Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 22, 2016 21:27:55 GMT 7
Nhân vật:Merci || SerenThời gian: Buổi sáng 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên Link tương tác : link
- "[Chúng ta], ý chị là cả hai tụi mình cùng với...?" - Seren nhìn qua con quái. Rồi cậu nhìn lại Merci : "Nếu chị muốn vậy thì được thôi. Em nghĩ không còn cách nào khác ngoài nói chuyện. Cố gắng thuyết phục quái điểu nhé"Merci lúc này mới để ý nhìn Seren, thật ra cô cũng khá bất ngờ khi đến giờ phút này mà Seren còn bình tĩnh mà thều thào nói chuyện với cô. Thật ra thì cô có ấn tượng khá tốt với nhóc này, tuy hơi lơ mơ lầm lì ít nói nhưng ít nhất đến giờ chưa khiến cô cảm thấy khó chịu. Đối mặt với tình huống biến thái thế này mà không hề la hét, khóc lóc van xin thì cũng khá rồi, nói thật Seren có bỏ chạy hay bán đứng cô làm thế thân, rồi lấy vật phẩm sau đó để cô lại một mình thì cô cũng không thấy gì quá đáng. Con người mà, ai cũng có cái tôi của mình. Và cô cũng không hi vọng vào việc Seren đứng ra làm anh hùng bảo vệ chính nghĩa gì gì này nọ gì hết. Merci cân nhắc lại lời nói của con chim, cô thật sự không muốn tự sát hay bỏ cuộc ngay lúc này, chỉ là một trò chơi thôi, đã chơi thì cứ chơi hết mình không có gì phải tiếc, vả lại, nhìn chỉ số của con ác điểu thì quả thật nó rất mạnh, ít nhất từ trước đến nay chưa có npc nào mạnh hơn nó. Cô thích kẻ mạnh, những đứa yếu đuối làm cô cảm thấy chán ngấy và phiền phức, cô cũng muốn thử xem con chim này miệng nói nhưng nó có thể làm được gì cô đây. - “Được” – Cô ngẩng đầu, híp mắt hỏi: “Nhưng ta muốn hỏi một điều là thân thể ta nhỏ bé như vầy, yếu đuối như vậy, không có quyền lực, không có sức mạnh thì làm thế nào duy trì nói giống cho ngươi? Ngươi có bị điên không?” Hay là bị nghẹn lâu quá nên tình trùng phụt lên não rồi? Merci - chấp nhận hi sinh tính mạng đi với chim
Merci ||Lv.5 SerenLv.6
|
|
|
Post by chokko on Aug 22, 2016 21:56:03 GMT 7
Nhân vật: Siegfried || Mày là ai ?Thời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3 4 5 6 7 8"Tự tử tập thể?" S-sao cơ?! Tự tử tập thể á? Tức là giờ hai đứa dắt tay nhau nhảy xuống vách đá vậy đó hả? Cơ mà so với việc bị con chym khổng lồ đè ra nên thì Siegfried thà gieo mình xuống vách núi còn hơn.....Chưa kể ko chừng bị nó nện xong lăn ra chết thì thôi ta thà chết trong sạch để còn được muôn nơi tưởng nhớ Nhưng mà.........chết rồi thì chẳng phải là thất bại event sao? Chả lẽ tới đây rồi lại bỏ cuộc. Không được, chắc chắn phải có cách khác, mình mang danh hiệu lạc quan vô tận over 9000 không phải chỉ để chơi đâu Chợt một ý nghĩ nảy đến, con chim này trông vậy chứ mà còn lo lắng tới chuyện bạn tình thì ắt hẳn không phải dạng quái thú chỉ biết tàn sát. "Hay là ta thử giả vờ sến lụa tình tứ với nhau trước mặt nó xem nó có bỏ cuộc không?" - Siegfried thì thầm, hướng mắt về phía Mày là ai- "Cứ act đíp vào, phải trông thật não nề thảm hại để còn thuyết phục được nó"
Siegfried Mày là ai ?
|
|
Potatoo
Thực tập sư
Hỡi các vì seo hãy mang em đi
Posts: 81
|
Post by Potatoo on Aug 22, 2016 22:18:17 GMT 7
Nhân vật: Mày là ai ? || SiegfriedThời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 "Cứ act đíp vào, phải trông thật não nề thảm hại để còn thuyết phục được nó" Đíp đíp cái con kẹc... Anh mày không có khả năng diễn sâu thế đâu... Nghĩ thôi đã thấy buồn nôn dòi "Cậu có phải là ăn trúng gì không?............" - Nó hơi gằn giọng mà thì thầm Đíp là đíp như nào? Kiểu "Ôi thế là chúng ta phải xa nhau vĩnh viễn rồi" "Ôi, vĩnh biệt người thương, ta đi đây ~" "Romeooo~~" "Juliettttt~~" ấy hả? Da gà không hẹn nhau mà nổi lên, nó khẽ rùng mình... Lại nghĩ đến cặp nhẫn, vật phẩm hiếm bỏ mẹ đó Mày à huhu Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, nó quay sang Siegfried, nuốt nước mắt và nhục: "Ít ra đến chết, chúng ta vẫn ở bên nhau" Tiếng lòng Mày gào thét: Đù má con trym lẫn bọn staff, ông đây chỉ quăng mặt mũi vì cặp nhẫn thôi! Huhuhuhuhu ghim nhé
Mày là ai ? Siegfried
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Aug 22, 2016 22:23:09 GMT 7
Nhân vật: Kei ll KirakuraThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên list tương tác 1 2 3 4 5Nghe Kirakura nói xong Kei híp mắt lại. Hóa ra trực giác của mình không sai. Vừa định mở miệng thì bỗng nhiên từ đâu một trận gió ùa tới. Mặt đất bỗng rung lắc dữ dội kèm theo khói bụi mịt mù không rõ lý do. - KIRAKURA!Kei lo lắng hét lớn tên của Kirakura. Chuyện gì đang xảy ra thế này??? - Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?Khói bụi tan đi, gió cũng lặng xuống. Trước mắt Kei là một con điểu khổng lồ lông đen ánh xanh trông rất hung tợn. Nguy rồi, không lẽ đây là điểu địa ngục mà Prisma nhắc tới? Sinh vật khổng lồ nọ vừa dứt lời liền tung cánh quật gió làm cho Kei và Kirakura bị đánh văng ra sau 1m. Chết rồi, thân hình bé nhỏ của Kirakura làm sao chịu nổi gió lớn như vậy? Kei lập tức bung cánh theo hướng gió lượn lại gần chỗ của Kirakura. Ngay sau đó Kei và Kirakura bị móng của điểu địa ngục ghim xuống, nhốt hai người lại một chỗ. Thật không thể tin được, bàn chân lớn đến như vậy chỉ một nhát là quắp trọn cả hai. Làm sao có thể lấy lông của nó đây! - Hm ? Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này. Thú vị, thú vị !Con điểu nọ cười lớn, giọng điệu có vẻ thích thú. Tiếng cười nghe thật là lưu manh man rợ làm cho Kei nổi hết da gà. Cười xong, con điểu áp mặt sát vào Kei và Kirakura, dùng đôi mắt của nó nhìn thắng vào hai người, toát ra một tràng áp lực nguy hiểm tới mức khó thở. - Dù sao thì ta đã rất lâu không thấy một sinh vật nào. Cũng rất lâu chưa tìm được bạn đời của mình. Các ngươi, những kẻ xâm nhập, một trong hai ngươi phải trở thành bạn đời của ta, nhận trách nhiệm sinh sản hậu đại. Không cần lo giới tính, loài của ta luôn có thể làm cho bạn đời mang thai hậu đại. Các ngươi hãy chọn đi !
- Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi !. . . . . HẢ Không biết tai mình có nghe nhầm không nữa. CÁI GÌ? BẠN ĐỜI Á? SINH SẢN HẬU ĐẠI Á? THE FUCK? ARE YOU KIDDING? Nghe xong Kei mặt một trận xanh trắng, chuyện quái quỷ gì đang diễn ra. Không phải bảo là đi lấy lông thôi sao? Sao lại thành trao thân gửi phận cả đời nâng khăn sửa túi cho điểu địa ngục??? STAFF CÁC NGƯỜI CHƠI TÔI PHẢI KHÔNG? ? CÓ PHẢI CÁC NGƯỜI NHẬN LÔNG CỦA NÓ TRƯỚC LÀM PHÍ MAI MỐI KHÔNGGGGGGGGG Lại còn không màng giới tính? Này người sinh con đẻ cái là ai chứ, đều là đực rựa cả lũ sao có thể không màng chuyện mang thaiiiiii. Trời ơi cùng là chim chóc với nhau mà sao sống điêu thế, là điểu địa ngục chứ có phải điêu địa ngục đâu đậu nành nước mía!!!! Bao nhiêu thương cảm Kei dành cho điểu địa ngục từ lúc bắt đầu đi đến giờ bay sạch sành sanh không còn dấu vết. Kei quay ra Kirakura khẽ nói : - Chúng ta giờ phải làm sao đây...
Kei KirakuraLv.5
|
|
|
Post by TiTani on Aug 22, 2016 22:27:57 GMT 7
Nhân vật: Seren/ MerciThời gian: Buổi sáng 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3Nhìn biểu cảm Merci có vẻ đã quyết định xong, Seren cũng hơi an tâm một chút Cái gì!?? Cậu bất ngờ quay qua nhìn Merci Cậu nghĩ đồng ý nghĩa là thỏa thuận kiểu khác chứ không phải theo nó Không không không được, không được đi Mặt cậu trông bình tĩnh chứ trong lòng thì nước mắt chảy ào ào vì vỡ tim rồi Cậu không thể để chị ấy hi sinh hay bị tổn hại được, hai người cùng đi thì hai người cùng về chứ . . . Bình tĩnh hít thở sâu, lấy hết dũng khí và lí trí để lựa chọn Nói được những lời này là do hoàn cảnh đẩy tinh thần. Có lẽ sau khi kết thúc cậu không còn mặt mũi nào nhìn đối phương nữa. Seren - Thà chết chứ không chấp nhận một trong hai phải đi với quái vật. Lệ tui rơi đầy mặt rồi... quên mịa 2 cọng lông.
SerenLv.6 MerciLv.5
|
|
|
ten
Thực tập sư
Who am I now in this world without her?
Posts: 76
|
Post by ten on Aug 22, 2016 23:34:51 GMT 7
Nhân vật: Ten || KurokuroThời gian: Sáng ngày 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tương tác: 1 2
Câu trả lời đầy bất ngờ cùng sự khó chịu của cô bé kia làm Ten giật hết cả mình. " Á à, ai là đồ vô dụng ẻo lả hả nhóc con? Miệng còn hôi sữa mà bày đặt lên mặt dạy đời anh. Anh bắt cóc mổ lấy nội tạng bán bây sang biên giới giờ nha, này thì ẻo lả vô dụng. " Không, một người chính trực vô đối như bạn Ten không thể có những ý nghĩ xấu xa và tàn ác ấy được.
" Ủa, ai ẻo lả vô dụng thế? Ủa ủa mà hông cần tui xin lỗi luôn à, hay quá, kiệm lời ghê, hehe.. "
Vâng, trong suy nghĩ của bạn Ten đã 20 tuổi đầu chỉ có như vậy.
Nói xong cô bé kia giật lấy cái bản đồ cậu đang nắm trên tay, chăm chú quan sát một lúc rồi ôm mặt tỏ rõ vẻ thất vọng. Rồi nhỏ vặn vặn người, quay sang cậu nói:
" Đi theo tui! Nhanh lên! Người ta đến trước lấy hết được lông chim mất!! "
Ớ, nhóc con này biết lông chim Điểu Địa Ngục ở đâu rồi hả, uầy thích ghê, ủa mà đúng đường rồi mà sao lại bắt mình đi hướng khác thế, ớ, ớ...
Ten đang đứng ngơ ngác thì cô bé kia kéo tay cậu chạy, miệng lầm bầm tỏ vẻ khó chịu. Cậu ta cứ thế chạy theo, vừa chạy lại vừa hỏi người kia cách lấy lông chim từ con chim Điểu Địa Ngục mà Prisma đã nhắc tới, tỏ vẻ thích thú lắm.
- Ê nè, tui biết cách bứt lấy lông chim đó, đơn giản cực luôn ấy. Muốn biết hông?
- Nè, tui bày cho, bây giờ tui đi đánh lạc hướng con chim nhá, nhân lúc đó bà đi bứt lấy ba bốn cọng gì đó ấy, lỡ đi đường đánh rơi mất một hai cọng gì vẫn còn có cái để nộp nha, hay chưa? Xong hai đứa chạy ngay luôn, bọn mình nhỏ thế này làm sao nó thấy được.
- À không tui còn có cách này hay hơn cơ. Hai đứa đóng giả thành con Điểu mái rồi đi tán nó, tiện tay bứt luôn vài cái lông rồi chạy nó cũng chẳng phát hiện đâu nhỉ?
- Không không cái này hay hơn nữa nè...
Thế là cu cậu cứ luôn mồm độc thoại mà chẳng quan tâm người kia ngĩ gì nữa, cậu đang rất mong đến cái lúc mà cậu và người bạn hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Cậu cứ chạy mãi, chạy mãi, được một quãng đường khá xa đến gần vách núi, cậu nhận ra một cái bóng đen cực kì to đang hướng tới hai người bọn họ. Ten dừng lại, kéo kéo tay cô bé và dùng tay còn lại chỉ về phía cái bóng kì lạ trên bầu trời u ám đó.
- Nè, bà nhìn coi, cái gì trông lạ ghê ha, không ngờ ở đây cũng có máy bay đó, xịn ghê, mặc dù tui cũng chẳng chắc nó là máy bay cho lắm, hay là con khủng long bay nhờ? Uầy thế thì ngầu quá.
Chắc chắn đó chẳng phải là máy bay hay con khủng long bay nào cả. Đến khi nó đến gần, cậu mới biết là cái thử thách này khó hơn cậu tưởng nhiều.
Mặt đất bỗng rung chuyển, lắc lư một cách dữ dội, những cơn gió nhẹ bỗng chợt thổi mạnh như sắp có bão, khói bụi mịt mù khiến hai người chẳng thể nhìn được bất cứ gì. Cậu bỗng cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, một áp lực vô hình đang chèn lấy cậu khiến cậu như ngạt thở. Vẫn nắm chặt lấy tay cô bé đứng bên, cậu cố mở mắt nhìn xem thứ quái quỷ gì đã làm nên chuyện này.
- Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?
Một tiếng nói vang vọng cất lên cùng với một cơn gió mạnh đến nỗi hất bay hai người ra xa mặc dù họ đã cố bám lấy mặt đất.
