|
Post by Mè on Jul 12, 2017 0:03:57 GMT 7
|
|
|
Post by Mè on Jul 21, 2017 0:16:54 GMT 7
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 21, 2017 10:10:24 GMT 7
Nhân vật: Feng DingThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại Giữa trung tâm một khu vườn xinh đẹp với nhiều hoa cỏ xinh đẹp hiếm có khó gặp, Feng Ding ngẩng mặt nhìn Bảng tin chia phòng được treo ngay giữa vườn, đó là một bản danh sách ngắn chỉ với vài phòng và cậu rất nhanh chóng tìm được tên của mình cũng như tên của chị họ xinh đẹp Lucanié được viết theo thứ tự phòng trên đó. " Nobert...... Nobert huh....." - Feng Ding lẩm nhẩm, đây là người sẽ ở chung phòng với cậu trong khoảng thời gian tới, và vì đã nhận được bản báo cáo khá chi tiết từ trợ lí cuả papa về thông tin những người sẽ sống ở đây nên cậu mang tâm trang thỏai mái vui vẻ mà k cần phải đề phòng gì nhiều. Trong danh sách đều là những cái tên xa lạ với đủ mọi quốc tịch chủng tộc, từ nhiều nơi đến, chắc chắn sẽ có nhiều trò thú vị để chơi cho mà xem. Thư gửi đến có đề cập đến việc nhận phòng và chìa khóa phòng tại đây, nhưng hiện tại xung quanh chỉ có mình cậu, chị họ có lẽ một lúc sau mới đến, mà cậu cũng không rõ người trao chìa khóa lúc nào đến cũng như địa hình khu nhà kính này ra sao nên chỉ có thể tìm một chỗ ngồi và chờ đợi vậy.
Feng Ding
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Jul 21, 2017 18:18:59 GMT 7
Nhân vật: KeiThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: Khu nhà kính hiện đại Hôm nay là ngày Kei dọn tới ở chung cư. Tay xách nách mang một cái túi xách thể thao to cùng 1 cái balo laptop cũng bự không kém, đây là toàn bộ tài sản còn sót lại của Kei sau trận lụt phòng vừa rồi. Cũng hên là laptop và máy zbox của cậu còn y nguyên, tiền để mua lại máy móc khác cũng đã ngốn kha khá rồi, nếu còn phải mua lại hai thứ này chắc chỉ có nước đi vay nặng lãi. Căn hộ chung cư này Kei cũng ở chung với một người khác, và cũng đã được trợ giá, chứ không Kei cũng không trả nổi. Cơ mà mớ cậu đang đeo trên người cũng nặng ghê, sức khỏe của cậu cũng trung bình thôi do bình thường chả vận động gì cả, nhưng không tới nỗi yếu. Thế nhưng mang nặng lâu thì cũng phải mỏi, Sáng giờ Kei cũng chưa kịp ăn gì nên lại càng thấy mệt hơn. Mong là tập trung nhận phòng nhanh nhanh ròi vào ở nghỉ ngơi cho thoải mái. Đợt chuyển nhà lần này quả thật ngốn hết sức của Kei rồi. Kei đi tới bảng thông báo tìm phòng mình và tên người ở chung. Cậu được phân ngay phòng số 2 nên lướt mắt là thấy. "Kino ?" Không lẽ cùng là người Nhật? Nếu thế thì tốt quá, chắc sẽ dễ nói chuyện hơn... Dường như cũng chưa nhiều người tới nhận phòng, chủ nhà hình như cũng chưa thấy đâu, Kei liền nhìn xung quanh, phát hiện một băng ghế ở đằng xa, liền xách mớ đồ nặng trịch ra ghế ngồi xuống nghỉ. Khuông viên nhà kính cũng thoáng mát thật. Cậu chưa vào nhà kính bao giờ, cứ nghĩ nó phải nóng lắm, nhưng xem ra rất thoáng mát. Chắc cậu không đi đâu thì cũng nên ra đây thường xuyên hít thở không khí một chút. " Aiz... Không biết khi nào mọi người mới tới đủ..." . Mệt mỏi, Kei nhắm mắt lại tựa đầu vào thành ghế dưỡng thần.
