết nên làm sao thì cuối cùng cũng chỉ biết thở dài một tiếng rồi đi chung với chị ta, cơ mà đây là lần đầu tiên mà ai đó cho nhỏ một thứ gì đó, nên trong lòng cũng cảm thấy khá vui mặc dù có hơi phiền phức và mệt mỏi. Nhưng nhỏ lại hay có tính hiếu kì, thường thì nhỏ chả dám nói một câu với người lạ cơ mà lần này thì lại khác hẳn, đi một hồi nhỏ quay ra hỏi "Vậy ... chị có việc gì mà đến đây vậy ...?" Sigrid unlock pháp sư rank 1 với Reinzsigrid
Toast Francessa
|
|
|
Post by sigrid on Jul 22, 2016 21:22:14 GMT 7
Nhân vật: Francessa và ToastThời gian: Sáng 10/2 Địa điểm: Học viện quốc gia List tương tác: 1 2 3 4 5 "Vậy ... chị có việc gì mà đến đây vậy ...?"Trông cô bé này không được sống động lắm nhỉ. Làm chị nhớ đến cô bạn, cũng mắt gấu trúc thế này, mặt thiếu ngủ bơ phờ, cách giao tiếp cũng arkward, có khi nào cô nhỏ này là họ hàng xa không nhỉ? Nhưng mà cũng dễ thương, chị thích. Chị chưa già lắm nhưng ở tuổi này nhìn tụi trẻ không có ấn tượng xấu được, trừ khi tụi nó làm việc gì kinh khủng lắm. Nhưng chắc không có đâu ha, học sinh chị ngoan mà hihi. "Chị là trợ giảng mới! Nghe ngầu chứ hả?"Dù giáo viên đang kêu chị nhuộm lại tóc về màu nào đỡ chói hơn cho ra dáng giáo viên đứng lớp, nhưng đến trường nhìn tụi sinh viên hiện giờ giống mình ngày xưa cũng hơi bị thú. "Mà, cô em tên gì vậy? Hay chị gọi là Mắt Gấu Trúc nhé?"Toast - Unlock rank 1 Đấu sĩ với Francessca
Francessa Toast
|
|
|
Post by Bánh Mì on Jul 24, 2016 2:24:07 GMT 7
Nhân vật :Toast, FrancessaThời gian :Sáng 10/2 Địa điểm :Học viện quốc gia - hành lang List tt: 1, 2, 3, 4"Chị là trợ giảng mới! Nghe ngầu chứ hả?"Nghe đến đoạn này thì nhỏ chợt phì cười, hên là đã nuốt hết ngụm nước nho vừa uống vào rồi chứ không thì chắc phun hết ra mất, mà tuy rằng có nuốt hết đi chăng nữa thì nhỏ vẫn bị sặc tới tấp, cũng vì chị gái đi cùng cô tuy đã lớn rồi nhưng vẫn còn phần con nít bên trong mình, tuy cho có vui thật nhưng cũng khổ thật khi mà vừa ôm bụng vừa che miệng cười mà lại ho tới tấp như vậy ... cái tình huống này rõ là quái đảng mà ... "Lớp nào được chị lên đứng lớp thì chắc may mắn lắm ha" - nhỏ vừa nói vừa lấy tay chùi nước mắt ở hai khoé mắt mình "Mà, cô em tên gì vậy? Hay chị gọi là Mắt Gấu Trúc nhé?"Đến đoạn này thì lại một lần nữa nhỏ phì cười, cơ mà lần này có vẻ còn dữ dội hơn lần trước. Mắt Gấu Trúc, cái biệt danh gì mà kì quá vậy cơ mà nghe cũng dễ thương phết ra chứ, có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời mà nhỏ có một trận cười đã đời như vậy khi nói chuyện với một người lạ, nhỏ cố gắng gượng dậy lấy lại hơi mà nói "À em tên Toast, rất vui được làm quen với chị, chị có thể gọi em là Mắt Gấu Trúc nếu chỉ thích" - nhỏ vừa nói vừa cười "Còn tên chị là ...?" Sigrid Unlock Pháp Sư Rank 2 với Reinzsigrid
Toast Francessa
|
|
|
Post by deena on Jul 24, 2016 23:58:22 GMT 7
Nhân vật: Daevi | EdwardThời gian: Ngày 10 tháng 2 - chiều Địa điểm: Học viên quốc gia List tương tác:Đã khoảng một tuần kể từ khi Deena bắt đầu chơi Orzu, tất cả mọi thứ về trò chơi đều rất thú vị đối với cô. Nhưng dành nhiều quá nhiều thời gian cho nó quả thực cũng không tốt. Chỉ vài ngày sau khi cô nhốt mình trong nhà cho việc chơi game và ngủ, mở cửa ra cô đã thấy một loạt thư "mời" cô trở về Học viện quốc gia để tiếp tục nghiên cứu công trình đang còn dang dở của chính cô. "Nhưng chẳng phải mình đã viết đơn nghỉ phép rồi sao..." Deena đã nghĩ vậy, cho đến khi cô nhận ra lá đơn vẫn còn nằm ngay ngắn trên kệ giày. Sau một hồi suy nghĩ nên để nhân viên chuyển phát nhanh tới và chuyển giùm hay tự thân vận động, cô quyết định cố gắng bước chân ra ngoài để hít thở khí trời và gọi người tới dọn dẹp lại căn hộ lộn xộn, bí bách của mình. Nhưng khi tới được học viện quốc gia, Deena đã bị shock nhẹ khi biết rằng, ngoài con đường thẳng tuột tới phòng nghiên cứu, thì cô chẳng còn biết lối đi nào khác trong học viện rộng lớn này cả. Theo thói quen, cô lại kiếm tới một gốc cây, châm điếu thuốc và tìm đến sự trợ giúp. "Này cô gái, không được hút thuốc trong khuôn viên trường học!" Một giọng nam trầm cất lên và một cái vỗ vai chắc nịch như để cảnh cáo cho cô nàng người Ấn về việc vi phạm nội quy trong học viên.