Ten cảm thấy áp lực đè lên cậu ngày càng lớn, cậu buồn nôn khó tả, cái cảm giác này, cậu thà chết còn hơn phải hứng chịu. Giờ bụi đã tan, trước mặt cậu là một con chim- không, một con quái vật có hai cánh như chim thì đúng hơn, với bộ lông đen huyền tối tăm pha lẫn ánh sáng xanh kì bí.
TRỜI ĐẤT QUỶ THẦN ƠI CÁI GÌ THẾ NÀY
ĐÂY CHỈ LÀ MƠ THÔI ĐÚNG KHÔNG, LÀ MỘT CƠN ÁC MỘNG THÔI
MÌNH LOG OUT GAME LÀ ĐƯỢC MÀ NHỈ
. . . .
TRỒI ÔI VÌ EVENT VALENTINE ĐANG DIỄN RA NÊN KHÔNG THỂ LOG OUT ĐƯỢC SAO?!?!
CÁI GAME KIỂU QUỶ GÌ THẾ NÀY?!?!
STAFF GAME ĐÃ CHO RA CÁI THÀNH PHẨM GÌ THẾ NÀY?!?! ĐỊNH GIẾT NGƯỜI HÀNG LOẠT À?!?!
TRỒI ÔI THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC
THẬT KHÔNG THỂ TIN NỔI
ÔI THẦN LINH ƠI
TUI KHÔNG MUỐN CHẾT!!!
//SCREAMING INTENSIFIES
TenLv.1 Kurokuro
|
|
|
Post by Nigiri-chan on Aug 22, 2016 23:35:21 GMT 7
Nhân vật : Gor | Chu-tanThời gian : 14/2 Địa điểm : Vách núi lãng quên. List tương tác: 1 Chu-tan cố giãy giụa khỏi móng vuốt to bự của con chim nhưng dù với thân hình bé tí như nó cũng không thoát nổi được chỉ có thể kêu lên trong bất lực "CHU ! CHU ! CHU !!!""Này nhóc có sao không ..haha--"Thằng bé quay đầu sang bên xem tình hình của Gor. Có vẻ như cả hai trong tình thế vô cùng bất lợi, nó lắc nhẹ đầu mà đáp "Chu....Chu chuuu ?"Đang định hỏi thì con Điểu địa ngục mở lời tiếp Dù không hiểu tất những gì con chim đấy nói nhưng trong đầu của con dơi con này lại tự dưng liên tưởng đến một bộ phim rất rất cũ nát mà bà ngoại cậu cho xem về con mèo xám hay đuổi bắt một con chuột rồi lại gặp phải một con chim khác... rốt cuộc con mèo lại cùng con chim kia có mái tổ gia đình với nhau. -" Chu...?"Chẳng lẽ là con chim trước mắt mình cũng đang muốn kiểu như vậy à ? Dơi có đẻ trứng được không ? Mà con mèo trong phim kia cũng có trứng nên có lẽ vẫn khả thi mà nhỉ ? Ngay cả chính hắn nói vẫn có thể, không kể giới tính hay loài. Mà mình đâu đủ tuổi để kết hôn nhỉ? Hay trong game vẫn cho phép ? Đã thế đó lại là một con quái điểu ? Chu-tan lại quay đầu lại nhìn Gor lần nữa với một vẻ mặt bối rối, lúng túng.
Gor Chu-tanLv.5
|
|
|
Post by SlothSloth on Aug 23, 2016 0:06:03 GMT 7
Nhân vật: Shikoba ll VerniciaThời gian: Sáng 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên Bài trướcLúc mới nhận Quest và có thông tin về con chim, Shikoba đã hơi teo rồi. Nhưng mà cô đã chơi thử phiên bản mới nhất của Dark Souls từ tuần trước và nghĩ rằng: Chắc con boss này cũng khó na ná game đó thôi mà. Quá lắm chết 50-100 lần cũng chẳng là cái đinh gì. Nhưng mà nghĩ lại cảnh leo núi đó lại làm cô ám ảnh. Và cả, mấy lần sau thì còn tình tứ được Verni quan tâm như lần này không? Trời ạ, có khi lại bị nghĩ là đồ vô dụng, đụng gì hư nấy như ấn tượng người ta thường có về mình như ở ngoài đời nữa thì đắng lắm. Dù hình tượng mất hết tía nó rồi hí hí híNhưng mà thật sự ấy...Đó là những gì cô nghĩ cách đây 30 phút. Bây giờ, ở trạng thái 2 người, mỗi người 1 bên, đều bị chèn ép dưới móng chân trym làm cô muốn khóc. Trời ạ, game như Dark Souls chỉ điều khiển qua cái bộ điều khiển game thôi mà đã muốn chửi tiếng Lào rồi, đằng này là game thực tế ảo, có cảm giác như bị con trym híp đang dí sát mặt như ở ngoài đời vậy, nhìn ghê khủng khiếp, dù rằng bộ lông nó rất đẹp, óng ánh xang trong bóng tối của hang động, như thể cánh nó được đính kim cương vào vậy. Có khi giờ cái thằng Cleto ở bên ngoài đang hét như mắn đẻ ấy. "Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?" - Con trym cất tiếng nói vang vọng, rung chuyển mặt đất làm Shikoba ré lên, giọng chẳng khác gì cái còi cứu hỏa. Trời ơi, nó nói như muốn phun hết nước miếng vào mặt mình. Ôi trời, không, không, không được! Có một cô gái ở đây, mà dường như cô ấy không có vẻ gì là sợ hãi con ác điểu đó cả. Cô chỉ gào 'argh' một tiếng. Không lẽ Shiko yếu tới mức đó, nhìn thấy cái gì đáng sợ là né liền? Chỉ là trước giờ cô ít chơi game kinh dị, đâu có nghĩa là cô sợ đâu. Nhưng mà trong lúc đang teo muốn chết thì con chym địa ngục lại đưa đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cả hai, nó nói tiếp: "Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này.". Thì tất nhiên rồi, tao là con người, tao leo núi thấy mẹ để gặp mầy rồi mà mầy còn nói những điều mà thằng khỉ nào cũng biết hết rồi chi vậy giời? - Shikoba nghĩ thầm. Tuy là cứng họng chẳng dám nói ra, vì có khi con trym này cũng có trí khôn ngang con người. Trình độ lập trình của những người thiết kế game luôn làm cô cảm thấy ngưỡng mộ mà. Rồi nó lớn tiếng cất tiếng cười: "Thú vị, thú vị !"Thú vị gì? Cái gì đây? Bỗng Shikoba cảm thấy bất an, như thể linh cảm rằng có điều điều gì chẳng lành sắp xảy tới vậy. Đùa với nhau à? Qua đêm trong hình dạng này đã thấy sai trái rồi, đằng này còn bị bắt phải chống đẩy với con trym, thôi bỏ, bố không nhận. - Shikoba nghĩ thầm, nhăn mặt như muốn khóc tới nơi. Nhưng mà rồi cô nhìn sang Vernicia bé nhỏ, không biết đang sợ hãi hay là đang giận dữ. Nghĩ tới cảnh bị rút hết máu mà cũng hồi sinh thôi, nhưng mà chết kiểu này thì... Không được, luôn phải ưu tiên cho phụ nữ trước! Phải hi sinh thôi. Nhưng mà...19 năm cu đơn, không một mảnh tình vắt vai, bạn bè cuối cùng cũng mới nói chuyện được với 1-2 người cho đàng hoàng mà lại đi chết như thế này. Dù là trong game cũng thật khó chấp nhận. Rồi cô nhìn qua Vernicia, cảm thấy rối bời. Cả đời cô, cô luôn là một đứa thỏ đế, thậm chí có cơ hội để cứu người ta cũng để nó vượt qua mất. Bao nhiêu lần rồi, từ nhỏ tới lớn lúc nào cũng là đứa đứng ngoài lề, chẳng dám làm gì. Luôn sợ giao tiếp với người khác, vì sợ người ta bỏ mình đi mất hoặc lỡ có làm thân thì sẽ lợi dụng mình thôi. Á nhưng mà đây là game! Tại sao lại có những suy nghĩ như vậy? Cô kiềm chế cảm xúc để không nhớ tới cái chuyện mà mình không muốn nhắc với ai, hay cả chính bản thân mình. Lúc đó, cô nhìn sang Vernicia, mặt buồn hiu. "Ừ-ừ-ừm. M-m-mình sẽ ở lại cho." - Cô nói, giọng run như sắp đé tới nơi. - "V-Vernice chạy đi!"