Kei
|
|
|
Post by dduuoonngg on Jul 21, 2017 19:22:13 GMT 7
Nhân vật:DươngThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: Vườn trung tâm Dương kéo vali vào trong vườn trung tâm của chung cư Orzu, ngó nghiêng xung quanh đánh giá chỗ này. Rất sạch đẹp, tiện nghi, vừa nhìn qua đã ưng ý, quả là đáng đồng tiền bát gạo.
Cậu dừng trước bảng tin giữa vườn xem danh sách phòng, toàn là tên người nước ngoài... May mắn là người cùng phòng 'Hồ Vân Anh' cùng là người Việt giống mình, vậy thì dễ giao tiếp hơn một chút. Để ý một chút có vài người đã đến đây ngồi chờ sẵn rồi.Cậu thì không biết làm gì đành kiếm chỗ gần đấy, để vali xuống rồi đặt người nằm gối đầu lên vali, tay rút điện thoại trong túi quần ra bấm bấm chơi mấy trò giết thời gian.
Dương
|
|
|
Post by sidaids on Jul 22, 2017 3:27:30 GMT 7
Nhân vật: Kira Kura | ĐenThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại Kirakura bị tống ra khỏi nhà đã được gần một năm. Lúc đầu phụ huynh chỉ định dọa thảy cậu ra ngoài vài tháng cho cậu kiểm điểm, nhưng không ngờ sống một mình cũng thật khá quá, tự do thoải mái không gò bó, căn hộ ở tạm lại gần trung tâm rất tiện cho đi lại không cần xe. Nhưng nói gì thì nói, ở một mình cũng hơi trống trải cô đơn. Cậu bẩm sinh vốn là người thích náo nhiệt, dọn về nhà thì không tiện, cả một căn hộ một mình mình ở thì có hơi quá. Nghe bạn bè khuyên bảo cuộc sống chung cư thú vị và khác hẳn, hi vọng quyết định chuyển vào chung cư của cậu là đúng. Sắp xếp thu dọn mọi thứ cùng thông báo cho gia đình cũng mất vài tuần, hôm nay là ngày Kirakura dọn đến chung cư. Tuy không chuyển nhà hẳn, nội thất các thứ không cần bàn tới mà chỉ đem theo đồ dùng thiết yếu thì đồ đạc của cậu từ căn hộ riêng không ít, đành phải nhờ tới trợ giúp của người làm trong nhà lo việc vận chuyển, bản thân tay không đến chung cư, túi tiền cùng giấy tờ để ở áo khoác trong, nhàn nhã nhàn nhã đợi phân phòng và nhận chìa khóa. Đừng thấy cậu không làm gì thì nghĩ cậu chỉ việc đủng đỉnh đến a, phải rảnh tay để còn tiện đi hỏi thăm các qui định của chung cư v v, đặc biệt là việc không biết người ngoài có được tiến vào các căn hộ của chung cư không. Cậu không muốn ba mẹ và hai người anh đến hộ thăm người thân mà cũng gặp khó khăn. Chung cư này là một chung cư cao cấp vừa khánh thành gần đây, mọi thứ ở đây đều trang hoàng rất tốt, mà cũng vì lẽ đó chung cư vẫn chưa có nhiều người dân lắm. Khi nghe lệnh mọi người tập trung tại khu nhà kính chờ phân phòng và nhận chìa khóa, cậu để ý xung quanh cũng không có bao nhiêu người. Có thể họ chưa đến hoặc đang tham quan nơi khác. Chỉ hi vọng người ở chung cư ít nhưng vẫn được xếp chung một khu, chứ khéo lại chia mỗi khu một người thì đâu phải cảnh tượng cậu mong muốn. Mà nếu hiện tại chỉ mới có vài người ở xung quanh đây, lân la làm quen thì cũng khá tiện đi? dù sao thì sau này cũng sẽ trở thành hàng xóm của nhau thôi. Với lại, thân là người không rành xã hội bên ngoài, có vài người bạn mới hướng dẫn giúp đỡ cũng tốt. Kirakura nhìn quanh, tiến tới chỗ một thanh niên gần đó Thật lòng mà nói, lý do cậu chọn đi đến chỗ người này không phải vì anh ta ở gần cậu nhất, mà là vì người này rất bắt mắt. Da ngăm tóc tối màu, ngũ quan rõ ràng, vai rộng chân dài, tổng thể rất khỏe mạnh. Gương mặt cũng đặc biệt, có vẻ không phải người Châu Á Mà đáng chú ý hơn, người này cao khủng khiếp. Cũng lâu lắm rồi cậu mới có dịp gặp phải một người cao xêm mình như vậy. "Chào anh, em là Kirakura, 16 tuổi. Anh có biết chung cư sẽ bắt đầu thông báo phân phòng và trả chìa khóa lúc mấy giờ không?"