Daevi Edward
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 25, 2016 17:37:24 GMT 7
"Cuối cùng cũng xong..." Edward thở phào một cái khi buổi họp giao lưu kết thúc; anh không ngờ số lượng người tham dự lại đông như thế, và hình như do trúng bùa của con bé Lisp lúc nãy hay sao mà mọi người cứ nhè Edward mà hỏi chuyện, khiến anh cảm thấy mệt nhoài. Với anh, nói chuyện cùng người lạ thì ổn rồi đó, nhưng nếu số lượng người lạ quá 3-4 thì sẽ không thoải mái cho lắm, nên vừa có hiệu lệnh là anh vội vã rời phòng họp ngay. Cảm thấy ngột ngạt vì không khí tù túng lúc nãy, Ed quyết định ra chỗ khuôn viên xanh ngồi nghỉ chân một lát trước khi lên tàu trở về nhà, hôm nay là một ngày dài nên chắc anh cũng tạm gác Orzu qua một bên, chắc anh sẽ đốt buổi tối bằng một cuốn sách nào đó hay một trò offline nhẹ nhàng vậy. Tìm đến một gốc cây với băng ghế trống, anh vội vã ngồi xuống, cởi bớt một khuy áo cho dễ thở rồi lấy điện thoại ra đọc vài mẩu tin lúc nghỉ ngơi. Vừa an tọa được chưa tầm 5 phút, chân mày Edward chau lại vì mùi khói thuốc lá. Lạ nhỉ? Đây là trường học cơ mà, ai lại cả gan hút thuốc trong khuôn viên mở thế này cơ chứ? Hơi bực mình vì hành động vô ý thức của người đó và cả thêm cảm giác bí bách mệt mỏi từ chỗ họp, anh quyết định tắt điện thoại và đi đến chỗ cô gái đang xoay lưng lại, chốc chốc phì phà khói thuốc. "Này cô!" Edward mở lời. Không một lời đáp, khói thuốc vẫn nghi ngút. "Cô gì đó đang hút thuốc ơi?" Anh lên giọng một chút, hy vọng người phụ nữ sẽ thôi 'mơ ngày' mà quay lại. Cũng không có một tiếng trả lời. "Thôi đành vậy... dù sao cô ta cũng không mặc áo hở vai..." Nghĩ rồi tằng hắng một cái, Edward chần chừ rồi vỗ vai người đó một cái, hy vọng cô gái sẽ phản ứng vì anh đang thực sự vô cùng khó xử... "Này cô gái, không được hút thuốc trong khuôn viên trường học!"Cuối cùng, người phụ nữ cũng giật mình quay lại, suýt chút nữa đánh rơi cả điếu thuốc lá trên miệng, tròn xoe mắt nhìn anh. "Xin lỗi, tôi nghĩ cô đang phạm nội quy của trường này, chúng ta không được hút thuốc ở đây... Và cũng không có phòng hút thuốc nào trong khuôn viên đại học cả nên tôi hy vọng cô có thể tạm thời ngừng hút được không?" anh lịch sự giải thích.