Ối, sao lại nói lộn tên cô ấy chứ. Trong mấy lúc sống chết không biết ra sao mà còn bị lẫn lộn vầy nữa thì thật là cạn lời luôn. Không được, không được tỏ ra bối rối, phải làm mặt lạnh để Vernicia không chôn sống mình (nếu mà cả hai thoát ra được). "Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi !" - Con trym nói tiếp. Thôi bỏ bà rồi, kiểu này mà hi sinh thì chết chắc luôn rồi. Thậm chí có được hồi sinh lại thì cũng chẳng còn tí sức sống nào mà chơi game nữa. Gì chứ mà đẻ chim à? Nhìn cái kích thước của nó kìa, lại còn nhân thú nữa... Ơ mà sao chưa gì nghĩ xa thế này? Chưa gì đã bỏ cuộc thế này? Mà nhìn nản quá, muốn trốn luôn cho rồi. Mà Vernicia tội nghiệp đang nhìn mình. Mà cũng muốn sống chứ bộ, không lẽ giờ bỏ bạn cứu thân? Là đàn ông boy bánh bèo ai lại làm thế. Không được! Phải xả thân cứu bạn, phải tỏ ra ngầu 1 lần. Mặc dù nói cho mạnh miệng vào nhưng cô thực chất đang run bần bật, sắc mặt đổi liên tùng tục khi bắt gặp mặt của Vernicia lần nữa. Ahhhhhhh, thôi bỏ hết đi. Khốn nạn thật, Shikoba phải ra tay giúp đỡ người ta thôi. Thấy Vernicia im lặng, cô - dù cũng đang run như máy mát xa - khẽ khàng lên tiếng. "Con chim nguy hiểm lắm, chạy đi..." - Cô giữ bình tĩnh, cố nói hết câu để không còn bị lắp bắp nữa. Thở dài một hơi, cô nói tiếp. - "V-Vernicia còn cả tương lai phía trước. Cho mình gửi gắm tất cả giấc mơ, hi vọng (hão huyền) của mình, hãy đem tất cả đi chôn vào trong làn nước bồn cầu biển. Mình tin bạn, mạng sống của mình tin bạn, con trym không tin bạn. Hãy thức tỉnh đi." Thôi rip, đây là lần cuối mất thôi. Mùa Valungtung của Shikoba sẽ kết thúc trong nỗi tuyệt vọng vô tận rồi.
Shikoba Vernicia
|
|
homotachi
Tân Thủ
Chúng tôi không nói chuyện đạo đức.
Posts: 23
|
Post by homotachi on Aug 23, 2016 0:23:28 GMT 7
Với một kẻ có trí thông minh hơn trung bình một chút xíu thì Florence có thể hiểu rằng trong tình huống như thế này ai cũng sẽ bối rối. Và anh cũng như thế. Anh, trên tư cách một thầy dạy môn GDCD cũng như là thầy của cậu, sẽ không thoải mái với lời đề nghị của cậu. Florence rất fine với việc anh nổi nóng rồi la mắng cậu nhưng mà chỉ có một chữ "hả" thì không có tính xâu dựng lắm đâu nhé.
Cậu bắt đầu cảm thấy bực mình mà muốn rage quit ghê gớm nhưng vì anh cậu nhịn.
Chim với chả cò.
Cậu ghim.
"Thế nào? Thầy có đồng ý không?" Giọng nói của cậu vẫn nhỏ nhưng cũng chứa đựng một chút bực dọc. "Thầy đừng xem em như Lucius là được mà. Ở đây chỉ có Florence. Thầy mà không quyết nhanh em xung phong làm mồi cho nhanh."
Florence NamLv.5 - Dũng sĩ diệt heoCon nợ thế kỉ
|
|
|
Post by sidaids on Aug 23, 2016 0:54:24 GMT 7
Nhân vật: Kei ll Kirakura Thời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên
"KIRAKURA!"
Bỗng nhiên Kirakura nghe Kei hét lên một tiếng, chưa kịp định hình thì một tiếng động dữ dội vang lên như có thứ gì vừa rớt xuống mặt đất làm khói bụi bay ngập cả mũi. Cậu nheo mắt một hồi, cố gắng tiếp thu tình hình xung quanh mới phát hiện lúc này bản thân đã nằm chèm bẹp trên đất, cả người nặng như đeo gông, chỉ có phần cổ là cử động được.
- Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?
Với kinh nghiệm cày phim và game tiên hiệp, kiếm hiệp biết ngay khi đi vô mấy khu hoang vắng mà bị tóm thì phường dở hơi à không nhân vật thần bí kiểu gì cũng sẽ hỏi câu này
Kirakura cố lay động cổ và đưa mắt nhìn lên, trước mặt cậu là một con chim
To
Một con chim rất to
Từ lúc chơi game này cậu gặp không ít loài gia cầm, mấy con gà điên một số con trống rất to nên thành ra Kei thế nhưng lại là con chim nhỏ nhất cậu gặp trong đây. Cậu tưởng bọn gà điên trong làng đã bự lắm rồi, bởi vậy mà bây giờ cậu mới nhận ra mình đã lầm. Nhìn qua Kei thậm chí còn nằm gọn trong vuốt của nó thì huống hồ cậu. Nó chỉ cần một khúc móng đã kiềm chế được cậu rồi, đã vậy còn
Đại ca ơi cấn em cấn em
Kirakura nhăn hết cả mặt - Hm ? Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này. Thú vị, thú vị !
Tất nhiên, nơi của tôi đến làm gì có chim biết nói lại còn cấn em của tôi. Nếu Kirakura đoán không nhầm, đây chính là điểu địa ngục Prisma đã đề cập tới và muốn bọn họ bứng hai cọng lông của nó về. Nếu nó đã xuất hiện trước ở đây thi cũng tốt, ít nhất cậu và Kei cũng không cần phải leo núi tìm nó. Bộ não của Kirakura bắt đầu hoạt động, nhớ lại một số đặc điểm của loài này mà tìm cách. Loài chim này biết nói, hơn nữa nói một cách rất cảm tính, vậy hẳn là có thể bày kế với nó được. Hay nịnh nọt nó thử xem. . .
- Dù sao thì ta đã rất lâu không thấy một sinh vật nào. Cũng rất lâu chưa tìm được bạn đời của mình. Các ngươi, những kẻ xâm nhập, một trong hai ngươi phải trở thành bạn đời của ta, nhận trách nhiệm sinh sản hậu đại. Không cần lo giới tính, loài của ta luôn có thể làm cho bạn đời mang thai hậu đại. Các ngươi hãy chọn đi !
- Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi !
. . .
Trong đầu Kirakura "oanh" một tiếng.
Mang
Thai
Một trong hai người phải mang thai
Một trong hai người
Kei đâu, vinh quang này xin nhường cho anh
Hai người tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn, từ nay anh sẽ không còn là con chim cu đơn nữa. Bây giờ chim đã có đôi. Cu đơn đã thành cu đôi.
Kirakura quay sang nhìn Kei, cậu thấy được sắc mặt của Kei từ hoảng hốt chuyển dần sang tức giận. Bỗng nhiên cậu nhớ ra, cậu là bi, có thể thích đàn ông nhưng không phải Kei cũng như vậy. Một người đàn ông khi không lại bị con quỹ chim đực quấy rôi tình dục, lại còn phải nằm dưới nó hẳn là anh ấy phải tức giận lắm, lại còn bắt mang thai sinh sản cho nó, anh khỏi phải tức giận thì bản thân cậu cũng đã rợn tóc gáy
Kirakura càng nghĩ càng thấy đầu óc nsx game này thật sự rất có vấn đề. Lịch sự cách mấy cũng muốn nói với con quỹ chim một câu "Va len tai chứ bộ Va len THAI hả mạy"
Mà trùng hợp làm sao, trước đó Kirakura cũng từng có ý để Kei làm mỹ điểu kế, chỉ là ngoài dự tính con chim này nó khôn và khỏe quá, dâng Kei một phát có khi không còn xác mà nhận luôn. Bỗng nhiên trong đầu Kirakura nảy ra một suy nghĩ, thật ra, nếu vì Kei mà chịu cho con quỹ chim này hành xác thật sự cũng không sao cả.
Tuy trước giờ cậu là thuần 1 và có phần bài xích làm 0, nhưng giúp Kei một tay thế cũng đáng, dù sao trước đó Kei từng 5 lần 10 lượt liều mạng cứu mình thì danh dự của bản thân có là gì
Nghĩ nghĩ một lát, Kirakura rướn cổ lên nhìn con chim, vừa tính lên tiếng
Và đập vào mặt cậu
Là cả một hạ bộ
Tòn
ten
Tòn
ten
Tòn
ten
Tòn-
.
.
Đù.Má
Thế là Kirakura lại nằm xuống như chưa có gì xảy ra
Lúc này đầu óc Kirakura đã mơ mơ hồ hồ. Sau đó cậu lại rướn lên nhìn lại một lần nữa, dùng cặp mắt đo lường của nghệ sĩ để kiểm tra. Rồi cậu lại nằm xuống, lầm bầm
“Với Kei thì lên tới ruột”
“Còn mình thì tới họng”
Thế này thì đừng hòng mang bầu, chưa kịp nhận vinh quang đã đổ lệ hi sinh rồi.
Kirakura toát hết mồ hôi hột
“Điểu huynh, vinh quang này thật là to tát quá to chà bá lửa chúng tôi không biết ai mới là người xứng đáng nhận trách nhiệm này. Xin hãy để chúng tôi bàn bạc một chút với nhau rồi sẽ đưa kết quả cho anh sau”
Nói đoạn, Kirakura quay sang nhìn Kei và bảo
“Kei này”
“Với anh thì lục phũ ngũ tạng lộn xộn”
"Còn em nát như tan nát luôn”
Cậu ngước lên một chút, hơi chắc chắn một điều là con chim này to lớn, nguyên cái hình thể chỉ có thể nói là gần trời xa đất, nếu thì thầm thì chắc nó sẽ khó nghe hơn.
“Em cũng bí bách không biết làm sao . . . Nhưng cả hai người chúng ta nhất quyết không ai được hi sinh anh hiểu không”
|
|
|
Post by nam on Aug 23, 2016 2:48:52 GMT 7
NamLv7. Dũng sĩ diệt heo Con nợ thế kỉ Florence
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 23, 2016 2:55:50 GMT 7
Gần hơn một giờ đồng hồ vật lộn với đất đá và cả gió hanh khô nóng, Heph và Jerrold cuối cùng cũng leo lên đến được đỉnh của vách núi. Dù khung cảnh trên này vô cùng kì vĩ, Heph thực sự chả còn tí tâm trạng nào để mà chiêm ngưỡng vì đoạn đường vừa nãy đã rút cạn sức lực của người thợ rèn. Khiến anh và gã đồng đội ngốn gần 5 phút để mà thở lấy lại sức; chẳng ai nói với nhau câu nào. Lúc Heph vừa định mở miệng nói thì từ xa vang tới tiếng "Kiuuuu..." rền trời, kèm theo là cơn gió mạnh bất thường, cuốn tung cát bụi mù mịt. Loạn choạng được một chút, vừa kịp mở mắt để nhìn xem cái thứ vừa đáp rầm xuống trước mặt anh là gì, Heph đã bị một cơn gió thứ hai thổi văng đi tận vài ba mét; dù chỉ là trong game nhưng người chơi vẫn cảm nhận phần nào những chấn thương của nhân vật, và lần này rõ đau. Đau đến độ anh phải nằm đó uốn lưng rên rỉ chứ không kịp đứng dậy; nhìn sang bên cạnh, anh có chút an tâm vì tên đồng đội cũng chịu chung số phận với mình. Nghe tiếng chân rầm rập bước tới, phản ứng đầu tiên của anh là búng ngón tay để triệu hồi vũ khí và bảo vệ bản thân, nhưng dường như con quái đọc được suy nghĩ của Heph mà nhanh chóng vồ đến, dùng chân đạp lên người và tay khiến anh bất cử bất động. Lúc này anh mới có cơ hội nhìn rõ con quái thú: một con điểu khổng lồ với bộ lông xanh đen kì quái, đôi mắt của nó sáng lóa như những viên lân anh trong hang động san hô, trừng trừng nhìn xuống hai con mồi nhỏ bé (lúc này là anh và Jerrold) từ miệng và lỗ mũi lúc nào cũng khò khè hơi thở, móng vuốt của nó tựa sắt đá, vừa nặng lại sắc nhọn vô cùng, may là nó không dùng hết sức, chứ nếu không thì hẳn anh và Jerrold đã thành đá lót đường tự lúc nào. Nếu như đúng với cái tên gọi, thì hẳn đây chính là loài điểu địa ngục gieo rắc khiếp sợ khắp nơi chúng đến. "Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?"