Kira Kura Đen
|
|
kinopio
Tân Thủ
em là Núm
Posts: 25
|
Post by kinopio on Jul 22, 2017 15:41:41 GMT 7
Nhân vật: KinoThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: Khu nhà kính hiện đại Kino kéo chiếc vali tiến về vườn trung tâm. Hôm nay có thông báo nhận phòng nhưng cậu lại bận học đến tận bây giờ, cũng may đồ đạc đã chuẩn bị kỹ càng từ tối hôm trước. Cũng không có gì nhiều ngoại trừ vài bộ quần áo, cặp sách và con laptop cưng như trứng. Khu chung cư này vừa đầy đủ tiện nghi, vừa có chính sách hỗ trợ cho người thuê chung cư khiến cậu rất vừa ý. Thế là từ nay có thể sống một cuộc sống sinh viên tự lập, chắc cuộc sống cậu sẽ mới mẻ lên một chút. Kino đã đến bảng thông báo, nơi mà cậu sẽ biết người cùng phòng với mình là ai “Để xem…phòng số 2…” Cậu nhìn xung quanh một lượt, "chắc vẫn chưa đến đủ nhỉ, xem ra phải tìm một chỗ nào đó mà chờ rồi", Kino tìm chỗ ngồi, định bụng sẽ mang máy game cầm tay ra chơi, đây là chiếc máy game cậu luôn mang theo bên mình.
Kino
|
|
MGPham
Tân Thủ
cắn giờ
Posts: 44
|
Post by MGPham on Jul 23, 2017 13:56:41 GMT 7
Nhân vật: Đen || Kira KuraThời gian: sáng 1/12/2017 Địa điểm: Khu nhà kính Orpheus vốn không phải type người của gia đình. Hắn lang bạt đã thành quen, 15 tuổi bỏ nhà ra đi tìm đường cứu nước--- xí lộn, là chu du tứ phương. Quan điểm của hắn thoáng lắm, chỉ cần còn lao động được là sẽ không lo chết đói; nên từ Hi Lạp, hắn cứ tà tà vừa làm vừa đi trang trải lộ phí, tới giờ cũng đã 5 năm rồi. Khả năng học ngoại ngữ của hắn rất tốt, ở đất nước này gần một tháng đã có thể nói năng lưu loát, lại thêm lợi thế ngoại hình nên làm gì cũng vô cùng dễ dàng hehe Lại nói, tới thuê nhà ở đây cũng hẳn là có duyên đi. Sau khi xin được một công việc thu ngân ở quán ăn nhanh gần đấy, hắn liền nhặt được một tờ rơi chung cư cho thuê phòng. Thế là chẳng hề suy nghĩ nhiều, Orpheus liền chạy tới đăng kí luôn. Mà cũng thật buồn cười, cả lúc xin việc lẫn đăng kí thuê nhà đều chẳng có ai đọc được tên hắn cả. chỉ là Ορφεύς thôi mà, có gì khó khăn cơ chứ? Cố hoài cố mãi, cuối cùng hắn đành thở dài, điền đại một cái tên khác vào, hợp đồng được kí xong Ở chỗ này Đen có nghĩa là đẹp trai, đúng không nhỉ? ...... Lớ ngớ một hồi, Đen cũng tới được địa điểm chỉ dẫn. Giữa khu vườn kính là một bảng chỉ dẫn, tới trước hắn đã có vài người rồi. Con mắt địa hàng 20 năm kinh nghiệm của hắn nhanh chóng nhận ra.... sao toàn nam không vậy?? ?? Sao ai cũng nhỏ quá vậy??? ? Bản thân còn đang vô cùng bối rối không biết có phải mình vào lộn trường nội trú cấp 2 nam sinh nào không, chợt có tiếng người từ sau lưng chào hắn, khiến hắn phải quay lại. "Chào anh, em là Kirakura, 16 tuổi. Anh có biết chung cư sẽ bắt đầu thông báo phân phòng và trả chìa khóa lúc mấy giờ không?" Ô đệch, ăn gì cao dữ vậy?? - đó là suy nghĩ đầu tiên của hắn khi nhìn cậu trai này. Mặt chuẩn châu Á, sáng sủa dễ coi, hoàn toàn có thể cho vào danh sách để hắn trêu ghẹo sau này. Bản tính cà chớn của hắn suýt chút nữa đã bộc phát rồi, nếu như không phải do tên nhóc này quá cao đi. Đúng vậy đó, ghẹo trai cũng có quy tắc của ghẹo trai, hắn sẽ không rớ vào kẻ nào cao hơn mình nha. Tên nhóc này, coi như cậu an toàn~ "Chào ~ Tôi mới tới thôi, nãy giờ lạc một vòng mới đến được đây. Gọi tôi là Ορφεύς" "...." "Hoặc gọi Đen cũng được" Trước sự im lặng của người kia, hắn rất nhanh trí nói thêm vào.