Edward Daevi
|
|
|
Post by deena on Jul 25, 2016 21:15:03 GMT 7
Nhân vật: Daevi | EdwardThời gian: Ngày 10 tháng 2 - chiều Địa điểm: Học viên quốc gia List tương tác: 1 2" Xin lỗi, tôi nghĩ cô đang phạm nội quy của trường này, chúng ta không được hút thuốc ở đây... Và cũng không có phòng hút thuốc nào trong khuôn viên đại học cả nên tôi hy vọng cô có thể tạm thời ngừng hút được không?" Ồ, Daevi thật thất lễ quá. " Xin lỗi, là do thói quen của tôi. Tôi khá ít khi ra ngoài trời thế này, thứ này..." Cô đáp, mắt khẽ liếc xuống điếu thuốc lá sắp tàn trên tay. " ... nó có thể giúp tôi mình tĩnh hơn." Định nói thêm, nhưng bất chợt cô dừng lại, nhíu mày quan sát thật kỹ người đàn ông cao lớn. " E..Edward! Anh là Edward phải không?" Daevi hớn hở, quăng nhanh mẩu thuốc xuống đất, chạy xung quanh người mà cô gọi là "Edward" một cách đột ngột kia để quan sát, khiến anh ta cũng bất ngờ mà không kịp phản ứng. " Bằng xương bằng thịt luôn này! Cô bạn đồng nghiệp của tôi nói về anh nhiều lắm đó, những bức ảnh về anh, cô ấy ngày nào cũng đưa cho tôi xem, đủ mọi góc độ luôn đó!" Vừa nói, Daevi vừa rờ nhẹ lấy bắp tay săn chắc của Edward qua lớp áo. " Nghe đáng sợ lắm ha. Nhưng mà cổ cũng chết rồi..." Rồi cô ngừng "màn chào hỏi" kỳ lạ của mình lại. Lùi về một bước dài. Nhìn gương mặt ngạc nhiên của Ed, cô khẽ cười và đưa cánh tay phải của mình ra. " Rất vui được gặp anh, Edward Harrison. Tôi là Daevi, chỉ đơn giản là một nghiên cứu sinh của học viện này thôi ạ. Xin anh thứ lỗi vì những hành động thô lỗ vừa rồi."
Daevi Edward
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 25, 2016 22:35:49 GMT 7
"E..Edward! Anh là Edward phải không?" cô gái tóc xoăn tíu tít khi nhìn thấy Ed khiến anh không khỏi ngạc nhiên, nói rồi đi loanh quanh người giáo sư trẻ như thể anh là người chết đội mồ sống dậy vậy... Cô còn tiện tay chạm vào tay anh vẻ vô cùng thích thú nữa chứ... phụ nữ bây giờ sao mà bạo dạn thế này... "Bằng xương bằng thịt luôn này! Cô bạn đồng nghiệp của tôi nói về anh nhiều lắm đó, những bức ảnh về anh, cô ấy ngày nào cũng đưa cho tôi xem, đủ mọi góc độ luôn đó!"A... ra là vậy. Anh suýt quên đi thời trẻ mình đã từng là một người nhẵn mặt với những đầu báo khoa học như thế nào, tiếc là thời kì đỉnh cao đó chẳng kéo dài trong bao lâu. "Nghe đáng sợ lắm ha. Nhưng mà cổ cũng chết rồi..." nói rồi cô gái trẻ cười ngập ngừng nhìn anh ái ngại. Edward cũng chưa hết bàng hoàng về màn chào hỏi tới tấp của cô gái lạ mặt nên cứ ngây người ra ở đó, tới lúc định thần lại thì cô gái đã đưa tay ra trước mặt anh: "Rất vui được gặp anh, Edward Harrison. Tôi là Daevi, chỉ đơn giản là một nghiên cứu sinh của học viện này thôi ạ. Xin anh thứ lỗi vì những hành động thô lỗ vừa rồi.""À... chào Daevi, thật là quý hóa khi được gặp cô ở đây. Tôi xin lỗi về chuyện của bạn cô lúc nãy..." Edward đưa tay ra bắt lấy bàn tay của cô gái rồi lắc nhẹ. "Và cả chuyện điếu thuốc nữa, cô cảm thấy ổn chứ?" Vừa nói anh vừa lấy trong túi ra mảnh khăn giấy rồi phủ lên điếu thuốc lá vừa nãy Daevi ném xuống đất, gói gọn vào trong rồi từ tốn bỏ vào chiếc thùng rác bên cạnh. Xong xuôi anh nhìn cô gái rồi cười: "Mấy con robot lao công ở đây phạt tiền đắt lắm đó." Thấy Daevi cười vẻ ái ngại, anh bèn ra hiệu cho cô chờ một lát rồi nhanh chân đi đến chiếc máy nước bên cạnh, chọn mua lon trà mật ong rồi quay về chỗ gốc cây đưa cho cô nghiên cứu sinh: "Nếu cần tịnh tâm thì chắc cái này sẽ giúp ít nhiều đây. Hy vọng cô không ghét trà."