Nếu hình dáng điểu địa ngục chưa đủ làm Heph Fossen bàng hoàng (và thực ra vô cùng kinh sợ) thì thời khắc con thú mở miệng nói tiếng người còn khiến anh sốc hơn nữa. Giọng ồm ồm hắc ám, lại nghe rất trịnh thượng như thể nó là loài vĩ đại nhất trong thế giới này vậy (thật ra so với tất cả các con quái anh từng gặp thì nó tự tin như vậy cũng đúng...) Vừa lúc tưởng chừng không thể căng thẳng hơn được nữa, lão già Jerrold lại quay sang đế cho anh một câu “Event lãng mạn gớm nhỉ? Khỏi lo nha.” khiến Heph chỉ biết nghiến răng quắc mắt nhìn hắn, chết đến nơi rồi mà còn ba hoa... "Hm?" - Con quái vật sà sát đầu xuống cả hai, mùi hơi thở của nó kinh vô cùng, khiến anh chỉ muốn nôn thốc tháo, chim ơi mày ăn cái gì vào bữa sáng thế..."Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này." Cặp mắt lạnh lẽo của điểu địa ngục nhìn lên xuống một lượt không chớp, rồi gầm gừ. "Chuẩn rồi... ở thế giới bên kia thì con chim to nhất cũng chỉ bằng cái bắp đùi của anh mà thôi." Heph nghĩ, mà con quái này cũng chẳng hề tầm thường chút nào, nó biết cả thân phận của hai người luôn cơ à... "Thú vị, thú vị!" Con điểu bỗng cười lớn, giọng cười quái gở gấp mười giọng nói, cứ rền rền mà đinh tai vô cùng, cười lại sa sả mặt lên trời tỏ vẻ khoái chí lắm. Con chim này điên à? "Dù sao thì ta đã rất lâu không thấy một sinh vật nào. Cũng rất lâu chưa tìm được bạn đời của mình. Các ngươi, những kẻ xâm nhập, một trong hai ngươi phải trở thành bạn đời của ta, nhận trách nhiệm sinh sản hậu đại. Không cần lo giới tính, loài của ta luôn có thể làm cho bạn đời mang thai hậu đại. Các ngươi hãy chọn đi!" "Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi!"Giờ Heph đã có thể kết luận câu tự hỏi bản thân lúc nãy rồi: con chim này điên thật. Dù nó là yêu quái với sở thích quái gở đi chăng nữa, ép một trong hai tên đàn ông vừa già mốc meo (Heph thì cũng đâu già lắm, chỉ mới 29 thôi) vừa xôi thịt để mang nòi giống cho nó? Lại còn làm bạn đời??? Lại còn vinh hạnh? (Chú thích: từ ngữ có tính chất phá char incoming) Wow chim à mày nghĩ thằng đàn ông vác cái bụng bầu rồi đẻ ra một chùm trứng rồi từ chùm trứng đó nở ra một đống chim lai người hay người lai chim gì đó lại là vinh hạnh sao? Rồi phải sống quãng đời còn lại với một con chim đã hôi miệng bẩm sinh còn không biết đánh răng à? Thôi thế mày bảo anh kêu ông già bên cạnh là "vợ bé nhỏ" nghe còn thuận tai hơn cái yêu cầu vừa nãy đó Ước gì anh có thể phun ra chừng ấy, cơ mà chẳng có gì bảo đảm được mạng sống của Heph Fossen nếu anh chọc điên một con chim vừa to vừa biến thái như vậy nên lại thôi. Nhịn và suy nghĩ cách xem nào... Jerrold thì tóat hết mồ hôi hột bên cạnh dù cố giữ vẻ mặt bình thản trước con điểu khổng lồ, anh biết cái vẻ mặt sợ hãi đó của lão mà, y chang cái hồi lão bị đám bò cuồng nộ chạy sát mạng lúc chẳng có mảnh vải nào. “Giờ sao đây Heph…?”"..." dù có chút phổng mũi khi thấy Jerrold hoàn toàn bất lực nhờ vả kế sách của mình, Heph thực sự chưa biết nên làm gì để có thể làm được ba chuyện trong một lúc: lấy được hai cọng lông của con quái, làm sao để nó không giết cả hai vì bứng lông và... không có ai phải ở lại làm "nương tử" của nó. Dù cái ý tưởng thoáng qua 'hi sinh Jerrold' cho nhiệm vụ lần này khá hấp dẫn; nhưng nếu suy tính kĩ một chút... đã là nhiệm vụ có đôi có cặp, mà còn chỉ mới bắt đầu, hi sinh hắn như thế chẳng khác gì một vé 'tôi bỏ cuộc'? Không được, tuyệt đối anh phải lấy được cặp nhẫn quyền lực, điều đó sẽ không xảy ra nếu Jerrold có mệnh hệ gì. Suy nghĩ nào, theo logic trò chơi thì anh là nhân tộc nhiều chiêu trò tài lẻ đúng không? "Có cách rồi." Heph nhếch miệng rất nhanh để tránh việc con điểu nghi ngờ chuyện anh sắp nói với nó. "Thưa ngài điểu địa ngục dũng mãnh và oai vệ, tôi là Heph Fossen, còn đây là đồng đội của tôi - Jerrold." Anh bắt đầu cất lời, cố giữ giọng bình tĩnh hết mức có thể, vừa thấy con chim ngừng gầm gừ và giương cặp mắt chú ý vào Heph, anh nuốt nước bọt cái ực rồi chậm rãi nói tiếp: "Chúng tôi quả thật vô lễ khi dám xâm phạm lãnh thổ của ngài mà không xin phép, ngài đoán đúng - hai người bọn tôi từ nơi khác đến đây, nên nếu như có gì mạo phạm xin ngài tha thứ và bình tâm nghe cho hết những điều kẻ hèn mọn như tôi sắp nói." Anh vội quắc mắt sang Jerrold ám hiệu hắn im lặng vì nhìn cái mặt ngỡ ngàng vạn câu hỏi của hắn thì thể nào cũng phá hỏng kế hoạch. Con điểu lúc này cúi xuống gần hơn (thối hơn) và đè móng vuốt của nó chặt hơn nữa khiến cả hai người nhăn mặt. "Đâm lao thì phải theo lao thôi..." Heph thầm nghĩ, anh không thể lùi được nữa, dù sao Jerrold cũng không có ý tưởng nào để cứu cả hai, thôi thì để anh thử vậy. "Thật ra chúng tôi đến đây tìm ngài để lấy một vật."Vội vã nhìn sang Jerrold, lúc này mồm há hốc như nhìn thấy ma quỷ, anh chau mày rồi lắc đầu ra hiệu bảo hắn im lặng. Nếu lần này thực sự thoát thì anh thề sẽ không ăn bồ câu quay hay mọi thể loại chim chóc trong một năm...
Heph Fossen JerroldLv.5 Điểu Địa Ngục
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Aug 23, 2016 3:39:09 GMT 7
Nhân vật: Kei ll KirakuraThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên list tương tác 1 2 3 4 5 6 link7Nhất quyết không ai được hi sinh ư? - Anh cũng muốn vậy lắm nhưng trong tình thế này thì có thể không có hi sinh sao? Kei dở khóc dở cười trả lời Kirakura. Tại sao lại rơi phải vào cái tình trạng oái ăm như vầy chứ. Kei liếc nhìn Kirakura. Cậu ấy có khi đã không rơi vào tình trạng này chung với mình nếu mình không muốn đi tham gia cuộc tìm kiếm lần này, nếu mình không muốn cặp nhẫn đó. Chỉ vì muốn lấy hai cái lông chim mà phải cả đời ở lại đây chung với quái điểu này, còn phải sinh con đẻ cái cho nó, cái giá này quá lớn rồi đi. Nhưng làm thế nào đây, Kei không thể bỏ mặc Kirakura được, mà ngay cả cậu thần lùn này cũng nhất quyết dặn mình không được làm vậy. Chỉ có vậy Kei cũng đã thấy cảm động rồi. Làm bạn chưa bao lâu mà có thể quan tâm tới mình như thế... Sau một hồi suy nghĩ kĩ lưỡng, Kei quay sang Kirakura và nói: - Kirakura, cậu phải tin anh nhé, phải chờ anh nói xong mới được, không được chen ngang. Anh sẽ bảo vệ cậu và cả bản thân mình nữa.Đúng vậy, Kirakura quan tâm tới cậu như thế, hi sinh một cách dễ dàng như vậy chỉ làm cho Kirakura thấy tồi tệ mà thôi. Nghĩ thế, Kei liền dõng dạc nói lớn: - THƯA NGÀI! TÔI ĐÃ QUYẾT ĐỊNH XONG, MONG NGÀI GHÉ LẠI GẦN CHÚT ĐỂ NGHE TÔI NÓI.. . . Quái điểu này thực ra cũng có chút giống mình, cũng rất cô đơn...
