|
Post by brohi on Jun 20, 2016 16:36:34 GMT 7
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Aug 16, 2016 22:59:49 GMT 7
Nhân vật: JerroldThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô Bước dọc cây cầu làm hoàn từ san hô, một làn gió bất chợt thổi mạnh từ hướng bên kia khiến Jerr có chút chao đảo, xong không quên tận hưởng cảm giác mát mẻ và trong lành từ cơn gió. Không ngờ ở Orzu còn có nơi hết sức kì vĩ như này. Hàng trăm, hàng ngàn cây san hô tụ họp tạo thành một hang động vô cùng lớn, ánh nắng từ bên trên chỉ lọt được một phần qua chúng, rồi phản chiếu xuống hang, lấp lánh một màu hồng ánh kim. Cảnh đẹp thì người cũng vui. Lâu lắm rồi ko vẽ Jerr ...
Và...nhất là khi vụ xích mích với Heph đã được giải quyết êm thấm. Trước mắt chắc sẽ không còn trở ngại nào nữa. Có lẽ sau đó Jerr sẽ quay lại thành Gnosi và tìm kiếm một vài nhiệm vụ có thể làm được. "Mà chậc, có vẻ các player khác đangcố gắng nói chuyện và làm thân với các NPC rất nhiều, để làm gì cơ chứ ? Dù công nghệ ngày nay hiện đại thế nào thì họ cũng chỉ là những nhân vật ảo với AI, 14/2 sắp tới thì họ cũng chẳng ăn được chocolate " Jerr cứ lang thang trong hang cùng mớ suy nghĩ linh tinh
Jerrold
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 17, 2016 23:00:55 GMT 7
Từ lúc unlock hết các map của Orzu sau chuyển chức, Heph vẫn chưa lần nào thực sự ghé thăm chúng cả; anh không phải dạng thích lang thang những chỗ vắng người một mình cho lắm. Đồng đội thì... chậc, họ ít online hẳn ra, có thể do bận công việc ngoài đời; cùng lắm anh chỉ toàn thấy Chu-tan, Gor và... Jerrold là chính. Nhắc đến Jerrold mới nhớ, lần giảng hòa hôm trước của hai đứa nhóc con tạm thời có hiệu quả phần nào, ít ra cả hai đều chấp nhận nhìn mặt và nói chuyện với nhau. Heph cũng không phải dạng nhỏ nhen nên với anh, bớt đi một kẻ thù thêm một người bạn cũng tốt. Chỉ hi vọng anh không phải là người duy nhất nghĩ vậy. Trở về với thực tại, hôm nay Heph bỗng muốn đi thăm thú đây đó, lang thang mãi từ làng đến thành cũng chán, tìm một chỗ yên tĩnh, khung cảnh đẹp mà ngồi nghỉ ngơi hẳn không phải ý tưởng tồi. Lướt sơ qua danh sách các địa điểm đã unlock, hang san hô có vẻ là nơi lý tưởng, anh thích những nơi có nước và cây cối, tự nhiên và tươi mát một chút. Vả lại bên thế giới kia, ngắm san hô chẳng phải là một thú vui rẻ tiền gì cả. Quả như anh đã tưởng tượng, và cũng đúng như tên gọi của nó; hang san hô vô cùng hùng vĩ nằm cách biệt ở một vùng đá tại biển Mikto, phải đi thật sâu vào bên trong mới đến chỗ hồ nước - hay nói đúng hơn là chỗ nước biển cách biệt với bên ngoài, từng rặng san hô sâu dưới hồ phản chiếu với ánh mặt trời từ chỗ cửa hang phía trên tạo thành dải ánh sáng lấp lánh huyền ảo trên mặt nước. Quanh các hốc đá là những khóm tảo lân quang màu ngọc lục bảo, ánh sáng chập chờn một cách huyền bí và mê hoặc. Nơi đây không chỉ là một buổi "hòa nhạc" của ánh sáng và nước, những âm thanh vang vọng của các loài dơi biển và mùi tươi mát của gió mang lại khiến các giác quan không ngừng lay động trước vẻ đẹp hoàn toàn tự nhiên hiếm có. Khung cảnh hùng vĩ khiến người thợ rèn ngỡ ngàng một hồi lâu mà chỉ biết há hốc mồm quan sát, ý tưởng đi tham quan không hề tồi chút nào. Bước quanh hồ nước rộng và mải nhìn xuống phía đáy hồ sâu hút lấp lánh ánh lên từ rặng san hô, Heph quên mất rằng có một người cũng đang hiện diện ở đó, cho đến khi anh thấy bóng phản chiếu của người ấy in trên mặt hồ. Jerrold.... Nếu là Heph Fossen của 3 hôm trước thì hẳn anh đã không mảy may suy nghĩ mà bỏ đi ngay, dù hồ nước có đẹp cách mấy thì anh vẫn có thể ghé lại vào ngày khác; Heph Fossen của 3 ngày trước không thể nào đứng chung bán kính 10m với Jerrold cả... Nhưng lần này thì khác, sau cố gắng hàn gắn của hai đứa nhóc và những chuyện đã xảy ra, nếu anh vô cớ bỏ đi thế này thì chả khác gì phủ nhận tất cả những điều đó... Xem nào... anh là một người hiểu chuyện mà đúng không? "C - chào..." người thợ rèn bất đắc dĩ nói với Jerrold sau một hồi lâu im lặng nhìn tên đồng đội trân trân. Hắn ra đây làm gì vậy nhỉ?
Heph FossenLv.5 - Dũng sĩ diệt heo
JerroldLv.5
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Aug 18, 2016 21:46:21 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph FossenThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô List tương tác: 1
“C - chào...”
Tiếng chào rụt rè phát ra bên cạnh khiến Jerr cắt đứt mớ suy nghĩ vớ vẩn và quay sang nhìn nguồn gốc của câu chào. Là Heph…tại sao hắn lại ở đây??? Map Orzu cũng đâu có nhỏ, hơn nữa hang san hô cũng nằm ở một nơi khá sâu bên biển Mikto. Trông hắn có vẻ khá lúng túng khi gặp anh ở đây, chậc người nên lúng túng là Jerr mới phải. Sau lần hoà giải kia đã giúp Jerr và Heph có thể đứng chung mà chiến đấu trong team thật, nhưng... Tự dưng đụng mặt riêng hai gã thế này…
“À…chào anh, Heph Fossen…”
Heph đã mở lời chào thì chả nhẽ anh lại không đáp lại, cũng hòng xua tan không khí kì quặc lúc này, Jerr đáp lại với giọng nhỏ và đứt quãng, liên tục di chuyển qua lại đầy bất an.
Jerrold Heph Fossen
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 18, 2016 23:24:27 GMT 7
“À…chào anh, Heph Fossen…” May là Jerrold đáp lại lời chào, nếu không chắc Heph Fossen chỉ còn cách nhảy xuống hồ nước trước mặt để chữa ngượng. Có thể coi như đây là một khởi đầu mới cho đôi bên cũng được, dù sao thì Jerrold cũng là đồng đội của anh mà. "Cảnh đẹp nhỉ?" Dừng một chút rồi Heph buột miệng nói bâng quơ, Jerrold chỉ khẽ gật đầu mà không đáp, hắn không nhìn mặt anh mà cứ bước tới lui xung quanh hồ. Thực ra anh cũng chẳng phiền cho mấy, dù mọi thứ đã ổn thỏa, nếu đòi hỏi hai người nói chuyện niềm nở ngay lập tức thì hơi bất khả thi, với tính cách của Jerrold, và của anh nữa. Đứng một hồi lâu hơn, người thợ rèn tự tìm một mỏm đá khô mà ngồi xuống, nhặt từng viên sỏi nhỏ ném lên mặt nước, chốc chốc lại mỉm cười khi thấy viên đá bước đến bước thứ năm sáu. Jerrold vẫn đi đi lại lại. "Việc chuyển chức của bên ông như thế nào vậy?" Tay vẫn nhặt tiếp hòn sỏi, Heph hỏi, tông giọng đủ to để cho đối phương có thể nghe được và cũng không quá cao vì sẽ nghe như thể một lời bóng gió.
Heph FossenLv.5 - Dũng sĩ diệt heo
JerroldLv.5
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Aug 19, 2016 10:52:05 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph FossenThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô List tương tác: 1, 2 Kì thực mà nói việc gặp Heph cũng không khiến Jerr lo đến thế, dù có hơi ái ngại khi đụng mặt. (Việc chính yếu là nhìn thấy mặt Heph Lisp lại chợt nhớ ra ông thầy Edward, năm nay mới có thêm ổng vào danh sách nên hình như cô đã mua thiếu nguyên liệu. Lisp đang sốt sắng tính lại số nguyên liệu đã mua, hôm nay đã 12, không mua nhanh nguyên liệu đã khan còn bị đội giá. Bất cứ con nhỏ cấp 3 nào vào tầm này cũng đang hừng hực khí thế săn nguyên liệu để đập thính vào mặt người chúng nó crush từ lâu, hoặc đổi lại là có gấu trong hai năm tiếp theo, hoặc tự đem thính về mà gặm trong sự nhục. Xin lỗi các cưng nhưng kế hoạch của chị cao cả hơn nhiều, hãy nhường nguyên liệu cho chị.) "Cảnh đẹp nhỉ?"Có vẻ Heph đang cố gắng bắt chuyện một cách hoà nhã, nhưng vì mải mê tính toán, anh chỉ gật đầu lấy lệ rồi lại bước tiếp. … "Việc chuyển chức của bên ông như thế nào vậy?"