Edward Daevi
|
|
|
Post by nam on Jul 26, 2016 21:03:45 GMT 7
Gong Nam
|
|
yuufreak
Thực tập sư
Xin đừng gọi công an
Posts: 65
|
Post by yuufreak on Jul 30, 2016 22:18:42 GMT 7
Nhân vật : Will | Véronique | Nic ColeThời gian : Sáng 12/2 Địa điểm : This thread yo Học viện quốc gia - Giảng đường khu Psychology "Hnng~!!" - Will ưỡn người, uốn éo lưng kêu crack crack vì phải ngồi trên bàn làm việc quá lâu, "Vậy là xong rồi haha....hơn 200 bài của học viên chấm xong hết rồi..." - Will thở dài - " Như ông Ed thì đơn giản nhỉ...chỉ cần đưa qua check dữ liệu xem phương trình đúng không là xong...ôi...tôi như phải ngồi chấm Văn vậy nè..." Là một giảng viên của bộ môn Tâm lý học, Will ghét nhất mỗi lần một giữa học kì hay một kì học kì hoàn tất, quả là gian nan cho việc phải ngồi chấm luận văn cho học viên của mình. "Có thể vui vẻ quay về Ỏ z- i mean Orzu để chơi tiếp được rồi, nghe đâu còn nhiệm vụ phải làm nữa... Hôm nay dạy xong buổi nay về chơi thôi ! Cố lên Will !! STRONGWILLED STRONGWILLED!!" ---------------------------------------------------------------------------------- Là một chuyên viên về khoa Tâm lý học, thái độ, cách nhìn, và aura tỏa ra từ học viên của mình, Will có thể dễ có thể nhận biết được. Trong số mấy em đang ngồi hôm nay thì...có vẻ như có 2 em có ánh nhìn khá là... "đặc biệt" hướng tới Will thì phải. Việc nhận được điểm từ phải luận của mình có thể kích động đến tâm lý của vài em, vì môn này, không chỉ dựa vào thực lực của mỗi người, mà còn dựa vào tâm lý, lý luận và quan điểm của người chấm đối với người làm. Nên điểm số có thể gây ra, hay tạo ra các mối quan hệ "điệc xúc" giữa đối phương. Dựa vào thời điểm này, Will có thể xác định được, những trường hợp mà đã xảy ra với mình trong những ngày đầu chơi Orzu của mình (liên quan quá Will ơi, rảnh háng quá cha). Trong đó có 2 trường hợp đáng nghi ngờ mà anh đang tìm ra đối tượng của mình, 1. Có 1 cô bé tung trúng mình, làm Will mém rơi bộ Orzu mà anh cất công bỏ nhân tính của mình để vào tranh game (drama queen). 2. Tiếng kêu cứu của một học viên mà anh đã bỏ sót vì bye em thầy về thầy chơi gêm đây em cố sống sót. Nếu không lầm, và theo phân tích của mình thì, có vẻ như 1 ánh nhìn lo ngại và 1 ánh nhìn có vẻ ức chế ấy chính là 2 đối tượng mà mình tìm kiếm... [ ] "Nào...để xem mấy em có biết Orzu là gì không" - Will liếc thầm, ghim 2 đứa
|
|
|
Post by Bi Shakalaka on Aug 1, 2016 18:04:34 GMT 7
Nhân vật: Will || Véronique || Nic ColeThời gian: Sáng 12/2 Địa điểm: Học viện quốc gia - Giảng đường khu Psychology bài trước Lại là 1 ngày uể oải phải tới trường. Đáng lẽ cô tính cúp nhưng cô đã lỡ nghỉ hết ngày nghỉ quy định rồi. Hôm nay có môn Tâm lý học, cũng là môn mà giáo sư Will phụ trách, tức người mà Véronique tông phải vào hôm định mệnh giật game. Vì muốn tránh mặt nên tuần trước cô đã nghỉ, tuy nhiên tuần này thì buộc phải đi. Kể từ lúc bắt đầu tiết, Véronique đã phải cố giấu khuôn mặt quan ngại của mình đi, lại đưa biểu cảm cứng ngắc ra. Nhưng trình độ giả vờ của cô chắc chắn chưa đủ để qua mắt giáo sư. " Bớt lo lăng đi, hôm đó hình như ổng chưa thấy mặt mình mà..Bình tĩnh nào.." - Suốt cả buổi học đầu cô chỉ chứa toàn những câu tự trấn an như thế. Cho đến khi giáo sư bắt phát bài kiểm tra từ 2 tuần trước, cô nàng mới quay về thực tại. Nàng hồi hộp hết sức, hôm đấy cô làm bài ổn mà đúng không? Cũng không phải là tệ gì, chắc cùng lắm cũng phải được B, không thể nào thấp hơn được. Môn này cô chỉ học tạm thôi, điểm trung bình cũng ở mức nguy hiểm, nhưng cô không thể ở lại môn được! Bà cô mà nghe được tin cô phải học lại thì thế nào cũng sẽ bị tóm cổ về nhà cho xem!! .. Ngồi 1 lúc lạnh cả 2 bàn tay thì cô cũng nhận được bài. - - Khoan.. Hả..? Cái gì đây?? CHỈ D THÔI À ?? CHẮC TÔI CHẾT MẤT!! Mặt mày Véronique tái mẹt lại, tay rung cầm cập, mặt không thể dấu đi nỗi hoang mang sợ hãi. Với điểm này thì cô chết chắc rồi, sắp tới chẳng còn nhiêu bài kiểm tra để có thể mà gỡ lại điểm. Cô ngước mặt lên ngay đúng lúc giáo sư vừa liếc thầm mình. Ôi thôi chết rồi, có khi do mình bị đì, có khi ổng nhớ mặt mình hôm đó. TRỜI ƠI TRỜI ƠI TRỜI ƠI TRỜI ƠI!!
|
|
|
Post by putiewolfy on Aug 2, 2016 13:02:43 GMT 7
Nhân vật: Nic Cole || Will || VéroniqueThời gian: sáng 12/2/2115 Địa điểm: Học viện quốc gia - Giảng đường khu Psychology List tương tác: 1 2Trong tất cả các môn học thì có thể phải nói, Psychology là môn mà Nic yêu thích nhất. Là 1 sinh viên tâm lý học tội phạm, tất nhên hắn đã và đang được học những môn thú vị cũng không kém, nhưng đối với hắn, psychology chính là cội nguồn của tất cả những môn nghiên cứu khác. Hơn nữa giảng viên lớp đó còn là ông thầy Will gay lòi bựa bà cố đó đó nữa chứ. Dù có hơi tưng thiệt nhưng nếu không có ổng có lẽ môn này cũng khó mà nuốt nổi. Tuy nhiên, mấy hôm nay thì Nic có chuyện bực mình, mỗi lần nhìn thấy mặt ông thầy giáo là lại cay cú. Cũng phải thôi, chính ổng đã bỏ lại hắn vào hôm mua game khiến hắn bị giẫm đạp cho gần chết ấy mà. Nic dư biết là hôm đó ôg Will cũng đang có mặt ở đó chứ chả có đi đâu cả, mấy hôm trước còn gọi điện cho hắn hào hứng kể lể là sắp rủ được ông bạn đi giựt game rồi. Và quả đúng là Nic cũng đã tận mắt thấy ông ta cùng người đàn ông kia ở khu thương mại còn gì, vậy mà dám bỏ mặt thân gái mỏng manh đụng đâu gãy đó mà đi đâu mất biệt. Ấy thế nên mấy bữa nay, Nic cũng đã cố làm ra vẻ "thầy nhìn cái bản mặt con đi nè có thấy quên cái gì không" mỗi khi bước vào lớp, vậy mà ông già chết tiệt ấy vẫn lơ đi như không biết gì hết. Tuy tức muốn lên máu nhưng hắn vẫn cố hoàn thành bài luận nộp cho ổng, dù gì chuyện học thì vẫn phải ưu tiên trước hết. " Hà hà, ông đọc cho kĩ vô đi rồi coi có nhớ ra cái gì không nha". Và hôm nay là ngày phát điểm... ... .. . D... .. . ĐM CÁI GÌ THẾ NÀY?Từ khi bước lên đại học tới giờ, cùng lắm hắn cũng được B+. Cái con D hiện chần dần lên trước mắt như đang tán bôm bốp vào mặt hắn "thức tỉnh đi!!!". TRỜI ƠI CÔNG SỨC TUI DÀNH CẢ MẤY NGÀY TRỜI NGHIÊN CỨU VÀ CẢ 1 NGÀY LÊ LẾT Ở THƯ VIỆN CÙNG IVY!!! Nic bối rối ngước lên nhìn ông thầy, vẫn không tài nào tin được điều mình vừa thấy... "tin người vcl ấy hjhj"Á À CÁI ÔNG NÀY LẠI GIỞ CHỨNG NỮA RỒI ông già năm nay đừng hòng được tặng sicula an ủi nữa nhé tui trù ông thấy trai chỉ được ngắm không bao giờ được sờ mó nháaaaaaaaaa
|
|
|
Post by chokko on Aug 2, 2016 16:38:06 GMT 7
Nhân vật: Mio || IvyThời gian: Sáng 6/2 Địa điểm: Học viện quốc gia List tương tác: 1 2"Đúng là Ivy rồi!"- mio vui mừng nói."Cậu vẫn nhỏ nhắn nhhư ngày nào ha~" "Cơ mà tại sao cậu lại ở đây thế Ivy?" Ivy chìa ra một tờ giấy với dòng chữ in đậm: Giấy nhập học"Hmm? Thì ra cậu là sinh viên mới của trường. Nhưng sao tôi lại nghe nói cậu vào trường X nhỉ? Cha mẹ cậu đổi ý à?" Ivy bắt đầu giải thích mọi chuyện cho Mio. "Chà...Khó khăn nhỉ...Cơ mà chúng ta tạm gác chuyện đó sang một bên đã. Cũng sắp tới giờ vào học rồi, tôi sẽ dẫn cậu tới lớp học. Sau đó chúng ta có thể đi thăm quan trường sau. Được chứ~?" Mio bắt đầu nắm lấy tay Ivy và dẫn cô đi về hướng lớp học. Ivy - Unlock Đấu sĩ rank 1 với Mio
Mio Ivy
|
|
|
Post by deena on Aug 4, 2016 22:45:04 GMT 7