Kei KirakuraLv.5
|
|
|
Post by sidaids on Aug 23, 2016 3:57:08 GMT 7
Nhân vật: Kei, KirakuraThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên list tương tác 1 2 3 4 5 6 link7 - Anh cũng muốn vậy lắm nhưng trong tình thế này thì có thể không có hi sinh sao???Kirakura muốn nói, còn tùy kiểu hi sinh gì nữa anh à. Cắn lưỡi về thành vẫn là hi sinh anh dũnggggggggggg. Cậu toan trả lời thì Kei đã nói tiếp - Kirakura, cậu phải tin anh nhé, phải chờ anh nói xong mới được, không được chen ngang. Anh sẽ bảo vệ cậu và cả bản thân mình nữa.
- THƯA NGÀI! TÔI ĐÃ QUYẾT ĐỊNH XONG, MONG NGÀI GHÉ LẠI GẦN CHÚT ĐỂ NGHE TÔI NÓI.Kirakura giật mình, không biết Kei đã nghĩ ra kế sách gì. Có con chim ở đây họ không thể trao đổi trực tiếp được nên nãy giờ lời nói của cả hai cứ lấp lửng mập mờ, sợ rằng không hiểu ý nhau. Kirakura không biết anh ấy muốn nói gì với con chim, nhưng nếu cậu chỉ là người đi theo anh ấy và giúp anh ấy một tay, mọi thứ để anh ấy quyết định của được. Nhưng trong một thoáng Kirakura bỗng dưng hơi lo sợ Kei lại chọn hi sinh bản thân anh ấy để con chim thả cậu đi. Cậu rất muốn lên tiếng hỏi Kei cho thật kỹ, nhưng một chốc nhớ đến lời anh dặn không được cắt ngang, rốt cuộc phải kìm chế lại, thử nghe xem anh ấy muốn làm gì.
Kei KirakuraLv.5
|
|
|
Post by chokko on Aug 23, 2016 11:37:27 GMT 7
Nhân vật: Siegfried || Mày là ai ?Thời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10"Ít ra đến chết, chúng ta vẫn ở bên nhau" ĐỊNH MỆNH CẬU TA DIỄN THẬT KÌA. TỰ DƯNG THẤY HỐI HẬN QUÁ. Siegfried chưa trả lời đã thấy sởn cả gai ốc rồi, ôi mẹ ơi trả lời đi chứ, mày là người nghĩ ra cái trò khỉ này mà, b-bình tĩnh nào. Có bao nhiêu nội công trong người Siegfried đem ra nén vô câu trả lời hết. "P-phải nhỉ...I-Ít ra chúng ta còn có nhau, chỉ cần vẫn mãi bên nhau thì chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thôi. M-Mặc dù mới được ở bên cậu có một khoảng thời gian ngắn nhưng tôi cảm thấy thật hạnh phúc" Rồi xong Ai đưa Siegfried cái quần xì đội đầu đi Tại sao nó đang còn sống trên cõi đời này, ai làm ơn cho nó tan biến đi... thật kinh hãi. Ác mộng, đây chắc chắn là ác mộng.... ĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐmĐm Cứu....
Siegfried Mày là ai ?
|
|
Potatoo
Thực tập sư
Hỡi các vì seo hãy mang em đi
Posts: 81
|
Post by Potatoo on Aug 23, 2016 12:04:53 GMT 7
Nhân vật: Mày là ai ? || SiegfriedThời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 "P-phải nhỉ...I-Ít ra chúng ta còn có nhau, chỉ cần vẫn mãi bên nhau thì chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thôi. M-Mặc dù mới được ở bên cậu có một khoảng thời gian ngắn nhưng tôi cảm thấy thật hạnh phúc"Hạnh phúc cái quần què Hạnh phúc cái quần Hạnh phúc cái . . . . . QUẦN Mất mặt tập thể... vì 2 cọng lông chim May là có cái mặt nạ che hết gần nửa khuôn mặt nếu không bây giờ hẳn thế giới đã nhận ra gương mặt mếu máo tái mét của nó rồi... Mắc ói quá... vận hết mấy thần công lực ra được một câu ngắn ngủn, thằng bé kia rốt cuộc có thể vi diệu đến mức nào mà rặn ra cả một tràng như thế? 2 bạn chẻ nằm dưới chân chim á khẩu không nói nên lời Quan trọng là giờ phải nói gì đây? nói cái gì? nói cái mệ gì đây? Muốn khóc quá Hay là bán quách đi? Ơ mà bán rồi sẽ ê mặt cả đời mất huhu ai lại muốn team up với một đứa mang danh bán bạn bứt lông chim chứ? "Ờ ừ... ừm... T-tôi cũng rất hạnh phúc... Hẳn là 2 cọng lông chim và nsx t.ố.t.b.ụ.n.g định mệnh đã đưa chúng ta lại với nhau. Tôi không biết sau này phải sống làm sao nếu thiếu cậu nữa... Thật tốt khi được ở bên cậu đến giây phút cuối cùng"Cạn mana Nói tới đây thì một giọt nước mắt nhẫn nhục lăn ra phụ họa... Vành mắt thì đỏ cả lên... Nhục quá thể... Chỉ hận không thể xẻ thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù, dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa ta cũng vui lòng copyright Hưng Đạo Vương...Tức đến phát khóc. 19 năm rưỡi ăn hại, chưa bao giờ mất mặt thế này Nó đưa tay che mặt, thì thầm thật nhỏ với Siegfried "Tôi muốn về nhà..."
Mày là ai ? Siegfried
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Aug 23, 2016 17:25:39 GMT 7
Nhân vật: Kei ll KirakuraThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên list tương tác 1 2 3 4 5 6 7 8 9Thực ra trong lòng cậu cũng rất lo lắng, nếu lỡ như điểu địa ngục không đồng ý với cậu, cả hai có lẽ bị tẩn cho một trận bán sống bán chết. Nhưng thời gian hạn hẹp, cậu cũng không thể nghĩ ra được lựa chọn nào tốt hơn nữa... Lấy hết can đảm, Kei mở lời. - Thưa ngài, sao ngài có thể cư xử thô bạo như thế... - Tôi không quen ngài, ngài không biết tôi. Vừa mới gặp nhau đã đè người khác xuống đòi người ta mang thai cho ngài, làm bạn đời với ngài. Đã thế một cái quà gặp mặt hay sính lễ gì cũng không có. Thử hỏi có ai chịu gả cho một vị hung hăng bá đạo như vậy mà an tâm nổi? - Tôi biết ngài đã cô đơn rất lâu rồi... và tôi cũng rất hiểu cảm giác đó... Thế nhưng... - Tôi muốn biết nhiều hơn về ngài, muốn biết tên tuổi, sở thích và trò chuyện cùng ngài. Nếu muốn bắt đầu không phải chúng ta nên tìm hiểu lẫn nhau hay sao? Ngộ nhỡ chúng ta thực sự không thể thành đôi, thì chúng ta cũng có thể luôn luôn là bạn. Kei ngừng một chút. Đây chính là lời nói thật lòng của cậu... - Và rồi chí ít, ngài cũng sẽ không cô đơn nữa. Vì giờ ngài đã có một người sẽ luôn quan tâm đến ngài là tôi. Kei- chọn bắt đầu từ việc kết bạn với điểu địa ngục.