Đen Kira Kura
|
|
|
Post by pourpra on Jul 25, 2017 21:32:15 GMT 7
Nhân vật: Laeta || EugeneThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: Khu nhà kính hiện đại "Ông chủ đang giận lắm đấy." Eugene nói, từ tốn kéo chiếc vali xám màu trên con đường tới khu vườn trung tâm của chung cư Orzu. Tà váy dài khẽ lay động trước cơn gió, bản thân là một người giúp việc dù lâu năm nhưng Eugene cũng không cảm thấy mình có phận sự phải chen vào việc gia đình của chủ nhân, tuy nhiên cái nhà này, nhất là hai cậu quý tử, lại có rất nhiều vấn đề. Khẽ liếc mắt ra sau nhìn bóng hình của cậu chủ thứ hai trong gia đình đang lững thững đi theo mình, mái tóc trắng lòa xòa che gần hết khuôn mặt. "Trong mấy tháng thôi mà cậu đã chuyển nhà hai lần rồi, đã thế căn hộ cũ ông chủ sắp xếp cậu lại không thèm, nhiều lúc tôi cũng không biết cậu đang muốn làm gì nữa." "Chỗ cũ rộng quá, tôi bị mất ngủ." Nắm chiếc ô lớn trên vai để che chắn ánh nắng chiếu vào mình, Laeta trả lời. Cậu nhìn thấy đằng trong khu vườn trung tâm đã có một vài người xuất hiện, Laeta vừa có chút muốn bước vào vừa có chút không. "Kể từ khi cậu chuyển đi Aylmer cũng không vui." "Kệ Aylmer." Biểu cảm của Eugene có chút phiền phức. Aylmer là anh trai của Laeta, hiện đang đảm nhiệm chức giám đốc của tập đoàn trong gia đình, vì gia thế không nhỏ nên số lượng người giúp việc không thiếu, tuy nhiên Eugene vẫn phải chạy qua chạy lại liên tục giữa hai bên dù bản thân cũng đứng tên thuê phòng sống chung với Laeta. Vốn là người chăm sóc cả hai cậu con từ năm họ còn bé lắt nhắt nên chuyện gì liên quan tới đời tư và tâm lý của họ Eugene đều nắm nhiều hơn ai khác, huống hồ cậu chủ lớn cũng không bớt vấn đề hơn cậu chủ nhỏ là mấy. "Tôi cũng không túc trực ở bên cậu từng giờ từng phút được, thử đi vòng quanh làm quen người khác xem, có gì còn được nhờ họ giúp." Laeta nhìn bóng mình dưới chân qua mỗi bước đi, cảm thấy trong lòng có chút nôn nao khó chịu. Thể chất của cậu vốn không khỏe kể từ khi gặp tai nạn hồi còn bé, sau đó mọi hoạt động đều bị gói gọn trong căn nhà nên giờ cũng không khá lên là mấy, đó là lí do tại sao cậu không hay đi ra ngoài bao giờ. "Người lạ trong một môi trường mới" luôn khiến Laeta suy nghĩ liệu mình có nên tạo quan hệ với họ không vì đó là một thứ cậu không đánh giá được liệu nó sẽ đem lại được nhiều lợi ích hay thiệt hại cho cả hai bên hơn trong tương lai. "Cậu có tự lo một mình được không ?" "Không." "Vậy nên hãy quen nhiều người vào." "...Phiền lắm." "Có cậu phiền ấy." Eugene hơi đanh giọng lại một chút, sau đó nghe tiếng Laeta khẽ cười sau lưng. "Đó là vấn đề đấy."