Nhân vật: Daevi | EdwardThời gian: Ngày 10 tháng 2 - chiều Địa điểm: Học viên quốc gia List tương tác:" Nếu cần tịnh tâm thì chắc cái này sẽ giúp ít nhiều đây. Hy vọng cô không ghét trà." Edward dịu dàng đưa cho Daevi lon trà mật ong. Chưa bao giờ có người đàn ông nào đối xử dịu dàng với cô như vậy, những người đàn ông trước kia cô từng gặp, Daevi luôn nhận ra trong giọng nói họ là sự giả tạo, ánh mắt họ luôn chỉ biết liếc nhìn cặp thịt trên ngực cô thôi, họ chẳng còn thèm nghe những câu chuyện mà cô cho là thú vị để kể cho họ nữa... Khẽ đỏ mặt, Daevi nhận lấy lon trà từ tay Edward. "Cám ơn anh Edward... Ah, mong anh không phiền." Cô nhẹ níu lấy tay áo của Ed. "Liệu anh có biết phòng hiệu trưởng, hay ban nhân sự ở đâu không, tôi muốn đưa lá đơn này tới chỗ họ."
Daevi Edward
|
|
yuufreak
Thực tập sư
Xin đừng gọi công an
Posts: 65
|
Post by yuufreak on Aug 4, 2016 23:35:13 GMT 7
Nhân vật:Will || Nic Cole || VéroniqueThời gian: sáng 12/2/2115 Địa điểm: Học viện quốc gia - Giảng đường khu Psychology List tương tác: 1 23Nhìn thấy Nic Cole đứng lên mà tức giận, còn Veronique thì mặt mày tái mét, Will xác nhận mình đúng thật rồi, nhưng hình như...ông hơi quá đà thì phải nhỉ... " Bài này chỉ là midterm thôi mấy em cứ bình thản đi không đâu haha ~ Cơ mà, 2 bạn duy nhất bị D gặp thầy tại phòng của Will sau tiết này nhé ~" Will nháy mắt liếc nhìn 2 đứa xong mỉm cười, Có thể mọi người sẽ suy nghĩ rằng " Thầy gì mà vì lí do cá nhân lại đánh rớt học sinh vậy sao ?", Will cũng nghĩ trò đùa này có vẻ sẽ hơi lố đối với hai đứa quá, cũng mong là 2 đứa giữ đủ bình tỉnh Còn nguyên nhân vì sao thầy làm như vậy thì..... 3 tuần không được chơi Orzu, Will bị team bỏ nên vô cùng cô đơn xin hãy tha thứ cho Will 2 em à, thầy chỉ cần người có thể trò chuyện chung về game là được rồi. Ông Ed ổng đi chơi với gái mới lớn rồi Will bùn lém. Will sẵn sàng phòng làm việc của mình đàng hoàng sạch sẽ, chuẩn bị bánh trái đầy đủ. Ngoài việc chuẩn bị giải thích cho 2 đứa nghe thì thầy còn rất trông mong xem phản ứng thực sự của 2 đứa như thế nào. Sẽ vui lắm đây, có thể xem được biểu cảm của người khác, có thể sẽ như dự đoán, có thể ngoài dự đoán, con người thật lắm điều bí ẩn, nhất là những sinh linh mới lớn này -Will cười mép-. Vừa dứt suy nghĩ thì có tiếng mở cửa
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 5, 2016 8:07:54 GMT 7
Khẽ mỉm cười khi đối phương nhận lấy lon trà trên tay, Edward mới để ý thấy Daevi hơi đỏ mặt, cử chỉ ngại ngùng từ tốn khác hẳn với thái độ phấn khích tíu tít ban nãy. Kể ra, cô gái này cũng thú vị thật đó. " Cảm ơn anh Edward... Ah, mong anh không phiền." Daevi níu lấy tay áo khiến người giáo sư trẻ hơi bất ngờ, tuy vậy anh cũng không thấy khó xử như lúc nãy nữa, thay vào đó, người đàn ông từ tốn khẽ nghiêng đầu tỏ ý lắng nghe điều cô gái sắp nói với anh: " Liệu anh có biết phòng hiệu trưởng, hay ban nhân sự ở đâu không, tôi muốn đưa lá đơn này tới chỗ họ." "Ồ, có chứ!" Anh cười. "Thực ra tôi cũng vừa mới từ khu vực đó ra đây. Chỗ đó khá rộng nên tốt nhất tôi sẽ dẫn cô đi, nếu cô Daevi thấy không phiền?" Vốn dĩ Edward ra đây để thư giãn lấy lại sức sau buổi họp dài nhưng khi thấy cô gái trẻ có vẻ mới đến đây lần đầu lại còn khá lúng túng nên anh quyết định ngỏ lời giúp đỡ. Ngày hôm nay Edward Harrison hẳn đã giao lưu với người lạ nhiều hơn số lần cả tuần trước gộp lại...
