|
Post by Bi Shakalaka on Aug 24, 2016 0:50:21 GMT 7
Nhân vật: Vernicia ll ShikobaThời gian: Sáng 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên Hai đứa leo mãi leo mãi mà chẳng thấy gì, nên cứ tiếp tục leo, hễ lại dừng chân nghỉ một tí, cho tới khi nào tìm được con chim thì thôi. Tất nhiên núi không thể cao vô tận được, nên cuối cùng cả hai cũng trèo được tới đỉnh. Cảnh vật từ trên này thấy được chẳng có gì đẹp cả, ít ra chưa thấy chim thì cũng phải có tí cảnh đẹp để ngắm chứ. Vernicia thở dài một hơi, vừa quay sang tính gọi Shikoba nghỉ chân tiếp. Đột nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội, khiến cả Vernicia và Shikoba đều ngã xuống đất. Nghe thấy tiếng phành phạch, Vernicia biết sẽ có chuyện chẳng lành đây. Cô nhanh tay rút một mũi tên ra, dương cung nhắm, chờ bụi bay đi bớt. - - Ôi . Lạy . Chúa . Tôi . Ơi Vernicia sững sờ trước con điểu khổng lồ trước mắt cô, người đơ cả ra. Cô chưa từng thấy một sinh vật nào hùng vĩ như vậy. Nó vừa làm cô kinh ngạc, vừa sợ hãi trước nó. Tiếng nói của con điểu vang dội, khiến cô ù cả tai, chưa kịp hoàn hồn lại thì đã thấy mình bay đi đâu. "Aghhh!!" - Cô ngã mạnh xuống đất, đau điếng cả ra, không ngờ chỉ là game mà cảm giác lại thật như vậy. Cô lật người lại. Rầm!! Giờ thì lại bị nhốt trong lồng bàn chân khổng lồ của nó. Khoan đã, nó đang nói chuyện sao? Gì mà kinh dị vậy, hay do cô nghe nhầm? Cô còn không biết mình đang nằm mơ hay đang chơi game thật.. Đầu óc loạn cả lên. Ngươi cười cái gì chứ? Chuyện này có gì vui sao? Rốt cuộc ngươi muốn gì từ bọn này? Khoan..bọn này?? Lúc này cô mới giật mình, nhớ ra mình có đi cùng Shikoba, thế mà xém quên béng mất, Shikoba hiện cũng đang bị nhốt bởi móng vuốt kia của con điểu này. Từ đây nhìn sang thì có vẻ cổ không sao. Chỉ là ... người run bần bật, Vernicia bên này còn sợ cổ lên cơn tim là nguy. Ờ... Hả..Khoan từ từ.. CÁI GÌ?? MANG THAI HẬU ĐẠI??? Game kiểu gì ngộ nghĩnh thế này?? Hay là mình đang nằm mơ thiệt??? Tưởng tượng con chim cỡ này mà ... Ôi chúa ơi banh xác mất!! Gì mà..gì mà còn vinh hạnh nữa chứ!! Chẳng ai muốn chết theo kiểu này cả. Đầu cô đang rối bùng lên thì có giọng nói run run: "Ừ-ừ-ừm. M-m-mình sẽ ở lại cho." - Shikoba lên tiếng từ bên kia. - "V-Vernice chạy đi!"Cô nheo mày lại, quay sang nhìn Shikoba. Tính làm gì vậy? Hiệp sĩ rơm à? Shikoba tiếp tục nói, lắp bắp như gà mắc thóc: "Con chim nguy hiểm lắm, chạy đi..." - Shikoba dường như căng thẳng tới tắc họng, cô thở 1 hơi rồi nói tiếp - "V-Vernicia còn cả tương lai phía trước. Cho mình gửi gắm tất cả giấc mơ, hi vọng của mình, hãy đem tất cả đi chôn vào trong làn nước biển. Mình tin bạn, mạng sống của mình tin bạn, con trym bạn."Những lời nói của Shikoba, dù mang ý tốt nhưng lại như chọc điên Vernicia. Không hiểu sao lúc này cô hết sức ghét Shikoba. Một con người đã yếu đuối, bỗng dưng lại muốn xả thân cứu cô, dù chỉ mới đi cùng cô có vài tiếng đồng hồ, cô ta thậm chí còn không nghĩ cho bản thân nữa sao?? Cô la lớn: "Cô có bị não không?? Tôi có cả tương lai thì làm như cô không có ấy!! Gì mà gửi gửi tin tin??!! Nếu tôi bỏ lại cô ở đây và chạy trốn, người khác sẽ cảm thấy sao về tôi? TÔI sẽ cảm thấy thế nào với CHÍNH BẢN THÂN TÔI? Tôi không muốn phải mang cảm giác tội lỗi vì cô đâu. Chúng ta đã là một đội rồi. Vì thế tôi sẽ không đời nào bỏ rơi cô, tôi và cô buộc phải tìm cách thoát, cùng nhau, nếu cô ở lại, thì tôi cũng vậy, hiểu chưa?!" - Cô làu bàu - "Vụ này mà xong tôi phải cho cô một trận mới được"Vernicia lại nói tiếp: "Thế bây giờ cô còn ý tưởng nào khác ngoài đầu hàng chịu trao thân không?"
Vernicia Shikoba
|
|
yvette
Tân Thủ
sighs
Posts: 34
|
Post by yvette on Aug 24, 2016 13:57:30 GMT 7
Nhân vật: || Thời gian: 14-2-2115 Địa điểm: vách núi lãng quên
Yvette khó nhọc gật đầu ra hiệu cô đã hiểu dưới vuốt con chim khổng lồ.
Từ đầu game tới giờ đây là lần đầu Yvette trực tiếp đối mặt với quái vật. Tim cô muốn nhảy vọt ra ngoài trước sự xuất hiện và kích thước của con hắc điểu khổng lồ. Điều đang xảy ra thật giống hệt như trong phim ảnh vậy... Nhưng không thể phủ nhận rằng lúc này cô thấy sợ nhiều hơn là phấn khích.
Bình tĩnh nào, đây chỉ là game thôi, mọi thử thách đều được lập trình nên lời giải chắc chắn sẽ được đi kèm, mình chỉ cần tìm ra thôi. Cô ngoáy quanh, khi nãy vừa kịp leo tới đỉnh chưa kịp thưởng thức cảnh vật thì đã bị ghim xuống rồi. !
Yvette nhìn về phía Leilah bên cạnh, hồ như định nói gì đó.
Thế nhưng Leilah đã hành động rồi.
|
|
|
Post by pourpra on Aug 24, 2016 17:02:23 GMT 7
Nhân vật : Bố của bạn | OvesThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên. tt trước"Oves! Cẩn thận!"Vì stat quá cùi nên Oves chả cảm nhận được cái khỉ gì cả, cho tới khi nghe thấy tiếng hô của Bố cậu mới giật mình quay người lại. Từ trên cao, những tiếng đập phành phạnh vang dội cả vách núi, đem theo một áp lực vô hình nhắm về phía cả hai. Một sinh vật khổng lồ đáp xuống, đứng trước mặt Oves bây giờ là một loài điểu rất lớn, lớn vờ lờ luôn, bộ lông của nó có màu địa ngục pha lẫn ánh sáng huyền bí, đẹp đẽ nhưng lại mang tầm mắt nguy hiểm nhìn về phía cậu. Đây hẳn là con điểu địa ngục rồi. "Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?"Giọng nói cất lên khiến Oves cảm thấy nguy hiểm, theo quán tính xoay chân toan chạy ra xa trước, nhưng không ngờ sinh vật kia có tốc độ và sức mạnh lớn vô cùng, chỉ trong 1 cái phẩy cánh đã quạt lùi cả hai người văng về sau một khoảng dài. "Chạy mau!"Lưng Oves va phải một tảng đá rồi lăn một vòng trên đất, ê ẩm hết mình mẩy, nghe thấy tiếng Bố hú hét chỉ muốn thều thào kêu chạy chạy cái con khỉ...chạy không nổi ba ơi. Mà hay quá chưa kịp mở mồm đã bị móng vuốt to đùng ghim cho hết cục cựa luôn. "Hm ?" - Con chim lên tiếng, cúi đầu nhìn sát cả Bố và Oves dưới chân nó - "Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này."Nút thắt của chiếc khăn bịt sau đầu do bị vướng vào móng của con điểu khiến nó tuột ra khỏi mắt cậu, Oves giờ càng nhìn thấy sinh vật trước mặt mình một cách rõ rệt hơn, cảm thấy quả này mình ăn cám là cái chắc rồi, có khi nào sẽ lập kỉ lục team valentine về làng với tốc độ nhanh nhất được nhận hẳn danh hiệu cùi mà thích đú không. Cậu hơi quéo một tí, chưa biết đáp lại thế nào cho nuột thì thằng Bố nằm bên cạnh cũng bị ghim một cục không những không quéo mà nó còn bắt đầu chửi hăng như ai ăn hết phần cơm nhà nó, chửi ầm ầm. Đây là lần đầu Oves thấy bố thể hiện mặt khác của mình ra, cậu có chút bất ngờ. Tuy nhiên con điểu tiếp tục lên tiếng. "Dù sao thì ta đã rất lâu không thấy một sinh vật nào. Cũng rất lâu chưa tìm được bạn đời của mình. Các ngươi, những kẻ xâm nhập, một trong hai ngươi phải trở thành bạn đời của ta, nhận trách nhiệm sinh sản hậu đại. Không cần lo giới tính, loài của ta luôn có thể làm cho bạn đời mang thai hậu đại. Các ngươi hãy chọn đi !"
"Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi !"Úi giời ơi tưởng ghim xuống làm gì hóa ra chỉ để đòi chịc --- hả ?! Oves vừa nghe thấy 2 chữ "mang thai" đã muốn lăn mẹ ra bất tỉnh. Phải chi giờ cậu là Laeta thì chắc đã nằm từ đời rồi nhưng Oves có thể chất khỏe quá không ngất được huhuhuhu khônggggg dù đời tao có FA đến già thì tao cũng không muốn mất trinh vào tay một con chim, tao còn trẻ còn nhiều niềm tin và mơ ước tao không tuyệt vọng đến mức bị NPC thông ở trong gameeeee. Nội tâm của Oves gào thét cấu xé trong khi người thì rung bần bật như didlo bật chế độ max, niềm kiêu hãnh đàn ông của tao niềm kiêu hãnh trai tân của taoooooo. "Đẻ cái l*n mày tao là đàn ông đéo đẻ gì hết, tự đẻ đi! Arg. Đậu má anh em mình quyết sống chết với con quỷ này chứ đừng cho nó chịch, đm mày phải giữ mặt cánh đàn ông đéo đẻ điếc gì hết nghe không?!" Bố lại bật chế độ auto chửi, mà lần này chửi đã quá đúng rồi chửi chết mẹ nó đi ước gì chửi mà nó rụng được hai cọng lông ra thì Oves nguyện sẽ nằm chửi chim cả ngày với Bố, hoặc bét lắm nằm vỗ tay cho Bố nó rap chửi chim chơi. - Đúng rồi không có đẻ đái gì hết nếu mày chịu là người đẻ và tao là người chịch thì tao còn nghĩ lại - Oves được đà hùa theo bố cùng chửi con chim nhưng không hiểu sao vừa chửi xong lại thấy ánh mắt thằng Bố nhìn mình có gì đó éo đúng cho lắm - Lộn ý tao là không có đẻ đái gì hết !!
Nói thì đao to búa lớn thế chứ Oves thấy liều mạng cũng không ổn, cậu tính quay sang Bố để bàn xem làm thế nào tiếp thì để ý đến sắc mặt thằng Bố trắng bệch ra, còn đang thở dốc hồng hộc. Tội nghiệp quá chắc đang thèm cỏ đây mà, Oves với tay nhét 1 nùi cỏ vào mồm Bố cho nó nhai tĩnh tâm, sau đó mới nhìn thấy bắp chân be bét máu của Bố. Lúc nãy mọi việc xảy ra nhanh quá Oves không kịp để ý gì cả, chết thật, Bố bị thương rồi. - Chân bị thương rồi kìa ông nội !!! Thế này thì đánh đấm khỉ gì nữa, không đánh lại nó được đâu !!!Oves nhỏ giọng nhưng âm điệu gắt lên với Bố, lúc này cậu mới bắt đầu lo lắng thiệt sự. Không đánh được đâu, với tình trạng này không thể đánh được. Máu ở chân Bố nhiều quá, nhiều tới mức mồ hôi trên trán cậu bắt đầu túa ra ầm ầm, hiện sâu trong ánh mắt Oves lúc này lộ ra một sự hỗn loạn tột độ, giống như vết thương trên chân của Bố đã vô tình chạm phải một công tắc nào đó trong đầu cậu. - Không được liều mạng !!!
Lv.5 Lv.5
|
|
|
Post by chokko on Aug 24, 2016 20:02:02 GMT 7
Nhân vật: Siegfried || Mày là ai ?Thời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 "Ờ ừ... ừm... T-tôi cũng rất hạnh phúc... Hẳn là 2 cọng lông chim và nsx t.ố.t.b.ụ.n.g định mệnh đã đưa chúng ta lại với nhau. Tôi không biết sau này phải sống làm sao nếu thiếu cậu nữa... Thật tốt khi được ở bên cậu đến giây phút cuối cùng"Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Đáng sợ quá Sao chưa thấy con chim phản ứng gì đã thấy hai đứa quằn quại rồi, thế này thì phải làm sao chứ.......... "Tôi muốn về nhà..."Chợt Mày thì thầm với Siegfried Ê này đừng khóc chứ...Tôi cũng khóc theo giờ..... "Tôi cũng muốn về nhà....." Thôi phóng lao thì phải theo lao, tới được đâu thì tới, ko thành công thì hai đứa gieo mình xướng vực cho nhanh "ÔI ngài điểu địa ngục dũng mãnh, chúng tôi không thể nào tách rời nhau được. Mục đích của chúng tôi đến đây là để vặt à nhầm lấy được lông của ngài về để hoàn thành nhiệm vụ được giao... Xin ngài hãy thứ tội cho chúng tôi, nhưng nếu không còn cách nào khác, xin hãy đưa cả hai chúng tôi đi cùng ngài..tÔI không thể nảo rời cậu ấy được.." - Siegfried vừa dứt lời thì một cách thần cmn kì móc đâu ra từ trong túi ra chai nhỏ mắt rồi nhỏ vào mắt giàn giụa nước mắt Siegfried vừa vờ khóc vừa xem phản ứng của con chym ra sao Đm làm ơn ít ra động lòng thương người ta chút đi ba...
Siegfried Mày là ai ?
|
|
|
Post by KuroKuro on Aug 24, 2016 22:54:12 GMT 7
Nhân vật: Kurokuro || TenThời gian: Sáng ngày 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tương tác: 1 2 3Đã đi nhầm đường lại còn phải kéo tên ẻo lả này theo nữa, nó cứ vừa chạy vừa lẩm bẩm rủa thằng pê đuê này, nếu không có nó thì KuroKuro đã hoàn thành nhiệm vụ rồi kiếm item cần thiết từ lâu rồi. Đang ức chế mà tên này lại cứ vừa chạy vừa luôn mồm hỏi nữa, ôi người đâu mà lại lắm mồm lắm miệng thế này hả trời!! " Ê nè, tui biết cách bứt lấy lông chim đó, đơn giản cực luôn ấy. Muốn biết hông? "
" Nè, tui bày cho, bây giờ tui đi đánh lạc hướng con chim nhá, nhân lúc đó bà đi bứt lấy ba bốn cọng gì đó ấy, lỡ đi đường đánh rơi mất một hai cọng gì vẫn còn có cái để nộp nha, hay chưa? Xong hai đứa chạy ngay luôn, bọn mình nhỏ thế này làm sao nó thấy được. "
" À không tui còn có cách này hay hơn cơ. Hai đứa đóng giả thành con Điểu mái rồi đi tán nó, tiện tay bứt luôn vài cái lông rồi chạy nó cũng chẳng phát hiện đâu nhỉ? "
" Không không cái này hay hơn nữa nè... "
Nó lấy tay còn lại ôm lấy mặt, miệng lầm rầm: " Tui đã làm cái gì sai để mà rồi bị trừng phạt như thế này?... " Đang chạy đã đến gần vách núi rồi, bỗng tên kia đột nhiên dừng lại làm nó mất đà, suýt nữa thì ngã lộn cổ, đầu cắm xuống đất. Không thể chịu đựng thêm phút nào nữa, nó quay lại toan chửi thành tiếng thì thấy tên kia dừng lại, một tay chỉ lên trời. "Nè, bà nhìn coi, cái gì trông lạ ghê ha, không ngờ ở đây cũng có máy bay đó, xịn ghê, mặc dù tui cũng chẳng chắc nó là máy bay cho lắm, hay là con khủng long bay nhờ? Uầy thế thì ngầu quá. "
Nó nheo mắt nhìn về phía tên kia chỉ. Trước mắt nó là một cái bóng to đen sì đang tiến về phía hai người nó. Không, đây chắc chắn không phải máy bay, đây là... một con chim? Bỗng những cơn gió to ngùn ngụt thổi như bão cấp 7 cấp 8, mặt đất rung chuyển dữ dội, khói bụi mịt mù làm nó chẳng thể thấy được bất cứ cái gì. Nó nhắm tịt hai mắt lại, chân cố bám lấy đất để khỏi bị thổi bay ra xa. Nó cảm thấy một áp lực khủng khiếp đang nhắm về phía nó, cùng với cái nhói ở cánh tay mà nó kéo tên kia. Giờ thì nó nhìn thấy một con chim rất bự với bộ lông màu địa ngục pha lẫn ánh sáng xanh huyền bí, nó có thể thấy tầm mắt nguy hiểm của con chim này nhìn xuống nó. - Sinh vật bé nhỏ yếu ớt, sao các ngươi dám xâm nhập lãnh địa của ta ?