Laeta Eugene
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 25, 2017 22:43:53 GMT 7
Nhân vật: Lucaníë de HabsbourgThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại Không sớm cũng không muộn, Lucanié cùng 2 vệ sĩ tùy thân theo hướng dẫn của thư mời mà đến trung tâm của Khu nhà kính. Cô đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy đã vài người đang chờ đợi từ trước rồi. Không làm gì thừa thải, cô bước nhanh đến tấm bảng chia phòng treo ngay giữa khu vườn, dò và tìm thấy tên cũng như phòng mình sẽ ở trong đoạn thời gian tới. Khẽ vân vê mái tóc dài, Lucanié cảm thấy hơi có một chút khi phải chia phòng với những người khác vì trước giờ cô đã quen sống một mình rồi, có một cảm giác lãnh thổ của mình bị kẻ khác xâm phạm vậy. Tuy rằng đã được thông báo từ trước nhưng đến tận bây giờ cô cũng hơi bất mãn một chút, nhưng chỉ một chút thôi, vì cao tầng lãnh đạo của chung cư đã sắp xếp và thỏa thuận mọi điều khoản về sự riêng tư cũng như bảo mật an ninh rất ổn thỏa rồi, cô cũng lười phải chuyển đi nơi khác nên cuối cùng vẫn đồng ý. "VIP dành cho nữ rất rộng, tức là mỗi người sẽ có một không gian cực kì biệt lập, mình cũng không lo bị tù túng." - Lucanié vừa kéo kéo tóc vừa nghĩ - "Huống hồ nói là chia phòng nhưng mỗi khu chả khác gì một căn hộ biệt lập nhau". Dàn xếp xong rồi lúc này cô mới kéo mắt lặng lẽ quan sát và đánh giá những người đã đến đây sẵn, bản thân cô cũng không quen biết ai nên cuối cùng chọn một băng ghế gần đó ngồi xuống và chờ đợi, một bên thì suy nghĩ đến việc sẽ xử lí những kẻ đã đánh bom nhà cô như thế nào mới hả dạ.
Lucaníë de Habsbourg
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 25, 2017 23:13:22 GMT 7
Nhân vật: Feng Ding| Lucaníë de HabsbourgThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại " Có một vài điểm mình cần chỉnh sửa trong bản thiết kế cải tiến súng này!" - Feng Ding vừa lướt mắt trên đống chữ trong xấp tài liệu dày cộm vừa lẩm nhẩm một mình. Thỉnh thoảng cậu lại ngẩng đầu nhìn xung quanh nhìn ngó từng người từng người đến đây càng lúc càng đông. Bất chợt có một bóng dáng cao cao màu đen quen thuộc đập vào mắt cậu - "LuLu đại tỷ!!" - miệng hô xong vội xếp gọn mớ giấy tờ một cách cẩn thận vào túi rồi chạy ngay đến bên Lucanié. Đã rất lâu rồi Feng Ding không gặp chị ấy, từ lần cuối cùng dự đám tang của bác trai và bác gái, sau đó vì tỷ ấy quá bận rộn trong việc tiếp nhận công việc quản lí từ người cha vừa mất của dòng họ Habsbourg thì cả hai gần như mất liên lạc với nhau. Mà cậu cũng không thể chủ động gọi cho tỷ tỷ vì không muốn phiền tỷ ấy. Cho đến mấy hôm trước, vào đúng sinh nhật lần thứ 16, lần đầu tiên tỷ ấy trực tiếp gọi đến. Thế nên lúc này vừa thấy tỷ tỷ xinh đẹp đã lâu chưa nhìn mặt thì phải đến ôm đùi cọ cọ ngayyy
Feng Ding Lucaníë de Habsbourg
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 26, 2017 0:23:11 GMT 7
Nhân vật: Lucaníë de Habsbourg| Feng DingThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại Ngồi tựa lưng gác chéo chân trên băng ghế dài trong vườn hoa, Lucanié nghe từ xa tiếng ai giống như gọi mình: "LuLu đại tỷ!!" Lucanié híp mắt, dám gọi cô thế này chỉ có mỗi tên nhóc con đó thôi, cô xoay người nhìn về phía phát ra tiếng gọi thì thấy quả nhiên đúng là đứa em họ đã lâu không gặp của mình. Có vẻ như đã cao lên không ít rồi nhỉ, cô nghĩ và thầm quan sát Feng Ding. Vì quá bận rộn vùi đầu vào công việc nên cô không có thời gian để liên lạc đến bất cứ ai, đến tận đoạn thời gian này khi mà mọi chuyện đã