“À..thì…”
Thực chất Jerr hoàn toàn không nghe rõ câu hỏi của Heph, nên chỉ mở đầu câu trả lời một cách máy móc rồi lại thôi. Không thấy trả lời chắc Heph sẽ lặp lại câu hỏi thôi.
Jerrold Heph Fossen
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 20, 2016 4:27:12 GMT 7
“À…chào anh, Heph Fossen…” “À..thì…” À thì? À thì? Câu trả lời của hắn sau khi Heph hai lần cố gắng mở chuyện ư? Đầu tiên chỉ cái gật đầu thì anh còn hiểu, giờ lại chỉ đáp ậm ừ cho qua... thật là hăm hở... Nếu vậy thì anh sẽ không phiền nữa, thích ngắm cảnh thì anh cho ngắm cảnh vậy; Heph ra đây cũng chỉ để ngắm cảnh thôi nên chẳng ai thiệt thòi. Tỏ ra niềm nở trước hóa ra luôn luôn là một ý tồi - anh chép miệng, tay nhặt thêm một hòn sỏi và ném xuống hồ. Chốc chốc anh nhìn qua phía Jerrold lại thấy hắn cứ mải đi lòng vòng, lâu lâu lại giơ ngón tay ra đếm lẩm bẩm gì đó rồi lại chau mày. Chà, thiếu nợ ai ngoài kia à? Mà thôi, ai quan tâm làm gì... cứ đi lòng vòng thế chả có tích sự gì đâu Jerrold, nếu thiếu nợ thì log out game kiếm việc ở quán cà phê đi lão già. Heph nghĩ rồi lại cười thầm trong bụng, ý tưởng Jerrold đi bưng bê ly partfait toàn dâu rồi mặt mày phải nở nụ cười dễ thương chắc làm anh cười ngất 7 ngày 7 đêm mất. "Ầm!" Tiếng đập nước cực lớn khiến Heph giật cả mình, nhìn sang hồ phía bên kia chỗ Jerrold đang lang thang, anh thấy lão già không còn ở trên bờ nữa mà bằng một cách nào đó, với một ý tưởng điên rồ nào đó, đã lọt tỏm xuống hồ. Hay chắc suy nghĩ căng thẳng quá nên lão nhảy xuống cho nguội đầu? Nhìn cách bơi loạng choạng ì ạch chưa kìa... sao lúc tạo hình không xoay đồng hồ lại một chút cho đỡ già khẩm như thế. Anh vừa thấy khó hiểu vừa thấy buồn cười, thì ra lão già yêu đời chán, vào đây tập bơi lu-... "Jerrold?" Heph đứng phắt dậy khi thấy lão già nãy còn lõm bõm trên mặt hồ giờ đã chìm nghỉm từ khi nào. Sao vậy nhỉ?Hắn ta lặn xuống dưới ngắm san hô luôn rồi sao, hay là... anh cắn răng một lúc rồi đếm đến 5, vẫn chưa thấy Jerrold nổi lên. 10, tên đấu sĩ vẫn biệt tích dưới mặt nước. 15, đến lúc này thì Heph đã chạy ngay đến chỗ Jerrold chìm lúc nãy mà nhảy xuống. Không thể nào tên già này lại không biết bơi ở cái thế kỉ này được, hy vọng hắn không chết, mà chắc game này có chết cũng chỉ về lại Ipios thôi, không sao đâu nhỉ... anh vừa nghĩ vừa lặn xuống sâu bên dưới hồ tìm kiếm người đồng đội của mình.
Heph FossenLv.5 - Dũng sĩ diệt heo
JerroldLv.5
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Aug 20, 2016 13:08:01 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph FossenThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô List tương tác: 1, 2, 3Jerrold sau một hồi mải suy nghĩ, tính toán xong, mới để ý Heph đã thôi không nói, tên thợ rèn lại ngồi ở móm đá bên kia, chốc chốc lại thảy vài viên sỏi, chúng nhẹ nhàng lướt trên mặt nước, nảy một hồi được ba bốn lần rồi lặn tăm xuống hồ. Lại nhớ ngày trước mỗi lần đi dã ngoại hồ cùng gia đình, đáng ra người ta sẽ dạy con gái một vài trò chơi ngoại khoá dành cho các bé gái như nhảy lò cò, nhảy dây, đan cỏ,...nhưng hai ông bố ngố lại đi dạy con gái lia sỏi dưới nước, nhóm củi không cần bật lửa, lăn cỏ, chọc ổ kiến lửa... Để rồi đến lúc về trông bộ dạng te tua của cả ba đều bị mẹ và chú mắng cho một trận té tát. Chậc chắc Heph đã mở lời nói chuyện trước mà bị bơ đẹp vậy... Chắc lại nên quay lại hỏi hắn một chút...Jerr cũng không hiểu làm sao mà mình đã đi tới đỉnh của mỏm đá cao nhất trong hang san hô. Nơi này không được an toàn lắm, phía dưới còn là hồ nước... Hồ nước trong vắt, có thể thấy cả từng dải san hô lớn dưới đáy, nhưng lòng hồ không bằng phẳng, vẫn có những điểm trũng của hồ nơi chỉ nhìn thấy một màu đen xoáy sâu không rõ... "Phải đi xuống thôi...""XOẠT!" . . . "Sao lần nào gặp tên này cũng thấy số nhọ làm sao vậy ?" Trong 2 giây trước khi toàn thân chạm mặt nước, Jerrold đã kịp nhận ra ba điều: Một là anh đã đạp trúng một bãi rêu và trượt chân khỏi mỏm đá, hai là đổ tội cho Heph về vận đen của mình, và ba là nơi anh đáp xuống là một hồ nước, và Jerr hoàn toàn không biết bơi. Jerr ngã xuống hồ, tinh thần hoàn toàn hoảng loạn, cố gắng quơ quạng tìm cách ngoi lên và kêu cứu, mà lúc này dù có kêu được thì trong hang cũng làm gì có ai, à còn lão Heph, sĩ diện lúc này không có tác dụng, Jerr đã cố gắng tìm cách gào tên Heph nhưng lúc này gần như cả người đã chìm dần dưới nước, nước đã sộc thẳng vào khoang miệng. (Vẫn biết đây chỉ là trong game. Nhưng VR có tác dụng thật hơn rất nhiều, Lisp đang vô cùng hoảng loạn vì cảm giác ngạt thở, toàn thân trở nên nặng nề chìm trong nước mà không thể trở lên được. Chứng sợ nước khiến cô không còn giữ được tinh thần, cũng không biết đường gỡ kính ra, chỉ biết túm chặt tay vào cổ mà gào. ) Khoảnh khắc khi mà cảnh vật xung quanh bắt đầu mờ dần đi thì một bóng đen lớn bất ngờ xuất hiện trước mặt... "À phải rồi, ba sẽ cứu mình như lần đó thôi." . . . . Ánh sáng bất ngờ rọi vào mắt khiến Jerrold giật mình choàng tỉnh, thở dốc trong hoảng loạn và họng vẫn còn lợm khan vì một lượng nước đã xông vào phổi, anh liền quay sang phải và ho sặc sụa, cố gắng đẩy nốt số nước trong họng và mũi. Thất thần một hồi Jerr mới nhận ra mình vẫn còn sống và đang nằm bên bờ hồ, bên cạnh là Heph, trông mặt hắn có vẻ khá lo lắng. Đừng bảo... Jerr vội vàng ngồi dậy, nhưng chỉ dừng đến đó, người anh run bần bật lên, chân không thể nhấc nổi mà đứng lên đi khỏi đây. Không thể đứng lên mà đi khỏi khi để Heph biết được điểm yếu của mình, Jerr vội vàng gục mặt xuống gối, một tay ôm đầu, rõ ràng là vẫn chưa hết hoảng loạn. " ...Làm ơn cho tôi xin vài phút..." - Giọng nói nhỏ và run. Nghe Jerr nói, Heph liền lui ra xa, im lặng mà không đáp lại. "Cứ để tôi chìm thì sớm muộn cũng chết và hồi sinh ở làng Ipios thôi...Trong game mạng sống cũng đâu lớn lao vậy mà nhảy xuống làm gì cho mất công..." - Định thần lại một lúc lâu, Jerr mới nói, mặt vẫn vùi trong đầu gối và ôm đầu. Chắc giờ tên thợ rèn thấy anh buồn cười lắm, có mỗi chuyện bị sặc nước mà cứ làm quá lên như vậy...nhưng...