Edward Daevi
|
|
|
Post by putiewolfy on Aug 8, 2016 12:14:14 GMT 7
Nhân vật: Nic Cole || Will || VéroniqueThời gian: ngày 13/2/2115 Địa điểm: Học viện quốc gia - Giảng đường khu Psychology Sau khi ra ngoài mua một chai nước lạnh và uống thì Nic cũng đã hơi dịu hơn 1 tí. Chà, nghĩ lại cái cảnh tượng lúc nãy hùng hổ giữa lớp như vậy thật là đáng xấu hổ mà. Thật thì Nic vốn không phải là người nóng tính, chỉ là hắn không giỏi che giấu cảm xúc của mình thôi... Nhưng Leilah trong Orzu thì lại khác. Trong Orzu thì hắn phải học cách điềm tĩnh hơn để xử lý vấn đề, và đúng thật ra thì từ lúc chơi Orzu tới giờ tính cách hắn cũng đã dịu đi thật. Đây cũng là một trong những lý do Nic rất thích game, nhất là những game thực tế ảo như vầy, chúng thường có những tác động thật thú vị đến tâm lý người khác. Qua game, hắn còn có thể học hỏi thêm nhiều cách xử lý tình huống ngoài đời thật và phân tích tâm lý nhân vật nữa, nó dường như gắn liền với chuyên ngành hắn đang học rồi. Nic biết được điều đó cũng qua ông Will. Ông thầy này thường thì rất nhây lầy như con nít và hay giở chứng thật, nhưng Nic thừa biết ổng thật ra là 1 giảng viên rất có năng lực, tuổi còn rất trẻ nhưng được nhiều sinh viên và người cùng ngành kính trọng. Cho dù hắn có quen thân hơn với ông ta ngoài đời 1 tí đi nữa thì việc hành xử quá tự nhiên ở giảng đường cũng là không đúng. Nghĩ lại thì hắn cũng chưa đọc lại bài luận của mình nên cũng không chắc. Nhiều khi con D đó là có lý thiệt thì sao... Thôi thì gần tới Va lung tung rồi, chắc năm nay ổng lại FA, tội nghiệp... Cư xử nhẹ nhàng hơn với ổng một chút vậy... Nic gằn giọng lại, mở cửa bước vào: - Hi thầy! À... ừm thì... cho em xin lỗi lúc nãy hơi gây sự chú ý 1 tí. Tại hơi shock quá thôi. Đền thầy chai nước nè!
A địp quên mất, lại quá tự nhiên rồi, kiểu này chắc chếtttt!!!
|
|
|
Post by SlothSloth on Aug 9, 2016 20:46:34 GMT 7
Nhân vật: CletoThời gian: Sáng 13/2 Địa điểm: Học viện quốc gia Mấy tuần nay Cleto liên tục nghe mọi người trong trường bàn tán về Orzu và game đó "vui tới mức nào". Nhưng thành thật mà nói, lúc đầu cậu chẳng để ý tới đâu, thậm chí còn nghĩ "chạy theo phong trào thật là ngớ ngẩn". Nhưng chỉ sau vài tuần đó, đúng hơn là hôm qua, sự tò mò của Cleto đã đạt tới đỉnh điểm, vì mọi người, đi khắp nơi, dù là ở trường hay trên đường về nhà - ai ai cũng nói đến Orzu, sau 2 ngày đắn đo suy nghĩ nên thử hay không, cậu quyết định chơi. Tuy nhiên vẫn chưa vào được vì đống bài tập cậu đã chưa đụng đến cả tuần này, nên sáng nay đến trường sớm để dành cả ngày lo hết đám bài tập đó, nộp được bài nào thì hay bài đó...Cùng lằm không kịp thì nợ một môn thôi, sẽ qua được dễ dàng mà. - Ít ra thì cậu nghĩ vậy, tuy không phải là học sinh gương mẫu nhưng trước giờ cậu chưa bị nợ môn nào cả. Nghĩ đến điều đó làm Cleto lạnh hết cả sóng lưng, trái ngược với vài giây trước đây cậu còn xem nhẹ việc "nợ một môn". Tập trung làm việc khác trong lớp vốn không phải là việc khó khăn, và cả bị ai đó làm phân tâm cũng không phải vấn đề mà Cleto cần bận tâm đến. Trước giờ cậu vốn là người ít nói, tránh được cuộc trò chuyện nào thì sẽ tránh và vì điều đó mà học ở đây bao lâu rồi vẫn chưa có lấy nổi 1 người bạn. Ôi thôi rồi, nói đến việc không có ai để bầu bạn hết làm Cleto muốn nghỉ luôn ở nhà. Sắp tới, đúng nghĩa đen là ngày 14/2 là Valentine mà tình trạng này cứ tiếp diễn thì buồn chết. Nhưng rồi, ít ra có một điều làm tâm trạng câu bớt buồn thảm hơn là mấy bữa nay mọi người có nói đến việc Orzu có rất nhiều người chơi nên Cleto quyết tâm xử lý hết đống bài tập còn dang dở để về nhà có thể thử game và (có lẽ) làm bạn được với ai đó. Có khi còn gặp được người cậu thích trong game nữa chứ...Mà chắc điều đó không xảy ra đâu. Nghĩ tới đó càng làm Cleto thêm quyết tâm làm cho xong việc để được về sớm.