Giọng con chim sang sảng vang vọng cả trời đất, vừa dứt lời nó và tên kia đã bị đẩy lùi ra phía sau mặc dù nó đã bám rất chắc vào mặt đất. Rồi con chim bự chảng kia ghìm nó và tên kia lại dưới đất và bị mắc kẹt giữa lòng bàn chân. - Hm ? Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này.
- Thú vị, thú vị !
- Dù sao thì ta đã rất lâu không thấy một sinh vật nào. Cũng rất lâu chưa tìm được bạn đời của mình. Các ngươi, những kẻ xâm nhập, một trong hai ngươi phải trở thành bạn đời của ta, nhận trách nhiệm sinh sản hậu đại. Không cần lo giới tính, loài của ta luôn có thể làm cho bạn đời mang thai hậu đại. Các ngươi hãy chọn đi !
- Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi !
...Hả? . . . . CÁI CON CHIM BỰ CHẢNG NÀY LÀ ĐIỂU ĐỊA NGỤC Á?!?! HÔM NAY HÊN QUÁ, NÓ Ở ĐÂY RỒI ĐỠ PHẢI TÌM XA CÁI GÌ MÀ SINH SẢN ĐỜI SAU CHO ĐIỂU ĐỊA NGỤC CƠ??!? Nó mở to mắt nhìn con chim đối diện với vẻ ngạc nhiên tột độ. Này, này, nó đã đến tuổi kết hôn đâu, lại còn bắt nó sinh sản đời sau thì chắc chắn là không được rồi. Vậy thì... . . . Á à, nghĩ ra rồi. Nó quay phắt lại về phía tên puê đuê kia, người đang cố giãy giụa thoát khỏi móng vuốt con chim, mắt sáng lên như thấy vàng. - Okay.. Vậy thì...
- Bà cũng dễ thương lắm đó…. giả làm chim đi….để tui đẩ-- à nhầm tiễn xuống cho… tui sẽ trèo ra giựt lông nó hoặc bà làm sao cho nó rụng ra mấy cái lông rồi tui nhặt mang về nộp… xong xuôi có item tui sẽ quay lại xem bà còn sống không thì tui đưa item cho ahihi <3” – nó nói tiếp.- Nhớ đấy, làm vợ cho Điểu Địa Ngục là vinh hạnh lớn, là diễm phúc cho BÀ đấy ahihihihi ~
Đúng, tên này là lựa chọn hoàn cmn hảo cho việc này. Tất nhiên là nó đâu có muốn dính vào chuyện này rồi, dù sao thì tên kia cũng đã làm nó ức chế nhiều lần kể từ khi event bắt đầu, giờ là lúc tên này chuộc hết lỗi của mình đây ~
Kurokuro TenLv.1
|
|
homotachi
Tân Thủ
Chúng tôi không nói chuyện đạo đức.
Posts: 23
|
Post by homotachi on Aug 24, 2016 23:53:48 GMT 7
Sau khi nghe hết những lời anh nói, cậu quay sang nhìn anh và nghĩ rằng 'À, đã đến lúc nói chuyện đạo đức rồi'. Cậu chưa từng là một người giỏi ăn nói nhưng lúc này cậu sẽ cố gắng hết sức mình, cho dù có phải ôm nhau chết cả hai tại cái vách núi này thì cả hai biết rằng họ đã làm hết tất cả những gì có thể. Đặt bàn tay lên móng vuốt khổng lồ của con chim, Florence bình tĩnh lên tiếng. "Thưa ngài, tìm kiếm một ai đó gắn bó với mình cả đời không phải là một chuyện vô cùng hệ trọng hay sao? Về vinh hạnh mà ngài nói đến, tôi không nghĩ rằng có ai trong cả hai chúng tôi đủ tư cách để nhận lấy nó. Những gì quý giá xin ngài hãy trao cho đúng người. Chúng tôi chỉ là những sinh vật nhỏ bé không thể chống cự lại được với quyền uy của ngài, sống chết của cả hai cũng nằm trong tay của ngài, tôi chỉ xin ngày hãy để cho chúng tôi được giúp đỡ ngài theo cách của chúng tôi." Florence ngừng lại và hít thật sâu, tranh thủ nghĩ đến những gì mà mình sắp nói. Cậu không muốn vì sai lầm của mình mà liên lụy đến anh. "Bản thân tôi không thể nào biết được cảm giác một mình tồn tại qua suốt trăm năm ra sao nhưng tôi cũng đã từng phải cô đơn, nên có lẽ tôi có thể phần nào đó hiểu được ngài. Một ngày mới thức dậy chỉ để biết quanh mình không có ai bên cạnh mới thật buồn làm sao. Khung cảnh có một ai đó ở bên cạnh mình, chia sẻ cuộc sống với mình quả thật rất đẹp đẽ nhỉ?" Florence nở nụ cười chua xót, "Nhưng ép buộc cả bản thân mình phải gắn bó với một người mà mình không biết rõ cũng như không có chút cảm giác nào với người đó chẳng phải quá đau đớn rồi sao? Chúng tôi không có khả năng tìm cho ngài được bạn đời của mình, nhưng chúng tôi có thể trở thành bạn của ngài. Tuy không có gì nhiều nhưng tôi có thể chơi được vài loại nhạc cụ còn anh ấy có thể nấu ăn và pha trà. À, chúng tôi còn có những câu chuyện về bản thân mà chúng tôi muốn chia sẻ với ngài nữa. Thế nên, xin ngài hãy suy nghĩ kỹ càng và cho chúng tôi một cơ hội để làm điều ấy." Lựa chọn: Đề nghị làm bạn với Điểu Địa Ngục.