Jerrold Heph Fossen
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 21, 2016 21:09:35 GMT 7
Vác được Jerrold lên bờ - lúc này vẫn còn bất tỉnh, Heph ngay lập tức dốc ngược tên đấu sĩ xuống để ép nước từ trong phổi ra ngoài, thấy hắn vẫn không có dấu hiệu hồi tỉnh, anh bắt đầu thấy hoảng. Không lẽ dễ chết đến như vậy sao? Dù đây chỉ là game nhưng không biết người chơi bên kia như thế nào rồi, rõ ràng họ hoàn toàn không biết bơi là gì, mà cảm giác trong game lại hoàn toàn chân thực như ngoài đời. Anh vỗ mặt và lay tên đồng đội một cách mất bình tĩnh, hy vọng nhiêu đó sẽ đủ đánh thức người chơi bên kia. Bất chợt anh nghe thấy Jerrold mấp máy vài thứ gì đó rất mơ màng, đứt quãng: "Cha Arthur..."Rồi thì sau bao nhiêu cố gắng, Jerrold cũng tỉnh lại, hắn vội vàng ngồi bật dậy khiến anh vô cùng bất ngờ, nhưng dường như vẫn còn sốc nước và mới hồi phục, tên đấu sĩ loạng choạng một lúc rồi gục xuống, người hắn run lên bần bật, không khí chẳng lạnh lắm nên Heph đoán rằng do dư chấn của cú sốc tâm lý khi nãy. Anh vẫn đứng yên tại chỗ quan sát Jerrold, lúc này đã gục mặt xuống gối và lẩm bẩm: "... Làm ơn cho tôi xin vài phút..." "..." Heph không đáp lại mà chỉ lùi ra xa hơn một chút, nhân cơ hội vắt bớt nước trên y phục của mình lúc này đã ướt sũng. "Cứ để tôi chìm thì sớm muộn cũng chết và hồi sinh ở làng Ipios thôi... trong game mạng sống cũng đâu lớn lao vậy mà nhảy xuống làm gì cho bất công." Jerrold nói, vẫn không nhìn mặt Heph mà cứ gục mặt xuống, chốc chốc lại hắt hơi. "Cũng đúng, đáng lẽ tôi không nên tốn công nhảy xuống làm gì." Người thợ rèn đáp một cách lạnh lùng, thế đấy, liều mạng nhảy xuống vớt hắn lên, còn bị đám san hô chết cứa cho vài chỗ mà cũng chẳng được một lời cảm ơn. Đúng là tốn công. Nói rồi anh hằn học bước ra khỏi cửa hang, đi lòng vòng trước đám cây khô bên cạnh, đá vài cây bay xuống đụn cát cho bõ tức. Đứng một lúc lâu, Heph bắt đầu thấy lạnh bởi những cơn gió lùa từ hướng biển vào hang... Jerrold hẳn chỉ có nước chết cóng ở trong đó mà thôi... Kệ hắn chứ.
Chậc. Vớ đại một đám cây khô, anh tặc lưỡi rồi bước vào phía trong hang, Jerrold vẫn ngồi yên ở chỗ cũ, đầu vẫn gục xuống gối, nhưng có vẻ run rẩy còn hơn trước nữa. Anh ném đống cây xuống chỗ đá còn khô ráo rồi búng tay triệu hồi Mons Ignifer, miệng lẩm bẩm câu chú: "Argentum ad Deus." Tức thì cây búa phát sáng rồi phừng phừng lửa, Heph nhanh chóng đưa nó vào chỗ củi vừa nãy để nhóm. Sau đó người thợ rèn ngồi xuống trước đống lửa, hong cho khô ráo chiếc khăn trùm đầu và cho ấm lại người. Jerrold lúc này có vẻ cũng đã thấm mệt nên nằm xuống, mặt vẫn quay sang hướng khác, nhưng hắn có vẻ không run lẩy bẩy như khi nãy nữa. Im lặng một hồi, Heph bắt đầu hỏi: "Ông thấy sao rồi?" Jerrold vẫn im lặng. "Chậc, nếu sợ nước đến như vậy thì ngay từ đầu đừng đến đây, già cả lại vụng về, nếu tôi không có mặt thì ông chết chắc." Sau đó anh lấy nhánh cây đẩy khóm lửa một tí rồi tiếp tục nói: "Để ông chết thì cũng dễ thôi, nhưng nếu về làng thì ông phải làm lại từ đầu, cái chức nghiệp support đó chả có cửa làm ăn gì đâu, tụi nhỏ thì lo bận học cả rồi, không có đứa nào team up với ông được cả." Anh vờ nói thế, chứ thật bụng cho dù không có gì xảy ra, Heph vẫn sẽ nhảy xuống cứu, từ lúc đến kinh thành, thấy bao nhiêu chuyện, nhìn thấy bao người chết; anh không muốn thấy thêm bất cứ ai phải ra đi trước mặt mình nữa, dù mọi thứ chỉ là game...
Heph FossenLv.5 - Dũng sĩ diệt heo
JerroldLv.5
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Aug 22, 2016 20:59:21 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph FossenThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô List tương tác: 1, 2, 3, 4"Cũng đúng, đáng lẽ tôi không nên tốn công nhảy xuống làm gì."Dù không nhìn vào đối phương, nhưng nghe giọng điệu có thể thấy rõ Heph đang bực tức. Jerrold có chút ngạc nhiên trước phản ứng của đối phương, liền ngẩng lên nhìn thì thấy Heph đã ra khỏi hang từ lúc nào. Anh đã nói sai chỗ nào chứ ? “Chậc, không hiểu người điều khiển tên thợ rèn là ai nữa… tên này là quá tốt bụng hay quá đần độn đây ?”Hắn có lẽ đã bỏ đi, càng tốt. Yên tĩnh chắc là điều Jerr đang cần nhất lúc này. Gió biển vẫn đang lùa từng cơn vào cửa hang. "Argentum ad Deus."Là tiếng Heph, tên thợ rèn quay lại làm gì chứ…Không thể ngẩng đầu lên lúc này nhưng tò mò với hành động của Heph, Jerr khẽ đưa mắt qua nhìn. Vậy ra hắn vừa ra ngoài hang lấy về ít củi khô để nhóm lửa sưởi ấm. “Lại một hành động vô ích nữa” - Jerr lẩm bẩm Bấy giờ đã thấm mệt, cứ nói những thứ hắn làm là vô ích nhưng anh vẫn theo quán tính lại gần chỗ có đám lửa mà nằm xuống, nhưng vẫn cố tránh mặt Heph. "Ông thấy sao rồi?" Biết trả lời kiểu gì với câu hỏi kiểu này chứ ? Cám ơn tôi ổn chỉ vừa sặc nước gần chết và ám ảnh dưới nước ùa về à ? "Chậc, nếu sợ nước đến như vậy thì ngay từ đầu đừng đến đây, già cả lại vụng về, nếu tôi không có mặt thì ông chết chắc." … "Để ông chết thì cũng dễ thôi, nhưng nếu về làng thì ông phải làm lại từ đầu, cái chức nghiệp support đó chả có cửa làm ăn gì đâu, tụi nhỏ thì lo bận học cả rồi, không có đứa nào team up với ông được cả."… “Thợ rèn Heph Fossen. Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa ông mới hiểu? Đây chỉ là thế giới ảo, nhớ đi, có chết rồi cũng hồi sinh lại thôi. Cày lại từ đầu cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn, nhưng đấy là việc của tôi, đừng cố lôi bản thân vào những chuyện không phải của mình. Tsk! Mắc công tôi mắc nợ một tên như ông. Dù sao cũng cám ơn vì đã cứu một thằng già xấu tính” Chả hiểu sao tự dưng lại đi nổi cáu với lão nữa, nhưng cũng cám ơn lão thật, không hiểu anh có thể chịu được thêm vài phút nữa ở dưới nước cho đến lúc “chết” hẳn thật không nữa.