Cleto
|
|
|
Post by deena on Aug 12, 2016 23:31:08 GMT 7
Nhân vật: Daevi | EdwardThời gian: Ngày 10 tháng 2 - chiều Địa điểm: Học viên quốc gia List tương tác:" Thực ra tôi cũng vừa mới từ khu vực đó ra đây. Chỗ đó khá rộng nên tốt nhất tôi sẽ dẫn cô đi, nếu cô Daevi thấy không phiền?" Nụ cười thân thiện của Edward làm cho Daevi có chút bất ngờ, lâu rồi mới có người nhiệt tình như vậy với cô, cô vui lắm. " Daevi không thấy phiền đâu, cám ơn anh Edward nhé!" Cô cười khì như một đứa trẻ, tay nắm chặt lấy hơn lấy tay áo của Ed . " Ta đi thôi ha~!"
Daevi Edward
|
|
|
Post by Bi Shakalaka on Aug 13, 2016 0:07:44 GMT 7
Nhân vật: Will || Véronique || Nic ColeThời gian: Sáng 12/2 Địa điểm: Học viện quốc gia - Giảng đường khu Psychology bài trước Vừa tan học là Véronique đã vọt lẹ, chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Không có gì làm thoải mái tinh thần hơn là rửa mặt bằng nước mát khi đang stress. Vuốt mặt 1 cái, Véronique nhìn vào gương, thở dài. 1 loạt suy nghĩ tiêu cực hiện ra trong đầu cô. Véronique có thói quen làm trầm trọng hóa mọi việc. Mặc dù có khả năng rớt 1 môn thôi, nhưng cô nàng vẫn căng thẳng hết sức, tay vẫn lạnh ngắt như lúc chờ phát bài. Chỉ cần nghĩ tới việc về xin tiền bà để đóng học lại.. Ôi không dám nghĩ tiếp nữa đâu. Cô vỗ vỗ vào 2 bên má, thở phù. "Giáo sư cũng dễ tính mà nhỉ, chắc nài nỉ có khi cũng thành công... Ôi.. . . À phải rồi! Hối lộ!!" - Bỗng ý nghĩ đó xẹt qua, cô nghĩ tiếp - "Giờ này mà chạy ra ngoài mua thì muộn mất, để xem mình có mang gì tặng được không.." - Cô nàng đưa tay lục túi, chẳng có gì có thể dùng làm quà được ngoài bịch bánh quy hảo hạn mỗi tuần mỗi loại khác sáng sớm nay cô mới mua, thậm chí còn chưa dùng 1 miếng. Véronique nhìn cái bánh đầy nuối tiếc, cô chưa thử loại bánh quy cua tuần này bao giờ, mà hết hôm nay không còn dịp ghé lại tiệm đó.. "Bánh..hay là điểm.." - Cô đấu tranh tư tưởng. 1 hồi lâu, cô cũng chọn điểm từ bỏ bánh. Khổ quá đi... Bánh quy của tôi.. Cô nàng son lại môi rồi lấy tinh thần, đưa lại mặt khúc gỗ lên, rồi tiến về phòng làm việc của Will. - - - Đứng trước cửa, cô hít 1 hơi thật sâu rồi gõ 3 cái, mở hé cửa rồi bước vào: "Xin lỗi giáo sư, em đến hơi muộn" - Cười ngượng, cố làm mặt đơ nhưng ai nhìn vào cũng thấy rõ cả câu "THẦY ĐỪNG ĐÌ EM" Bên kia cũng có 1 người đứng đối diện Will, chắc hẳn là người còn lại cũng bị điểm D như cô.
|
|