Florence NamLv.5 - Dũng sĩ diệt heoCon nợ thế kỉ
|
|
|
Post by putiewolfy on Aug 25, 2016 5:26:05 GMT 7
Nhân vật: Leilah || YvetteThời gian: Ngày 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2Thấy cô bạn thần lùn bên kia khẽ gật đầu thì Leilah thở phào nhẹ nhõm. Trông Yvette có vẻ sợ sệt nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh, thật sự mà nói thì cô cũng vậy thôi. Miệng nói là nói thế nhưng tim Leilah như muốn bắn thẳng ra ngoài luôn ấy chứ. Dù đã gọi rất khẽ nhưng con chim kia có vẻ nghi hoặc, cả hai dường như hiểu ý nhau nên không dám nói thêm lời nào nữa. Thiệt tình thì cô không muốn phải hy sinh ai hết cho dù đây chỉ là game thôi, và bản thân cô cũng biết luôn có mọi lời giải đáp trong các tình huống. Nhưng bây giờ thì đầu óc Leilah đã rối tung rối mù rồi. Với tình thế này cả hai lại không bàn bạc được gì nữa chứ. Cô hắc tinh linh khẽ nhìn qua cô bạn, bây giờ vẫn chưa kịp hoàn hồn, cái cảm giác tội lỗi lại ùa về như bão lũ. "Xin lỗi..." - Leilah khẽ cất tiếng, rồi lại thở dài. Tất nhiên là cô sẽ không bao giờ giao Yvette cho con hắc điểu kia. Chậc, nhìn size của cả hai đi sẽ rõ... Sống sót được qua đêm tân hôn cũng là kì tích rồi. Leilah thậm chí còn không tưởng tượng nổi loài chim này thụ thai bằng cách nào mà loài nào, giới tính nào cũng mang bầu được nữa. Không lẽ cô đơn quá rồi nghĩ quẩn hả? Mà nghĩ kĩ lại thì thấy nó nói có vẻ nghiêm túc, lại còn cho 2 người sự lựa chọn nữa, vậy chắc đó không phải là vấn đề... Nhưng cô cũng không muốn trao thân mình đi tí nào. Không lẽ không còn cách nào khác hay sao??? Leilah trau mày suy nghĩ cũng khá lâu... Thật ra... thì... có 1 cách... Nghe có vẻ không tỉnh táo cho lắm... nhưng mà... mất cái gì được chứ nhỉ? Đây cũng chỉ là game thôi mà. Với lại trong tình trạng này thì Leilah cũng mới nghĩ ra được nhiêu đó thôi. Cô tự hỏi không biết Yvette có cách nào khác hay hơn không, nhưng nếu có thì cũng không thể trao đổi được. Dù gì đây cũng là lỗi của cô, giờ đành phải chịu trách nhiệm thôi. Nhưng mà cách này thì... AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA dù được hay không chắc cô cũng chôn thây ở đây luôn quá... ... .. . Chợt nhận ra Yvette đang nhìn mình, có vẻ như đang muốn nói gì đó, nhưng Leilah liền ra hiệu: " Cứ im lặng! Để tớ lo!". Cô hít một hơi sâu, lén ngước lên nhìn điểu địa ngục, cố nói hơi to 1 tí cho nó nghe: -...Xin lỗi vì đã xâm phạm đến lãnh thổ của ngài, tất cả là tại chúng tôi quá thiếu hiểu biết... Đúng thật như ngài đoán, chúng tôi là người từ nơi rất xa tới...Nói đoạn, Leilah dừng lại nấc nghẹn. - Vợ chồng tôi cưới nhau bao năm rồi nhưng không có con, đi khắp tứ phía tìm thầy mà cũng không kết quả. Chồng tôi lại là con một, nếu không có người nối dõi sẽ tuyệt tôn, dòng họ cứ bắt chàng lấy vợ khác nhưng chàng luôn từ chối.- Khoảng vài năm trước, tôi có nghe người ta nói ở vùng đất này có 1 loài điểu địa ngục, nếu lấy được 2 cọng lông về làm thuốc thì người dù hiếm muộn tới đâu cũng sanh được quý tử, nên mạo muội giục chồng khăn gói đi dù cơ hội nhỏ nhoi...- Nay lại lâm vào tình cảnh này... có lẽ điều là do trời định cả... tất cả đều do tôi mà ra - ... Chồng tôi không thể ở lại đây được... Anh ấy phải quay về với gia đình dòng họ... Thôi thì...Leilah nhìn qua Yvette, định với tay qua nhưng rồi ngượng ngùng rụt lại: -... Ngay cả thần linh cũng bắt chàng đi lấy vợ khác này... Chàng cứ về lập thê thiếp rồi sinh con đàn cháu đống đi. Hãy để thiếp ở lại... Biết đâu lại tìm được ý trung nhân thật sự...Bỗng Leilah rụt mặt xuống, nước mắt tuôn trào, lời nói nghe khó khăn hơn: - Thiếp chỉ tiếc... không thể làm được người mình yêu hạnh fuc-phúc...Thật ra thái độ, cử chỉ và ngay cả nước mắt của Leilah không phải là giả, tất cả đều là thật, chỉ có động cơ và nguyên nhân là khác. " Địsconmọe ăn bánh canh cải lương của tau đi con thúi điểu Trời Ới nhục quá làng nước ơi trym ơi mổ tau ngay và luôn đi cắp cắp cắp cái cm gì nữa sao mà dám nhìn mặt Yvette lẫn Ivy ngoài đời nữa thôi mày mà không mủi lòng tau cũng cắn lưỡi tự sát luôn cho bỏ nhục địpmọe AJKDALSKJDAKJDLKAJDlkj" Cô thầm nghĩ, nếu như có nắm lá ngón trong tay cô sẽ nuốt ngay và luôn lúc này, còn hơn là phải bị bắt chơi chim hay đối mặt lại với Yvette... Nhưng mà biết làm sao được, phải đánh liều thôi, cô thà chính mình bị bắt đi còn hơn là Yvette. Tuyệt đối không được. Mạnh mẽ lên nào! *we không thuộc về nhau playing in the background*(to be continued)
Leilah chọn option diễn cải lương miễn cưỡng tế thân có ý đồ
Leilah Lv.2
|
|
|
Post by SlothSloth on Aug 25, 2016 6:35:09 GMT 7
Nhân vật: Shikoba ll VerniciaThời gian: Sáng 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên Bài trước"Cô có bị não không?? Tôi có cả tương lai thì làm như cô không có ấy!! Gì mà gửi gửi tin tin??!! Nếu tôi bỏ lại cô ở đây và chạy trốn, người khác sẽ cảm thấy sao về tôi? TÔI sẽ cảm thấy thế nào với CHÍNH BẢN THÂN TÔI? Tôi không muốn phải mang cảm giác tội lỗi vì cô đâu. Chúng ta đã là một đội rồi. Vì thế tôi sẽ không đời nào bỏ rơi cô, tôi và cô buộc phải tìm cách thoát, cùng nhau, nếu cô ở lại, thì tôi cũng vậy, hiểu chưa?!" - Vernicia chợt giận dữ hét lớn làm Shikoba cảm thấy như tim muốn bẳn khỏi lồng ngực vậy. Thôi chết, mình đã làm gì để Vernicia giận dữ đến vậy? Nhưng mà lời nói của Verni cũng làm Shikoba có ít ấm lòng, vì trước giờ mà cô nói vậy là người ta sẽ chạy cha nó luôn chứ chẳng ở lại làm gì mà còn kêu cô đừng bỏ cuộc, đã thế còn bắt buộc cả hai phải cố lên. Thật là cảm động quá đi! Trước khi kịp trả lời Vernicia thì Shikoba đã khóc thút thít rồi. Chưa bao giờ gặp được ai tốt với mình như vậy hết, nên Shikoba cảm thấy rất vui, nhưng lại không biết thể hiện cảm suck xúc như thế nào, nên chỉ biết bật mode bánh bèo lên đổ lệ mà thôi. "Hi-hiểu rồi!" - Shikoba nói, mắt đã đỏ hết lên. - "X-x-x-xin lỗi v-vì...hức...