Jerrold Heph Fossen
|
|
|
Post by Mozzarella on Aug 28, 2016 23:06:52 GMT 7
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 29, 2016 20:59:49 GMT 7
Sau câu nói cảm ơn của Jerrold, Heph cũng chẳng biết phải nói gì hơn ngoài đi ra chỗ mỏm đá mà ngồi xuống, quần áo cũng đã khô, giờ anh chỉ muốn ngồi thưởng thức nốt cảnh đẹp sau cái buổi chiều đủ thứ chuyện như thế này. Ngồi được một lúc lâu, bỗng anh nghe thấy tiếng vẩy nước đang đến càng gần, vừa quay sang thì nhìn thấy một sinh vật nửa trên là người, nửa dưới là đuôi cá. Ở đây cũng có nhân ngư hay sao? Chưa biết người này thuộc phe ta hay địch, hành động của cô gái người cá khiến anh vô cùng khó hiểu, luôn tay ra dấu chuyện gì đó có vẻ gấp rút lắm, dù mắt mũi nhắm nghiền, anh có thế thấy trên gương mặt đầy hình xăm kì lạ có chút gì đó hốt hoảng. Vừa định mở miệng hỏi cô gái có chuyện gì đang xảy ra, ngay lập tức một luồng song nước mạnh mẽ vụt lên trên miệng hồ, hiện ra hai con quái thú xương xẩu to lớn, gầm rú dữ tợn. Nếu anh không lầm, chúng chính là lũ thây ma lang thang bên đồi cát, dù chưa đụng mặt (thật ra chưa đủ level để đánh nhau với quái thú cấp cao) nhưng sức mạnh từ đôi quái tà ác vô cùng, khiến anh dù đứng ở xa vẫn cảm thấy sợ hãi. Cô gái người cá lập tức quay người lại, dùng phép dựng lên ba bức thành làm bởi nước mà chắn trước đôi thây ma, trong giây phút vui mừng chốc lát khi thấy cô gái không phải kẻ xấu, anh cũng chẳng kịp cười vì lũ quái vật có vẻ mạnh hơn tưởng tượng, chỉ một thoáng đã phá vỡ tận hai bức tường. Nữ nhân ngư lạ mặt gồng lên hết sức, run rẩy cố gắng kìm giữ bức thành cuối cùng. Heph và Jerrol vẫn đang đứng tần ngần khi nhìn thấy khung cảnh phía trước, bỗng từ đâu trong hang nghe vọng lại tiếng phụ nữ: “Giúp… hoặc.. chết…” Lúc này định thần lại, anh mới vội vã tìm lấy vũ khí mà giúp ân nhân của mình, nhưng câu chú chưa dứt, một trong hai con thây ma trừng đôi mắt sâu hoắm đen ngòm vào anh, khiến tay chân người thợ rèn trở nên bủn rủn, hơi thở dốc như thể có gì đó vô hình đè lên ngực. Chưa bao giờ anh thấy sợ hãi đến như vậy, cảm giác đau đớn và sợ hãi đến cùng cực khiến trong phút chốc; Heph định tắt nguồn trò chơi để bình tĩnh lại. Vừa lúc đó, từ hệ thống vang lên giọng của máy chủ: “Người chơi hiện thời không đủ khả năng chống lại quái vật, xin hãy lựa chọn chế độ ‘cầu cứu’. Nhắc lại: người chơi hiện thời không đủ khả năng chống lại quái vật, xin hãy kết nối với một người chơi khác hoặc NPC để tìm sự giúp đỡ.” Battle: Thây Ma Lang Thang Lv.8
| Team Acht daddy gánh team
|
|
|
|
Post by Mozzarella on Sept 1, 2016 20:08:13 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Jerrold || Maori || AchtĐịa điểm: Hang san hô Thời gian: 12/2 List tương tác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Nhận được tin nhắn cầu cứu từ Heph Fossen, Acht không hề đắn đo lập tức chọn đồng ý dịch chuyển đến biển Mikto. Chỉ trong chớp mắt cảnh quang xung quanh thay đổi, mục sư Acht bước ra từ vòng trận ma pháp triệu hồi, và thứ đập vào mắt anh đầu tiên chính là vết nứt trên bức tường phép cuối cùng mà tiên cá Maori tạo nên để bảo vệ cả ba. Anh nhanh chóng dùng thuật phòng ngự đẩy hai con thây ma kia thật xa - Cút đi! Các ngươi không thuộc về thế giới này, lũ quái vật từ bóng tối! Mục sư ngoài mặt nghiêm túc nhưng bên trong mừng thầm thở phài, cũng may là họ kịp thời gọi mình tới đây, và cũng may là họ gọi mình chứ không phải là một kẻ nguy hiểm khác. Acht quan sát xung quanh xem còn dấu hiệu đáng ngờ nào không, theo anh đuoc biết thì quái vật không thế nào dễ dàng phá kết giới bảo vệ hang san hô này, nhìn thấy Heph và Jerrold bên cạnh không có đủdsức chống đỡ sức vì những con thây ma quá mức với level hiện tại của họ, Acht trở nên lo lắng, anh chạm vào vai Heph hy vọng người thợ rèn đã gọi mình đến an tâm hơn - Tôi đã đến rồi đây, xin hãy để tôi giúp mọi người!
Không tốn thêm thời gian quý báu, Acht rút cây trượng phép của mình từ trong lòng bàn tay mình, cây trượng Rylai này được làm từ chính máu thịt và phép thuật của anh, nên nơi trú ngụ của nó cũng chính là ở trong cơ thể anh Gõ trượng xuống nền đất lạnh, hai tay nắm chắc cây trượng, Acht khẽ nhắm mắt lại, những vòng pháp thuật hiện ra dưới chân và sáng lên, tiếp rất nhiều sức mạnh cho 3 người còn lại . . . Sau khi trận chiến trong hang san hô kết thúc, mục sư lặng người đứng nhìn mây khói tan ra hẳn từ xác của lũ thây ma bại trận kia không khỏi thở dài, cảm thấy không an tâm Acht cứ đứng im im lù lù toan dùng phép thanh tẩy cái hang này thêm lần nữa thì lập tức có một bàn tay mềm yếu níu tay anh lại, Acht giật mình quay người lại thì nhìn thấy nàng tiên cá Maori đang ôm lấy cánh tay mình, cái đuôi đã chuyển hóa thành đôi hân người khập khễnh, cả người nàng trần truồng tựa hẳn vào người anh như đã quen thuộc từ rất lâu không còn ngại ngùng nữa, một giọng nói của nữ nhân dịu dàng thanh thoát được truyền đến suy nghĩ của mục sư, chỉ có hai người nghe được “Đủ rồi mèo con, bọn chúng đã chết rồi, con không cần phải sợ đâu, con ngoan của ta” Acht bối rối, anh vẫn không quen với cách xưng hô này của nàng ta, mối quan hệ lúc trước của bọn họ hẳn đã rất thân thiết mới có thể tự nhiên đến như vậy, lập tức cởi áo khoác của mình trùm lên người Maori, tự nhiên anh cảm thấy xấu hổ muốn chết đi, nếu Maori mà không gọi anh thì chắc anh cứ đứng đây chà sạch bằng được nguyên cái hang san hô này quá, vừa cố gắng quấn quấn áo khoác quanh người tiên cá thật kín mít không hở thêm chỗ nào nữa vừa quằn quại nội tâm thì nghe được tiếng Maori cắt ngang suy nghĩ thúc giục mình. - Mèo con ơi… loài người kia… ta muốn biết họ Acht nghe vậy cũng không suy nghĩ nhiều nữa, phải mau chóng giới thiệu nàng cho hai người kia biết thôi, cẩn thận dìu Maori đến chỗ Heph và Jerrold, Acht quan sát nét mặt của họ, sau khi được anh buff và cùng đánh thắng lũ quái vật kia thì sắc mặt của họ có vẻ tốt hơn nhiều, chắc sẽ không có vấn đề gì nữa đâu - Cảm ơn mọi người đã cứu thầy của tôi, nàng ấy vốn là tiên cá cư ngụ ở đây nhiều năm rồi, nàng hiện tại… rất yếu, nên ở đây nghỉ dưỡng để phục hồi sức mạnh, bình thường kết giới ở hang động này rất chắc chắn, nhưng biết vì nguyên nhân gì lại bị phá vỡ, nếu không nhờ hai người thông báo cho tôi thì chắc thầy của tôi đã bị bắt mất rồi, thật sự cảm ơn mọi người. Nghe mèo con nói bla bla bla với 2 loài người kia, Maori chỉ im lặng khập khễnh đến gần loài người cao to ngon miệng kia, thật ra nàng hoàn toam có thể thấy rõ và đi lại với đôi chân này như người bình thường vì Maori đa từng sống ở đất liền rất lâu cơ mà, nhưng nàng ại thích bọn họ nghĩ nàng là một người ca yếu đúi mỏng manh và cần che chở hơn, chỉ có như vậy mới khiến loài người không đề phòng .. Giả bộ khập khễnh nhích lại gần Heph Fossen, Maori đột nhiên mềm yếu vờ vấp té ngã vào trong lòng ngực của loài người rắn chắc kia, mặc kệ cho áo khoác Acht khoác cho mình ban nãy rớt xuống mà dùi vào ngực Heph hít lấy hít để. Acht thấy vậy cũng giật mình suy nghĩ đơn giản là tiên cá bị té thôi, anh bối rối vội vàng giải thích - Xin lỗi ngài Heph, thầy tôi còn yếu… Mục sư toan nhặt lại áo khoác của mình để che lại cho Maori, nhưng đột nhiên mặt anh trở nên tái mét - Mèo con ơi loài người này thật rắn chắc lắm, thịt thơm và ngon nữa ha ha, mèo con đừng phá ta, để ta làm quen với cậu ấy nhé - Nghe được những lời này khiến Acht bối rối dữ dội không biết phải phản ứng như nào mới phải đạo Maori bề ngoài giả vờ run rẩy, tay quờ quạng quơ bậy lên người Heph Fossen nhưng thật ra có chủ ý ca, sờ từ lưng, vuốt nhẹ phần eo, nắn nót cơ bụng rắn chắc của anh ta, rồi bắt đầu sờ lên lồng ngực rắn chắc của thợ rèn Heph Fossen, thịt thơm quá ~~ trong lòng không khỏi chảy dãi một phen, nàng còn thích thú truyền tin tả chi tiết cho Acht nghe thân hình của cậu Heph kia rắn chắc ra sao, mùi thịt thơm như nào khiến Acht từ tái mét sang giận dữ rồi lại bất lực muốn khóc huhu, cũng may lời tiên cá nói chỉ có anh và nàng ta nghe được, hai người kia mà nghe được chắc Acht gieo mình xuống biển trôi về với tổ tiên luôn cho rồi Maori tiếp tục ngây thơ vụng về mang đôi bàn tay mình vuốt lên trái cổ của Heph rồi chạm đến xương quai hàm, anh chàng này có vẻ ngoan ngoãn để nàng sơ múi, hoặc đang chết lặng rồi chăng, Maori không quan tâm, nàng giả bộ mừng rỡ vì kiếm được khuôn mặt đối phương, hai tay chạm dịu dàng vào khuôn mặt nóng rang của anh ta, đọc được những luồn kí ức nhỏ từ Heph, Maori khẽ cười mỉm, truyền suy nghĩ của mình qua cho cậu ta nghe - Chào Heph Fossen , ta là… Maori, một tiên cá ở đây đã từ rất lâu rồi, hôm nay hai người cứu ta, ta biết lấy gì đền đáp đây... ? A, ngươi có một vết sẹo ở đây… – Maori dùng ngón tay lạnh lẽo của mình chạm nhẹ vào vết sẹo lăn dài trên má của anh ta - Sẹo như thế này không thể chữa lành được nữa… Mèo con cũng có một cái… Thật là những đứa trẻ tội nghiệp Giọng nói mang vẻ xót xa, còn ngón tay thì vuốt nhẹ trên gò má anh thợ rèn, đem một chút pháp thuật như lời chúc phúc của mình để tặng cho anh ta Maori nghiêng đầu mỉm cười hài lòng chưa được bao lâu thì đã bị Acht kéo về, một lần nữa trùm kín người nàng. Mục sư Acht bây giờ chỉ muốn quỳ xuống xin lỗi thợ rèn Heph vì sự quấy rối biến thái càn rỡ này của nàng tiên cá trăm tuổi đang kiêng thịt này, đối với anh ta Acht cảm thấy nhục nhã quá không biết nên giải thích sao chỉ biết đỏ mặt vì quá xấu hổ lắp bắp miệng - Tôi- tôi xin lỗi… thầy tôi lâu-lâu rồi chưa thấy người nên… có hơi phấn khích - Nhìn cậu Heph mặt đỏ gắc như đang muốn sặc hết máu ra khỏi miệng, Acht cũng run rẩy âm thầm chuẩn bị tinh thần triệu hồi trượng thần buff cho cậu ta với anh bình tĩnh lại một chút, May mắn thay anh nhìn qua thì thấy Maori ôm khăn áo khoác đang choàng trên người nàng tiến về phía con mồi mới tên Jerrold. Nhân danh công lý để bảo vệ đám đàn ông khỏi bị nàng tiên cá này sàm sỡ Acht mau chóng vịn hai vai nàng để dìu về phía vị đấu sĩ kia -Hãy để con dìu thầy đi Maori thấy phen này nàng không sơ múi được gì nữa rồi cũng chỉ mỉm cười ngoang ngoãn tiến đến người đàn ông đứng tuổi kia, Acht thay mặt nàng nói - Xin lỗi vì chuyện vừa rồi, thầy của tôi Maori chỉ muốn dùng phép thuật của mình để đền đáp cho hai người vì đã cứu nàng Maori khẽ gật đầu như đồng ý với lời của anh, hai bàn tay nhỏ nhắn của nàng với lấy bàn tay thô ráp của vị đấu sĩ kia, nàng ta muốn ngã vào lòng Jerrold như lúc nãy lắm nhưng vì mục sư bên cạnh đang nghiêm túc giữ chặt vai của nàng không cho nàng cơ hội sơ múi nên Maori chỉ đành yên vị xoa xoa ngón tay của loài người ấy, trời ơi thậm chỉ cả bàn tay ông ta cũng bọc kín mít sao mà dê được, Maori bực bội nghĩ ngoài mặt mỉm cười với Jerrold, truyền suy nghĩ của mình đến cho Jerrold - Đây là lòng thành của ta… xin ngài Jerrold hãy nhận nhé
Thịt của loài người này mà đem chấm muối chanh với ớt chắc sẽ ngon lắm đây, Maori chọp chẹp tự thèm thuồng trong lòng, truyền xong phép của mình nàng ta đột nhiên cảm thấy choáng váng, chết rồi lúc nãy dùng quá nhiều phép quá mức cho phép rồi. Nàng tiên cá vẫn mỉm cười buông tay Jerrold ra run rẩy bấu lấy Acht, nhận ra nàng không khỏe anh ta lập tức liền luống cuống hỏi thăm nàng. Đôi chân giống chân người của ngàng ta dần biến hóa trở về lại đuôi cá như ban đầu - Ta xin được phép về nghỉ ngơi – Maori khẽ thều thào với Acht, không nói nhiều nữa nàng liền đẩy nhẹ anh ta ra rồi nhảy sâu xuống dưới hồ nước biển, để lại ba người đàn ông trưởng thành cái hang san hô chật kín này, mục sư ôm áo khoác của mình ngước nhìn hai người còn lại ngoan ngoãn thuật lại lời của Maori lúc nãy - Xin lỗi thầy của tôi không được khỏe nên nàng về nghỉ ngơi rồi, nàng ấy hôm nay mang nhiều rắc rối cho mọi người quá thật xin lỗi – Anh cụp hai tai xuống vì xấu hổ quá rồi, mọi thứ diễn ra bất ngờ quá khiến mục sư không nhớ mình đã xin lỗi bọn họ được bao nhiêu lần Heph Fossen, Jerrold được tặng 1 level, 1 rank NPC Maori và 1 con cá sống
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Sept 4, 2016 21:49:43 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph Fossen| Maori | AchtThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô List tương tác: 1, 2, 3, 4, 5, 6Mục sư Acht nhanh chóng xuất hiện ngay sau thông báo trợ giúp được Heph gửi đi. Chỉ bằng một cái động tác của anh, hai con quái đã bay ra xa và không còn điên cuồng nhăm nhe vào bức tường phòng ngự của cô gái người cá nữa. - Tôi đã đến rồi đây, xin hãy để tôi giúp mọi người!
