kyo224
Thực tập sư
cuộc sống không giống cuộc đời đâu
Posts: 51
|
Post by kyo224 on Jul 4, 2016 23:36:35 GMT 7
Nhân vật: Kassen | Bố của bạn | Kei | HerlevaThời gian: Ngày 6/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ List tương tác: 1 2 3 4"Chúng tui đang dạy con tập nói, xin anh đừng hiểu lầm tội tụi tui đó!"Kassen bất ngờ. Hả? Con à? Nghe giọng 2 cậu trai cũng chỉ mới đầu 20 thôi mà đã có con rồi sao? Là do mình quá lạc hậu hay là do thế giới phát triển quá nhanh vậy? Cậu trở nên bối rối. Nếu đã là cha con với nhau thì mình cũng không nên xen vào việc dạy con của người khác nhưng nhìn cô bé kia hoảng loạn như vậy, hiện tại còn ngã nhào ra đất thì chắc hẳn phải sợ cha nó lắm. Còn 1 điều Kassen vẫn băn khoăn là 2 cậu hẹn hò đem theo con cái làm chi?!! Kassen quay sang cậu trai tóc cam nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Này chàng trai, không ai cấm các cậu hẹn hò bồi dưỡng tình cảm nhưng cũng không nên làm thế trước mặt trẻ con nếu không các bé sẽ học hư đấy!"Sau đó cậu dời mắt sang cậu trai tóc trắng: "Cả cậu nữa, dù gì cũng là trẻ con không nên nghiêm khắc quá, người ngoài như tôi lúc nãy còn nhầm là cậu bạo hành gia đình nữa. Nói thật làm 1 đôi cha mẹ... ý tôi là 2 người cha trẻ thì sẽ rất nhiều khó khăn, nhưng dù vậy trẻ con vẫn nên là yêu thương mới đúng!"Kassen thở dài một hơi sau đó đến trước mặt cô bé, dùng khăn tay lau đi vết bẩn lấm lem trên khuôn mặt và dỗ dành cô: "Đừng khóc, khóc sẽ làm khuôn mặt xinh đẹp của em xấu đi đấy! 1 2 3 Cái đau bay đi nào! Nếu em cười may mắn nhất định sẽ đến với em nha!" - Cậu mỉm cười thật tươi, cố gắng an ủi cô bé có thể tươi vui lên được một chút. Hồi nhỏ cậu cũng từng làm thế với nhóc em trai nhà mình, hy vọng cách này còn hữu dụng a.
|
|
|
Post by Mozzarella on Jul 5, 2016 15:16:53 GMT 7
Nhân vật: Kassen | Bố của bạn | Kei | HerlevaThời gian: Ngày 6/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Bố của bạn nhìn nhóc con Hervela toan lao tới mình, nhưng vì quá lùn nên nó vồ ếch nằm luôn, nếu mặt của Bố không bị đơ thì chắc lăn ra cười khinh bỉ con bé, ai bảo cậu hiền chứ cậu xấu tính vừa đủ dùng, thấy Hervela nằm yên ở đó càng khiến Bố cảm thấy cô bé này thật vui tính cũng thật dễ thương, chọc nó dài dài thì chắc sau này còn nhiều chuyện vui để coi, cậu nghĩ, còn hai anh trai kia bay đến dỗ dành con bé, Bố thì chỉ đứng đó khoanh tay đứng nhìn " Này, mau nói giúp mấy câu đi! Còn anh Bố, đừng có bắt con bé nói nữa, tập trung dỗ nó đi!""Hông thèm" - Bố chảnh sói nói Xong anh trai kia cũng quay sang nhìn cậu mắng "Cả cậu nữa, dù gì cũng là trẻ con không nên nghiêm khắc quá, người ngoài như tôi lúc nãy còn nhầm là cậu bạo hành gia đình nữa. Nói thật làm 1 đôi cha mẹ... ý tôi là 2 người cha trẻ thì sẽ rất nhiều khó khăn, nhưng dù vậy trẻ con vẫn nên là yêu thương mới đúng!" rồi lại quay sang dỗ bé Hervela Hai thằng còn lại ngớ người ra, Bố của bạn lên tiếng sửa chữa trước "Ộp pa ơi đừng có hiểu lầm, thiệt ra cậu trai này và con bé đó đều là con của em, em một thân một mình hi sinh tuổi xuân để nuôi các cháu nên người, ai ngờ con gái của em nó lại hư đốn thế kia, người làm cha cảm thấy hết sức buồn thảm đó mà" Bố nói, giọng thì buồn buồn, tai thì cụp xuống ra vẻ mình là người tội nghiệp lắm, được mấy giây sau thì quay sang hỏi cậu trai tóc cam "Ủa mà con tên gì vậy?"