đã n-n-nói những điều b-ban nãy.""Vụ này mà xong tôi phải cho cô một trận mới được!" - Vernicia hậm hực làu bàu. Cũng đáng lắm, cái tội chưa gì đã chùn bước rồi. Vernicia nhìn như thế chứ thật ra còn cứng rắn hơn cô tưởng nhiều, thật là chẳng ra gì mà. Chà, giờ phải nghĩ kế... Chỉ là...Mặt con trym gớm quá Shikoba không tập trung nổi. Cô chỉ cảm thấy sợ hãi, cộng thêm việc giờ đang khóc như đứa con nít nên đầu óc chẳng thể nghĩ được gì cả. Mà cô muốn nghĩ kế để cứu cả hai ra. Vernicia lại nói tiếp: "Thế bây giờ cô còn ý tưởng nào khác ngoài đầu hàng chịu trao thân không?"Cô người lùn lên tiếng như muốn kéo cả hồn Shikoba ra khỏi cơ thể cô vậy. Đang hạnh phúc vì bị chửi đúng tội mới được động viên trong lúc cô đang tuyệt vọng vì nghĩ Valintinh sẽ hết FA nhưng mà phải chơi chống đẩy với con chym, thì lại có người vực dậy tinh thần của mình trong tình huống xấu như thế này. "C-c-c-có! T-t-tất nhiên r-rồi." - Shikoba vội vã lên tiếng, trong khi con trym áp mặt gần hơn hai người, có lẽ vì hiểu được cuộc nói chuyện của cả hai ban nãy. Nên nó áp sát mặt nhìn cô đắm đuối như thể muốn nói 'bây giờ chuẩn bị hự nhau ban đêm nhá cưng'. "Dừng, dừng, dừng, sì tốp, sì tốp! Không ổn! Tao đàn ông mà thai nghén khỉ gì? Tao muốn có ghệ, chứ không muốn có trym mùa Valenthai." - Shikoba nghĩ, mặt trắng toát khi con trym nhìn mình. Hít sâu vào một hơi, cố ngăn nước mắt chảy ra. Cô với lấy cục sỏi gần đó chọi con chym, chà thật hên vì cô có tầm nhắm khá tốt nên ném trúng luôn đầu nó trước sự ngạc nhiên của Vernicia. "Á, thôi thua, sợ quá. Má ơi cái bản mặt ấy nhìn mình kìa! Giết tui luôn đi!!" - Cô lại tự nói với bản thân, bản thân cảm thấy lạnh toát lên khi đôi mắt ác quỷ thực tế đến từng cen ti mét của nó nhìn mình. Trời ạ, sao lại nghĩ gì mà làm thế chứ! Ngu quá ngu quá! Kiểu này không cần nộp tấm thân yếu đuối này thì cũng bị nó mổ thấy má rồi. Cô nhìn sang Vernicia như ý muốn nói: Nếu mình có chết thì nhớ đừng quay video pỏn lại nha. Cố gắng không run nữa, cô nhìn con ác điểu bằng cặp mắt mở to, ngấn đầy lệ đỏ hết cả hai má. "C-c-con ác quỷ k-kia...À-à không, cho t-t-tôi xin lỗi ạ." - Shikoba nói, mồm run như cầy sấy. -" Đ-đ-đ-đây là lễ tình nhân...Là ngày m-m-mà..." - Đoạn cô nhìn sang Vernicia, không biết có nên nói tiếp không. Nhưng mà đã lỡ nói rồi, nên cô đành đánh liều xả tiếp - "M-mà những cặp đôi đ-đi chung với nh-nhau. C-chẳng lẽ ngài sẽ nhẫn t-tâm chia cắt tình cảm họ ư-ư? V-vì muốn kh-không còn cô đơn nữa à? T-Tôi cũng ế chỏng mông là một kẻ c-cô đơ-đơn...Tới giờ vẫn vậy. N-nhưng mà tôi c-cũng đang cố thoát ra khỏi tình cảnh đó...Xin ngài hãy nghĩ xem...N-nếu ngoài chia cắt một cặp, họ không vui, họ c-cũng mang lại cho ngài những lời phàn nàn k-không đáng, rồi ngài cũng c-chẳng vui nổi. Vầy thì còn gì là ngày Valungtunglentine có ý nghĩ nữa...N-nếu được...T-tôi mong mình...Ah-ah, chúng tôi...Ah, chúng tôi s-sẽ tìm cách nào đó tìm người bạn đời cho ngài."Nói xong, Shikoba mới nhận ra là nãy giờ mình đã toát mồ hôi ướt hết cả áo. Lần đầu, đúng nghĩa đen là lần đầu trong đời cô nói hết và nói được một câu dài như vậy. Cô cảm thấy choáng váng, như muốn xỉu tại chỗ luôn sau khi nói được nhiều tới thế. Sao lại có thể như vậy? Không lẽ gì sức mạnh có hơi gái được động viên làm cho cô cảm thấy mạnh mẽ hơn? Cô liếc nhìn sang Vernicia, người lúc này cũng có vẻ như đang gật gù đồng ý với những gì mình nói. Ah, có chết trong mùa Valungtung này thì cô cũng mãn nguyện lắm rồi, ít ra cũng có chút gì đó ghi lại làm kỉ niệm. Từ đó trong t(r)ym Shikoba bừng nắng hạ. Rồi Shikoba nở nụ cười kiệt sức với Vernicia, người mà nãy giờ trông như đã rất giận dữ vậy. Shikoba - Quyết định giúp con ác điểu cùng với Vernicia
Shikoba Vernicia
|
|
|
Post by sidaids on Aug 25, 2016 14:42:06 GMT 7
Nhân vật: Thời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên
Cậu cũng không biết phản ứng thế nào khi thấy Kei đồng ý đi theo điểu địa ngục, cậu rất muốn phản đối, nhưng khi nãy Kei có bảo chỉ cần nghe theo anh ấy, cũng đừng cắt ngang anh. Và quan trọng là, khi anh ấy hỏi cậu “Cậu có tin tưởng anh không” nên giờ bản thân cậu không thể bảo thế là dại dột được nữa
“Và rồi chí ít, ngài cũng sẽ không cô đơn nữa. Vì giờ ngài đã có một người sẽ luôn quan tâm đến ngài là tôi.”
Khi nghe tới đây thì Kirakura cũng hiểu được điều mà Kei nói. Bằng một cách nào đó anh ấy có sự đồng cảm với con chim này vì có lẽ anh ấy cũng thế. Kirakura quay sang nhìn Kei một lúc
Cậu biết, sự đồng cảm này là cái cậu luôn không thể cho Kei
Đến giờ Kirakura vẫn không quen thông cảm với người khác. Cậu không phải người tốt, cũng không phân biệt được đúng sai, càng nói đến nhận rõ tâm tình của mọi người. Nếu như anh ấy cảm thấy loài chim này có thể kết bạn, mặc thân hình đồ sộ và bản tính hung tàn của chúng – cái mà cậu nhìn thấy được, vì chúng đều cô đơn – cái mà anh nhìn thấy, thì cậu cũng không muốn thành kẻ hứa lèo
Vẫn là phải nghe theo Kei như cậu thường hay nói thôi
“Điểu địa ngục, tuy tôi không biết kẻ mạnh như ngài thường có thèm nghe đến lời chúng tôi nói hay không, nhưng anh bạn của tôi ở đây thật lòng muốn giúp đỡ ngài”
“Tôi còn không biết ngài cho chúng tôi cái lựa chọn ai sẽ là người nhận đi theo ngài có thật sự là một quyền lựa chọn không, hay chỉ là một cách nói thôi. Bị ghim dưới móng, cấn thằng em của tôi, bắt chúng tôi phải nhận trách nhiệm sinh sản cho ngài chứng tỏ ngài luôn là kẻ chiếu trên, chuyện ngài nghe theo những người như chúng tôi thỏa thuận có vẻ không chắc chắn”