Vị mục sư vỗ vai trấn an Heph. Sau đó liền rút ra cây trượng từ lòng bàn tay. Ánh sáng và sự thanh tẩy. Trận chiến nhanh chóng kết thúc. Cố giữ mình bình tĩnh ngoài mặt, chứ thật sự Jerr cũng đã không khỏi lo lắng, nếu mục sư Acht không kịp thời xuất hiện thì cả ba đã tiêu đời, cả cô người cá nữa, thật may vì nàng đã xuất hiện kịp thời và trì hoãn thời gian, có thể gọi thêm trợ giúp. Thở phào nhẹ nhõm, Jerrold thu lại trang bị chiến đấu. Bấy giờ anh mới quay ra xem tên thợ rèn thế nào…Nãy ngồi thuyết giáo người ta thì hay lắm, đến lúc gặp quái thì đã tay chân run lẩy bẩy. Nhưng chậc, lúc cần thì hắn cũng hoạt động trở lại, anh chưa kịp sờ tay vào bấm khi bảng thông báo hiện ra thì tên này đã thoăn thoắt gửi tin cho mục sư Acht. - Tỉnh đi tên ngố! – Jerr đập mạnh vào lưng Heph. Hắn giật mình quay sang, tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Mục sư Acht đang dìu nàng người cá lại gần chỗ hai người. Chiếc đuôi cá lúc này đã nhường chỗ cho đôi chân người, Thân hình mỏng manh được che chắn tạm thời nhờ chiếc áo khoác của Acht, bước chân chập chững khá vụng về. "Cảm ơn mọi người đã cứu thầy của tôi, nàng ấy vốn là tiên cá cư ngụ ở đây nhiều năm rồi, nàng hiện tại… rất yếu, nên ở đây nghỉ dưỡng để phục hồi sức mạnh, bình thường kết giới ở hang động này rất chắc chắn, nhưng biết vì nguyên nhân gì lại bị phá vỡ, nếu không nhờ hai người thông báo cho tôi thì chắc thầy của tôi đã bị bắt mất rồi, thật sự cảm ơn mọi người. "- Mục sư Acht, nếu cha không đến kịp lúc thì tất cả chúng tôi đều đã tiêu đời rồi, tôi phải cảm ơn cha mới đúng - Jerr vui vẻ đáp lại Vừa hay có chuyện muốn hỏi, nhưng chưa kịp mở miệng, Jerr và mục sư Acht đã ngớ người quay sang nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mặt: nàng tiên cá đã tiến tới chỗ Heph từ lúc nào, và một bước sảy chân, nàng ngã nhào vào vòng tay gã thợ rèn, chiếc áo khoác của Acht rơi xuống để lộ tấm thân loã lồ. - PG-13 thật hả ? - Jerr buột mồmAcht cuống cuồng chạy tới nhặt lại áo khoác hòng che lại cho nàng. (Dõi theo hành động của nàng người cá, Lisp bật cười, Heph Fossen đích thị là **** ***, trong lúc cô ả đang xơ múi mà người hắn cứng đờ cả, mặt đỏ hơn trái cà, mồm thì lắp bắp như muốn nói gì đấy mà không thốt ra nổi. Chiêu này cũ mà xem chừng vẫn hiệu quả dữ, thích bà chị người cá rồi nha) Xem chừng Acht cũng đã tóm thầy mình về được, vội vàng khoác lại áo cho nàng rồi xin lỗi Heph. - Hầy kệ hắn đi Acht, được tiên cá xinh đẹp xơ múi lại chả sướng quá.Có vẻ sau khi "bị cưỡng chế" khỏi mục tiêu số một, nàng lại nhanh chóng tiến tới đối tượng số hai: Jerrold. Nhưng lần này Acht đã cẩn thận dìu nàng ấy từng bước tới tận chỗ anh. "Xin lỗi vì chuyện vừa rồi, thầy của tôi Maori chỉ muốn dùng phép thuật của mình để đền đáp cho hai người vì đã cứu nàng"Jerr nhìn vào Maori, nàng chỉ khẽ gật đầu, rồi nắm lấy bàn tay anh. "Đây là lòng thành của ta… xin ngài Jerrold hãy nhận nhé" - Giọng nói dịu nhẹ vang vọng trong đầu Jerrold. Mân mê một hồi, nàng liền mỉm cười, một luồng sáng nhỏ khẽ truyền từ tay nàng vào tay anh. Toàn thân Jerr liền mang một cảm giác kì lạ, tinh thần trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chợt buông tay Jerr, Maori liền choáng váng mà gục vào người Acht. Lần này thì có vẻ là thật. Hai người thì thầm điều gì đó với nhau, rồi Maori nhanh chóng thả mình xuống mặt hồ, biến mất trong làn nước nhanh như lúc xuất hiện. Bỏ lại cả ba người trên bờ. Trông mục sư Acht có vẻ lúng túng một hồi rồi mới nói: "Xin lỗi thầy của tôi không được khỏe nên nàng về nghỉ ngơi rồi, nàng ấy hôm nay mang nhiều rắc rối cho mọi người quá thật xin lỗi"- Hầy đâu có sao, thầy của mục sư quả thật là một người thú vị, nhất là đối với Heph. - Jerrold cười lớn rồi quay sang nhìn Heph một hồi - Nhưng nghiêm túc này, mục sư Acht, thứ lỗi cho tôi nếu như câu hỏi của tôi có chút tọc mạch, nhưng Maori, cô ấy là thầy của mục sư, vậy chắc cô ấy phải là một nữ tài nhân với pháp thuật cao cường, nhưng vừa rồi những bức tường pháp thuật của nàng lại dễ dàng bị hai con thây ma phá vỡ...Chuyện gì đã xảy ra vậy...?
Một người từng là thầy của mục sư Acht, bỗng chốc trở nên yếu đuối, cạn kiệt sức lực như vậy, ắt hẳn cô ấy đã gặp phải chuyện gì, hoặc một thế lực còn lớn mạnh hơn những thứ yêu quái như đám thây ma, nếu có cách để biết trước và đối phó những chuyện sắp xảy ra, không ở thế bị động như hôm nay, thì mang chút tiếng tên tò mò tọc mạch cũng đáng. Jerrold quả thực rất ghét khi bản thân bị đưa vào thế bị động.
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Sept 6, 2016 12:58:26 GMT 7
Người ta vẫn thường nói: "Trong cái rủi có cái may." Hẳn ngày hôm nay của Heph là minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói đó; vừa phải lặn xuống nước lạnh cóng cứu tên Jerrold, vừa phải cãi vã với hắn thêm một trận, giờ thì bị hai con quái vật từ đâu chui ra suýt giết chết. May mà vị mục sư Acht đến kịp để cứu cả ba, nếu không thì chắc hẳn giờ họ đã yên giấc trong bụng hai con cốt tinh xấu xí đó rồi. Lần này anh nợ người ta một món nợ quá lớn... khó có thể mà trả được. Thật ra lúc màn hình hiện những người chơi có thể triệu hồi tới, anh không nghĩ mình sẽ bấm nút cầu cứu như vậy. Heph ghét phải nhờ vả người khác, đừng nói đến việc phát ra một lời kêu cứu thảm hại... cùng lắm như Jerrold đã nói: nếu có lỡ chết đi thì cũng chỉ về làng mà thôi, chẳng chết thật mà lo làm gì. Anh đã có ý nghĩ thoáng qua thế đó, dù sao cả hai đều là dũng sĩ 'bất tử', cả trăm con thây ma thì cùng lắm chỉ chết một lần rồi thôi. Nhưng khi nhìn thấy cô gái người cá run rẩy đứng trước mặt che chắn cho họ, anh lại không nỡ làm như vậy; nếu như cả hai đều chết thì cô ta chắc chắn cũng không an toàn. Đằng này cô ấy dù rõ ràng không địch lại bọn thây ma nhưng vẫn cố hết sức bảo vệ cho họ, sẽ thật nhục nhã nếu anh và Jerrold nhắm mắt buông xuôi để mặc cho ân nhân của mình cố gắng trong vô vọng. Nhờ có Acht giúp đỡ, hai người lấy lại tinh thần và sức mạnh trong chốc lát, cùng nhau hợp sức chiến đấu tiêu diệt hai con thây ma. Đây là lần đầu tiên người thợ rèn cảm nhận được nguồn năng lực ma pháp to lớn như vậy, thì ra dũng sĩ thánh chiến mạnh mẽ như thế này đây. Càng nghĩ, Heph càng thấy lo ngại về những thứ mà anh đang đối đầu: nếu những người giỏi như Acht còn phải trầy trật để chống lại chúng trong trận thánh chiến, thì những tên dũng sĩ quèn như anh có thể làm gì hơn? Chợt Jerrold vỗ mạnh lên vai khiến người thợ rèn giật mình, bừng tỉnh khỏi mớ suy nghĩ bòng bong, thầm hy vọng nãy giờ anh không mang vẻ mặt gì quá kì lạ. Quay sang cau mày với tên đấu sĩ một phát rồi tặc lưỡi, đúng là làm ơn mắc oán. Nếu như không nhờ có anh thì Jerrold chắc chết tươi tận hai lần trong một ngày rồi, còn ở đó mà thái độ cơ đấy. Heph lặng lẽ quan sát hai ân nhân của mình, trong lòng có nhiều thứ muốn nói và hỏi. Nhất là sự xuất hiện của cô gái người cá, chủng tộc đầu tiên ngoài người lùn, tinh linh và thú tộc anh được thấy, không biết ngoài cô ta thì còn có những nhân ngư khác hay khô-... Ối trời!!!