Kei KirakuraLv.5
|
|
|
Post by Mozzarella on Aug 23, 2016 18:02:48 GMT 7
Nhân vật : Bố của bạn | OvesThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên. Trèo được tới đỉnh núi, Bố của bạn dáo dác nhìn xung quanh, tai và mũi chó sói cảnh báo cậu rằng nơi này không an toàn. Oves cũng nhìn xung quanh xong mới quay sang bảo bố - Con đánh nhau cùi bép nhưng đc cái nhanh nên có gì khi kiếm được con chym ấy á, Bố chịu để nó thông một tí cho con vặt lông nhá.Bố nghe xong mặc kệ, vẫn tập trung nhìn xung quanh, mồm thì tính bảo "Đéo, mày phải chết chung với tao", nhưng chữ chưa kịp rơi ra khỏi miệng thì cậu nghe được từ xa kia có tiếng cánh đập rất mạnh mẽ - Oves! Cẩn thận!Vừa cảnh báo thằng con thì mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội, bụi mù bị gió lốc thổi tung, bố giật mình lùi lại. Những tiếng đập phành phạnh vang dội cả vách núi càng ngày càng đến gần cả hai, cảm nhận được một sự áp lực vô hình nhắm về phía cả hai. Một sinh vật khổng lồ đáp trước mặt họ. Mặt đất ngừng rung, gió ngừng chuyển, nhưng áp lực đè ép thì ngày càng mạnh hơn. Đứng trước mặt họ bây giờ là một loài điểu rất lớn, bộ lông nó có màu địa ngục pha lẫn ánh sáng xanh huyền bí, họ có thể cảm nhận được tầm mắt nguy hiểm của nó nhìn xuống - Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?Con chim cất tiếng nói vang vọng của mình, đồng thời cánh của nó hất lên một khoảng, khiến cho những cơn gió đẩy tung cả bố và Oves văng ra sau 1m. Như vậy càng tốt, họ có thể chạy dễ dàng hơn, bố nghĩ và gào lên với Oves - Chạy mau!Nhưng ông trời táng banh cái mỏ thúi của cậu, Bố mới bước được 1 bước móng của con quái vật lập tức nhắm về phía cậu, nhốt cậu ta vào trong lồng bàn chân của nó. Chấn động quá mạnh khiến Bố đập đầu mạnh xuống đất, đậu má đau quá, đau như vậy có khi nào hói cả tóc không huhu, Bố bực mình nhắm mắt nghĩ, cơn đau ở đầu bắt đầu tập trung xuống chân trái, cái móng chân của con chim đần độn kia cắm vào hẳn bắp chân của cậu đậu má - Dis mẹ - Cậu ta vì quá đau đớn nên gương mặt đơ lâu năm kia bắt đầu nhăn lại, miệng chửi thề, mở toang mắt hoảng hốt lờ đờ nhìn xung quanh, nhìn xuống dưới thân thấy cái móng chân to đùng sắt nhọn kia đang cắm vào bắp chân của mình, máu bắt đầu loang ra dính đầy quần và đất cát
- Đậu má nó - Bố trong lòng muốn khóc, bắt đầu nhìn qua kiếm Oves cầu cứu thì thấy cậu ta cũng bị con chim bắt giữ dưới lòng bàn chân chó má kia - Hm ? - Con chim lên tiếng, cúi đầu nhìn sát cả Bố và Oves dưới chân nó - Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này.Bố bắt đầu trở nên rất quạu và muốn khóc vì đau, cậu không còn có thể giữ được điềm tĩnh, thở dốc mặt đổi từ đỏ sang xanh, người đầy mồ hôi nhưng vẫn gồng mình không khóc lóc huhu gào lên với con chim mặt thúi kia - Cút!- Thú vị, thú vị! - Con chim kia cười lớn, còn bố thì đang cắn răng nhịn cơn đau dưới cái chân muốn tàn phế con mẹ nó rồi kìa. Xong con chim kia bắt đầu lên tiếng ngạo mạn nói
Đ* má biến thái à, Bố nổi nóng trừng con chim đó như trong đầu đang dùng n cách đem nó lên mò lổ, táng sấp ml nó, thiến nó, chặt tứ chi nó đem cho chó ăn ở đó mà động dục, bố mày đéo cần nhẫn cái cứt gì hết nhá, cậu nổi nóng gào lên - Đẻ cái l*n mày tao là đàn ông đéo đẻ gì hết, tự đẻ đi! Arg.. - Bố còn tính buông lời cay đắng với con truym thì lập tức thở dốc vì cơn đau nhói dưới chân, disme nó, bố cáu gắt quay sang nhìn Oves mà ra lệnh - Đậu má anh em mình quyết sống chết với con quỷ này chứ đừng cho nó chịch, đm mày phải giữ mặt cánh đàn ông đéo đẻ điếc gì hết nghe không?!
Lv.5 Lv.5
|
|
Juu
Thực tập sư
Cơm thịt bò
Posts: 156
|
Post by Juu on Aug 23, 2016 20:41:21 GMT 7
Nhân vật: Jerrold | Heph FossenThời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tương tác: 1, 2"Thưa ngài điểu địa ngục dũng mãnh và oai vệ, tôi là Heph Fossen, còn đây là đồng đội của tôi - Jerrold." "Chúng tôi quả thật vô lễ khi dám xâm phạm lãnh thổ của ngài mà không xin phép, ngài đoán đúng - hai người bọn tôi từ nơi khác đến đây, nên nếu như có gì mạo phạm xin ngài tha thứ và bình tâm nghe cho hết những điều kẻ hèn mọn như tôi sắp nói.Jerr trợn mắt lên nhìn Heph. Đù má cái lão này ?!!! Hắn còn không thèm có lời giải thích gì với anh, chưa chi đã bô bô luôn với con chiêm. Hắn tính làm gì vậy ?!! Đừng bảo định nhanh mồm bán đứng nhau luôn nha. Lại còn ra hiệu cho mình im lặng, tưởng đây để yên cho lão bán đứng như thế hả?!
"Thật ra chúng tôi đến đây tìm ngài để lấy một vật."Lần này thì não Jerrold ngừng phản ứng, ngừng luôn, ngừng ngay, ngừng còn nhanh hơn lúc nghe con chim thối này muốn ** một trong hai thằng… "Tuyệt! Tưởng lão có ý gì hay ho hơn, hoá ra định khai tuốt luốt với con chim. Phải rồi, cứ bảo là hai thằng muốn đây để để vặt lông nó đi, để nó đè ngửa cả hai ra mà ** cho về làng Ipios luôn, thật là sai lầm khi đi team up với tên dở hơi này. Bán đứng nhau thì ít ra còn một thằng được sống, giờ đi luôn cả hai thằng. Valentine chết là cũng phải có đôi nha haha ..."Heph cảm thấy thái độ bất bình của Jerr mà nhanh chóng ra hiệu cho anh yên lặng tiếp. “Thôi khỏi làm màu đi ông, tôi chối từ từ lâu rồi, ông muốn nói gì với con chim thì nói” – Jerr chán nản nghĩ, mặt quay đi hướng khác. Jerrold - Heph chọn gì thì theo nấy.
Jerrold Heph Fossen
|
|