“Nhưng nếu ngài đã để hai chúng tôi chọn đưa Kei cho ngài, thì tôi hi vọng ngài có thể chăm sóc anh ấy như mong muốn của anh ấy. Vì bây giờ, chỉ có anh ấy mới hiểu được cảm giác của ngài thôi”
“Bằng không thể bỏ qua được sự hung tàn áp bức của ngài, thì mọi đau đớn tôi đều chịu hết cho Kei, lúc đó ngài đừng hối hận vì nhận lấy một kẻ vô tâm vô phế thay vì một người đã muốn đồng cảm với ngài”
"Xin ngài hay tử tế với Kei. Khỏi đẻ con tao đi theo làm con cũng được nè điểu là cây nến vàng Kei là cây nến xanh em là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh"
Nói thì nói thế, tao thủ sẵn lá ngón rồi, đau quá tao nhai chết ngay khi mang thai, tao sẽ giết con của chúng mình ngay con quỹ chimmmmm
Kirakura – Lựa chọn nghe theo Kei để Kei đi cùng điểu địa ngục và sẵn sàng thay thế nếu điểu địa ngục không chấp nhận thỏa thuận của Kei. Hay nói tóm lại vẫn là bán bạn thế mà cũng chém cho văn vẻ
|
|
Potatoo
Thực tập sư
Hỡi các vì seo hãy mang em đi
Posts: 81
|
Post by Potatoo on Aug 25, 2016 20:03:26 GMT 7
Nhân vật: Mày là ai ? || SiegfriedThời gian: 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tt: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 "ÔI ngài điểu địa ngục dũng mãnh, chúng tôi không thể nào tách rời nhau được. Mục đích của chúng tôi đến đây là để vặt à nhầm lấy được lông của ngài về để hoàn thành nhiệm vụ được giao... Xin ngài hãy thứ tội cho chúng tôi, nhưng nếu không còn cách nào khác, xin hãy đưa cả hai chúng tôi đi cùng ngài..tÔI không thể nào rời cậu ấy được.." Có câu: Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội chó. Đéo sai Má nó chứ! Một đứa bị chuym chịch còn chưa đủ hay sao mà "đưa cả hai chúng tôi đi cùng" ... Muốn nhân thú, 3p, sinh tử văn hả? Nó trân trối nhìn Siegfried... Gotta ghim, ghim chym, ghim staff, ghim cả thế giới Nhưng nghĩ lại, chuyện gì tệ nhất có thể xảy ra chứ? Chỉ là game thôi mà? Bị chịch ảo chứ có phải thật đâu mà lo sida?... Nhưng vẫn nhục thấy bà điBạn Mày quyết kệ mẹ số phận. Chết chùm càng vui, còn hơn một đứa bị hiếp, đứa kia đứng cười Lựa chọn: Đợi con chuym chó trả lời đ.ồ.n.g.đ.ộ.i.y.ê.u.q.u.ý xong rồi muốn làm gì thì làm 凸( ̄皿 ̄)凸
Ghim bạn Siegfried có lọ nhỏ mắt mà không share cho anh em dùng chung nha
Mày là ai ? Siegfried
|
|
yuufreak
Thực tập sư
Xin đừng gọi công an
Posts: 65
|
Post by yuufreak on Aug 25, 2016 22:09:37 GMT 7
Nhân vật : Gor | Chu-tanThời gian : 14/2 Địa điểm : Vách núi lãng quên. Định thần lại bản thân, Gor quay sang kiểm tra xem Chu-tan như thế nào. Có vẻ như cậu bé đang vô cùng hoang mang, dường như không hiểu lắm về vấn đề. "Tốt rồi..." - Gor nghĩ thầm. K̳͙̜ͮ̂͌ĥ͓̫̯͓̫̟ͫ͒̈́̔̿̎ͅô̜͓͙͓̟̲ͩ̑̌ͩͩ͜ͅn̟̞̈g͇̳͚̺̭̦̓ͭ͌͒̂ͭ͆ͅ ̺̜̺̮̺͈̲ͪp͇͙̝̳͔̣͗̔ͮ̆͛̀̚h̲̯̬̜͢ả̰͎ͭ͒̀ï̝͔̖͍ͧͨ͛̀̔ ͋̅ͤ́l̫̲̲̇̈ͭ͊̓ͯà͚͖̰̩̮̟̘͐͊̋̌͝ ̭͕͗͆͘g͊̆ͪͮ̆ͩ҉͕̗̣̗̣̭á̹͕̗̭̺̠n͓͎̳̥̻͖ͭ͗̒̉̃hͫ̃ͧ̿̃҉̻͔̥̣̺ ̞̻̣̆ͪͧͦͨ͋n͍ͭ͌̅̍͊ͭ̈́ặ̟ͫͣ̀̀ͥ͐͌͢n̟̓̏̍̑͟g̢̳͔͚̖̫̙ ̗̼̭́̊̉ͨͫͣđ̮̬̗̟ͩ͐̑̇̈ố͈͓̫͛ͩi͎̓̇̃ ͂̒̽̈̑͑ͥ͜v̪̫̬̗̲ớ̙͉̱̟͔͈ͭ̇̅̇̄̏͞i̱̠̻̅ͯ͋̓͞ ̹͖̼̗̼̞̒́ǹ̩̥͕̖̙̳͆gư̹̠̜̣ͅơ͎͛ͬ̐ͥ̐̓̎i̠̰͊̎̓͗̊̇̃͡ ̡͍̝͇̫͓̣ͩ̅ͥͪ̒̓n͓̻̲͂h̀ỉ̡͍̱̦̘̫͓͎.̶̤̣̪͕̮͉͂Không phải... Bây giờ phải làm sao đây...dù chỉ là game, nhưng bị đánh vài tay hay ngực bản thân cũng cảm giác được một phần nào đấy của đòn đánh....lần này thì.... - Gor rợn người -... Mà để Chu-tan phải trải nghiệm thì càng không, đức ngành giáo ai cho làm thế, nhỉ ?... Hay là bị thì cũng không biết cái gì cả haha- Lͦ̿̐̆̍ͨͫͩ̅ͦ̿̂̇̎̄̄ͥ͏̵̱̼̥͖̬̻̕͘͜ą̢̮̠͈͇̭̱̹̥͉̻̤̫̺̣̤̹̠ͦ̾̄̍͢i̸̤̠͎͉̣͈̯͍̘̗̮͇̯͙͂͑̽ͧ͂̊̎͒́͐̉ͥ̒̌̓̿̊͌ͫ̀̀͞ͅd̸̛͙̻͈͍͇̯̟̥̣͔͙͙͈͉̒̍̆ͮ̂̏̃̾͆̎ͮͮ̕͟e̡̥̘͕̗͙͔͉̹͇̲͇ͣ̿̍͆̊̌̀ͤ̌̈́e̸̖̳̝̤̥͈͍͚̩̩̝̯̖͎̯̯͔̅̉̔̀͗̾ͧ͒̀ͅṋ̨̡̩̺̗̞̥̺̞̠͈̖͗̍̉̏͆ͪ͒̋ͯͧ͌̓̆̈́͊͌ͯͪ̌͘͜͢Không... Phải nghĩ ra cách khác thôi..... Á... Gor bỗng chợt nhớ lại những bài học mà trong quân đội thường dạy cho các chiến sĩ. Hỏng bộ phận nào, chăt bộ phận đó.Ông liền quay qua Chu-tan, khẽ nói : "Chú Gor đi nhá, lát nữa mà nghe 1 tiếng nổ lớn trên không trung, lúc con chim đang gấp chú đi ấy, nhớ tạo bao bộc...hmm....1 nửa phần thân chú đang rơi xuống và hồi phục giúp nha." Mong là khói mịt mù chim khó thấy nửa phần trên ông rơi xuống. Gor bắt đầu lấy năng lượng để chế tạo thuốc nổ. Gor - Cụ già hi sinh cho trẻ nhỏ
Gor Chu-tanLv.5
|
|
Gián
Tân Thủ
The storm is coming but I don't mind. People are dying, I close my blinds
Posts: 42
|
Post by Gián on Aug 25, 2016 23:11:00 GMT 7
Vallois hiện tại đang rất hối hận với quyết định tham gia event của mình. Đậu má, tại sao nó lại không diễn ra ở mấy chỗ như đồng bằng lãng quên, gốc cây lãng quên, công viên lãng quên hay cái khỉ gió gì như thế chứ, sao lại cheo leo vách núi thế hả? Ngày thường dẫu cho cậu có chạy bộ, thỉnh ghoảng cũng đi gym, nhưng về cơ bản vẫn là một trạch nam lười ra khỏi nhà lười vận động sức khỏe yếu được chứ? Vậy mà giờ phải leo lên vách đá thế này, staff có phải bị phê cần hết lượt không hả Nhưng cậu không muốn thua kém tên Jamaal tóc đỏ kia, nhìn hắn ta bước đi mới ghét làm sao. Vallois thở hồng hộc, rốt cuộc cái hang động có chim địa ngục kia ở đâu chứ ?
Jamaal ValloisLv.1
|
|
|
Post by Nigiri-chan on Aug 26, 2016 1:15:56 GMT 7
Nhân vật : Gor | Chu-tanThời gian : 14/2 Địa điểm : Vách núi lãng quên. List tương tác: 1, 2, 3
"Chú Gor đi nhá, lát nữa mà nghe 1 tiếng nổ lớn trên không trung, lúc con chim đang gấp chú đi ấy, nhớ tạo bao bộc...hmm....1 nửa phần thân chú đang rơi xuống và hồi phục giúp nha.""!!!"Chu-tan giật mình hoảng hốt khi đã biết ý định của Gor là gì. Nhóc kêu rối rít rồi lắc đầu lia lịa vì việc này hết sức nguy hiểm. Thà rằng để cậu đi sống sót cả hai còn hơn là để cho đồng đội của mình đi liều mạng như vậy. Thằng bé nhìn lên con quái điểu rồi hét lên cho người đó nghe thật rõ "Ch-...cháu đi !!! Nnn...nhưng xin ngài hai lông cho ch...ú G-go-r !!!"Chu-tan quyết định không nghe theo Gor và đồng ý làm bạn với Điểu Địa Ngục.