đi vào khuôn khổ thì cô mới rảnh rỗi mà quan tâm đến những thứ khác. Feng Ding là con trai nhỏ nhất của chú của cô - ông chú Corneille có tình yêu thương mãnh liệt trải rộng khắp thế giới - thể hiện bằng cách đi khắp nơi thả thính và cưới về 7 người vợ với đủ mọi quốc tịch khác nhau. Lucanié không kì thị gì việc lấy nhiều vợ của chú ấy, cô chỉ khó hiểu là sao các bà vợ lại có thể chung sống một cách hòa bình và hài hòa dưới cùng một mái nhà, cùng chia sẻ nhau một ông chồng như vậy. "Ngồi đi." - Cô nhích sang một bên chừa chỗ cho Feng Ding, tên nhóc ấy vừa đặt mông xuống liền vui vẻ nheo mắt cười, bận rộn kéo kéo mớ tóc bạc dài của tỷ tỷ rồi nhẹ nhàng chải chải, miệng ngân nga ư ử giai điệu của một bài hát ra chiều rất thích thú. "Tóc tỷ tỷ dài quá rồi để Đình Đình thắt bím cho tỷ nha~" - hỏi xong không cần Lucanié đáp ngón tay liền bay múa thắt xong một dải bím nhỏ nhỏ, xong rồi còn cầm cái bím ngoe nguẩy cười hí hí nữa.
Lucaníë de Habsbourg Feng Ding
|
|
|
Post by Mè on Jul 26, 2017 17:40:54 GMT 7
Nhân vật: KirieThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: Vườn trung tâm Kirie kéo chiếc va li hồng vào khu chung cư nhìn rất sầm uất và giàu có. Mấy bữa trước cậu nhận được tin nhắn từ ông chủ chỗ quán cà phê cậu làm rằng cậu được tài trợ một căn phòng tại chung cư này, với điều kiện cậu phải làm tăng ca không công cho ông chủ. Tuy rằng cậu rất không hiểu vì sao ông chủ cậu hay chơi trò báo những tin động trời một cách chóng vánh như vậy, nhưng cậu cũng rất biết ơn anh ta, vì mấy bữa trước cậu đang phải chật vật kiếm phòng thuê giá rẻ. Dù sao cậu cũng chỉ là sinh viên sống riêng với gia đình, chia phòng với thằng bạn chung lớp. Đợt trước lại không biết thằng bạn kia làm gì mà cả 2 cuối cùng bị chủ nhà đuổi đi. Thở dài, cũng chả biết là may mắn hay xui xẻo mà giờ Kirie lại có cơ hội trải nghiệm ở trong chung cư cao cấp Ợ zu, hi vọng những người trong này dễ chịu. Chậm rãi bước vào khu vườn trung tâm, quang cảnh xinh đẹp, không khí trong lành làm Kirie cảm thấy rất dễ chịu. Đã từ rất lâu từ ngày cuối cùng cậu dậy sớm như thế này. Trong vườn đã có vài người tập trung ở đây, có lẽ là ngồi chờ được chia phòng. Kirie lặng lẽ tìm một chỗ trống trãi, móc chiếc điện thoại mình ra và chơi game, chờ người đến chia chìa phòng.
Kirie
|
|
|
Post by pourpra on Jul 26, 2017 20:10:47 GMT 7
Game Event Nhiệm vụ 2
Narvakatti Narvakatty
|
|
|
Post by muoimuoi on Jul 27, 2017 0:23:53 GMT 7
Nhân vật: Hồ Vân AnhThời gian: Trưa 1/12/2017 Địa điểm: Vườn trung tâm Vân Anh khệ nệ vác theo hộp đàn ghita trên lưng, một tay xách chiếc balo nặng chịch còn một tay kéo cái vali to đùng, cả người đẫm mồ hôi, gương mặt mệt mỏi vì vội vã. Hôm qua anh chủ hộp đêm cứ nài cậu thế chỗ cho tay bass xin nghỉ đột xuất. Cả ngày cậu đã chạy liên tục từ quán này sang quán khác rồi, đáng lẽ phải từ chối nhưng thật sự không có cách nào. Từ lúc bỏ nhà đi cậu ăn nhờ ở đậu hộp đêm này cũng được hơn một tuần, anh chủ chiếu cố cho cậu rất nhiều điều, đối đãi chẳng khác nào anh em trong nhà. Kết quả là cậu phải chơi nhạc cho tới tận 3h sáng. Vốn dĩ háo hức để chuyển tới chung cư mà ba sắp xếp cho, không cần làm phiền đến người khác nữa, cậu định chỉ chớp mắt một lát, nào ngờ lúc tỉnh dậy đã sắp buổi trưa. Tới nơi được thông báo thì vắng tanh không một bóng người, cậu cười trong khổ sở, có lẽ mọi người đã nhận phòng cả rồi. Không mất thời giờ nhìn ngắm xung quanh, cậu đọc bảng thông báo và tiếp tục lê lết với đống đồ đi tìm phòng của mình...