Người đàn ông nhanh chóng nhắm tịt mắt và quay đi chỗ khác khi thấy từ chỗ cái đuôi cá dần biến ra cặp chân người... và... hoàn toàn không có một mảnh vải che thân. Nãy giờ cô gái đứng xoay lưng lại với anh nên cũng đỡ một chút với thần phân trên nhẵn nhụi, nhưng giờ thì... Lấy bàn tay để ngang tầm mắt, anh từ từ hạ xuống tới khi chỉ nhìn được hai đầu người, trừ phần thân ra, thì thấy cô gái người cá tựa hẳn vào vị mục sư trẻ, nom vẻ thân thiết và thoải mái lắm. "Chà..." anh thầm nghĩ: "Mục sư Acht không thấy ngại hay sao?" Ngó sang Jerrold, thấy lão cũng bình thản mở trân trối hai mắt nhìn cô gái không mảnh vải che thân khiến anh vội vã xoay người hắn ta ngược lại. Đúng là đồ già biến thái cơ mà... còn trông bình thản nữa chứ... Vừa lúc đó Acht cởi chiếc áo khoác dày của mình mặc cho cô gái, cẩn thận cài kín phần nút lại, nhìn mặt cậu ta có vẻ gì đó bối rối lắm, khác hẳn sự điềm tĩnh thường ngày. Nhưng nói gì thì nói, Acht thực sự 'cứu cánh' anh thêm một lần nữa khi khoác chiếc áo cho cô ta, nếu không thì hẳn Heph sẽ giữ khư khư cái tay như này cho tới lúc rời khỏi đây mới thôi... Rồi hai người tiến lại gần phía anh, Acht dìu cô gái người cá chập chững mà bước, không biết có phải do cô ấy bị thương hay không; và cũng từ lúc gặp nhau đến giờ Heph vẫn chưa thấy cô ta mở mắt hay miệng của mình một giây nào cả nên cũng lấy làm lạ. "Cảm ơn mọi người đã cứu thầy của tôi, nàng ấy vốn là tiên cá cư ngụ ở đây nhiều năm rồi, nàng hiện tại… rất yếu, nên ở đây nghỉ dưỡng để phục hồi sức mạnh, bình thường kết giới ở hang động này rất chắc chắn, nhưng biết vì nguyên nhân gì lại bị phá vỡ, nếu không nhờ hai người thông báo cho tôi thì chắc thầy của tôi đã bị bắt mất rồi, thật sự cảm ơn mọi người." "Ngài Acht đừng nói vậy, chính chúng tôi mới phải cảm ơn ngài và thầy của ngài vì đã cứu mạng cả hai trong gang tấc. Nếu không có sự cảnh báo của cô ấy cũng như sự giúp đỡ của ngài mục sư quyền năng đây, chắc hẳn bây giờ chúng tôi đã nằm yên trong bụng lũ yêu quái đó rồi." Heph thành thật đáp, lòng cảm thấy có chút hổ thẹn khi chỉ mới đây thôi anh còn hứa hẹn đủ điều về việc bảo vệ Orzu, mà giờ đây phải tay chân bủn rủn phát lời cầu mượn sức mạnh của Acht. Dù biết rõ chỉ là trò chơi ảo nhưng nó cũng khiến anh thấy khá tự ái trong lòng. "Công ơn của hai ngài, tôi thật sự khắc cốt ghi tâ-... Ơ?!" Chưa dứt lời, anh bỗng thấy cô gái người cá lẳng lặng đi khập khiễng tới chỗ mình, và cũng chưa kịp mở miệng hỏi thăm, cô gái đã vấp ngã về phía anh, khiến cho người thợ rèn chỉ kịp đưa hai tay đỡ lấy cô theo phản xạ tự nhiên. Soạt.Tiếng gì vậy nhỉ? Nghe như tiếng vải vóc bị tuột ra ấy nh... Thôi. Chết. Rồi. Vừa nhìn xuống đất thấy chiếc áo trùm quen thuộc màu đen của vị mục sư đang nằm ngay ngắn dưới chân của anh, Heph nhanh chóng hiểu ra tình thế. Không dám nhìn xuống lần thứ hai, lúc này người thợ rèn chỉ dám giữ tầm mắt mình ở ngang vì dù sao cô gái người cá cũng chỉ cao quá cổ, nếu anh giữ mắt như vậy thì sẽ không vấn đề gì. Bây giờ chỉ việc cẩn thận đỡ người ta rồi nhờ Acht nhặt giúp cái áo, hẳn cô gái cạn kiệt sức lực nên mới đi lại khó khăn như thế này... nội tâm bảo là thế nhưng anh biết rằng cái vẻ mặt của mình bây giờ chắc còn đỏ hơn cà chua chín. Nào nào, coi như là một tai nạn đi Heph, không nên thái độ kì cục như thế trước hai người kia được... Nhẹ nhàng nắm hai vai của nhân ngư định đẩy ra một chút, bỗng anh khựng lại chết điếng vì cô gái bắt đầu... hít hà khìn khịt, đầu cứ vùi vào ngực anh... mà hít lấy hít để. Cha mẹ ơi, chuyện gì đang xảy ra thế này??? Cô gái cô đang làm gì thế??? Lòng anh gào thét nhưng miệng thì lắp bắp không nên lời do quá sốc với hành động của cô người cá, hai tai nóng ran như cái thời bị đám bạn lớp nấu ăn đùa dai mà xoa ớt trái lên vậy. Anh nhìn sang Acht cầu cứu vì hành động kì lạ từ cô gái thì thấy nét mặt vị mục sư bối rối vô cùng: "Xin lỗi ngài Heph, thầy tôi còn yếu…"Rồi bỗng Acht im bặt, mặt chuyển từ sắc đỏ thành tái mét, hai cái tai phẩy phẩy như thể có ai đó vừa nói điều gì kinh khủng lắm vậy. Chưa kịp quan tâm đến thái độ của vị ân nhân, nàng tiên cá đã vồ thêm một cú sốc tâm lí khiến Heph từ đỏ mặt chuyển sang mặt cắt không còn giọt máu. Cô gái đưa đôi tay run rẩy, sờ soạn khắp phía, từ lưng tới eo, mà còn nắn nắn như kiểu cô đang chơi trò sờ đồ vật đoán tên vậy. Lúc này trong cơn hoảng loạn tinh thần, Heph mới chợt nhớ ra cô gái chưa mở mắt bao giờ, đi lại phải có kẻ dìu dắt, rồi còn sờ mó lung tung như vậy... hẳn cô bị khiếm thị hay gì đó. Và dù thật lòng chỉ muốn đẩy cô cho Acht rồi chạy về làng log out tháo mũ đắp chăn ngủ 3 ngày, anh nghĩ mình không nên đối xử với người khiếm khuyết như vậy, đặc biệt người đó lại vừa cứu sống mình. Nghĩ là nghĩ vậy thôi chứ thật ra Heph sắp tắt thở đến nơi rồi, đầu óc anh giờ chỉ còn là một đống nổ đom đóm, miệng thì cứ lắp bắp không lên tiếng, cô gái vẫn tiếp tục sờ soạng còn hồn anh thì sắp giã từ thể xác mất tiêu. Hết sờ mấy chỗ quái dị thì cô gái người cá đưa tay lên mặt anh, lần này thì có nhẹ nhàng hơn không còn nắn nắn như đất sét khi nãy nữa. Cẩn trọng và tỉ mỉ giống như cách người ta đọc bảng chữ Braille vậy. Bỗng một giọng nói vang lên trong đầu Heph khiến anh sực tỉnh; chính là giọng nói khi nãy cảnh báo anh về đôi thây ma: "Chào Heph Fossen , ta là… Maori, một tiên cá ở đây đã từ rất lâu rồi, hôm nay hai người cứu ta, ta biết lấy gì đền đáp đây... ? A, ngươi có một vết sẹo ở đây…"Nói rồi cô gái lấy tay sờ vào vết sẹo bên má phải; lúc tạo hình nhân vật, Edward vẫn chủ ý chọn cho mình vết sẹo đại diện cho bên mắt bị mất đi ngoài đời thực của mình, sau vụ tai nạn đó. Anh muốn nó luôn tồn tại như một lời nhắc nhở cho bản thân mình. "Sẹo như thế này không thể chữa lành được nữa… Mèo con cũng có một cái… Thật là những đứa trẻ tội nghiệp."Cô gái kết lời, giọng xót xa. Tuy vậy Heph vẫn chưa hiểu lắm vế sau: cô có một con mèo con ư? Trông nơi sống của cô thì không thích hợp để nuôi mèo cho lắm. Đoạn cô gái dùng tay chạm nhẹ lên gò má, Heph cảm nhận được một luồng phép thuật nhẹ nhàng mát mẻ như luồng nước biển tươi mát thấm vào da thịt anh. Rồi nghiêng đầu nở nụ cười mãn nguyện. Acht lúc này đã nhặt chiếc áo khoác và phủi sạch sẽ, trùm lên người Maori và cẩn thận gài lại từng chiếc cúc áo. Vẻ mặt anh có vẻ khá khó xử và bối rối, hẳn là do những hành động vừa rồi của cô gái người cá. Dù có hơi kì quái và kì cục, nhưng lạ thay, ở Maori lại toát ra một sự chân thật đến kì lạ khiến cho người ta không khỏi cảm giác quý mến, dù chỉ mới gặp nhau chưa được nửa giờ. "Tôi- tôi xin lỗi… thầy tôi lâu-lâu rồi chưa thấy người nên… có hơi phấn khích."