Gor Chu-tanLv.5
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Aug 26, 2016 3:22:50 GMT 7
Thấy Jerrold im lặng quay sang hướng khác sau khi Heph cố hết cách vận mọi kĩ năng ra dấu của mình, anh thầm thở phào nhẹ nhõm. May là tên đồng đội này cũng có lúc hữu dụng một tí, nếu để lộ ra con chim khổng lồ biết rằng anh đang cố cho nó ăn quả lừa thì đừng nói tới 'bạn tình', có mà 'đẻ xong rồi giết luôn' ấy... Yên tâm rằng tên đấu sĩ sẽ không phá màn diễn của mình nữa, lúc này Heph mới quay lại nhìn con chim, vẻ thiết tha thành thật hết mức có thể, chỉ còn thiếu mỗi rơm rớm nước mắt như mấy bộ phim Hàn Quốc tụi thanh niên hay coi là đủ chiêu. Anh nói với con quái thú: "Chúng tôi đến đây, hẳn không dại gì điên khùng đâm đầu vào lãnh địa của một sinh vật huyền thoại như ngài. Người dân xung quanh cũng đã căn dặn và cảnh báo, nhưng biết làm sao được, hỡi ngài điểu địa ngục oai vệ? Những kẻ yếu kém bọn tôi chỉ còn cách tìm gặp ngài mới có thể cứu được hai người vợ đang trên đà chờ chết..."Thấy con quái tỏ vẻ muốn lắng nghe, anh không ngại mà tiếp lời ngay: "Ở nơi chúng tôi sống, cũng có một điểu địa ngục như ngài cai trị, nhưng buồn thay, vị điểu địa ngục đó không được rộng lượng cho lắm; vì lỡ đắc tội một phút ngu muội mà hắn đã cắp hai người vợ của chúng tôi đi. Dọa sẽ bắt họ làm điều tương tự như điều ngài vừa nói nếu chúng tôi không đi tìm cho hắn một đồng loại để giữ lấy nòi giống, và cũng cốt có bạn để tâm tình."Nói tới đây thì dường như anh cảm nhận rằng Jerrold không còn thở nữa, hẳn hắn đã quá sốc với cái trò thêu dệt của anh mà tắt thở luôn rồi, nhưng kệ đó, Heph sẽ làm bất cứ trò gì để không phải trở thành bà bầu đẻ mướn cho một con chim hôi miệng."Hắn lệnh cho chúng tôi trong 10 ngày đêm phải đi tìm cho ra một điểu địa ngục khác và xin hai cọng lông mang về làm tin. Hắn nói chỉ được đem lông đến, không được đem chim đến; sau khi xác nhận là thực thì hắn sẽ tự tìm lấy tổ; tránh viễn cảnh lộ ra nơi cư ngụ của hắn ta... đó là lí do vì sao dù biết rằng nơi này chỉ một đi không quay lại, chúng tôi vẫn không còn cách nào khác... xin ngài hãy hiểu cho hai người bọn tôi. Jerrold hắn đã chung sống với vợ gần 30 năm, nếu những gì truyền thuyết nói về loài của ngài là thật, thì ngài hẳn phải hiểu rằng tình cảm phu thê đâu thể nào dễ dàng vứt bỏ? Còn tôi, dù chỉ mới kết duyên vợ chồng với cô ấy chưa tròn một năm, chúng tôi đang cùng nhau đón chờ một sinh linh mới ra đời, thế mà điểu địa ngục nỡ lòng cắp một xác hai mạng đi đâu biệt tích, đến an nguy của cô ấy tôi cũng chẳng còn rõ... xin ngài... hãy giúp chúng tôi, nếu như ngài vì phút nhất thời mà nhắm mắt cho qua thì thà chúng tôi tự sát nơi đây cho rồi."
Đến lúc này thì Heph chẳng biết anh đang nói cái vẹo gì nữa, chữ nghĩa văn vẻ cứ tuôn tuột ra ngoài một cách tự động... Jerrold chắc lúc này cũng đã bốc hơi đi luôn rồi. "Nếu ngài chọn chúng tôi, những kẻ tầm thường yếu kém mang lấy nòi giống, chẳng phải như vậy quá thiệt thòi cho dòng dõi sau này của ngài hay sao? Mang trong người tạp huyết như vậy thì còn đâu là kiêu hãnh của giống loài vĩ đại như ngài đây nữa? Nếu thực lòng tin tưởng và thương hại bọn tôi thì tôi dám cam đoan rằng ngài không chỉ tìm được một bạn đời răng long đầu bạc mà còn bảo đảm được nòi giống sau này được thuần chủng. Xin hãy cân nhắc lời thỉnh cầu này của hai người bọn tôi, thưa đại điểu."
Những thứ cần bịa cũng đã bịa xong, cần nói cũng đã toẹt ra tuốt luốt, nếu con chim điên này không tin lời anh thì chắc chắn số phận của Heph chẳng thua gì mấy con muỗi rừng lúc nãy: bị đập bẹp lép. Mà nói thật nếu con quái điểu có ý định từ chối anh mà làm tới thì anh thà chết đi cho khỏe, cái nhẫn có ghê gớm đến mấy thì nó không thể nào quý giá bằng sự 'trong trắng' của anh cả. Heph Fossen - Lừa con chim
Heph Fossen JerroldLv.5 Điểu Địa Ngục
|
|
|
Post by Mozzarella on Aug 26, 2016 9:27:53 GMT 7
Nhân vật : Bố của bạn | OvesThời gian: 14/2/2115 Địa điểm: Vách núi lãng quên. 1 2Sau khi Oves nhận ra cái chân be bét máu của bố nó, thằng nhóc mới bắt đầu có vẻ hoảng loạn. Đm bố cũng hoảng chết đây, Bố của bạn khóc thừm trong lòng lần nữa - Chân bị thương rồi kìa ông nội !!! Thế này thì đánh đấm khỉ gì nữa, không đánh lại nó được đâu !!!
Oves cáu gắt với Bố, còn Bố cũng chỉ im im nhắm mắt cắn răng chịu đựng nỗi đau dưới chân, nỗi đau đó bắt đầu khiến Bố bình tĩnh lại một chút, cậu phải suy nghĩ cách thuyết phục Oves liều mạng theo mình thôi chứ không thể nào để con truym đó xúc phạm danh dự đàn ông chanchinh cả hai được. - Không được liều mạng !!! - Oves gắt lên với Bố thì ngay lập màn hình tin nhắn đồng đội của cậu ta bắt đầu spam ầm ầm một nùi sky's từ bố (nhưng vì người viết lười nặn chất xám viết tiếng sky nên vậy hoi đi nha). Không biết là con truym ml kia có thấy không, nhưng cũng chỉ còn cách này để nói thôi, Bố cũng đau điếng đến mức không nói được rồi - Mày sợ cái gì, Oves chú nên nhớ đây chỉ là game, những gì chú mày trải qua chỉ cũng giả lập, chân anh mày bây giờ chảy máu cũng là giả lập. - Dù đúng là anh đau thiệt nhưng đm anh không muốn phải đau dài dài trong cái event này, đm anh đéo có khổ dâm đâu. - Thà bây giờ mình ráng chịu đau một chút cùng nhau chiến đấu với nó, nhìn là biết éo đánh được rồi nhưng ít nhất còn giữ zin toàn thây mà về làng, có khi được danh hiệu vớ vẩn gì thì sao, chú mày yolo đi Bố mặt cứng ngắt nở một nụ cười gượng gạo dường như khó thấy trước lúc lâm chung với Oves, sẵn tay đang cầm kiếm, Bố thu hết bình tĩnh lại nhịn nỗi đau xuống mà chuẩn bị chiến đấu, ước gì có một nắm lá ngón trên tay, bố sẽ đốt lên và hít Bố của bạn lựa chọn chiến đấu để thiến con chim cùng với niềm tin trở về làng ăn bánh với Marine
Lv.5 Lv.5
|
|
yvette
Tân Thủ
sighs
Posts: 34
|
Post by yvette on Aug 26, 2016 20:02:25 GMT 7
Nhân vật: Leilah || YvetteThời gian: 14-2-2115Địa điểm: vách núi lãng quênList tt: 1 2 3 "Vợ chồng tôi cưới nhau bao năm rồi nhưng không có con, đi khắp tứ phía tìm thầy mà cũng không kết quả. Chồng tôi lại là con một, nếu không có người nối dõi sẽ tuyệt tôn, dòng họ cứ bắt chàng lấy vợ khác nhưng chàng luôn từ chối..."
Ok fine giờ chúng mình là vợ chồng rồi mhmm rất tốt kế hoạch hay lắm Leilah! Với con quái vật tầm cỡ ông nội john cena toàn năng này chúng ta không thể dùng sức đọ lại.
"Nay lại lâm vào tình cảnh này... có lẽ điều là do trời định cả... tất cả đều do tôi mà ra"
Nước mắt của cậu ấy là thật...
Yvette bối rối, không biết vì Leilah diễn sâu nhập tâm quá, hay vì là cậu ấy đang sợ hãi thật. Đến nước này, cô đành thuận theo kế hoạch của Leilah.
Ngôn ngữ ooc nhiều quá mn thôhg cảm
Leilah Lv.2
|
|
ten
Thực tập sư
Who am I now in this world without her?
Posts: 76
|
Post by ten on Aug 26, 2016 20:50:04 GMT 7
Nhân vật: Ten || KurokuroThời gian: Sáng ngày 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên List tương tác: 1 2 3 4Ten hoảng loạn chưa xong thì con chim to vật vã kia đã ghìm cậu và cô bé kia lại dưới đất bằng hai cái chân bự chảng của nó. Ten hết sức giãy giụa, cố gắng thoát thân, mồ hôi mồ kê đầm đìa, tóc tai bù xù, mặt mũi lấm lem hết cả. Không được, nhất định là không được, cậu còn phải thoát ra mà cứu lấy nhóc kia rồi hoàn thành nhiệm vụ chứ. Con chim kia thì dí sát mắt vào hai người bọn cậu rồi lại cất giọng sang sảng. - Hm ? Các ngươi không phải sinh vật đến từ nơi này.