Hồ Vân Anh
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 27, 2017 1:02:08 GMT 7
Nhân vật: Feng DingThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại Đang ngoe nguẩy vui vẻ ngồi nghịch tóc của tỷ tỷ, một giọng nói vang vọng khắp cả khu vườn, đại khái thông báo mọi người hãy về phòng mình mà kiểm tra lại rồi chuẩn bị lúc 7h tối có mặt tại phòng tiệc dưới sảnh để vui chơi này nọ... Feng Ding ẹo ẹo mấy cái xong thì nói lời tạm biệt với Lucanié, tay lắc lư một cách vui vẻ và hào hứng mà lượn về phòng của mình. Buổi tiệc tối nay chắc là phải đi rồi dù sao cũng sống chung một chỗ với nhau, làm quen các ca ca tỉ tỉ một tí mới được.
Feng Ding
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 27, 2017 1:24:44 GMT 7
Nhân vật:Lucaníë de HabsbourgThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại Lucanié đã quá quen thuộc với việc Feng Ding chơi đùa với tóc của mình rồi nên lờ đi và không mấy để tâm, huống hồ lúc cô còn bé đã có một đoạn thời gian học võ chung với người chị thứ 3 của nhóc này, cả 2 khá thân thiết cũng một phần vì tuổi xấp xỉ nhau, khi đấy tên nhóc này vẫn còn bé tí lúc nào cũng lẽo đẽo đi theo cô ôm chân đòi bế bế làm nũng rất ngây thơ đáng yêu, một phần vì cô không có anh chị em, thấy có thêm một đứa em trai nên luôn dung túng để mặc nó làm gì thì làm. Đang suy nghĩ mông lung thì tiếng loa phát thanh từ đâu truyền đến một giọng nam thông báo về việc nhận phòng và tiệc tùng, Lucanié giật giật mi mắt cảm thấy hơi rờn rợn trước giọng nói đưa đẩy ngả ngớn kia ..... Sau đó quyết định đứng dậy nói một tiếng với Feng Ding rồi sải bước chân cùng vệ sĩ đi về khu phòng VIP của mình. Tối nay 7 giờ tại phòng tiệc dưới sảnh - Lucanié cảm thấy hơi lười lười nên cân nhắc có xem nên đi hay không, nếu không đi thì hơi bất lịch sự rồi...