Nghe Acht lắp bắp giải thích, Heph chỉ kịp xua nhẹ tay, cười và lắc đầu tỏ vẻ không bị bận tâm bởi những việc đó; dù mặt anh vẫn còn đỏ như sắt nung. Có chăng thì cũng do anh phản ứng hơi thái quá với sự thân thiện của cô nàng người cá mà thôi. Rồi Acht từ tốn dìu cô gái tiến về phía Jerrold, chạm lấy tay của tên đấu sĩ và cũng nhoẻn miệng cười, hẳn cô cũng đang chúc phúc cho hắn ta như vừa nãy. Vẻ mặt ngạc nhiên đó hẳn là hắn cũng nghe được tiếng nói của Maori. Đứng ở đó một lúc lâu, thi thoảng lấy tay vỗ vỗ hai má cho tươi tỉnh lại sau màn 'bị sờ mó' lúc nãy, chợt Heph cảm thấy biết ơn khi ra hang san hô vào ngày hôm nay. Dù bao nhiêu chuyện sóng gió xảy ra thì cuối cùng anh cũng được quen biết thêm một người (có thể gọi là bạn) mới. Cũng như biết được lòng tốt của vị mục sư trong thành, dù cả hai gặp nhau chỉ được có hai lần duy nhất. Bỗng tiếng nước vẩy khiến anh quay người lại, vừa kịp thấy chiếc đuôi cá vẩy óng ánh luồn sâu xuống làn nước, chỉ một thoáng đã không thấy đâu. Nhìn quanh hang lúc này chỉ còn lại ba người đàn ông, hẳn cô gái đã nói lời tạm biệt lúc anh đang suy nghĩ vớ vẩn. Thấy cũng thật tiếc vì Heph chưa có dịp nói được câu cám ơn cho đường hoàng. "Xin lỗi thầy của tôi không được khỏe nên nàng về nghỉ ngơi rồi, nàng ấy hôm nay mang nhiều rắc rối cho mọi người quá thật xin lỗi." "Xin ngài đừng khách sáo, chúng tôi mới phải là kẻ phải xin lỗi vì đã khiến cho thầy Maori phải hao tốn sức khỏe như vậy!" Heph tiến đến gần và đặt tay lên vai của Acht như một lời trấn an, anh muốn vị mục sư biết rằng hai thầy trò của họ thực sự đã cứu mạng anh và Jerrold trên danh nghĩa Orzu, hà cớ gì lại phải xin lỗi năm lần bảy lượt như thế. "Hầy đâu có sao, thầy của mục sư quả thật là một người thú vị, nhất là đối với Heph." Gã đấu sĩ cười lớn rồi nhìn anh mỉa mai, khiến Heph không khỏi cau mày khó chịu, gì chứ, biến thái như hắn mà cũng đòi lên mặt à? "Nhưng nghiêm túc này, mục sư Acht, thứ lỗi cho tôi nếu như câu hỏi của tôi có chút tọc mạch, nhưng Maori, cô ấy là thầy của mục sư, vậy chắc cô ấy phải là một nữ tài nhân với pháp thuật cao cường, nhưng vừa rồi những bức tường pháp thuật của nàng lại dễ dàng bị hai con thây ma phá vỡ...Chuyện gì đã xảy ra vậy...?"
Heph hơi bất ngờ với câu hỏi của Jerrold và sự tò mò bất chợt của hắn ta; cũng quan tâm đến những chuyện thế này ư? Anh định móc mỉa hắn vài câu nhưng lại thôi, dù gì hôm nay cũng là một ngày quá dài. Heph đưa mắt nhìn Acht cố gắng dò xét, nếu vị mục sư có vẻ không tiện trả lời thì anh sẽ nói đỡ một câu vậy, dù sao việc Acht cứu cả hai đã là một nỗi phiền toái, anh không muốn làm phiền người ta nhiều, ít nhất là trong hôm nay. Tuy thực tâm vẫn có nhiều câu muốn hỏi. _______________________________________________ NPC Acht Unlock Thợ Rèn Rank 2 với Heph Fossen NPC Maori Unlock Thợ Rèn Rank 1 với Heph Fossen
|
|
|
Post by Mozzarella on Sept 8, 2016 0:39:13 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Jerrold || AchtĐịa điểm:Hang san hô Thời gian:12/2 List tương tác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14"Xin ngài đừng khách sáo, chúng tôi mới phải là kẻ phải xin lỗi vì đã khiến cho thầy Maori phải hao tốn sức khỏe như vậy!" Heph vỗ nhẹ vai của Acht, anh mỉm cười gật đầu, dù gì nghĩ đi nghĩ lại thì cho dù Maori hao tốn sức khỏe vì bọn họ cũng không nên làm như vậy, vị đấu sĩ đứng đối diện bọn họ lên tiếng kèm theo tiếng cười mỉa mai về phía Heph "Hầy đâu có sao, thầy của mục sư quả thật là một người thú vị, nhất là đối với Heph." – Ngài ấy nói, nếu Acht nhớ không làm thì vị đấu sĩ này tên là Jerrold, anh lén nhìn qua Heph để xem cậu ta phản ứng thế nào, cậu ấy cau mày trông có vẻ khó chịu nhưng cũng không nói gì. Anh không nghĩ cậu ta giống như lời ngài Jerrold nói, tủy chỉ mới tiếp xúc với Heph Fossen chỉ được 2 lần, nhưng theo anh thấy cậu ta là một người đáng tin cậy, nghiêm túc chứ không thích bông đùa dễ dãi. Acht định bụng lên tiếng nói giúp cho Heph, dù gì hiểu lầm này cũng bắt nguồn từ Maori mà nên, chưa kịp nói thì Jerrold tiếp tục bảo "Nhưng nghiêm túc này, mục sư Acht, thứ lỗi cho tôi nếu như câu hỏi của tôi có chút tọc mạch, nhưng Maori, cô ấy là thầy của mục sư, vậy chắc cô ấy phải là một nữ tài nhân với pháp thuật cao cường, nhưng vừa rồi những bức tường pháp thuật của nàng lại dễ dàng bị hai con thây ma phá vỡ...Chuyện gì đã xảy ra vậy...?"Mục sư có hơi giật mình khi nghe câu hỏi này, nhưng trong trường hợp này thì người ta hỏi câu hỏi như vậy cũng phải thôi, vấn đề quan trọng là anh nên trả lời như thế nào, Acht rũ mi xuống cười nhẹ nói - Quả thật Maori có pháp thuật rất cao cường như ngài Jerrold nói, nàng ấy cùng binh lính trước đó trấn giữ ở vùng biển Mikto này để quái vật không tràn vào… Nhưng vì bị kẻ gian hãm hại nên nàng ấy đã hi sinh hết pháp thuật của mình để cứu người khác, hiện tại nàng chỉ có thể quanh quẩn tại hang san hô này để nghỉ dưỡng. Mất đi sự trợ giúp của nàng là một mất mát lớn cho… hoàng gia Gnosi Acht mỉm cười ngoài mặt nói, trong lòng thầm xin lỗi hai người vì qua mặt họ, lời anh nói lúc nãy không hẳn là nói dối mà chỉ là không nói sự thật thôi, với cả… Heph Fossen với Jerrold anh chỉ mới gặp lần này là lần thứ 3, và với tình hình hiện tại của bọn họ không nên biết quá nhiều. Anh quay sang nhìn Heph một chút, chà, lần đầu gặp cậu ta anh có bảo đừng nên tin lời ai, hiện tại chính anh cũng lại qua mặt cậu ấy, nỗi áy náy sôi cuồn cuộng trong lòng Acht khiến anh ta trong lòng tự cười khổ bản thân một phen - Thật cảm ơn ngài đã quan tâm đến nàng ấy – Acht lịch sự nói với Jerrold, anh cũng nên nhanh chóng chuyển chủ đề đi thôi – À, vậy còn hai người, tại sao có thể tìm ra hang động này hay vậy? – Tình cờ hỏi vậy nhưng bản thân mục sư cũng khá ngạc nhiên, đôi mắt anh bắt đầu sáng ngời vì tò mò, anh không nghĩ mình có thể bơi xung quanh rồi kiếm ra được hẳn một hang động ngầu lòi như vậy bên trong Hang san hô này, Acht ôm tí hy vọng lát nữa mình có thể khám phá nó một chút
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Sept 13, 2016 20:33:32 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph Fossen| Maori | AchtThời gian: 12/2 Địa điểm: Hang san hô List tương tác: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7Heph, 7Acht- Hm… Ra vậy – Jerr cười nhẹ đáp lại câu chuyện của mục sư Mới nghe tưởng chừng như câu trả lời của mục sư Acht không thoả mãn được sự tò mò của Jerrold. “Kẻ gian” là tên nào? “người khác” là ai ? Cùng với thái độ của cha. Nhưng những đề mục ấy lúc này không quan trọng. Câu trả lời của mục sư đã cho anh biết vừa đủ đáp án. Ít nhất thì hiện tại anh có thể biết được đối tượng mà mình cần đề phòng. Vậy nên anh cũng không hỏi thêm. " Thật cảm ơn ngài đã quan tâm đến nàng ấy À, vậy còn hai người, tại sao có thể tìm ra hang động này hay vậy? "
Mục sư Acht đột ngột thay đổi chủ đề cuộc trò chuyện. Chẳng phải sau khi chuyển chức, có rất nhiều địa điểm đã được unlock trong map sao ? Hang san hô cũng là một địa điểm như vậy, dù chỉ có chỉ hướng đơn thuần, nhưng cũng đâu có khó để nhận ra phản xạ ánh sáng toả ra ở gần cửa hang. Nhưng mình cần “nhập vai” một chút… - Sau khi chuyển chức, tôi có chút tò mò với những địa điểm mới chúng tôi được phép đến, trong đó có hang san hô này…Có vẻ cũng không khó khăn lắm với một không gian toả toàn màu …hường như này… Nhưng điều khiến tôi có chút ngạc nhiên là giữa một không gian toàn màu hường của san hô và làn nước trong xanh lại có thể xuất hiện…một cục than to đùng như vậy – Jerrold vừa nói, vừa liếc nhìn Heph.
|
|