- Thú vị, thú vị !
- Dù sao thì ta đã rất lâu không thấy một sinh vật nào. Cũng rất lâu chưa tìm được bạn đời của mình. Các ngươi, những kẻ xâm nhập, một trong hai ngươi phải trở thành bạn đời của ta, nhận trách nhiệm sinh sản hậu đại. Không cần lo giới tính, loài của ta luôn có thể làm cho bạn đời mang thai hậu đại. Các ngươi hãy chọn đi !
- Nên biết, có thể nhận trách nhiệm sinh sản đời sau cho loài điểu địa ngục, là vinh hạnh của ngươi !Ten dừng lại, mở to mắt kinh ngạc nhìn con chim trước mặt. Nó.. vừa nói cái gì thế? Sinh sản hậu đại Sinh sản Hậu đại Một trong hai ngươiĐời sauVinh hạnhCái của quỷ gì thế này??? Cậu không nghe lầm chứ? Một trong hai bọn cậu phải làm vợ nó á??!? Không, không được rồi. Cô bé kia chắc chắn chưa đến tuổi vị thành niên, ngây thơ trong sáng như vậy làm sao có thể làm vợ của con điểu này chứ? Vậy lựa chọn duy nhất cho vị trí vợ con chim chỉ có thể là... CẬU. Ten rùng mình. Cậu lại càng giãy giụa mạnh hơn, cố hết sức thoát khỏi cái chân của con vật. Trồi ôi đàn ông con trai thì làm sao mà mang thai được chớ??!? Cái của quỷ gì thế này hả trời?!? Không, nhất định phải thoát khỏi chỗ này, cậu hãi quá rồi. Bỗng cậu nghe thấy tiếng nói vọng lại từ cái chân còn lại của con chim. Đó là cô bé ban nãy. - Bà cũng dễ thương lắm đó…. giả làm chim đi….để tui đẩ-- à nhầm tiễn xuống cho… tui sẽ trèo ra giựt lông nó hoặc bà làm sao cho nó rụng ra mấy cái lông rồi tui nhặt mang về nộp… xong xuôi có item tui sẽ quay lại xem bà còn sống không thì tui đưa item cho ahihi <3” – nó nói tiếp.- Nhớ đấy, làm vợ cho Điểu Địa Ngục là vinh hạnh lớn, là diễm phúc cho BÀ đấy ahihihihi ~Cô bé kia nhìn về phía cậu, cười tươi rói, mắt sáng lên như nhặt được vàng. Cậu đơ ra nhìn lại. Ồ, đúng rồi. Đây chính là bán đứng người khác trong truyền thuyết. Không phải, một cô bé như thế này lại đi bán đứng bạn đồng hành, không thể tin được, chắc mình lầm rồi. Ten nằm suy nghĩ một lúc. Cùng là kiếm sĩ, stat nhanh nhạy của cô bé này cũng đâu có kém đâu, hay mình chấp nhận hy sinh anh dũng cho nhóc vậy, đằng nào cô bé cũng bảo là sẽ đưa item cho mình sau khi kết thúc event. Nam nhi đại trượng phu phải hy sinh thân mình bảo vệ người yếu hơn chứ. Hít một hơi thật sâu, Ten nhìn thẳng vào mắt con chim mà nói. - Được rồi, tôi sẽ đi theo ông, nhưng với điều kiện ông phải thực hiện điều tôi yêu cầu: Thả cô bé kia ra.
TenLv.1 Kurokuro
|
|
|
Post by Brebis on Aug 26, 2016 21:44:59 GMT 7
List tương tác: 1Tuy rằng Vallois không biểu hiện ra, nhưng Jamaal vẫn nhận ra sự khó chịu của cậu khi phải đi cùng mình, hơn nữa là một quãng đường xa như thế. Nhưng mà không hiểu sao, sự nôn nóng của cậu nhóc chẳng gợi lên được chút xíu lòng đồng cảm nào từ phía Jamaal, mà chỉ khiến hứng thú chọc ghẹo của anh ta lên đến đỉnh điểm... "Này, không phải vì được đi cùng tôi nên cậu mới vui sướng không nói nên lời đó chứ?"
Jamaal ValloisLv.1
|
|
Gián
Tân Thủ
The storm is coming but I don't mind. People are dying, I close my blinds
Posts: 42
|
Post by Gián on Aug 26, 2016 22:04:10 GMT 7
Vallois cảm thấy, cậu nhất định là điên rồi mới đồng ý tham gia event cùng tên này. Thế gian này sao lại có con người ảo tưởng đến thế chứ? Mà thế *** nào tên này còn sức mà suy nghĩ linh tinh chứ? Leo không thấy mệt à? Tinh lực dư thừa vậy sao không làm gì có ích cho xã hội đi, chơi game chọc trai vui lắm à? Mà chọc thì cũng thôi đi, nhắm cái thằng thẳng đuột như cậu làm gì? Có phải homo đâu? Mặt cậu viết rõ chữ Not Gay thế này cơ mà? Vallois ver mặt khổ bức, chân cố bước nhanh vượt qua tên kia: " Tôi chỉ cảm thán mấy tên hoang tưởng như anh mà sống được đến giờ cũng thật giỏi thôi. Không có việc gì làm thì lo mà kiếm cái hang chết tiệt đó đi, tán dóc vui lắm sao? "
Jamaal ValloisLv.1
|
|
|
Post by Bi Shakalaka on Aug 26, 2016 22:37:16 GMT 7
Nhân vật: Vernicia ll ShikobaThời gian: Sáng 14/2 Địa điểm: Vách núi lãng quên "C-c-c-có! T-t-tất nhiên r-rồi." - Shikoba vội vã lên tiếng, trong khi con trym áp mặt gần hơn hai người. Vernicia cố gắng phớt lờ cái mặt bự chà bá lửa đầy đe dọa của con chim đi bằng cách chỉ tập trung nhìn Shikoba chờ cổ nói kế hoạch là gì. Nhưng thay vào đó Shikoba lại ... lấy một viên sỏi ném vào đầu con chim. Vernicia như bùng nổ, cô không hiểu nổi mụ Shikoba này đang làm gì, lúc nhõng nhẽo nhu nhược đòi xả thân, giờ còn đi ném đá vào con chim, bộ tính chọc điên nó hay sao hả Ném cho đã rồi còn quay sang nhìn cô tội nghiệp trước sự giận dữ của con chim. Cô lấy bàn tay tự xoa trán mình, cảm thấy thật bất lực với Shikoba. "C-c-con ác quỷ k-kia...À-à không, cho t-t-tôi xin lỗi ạ." - Shikoba nói, mồm run như cầy sấy. - "Đ-đ-đ-đây là lễ tình nhân...Là ngày m-m-mà..." - Đoạn cô nhìn sang Vernicia, mặt bối rối cần hỗ trợ. - "M-mà những cặp đôi đ-đi chung với nh-nhau. C-chẳng lẽ ngài sẽ nhẫn t-tâm chia cắt họ ư-ư? V-vì muốn kh-không còn cô đơn nữa à? T-Tôi cũng là một kẻ c-cô đơ-đơn...Tới giờ vẫn vậy. N-nhưng mà tôi c-cũng đang cố thoát ra khỏi tình cảnh đó...Xin ngài hãy nghĩ xem...N-nếu ngoài chia cắt một cặp, họ không vui, họ c-cũng mang lại cho ngài những lời phàn nàn k-không đáng, rồi ngài cũng c-chẳng vui nổi. Vầy thì còn gì là ngày Valentine có ý nghĩ nữa...N-nếu được...T-tôi mong mình...Ah-ah, chúng tôi...Ah, chúng tôi s-sẽ tìm cách nào đó tìm người bạn đời cho ngài."Hm, cô ta bắt đầu cố gắng rồi, lần đầu trong suốt cả ngày mà có thể nói được một đoạn dài như vậy, có tiến bộ đây. Đoạn, Shikoba quay sang, nở nụ cười với Vernicia. Hử, cười cái gì vậy? Hay là do vui mừng vì nói nốt được đoạn nãy? Cô bỗng dưng thấy Shikoba vừa tội tội vừa hài hài. Thôi thì cứ khen cổ cái cho vui vậy. Cô đưa ngón út lên: "Nói hay lắm, Shikoba." - rồi quay sang con chim - "Tôi đồng ý với cô ấy, và ngài đừng lo, chúng tôi sẽ giúp ngài tìm người bạn đời"Vernicia - Quyết định giúp ác điểu cùng Shikoba. Shikoba - Unlock Cung thủ Rank 1 với Vernicia
Vernicia Shikoba
|
|