Lucaníë de Habsbourg
|
|
|
Post by pourpra on Jul 27, 2017 2:16:42 GMT 7
Nhân vật: EnkhtuyaThời gian: Chiều 1/12/2017 Địa điểm: khu nhà kính hiện đại "Đây !!! Đúng là chung cư Orzu rồi chứ ?!?!?!" Enkhtuya thở hồng hộc bước từng bước nặng nề tới khu vườn trung tâm khi trời đã sẩm chiều, trên vai còn đeo một chiếc ba lo to gấp đôi mình. Thật lạ lùng làm sao khi biết rõ bản thân mù đường nên đã xuất phát từ lúc 5 giờ sáng, tờ bản đồ chỉ đường đã được vạch và ghi chú chằng chịt thì cậu vẫn lạc hết từ ngõ này đến ngách khác cho tới tận bây giờ. Thân là một người ngoại quốc mới chuyển tới thành phố này không lâu, cậu vớt được một căn phòng tại chung cư cao cấp này khi chỗ trọ chui - nơi tá túc trước kia bị cảnh sát dẹp đi mất. Thật là đen đủi quá sức !! Nhìn thấy bảng thông báo nằm chình ình giữa vườn, Enkhtuya mon men tới đọc nó. Gia tộc của cậu trước kia đã sinh sống một cuộc sống có phần hoang dã, con trai tới tuổi trưởng thành nhất định phải ra đi tìm đường cứu nướ-, à mà không phải, một mình tự lập an sinh mới đúng. Ấy thế mà nơi cũ ở chưa ấm cúng đã vào kho của nhà nước, Còn tiền bạc trang trải quả thực đã được chu cấp phần nào, cậu mà muốn tự lập được thì con đường phía trước vẫn còn gian nan lắm. "Đúng là orzu đây rồi." Enkhtuya mừng rỡ cười khi đọc kĩ bảng thông báo giữa vườn với nội dung chào mừng chủ căn hộ mới, ngó quanh quất khi nhận ra xung quanh mình không còn ai cả, chỉ có một vài chiếc lá đìu hiu rơi rụng. Chẹp, cũng phải thôi, đến muộn vãi nồi thì làm gì còn ai ở đây nữa. Enkhtuya trong bụng có hơi tiếc nuối một chút, cậu đã định sẽ đi xung quanh chào mọi người một vòng cơ đấy. "Muộn quá rồi, đồ đạc còn chưa sắp xếp xong không biết có kịp tham dự pạt ti buổi tối không đây huhu." Enkhtuya than thở, quay lại bước về khu nhà ở đi lòng vòng thêm vài đường nữa mà không tìm được lối ra trong cái vườn cây bao la rộng lớn này, bệnh mù đường của cậu có vẻ như lại nghiêm trọng hơn rồi.
Enkhtuya
|
|
|
Post by dduuoonngg on Jul 27, 2017 23:21:25 GMT 7
Nhân vật:DươngThời gian: Sáng 1/12/2017 Địa điểm: Vườn trung tâm Khi đang nằm chơi điện thoại giết thời gian xém nữa ngủ mất tiêu thì cậu nghe thấy tiếng loa thông báo Chim nhỏ..? A ra không cần dùng chìa khóa mở phòng. Tiện thật, đỡ phải lo chẳng may làm mất chìa khóa hay có người lạ đột nhập vào phòng. Tiếng hôn gió cuối cùng làm Dương hơi để ý... cảm thấy có gì đó sai sai Cậu đứng dậy phủi áo một chút rồi kéo vali đến phòng mình để chuẩn bị cho party nho nhỏ kia. Đi được một đoạn chợt nhớ ra, hôm nay cậu chỉ mang theo ít quần áo và dụng cụ sinh hoạt cá nhân. Tận ngày mai mới có xe chuyển đồ tới, mà cậu không nhớ hiện giờ có mang theo trang phục nào "đẹp" để trong vali không? Nghĩ đến vậy, cậu bắt đầu đi nhanh hơn, vội vàng lên phòng để chuẩn bị kiểm tra lại đồ đạc mang theo có ổn không.
Dương
|
|
kinopio
Tân Thủ
em là Núm
Posts: 25
|
Post by kinopio on Jul 28, 2017 15:16:18 GMT 7
Nhân vật: Kino | KeiThời gian: 1/12/2017 Địa điểm: (Không hẳn là) vườn trung tâm Sau khi nghe loa thông báo nhận phòng, Kino cất chiếc máy game đang chơi dở rồi cùng mọi người tản đi tìm phòng của mình. Cứ cách một khoảng, chung cư lại lắp đặt một bảng hướng dẫn cảm ứng nên mọi người có thể tìm thấy thông tin cũng như bản đồ chung cư dễ dàng. Từ khi biết đến chung cư Orzu, cậu đã khá thích thú với sự tân tiến nơi đây. *ting* Cửa thang máy mở ra cắt đứt mọi suy nghĩ dở dang của cậu. Nhìn từ xa, Kino thấy một dáng người trạc cỡ cậu, đang loay hoay với hành lý trước cửa phòng số 2 - phòng của cậu cùng một anh bạn cũng người Nhật. _ Chào anh, anh là Kei đúng không? - Kino bước tới vui vẻ chào hỏi - Em là Kino đây, từ nay mong được giúp đỡ. _ Ah Trong khi người trước mặt còn đang ngạc nhiên, cậu mới kịp nhìn kỹ khuôn mặt ưa nhìn của anh ta, "Hoá ra là người mình ngồi cạnh lúc nãy"
Kino Kei
|
|