|
|
|
Post by gankutsuuou on Jul 5, 2016 23:32:33 GMT 7
Nhân vật: Kassen | Bố của bạn | Kei | HerlevaThời gian: Ngày 6/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Từ thủa cha sinh mẹ đẻ tới giờ, đây là lần đầu tiên Herleva đóng vai đứa khóc nhè được người khác dỗ, chứ bình thường toàn ổng đinh bắt nạt người khác. Cả Kei lẫn anh chàng elf, kẻ thì dỗ người thì lấy khăn lau mặt cho Herleva. Mấy đứa nhóc này cũng không tệ đâu nhỉ, rất biết quan tâm con gái, nếu có duyên gặp ngoài đời chắc nhắm tụi nó làm con rể mình cũng được đấy. À dĩ nhiên trừ tên thủ phạm của tất cả chuyện này, Bố, đang vẫn điềm nhiên khoanh tay đứng nhìn mình. Thằng nhóc này có mò được tung tích ngoài đời thì cũng xác định là ăn hành của ông chú. Vừa nghĩ Herleva vừa bắn con mắt hình viên đạn về phía Bố, nhưng tuyệt nhiên mặt Bố vẫn một cảm xúc. "Ộp pa ơi đừng có hiểu lầm, thiệt ra cậu trai này và con bé đó đều là con của em, em một thân một mình hi sinh tuổi xuân để nuôi các cháu nên người, ai ngờ con gái của em nó lại hư đốn thế kia, người làm cha cảm thấy hết sức buồn thảm đó mà"
Đã thế còn lảm nhảm cái khỉ gì thế kia chứ, hóa ra gặp ai thằng nhóc cũng tự cho mình là bố người ta hả. Nghĩ lại có khi nào anh bạn Oves lần trước cũng là nạn nhân của Bố không vậy. Mà trước tiên mất mặt đủ rồi, Herleva lấy tay áo chùi lại mặt mũi thêm phát nữa, lôi cuốn sách phép từ túi ra và hí hoái ghi lên dòng chữ to đùng. "Bố là đồ tồi. Ai bảo người ta muốn làm con gái Bố chứ hả!?"Giơ cho 3 người kia xem xong rồi gập bộp cuốn sách lại, làm bộ ngại ngùng ủy khuất rồi tính quay lưng chạy. A ha ha, nhóc con chờ coi, giờ ông chú phản công, cho nhóc đóng vai anh zai nỡ lòng father-zone em gái xinh xắn dễ thương mỏng manh íu đuối, để cho thiên hạ nó kì thị nhóc a ha ha.
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Jul 6, 2016 22:16:38 GMT 7
Nhân vật: Kei ll Bố của bạn ll Herleva ll KassenThời gian: Ngày 6/5 Địa điểm: Gốc cây đại thụ "Này chàng trai, không ai cấm các cậu hẹn hò bồi dưỡng tình cảm nhưng cũng không nên làm thế trước mặt trẻ con nếu không các bé sẽ học hư đấy!"CÁI GÌ? TÔI Á!! "Cả cậu nữa, dù gì cũng là trẻ con không nên nghiêm khắc quá, người ngoài như tôi lúc nãy còn nhầm là cậu bạo hành gia đình nữa. Nói thật làm 1 đôi cha mẹ... ý tôi là 2 người cha trẻ thì sẽ rất nhiều khó khăn, nhưng dù vậy trẻ con vẫn nên là yêu thương mới đúng!" CHA MẸ ƠI, CÓ THỂ NÀO ĐỪNG NHẦM LẪN NHƯ VẬY KHÔNG!! Cho dù có thích con trai đi chăng nữa thì cậu cũng không bao giờ thích một người mặt thiếu tất cả các loại biểu cảm lại còn rất vô sỉ này. Trời ơi, Kei tức phát điên, còn chưa kịp mở miệng thì Bố đã mở miệng trước. Được lắm , đúng rồi nói rõ ràng cho người ta hiểu điiii. "Ộp pa ơi đừng có hiểu lầm, thiệt ra cậu trai này và con bé đó đều là con của em, em một thân một mình hi sinh tuổi xuân để nuôi các cháu nên người, ai ngờ con gái của em nó lại hư đốn thế kia, người làm cha cảm thấy hết sức buồn thảm đó mà"
Và biết đâu bất con mẹ nó ngờ Kei bị phản bội tập n.
"Ủa mà con tên gì vậy?"
" AI LÀ CON CỦA ANH HẢ !!!!!!!!! Nói rồi Kei tức tối vừa định giơ chân lên giẫm Bố một phát, thì bỗng Herleva đứng chìa ra một cuốn sách to tướng với dòng chữ:
"Bố là đồ tồi. Ai bảo người ta muốn làm con gái Bố chứ hả!?"
Sau đó cô bé chạy đi mất hút, vừa chạy vừa ... tỏ vẻ ngại ngùng....
Cái này ... Không phải là tình tiết nữ chính bị nam chính friend-zoned sau đó bất mãn và ngại ngùng chạy đi trong truyền thuyết đó sao.... À mà không trường hợp này... chắc gọi là father-zoned?
Kei quay lại nhìn Bố một cách chăm chú... Sau đó nói với vẻ mặt quan ngại hết sức: " Nhìn không ra anh còn có sở thích này... Thì ra là như vậy hả?"
Thảo nào con bé mới hành động kì quái đến thế, ra là ở bên người mình thích nên ngượng ha..? Có điểm gì đó vẫn không được đúng cho lắm. Nhưng Kei nghĩ mãi không ra sai chỗ nào....
|
|
|
Post by ritoshi on Jul 7, 2016 22:56:34 GMT 7
Nhân vật: Minato KenjiNhận nhiệm vụ: Sở thích kì lạ Kenji: (Không ngờ cô ấy lại thích nó, quá trình làm chẳng khác gì thảm họa vậy mà... Hm? Kia là...) Sau lưng Marine là 1 đống tách trà uống dở. (Cũng dễ hiểu thôi nhỉ...) Duyệt, nhân vật Minato Kenji hoàn thành nhiệm vụ Sở thích kì lạ. Nhận 1exp. Player dẫn link bài viết này qua bên topic báo cáo vật phẩm để được update. ritoshi
Minato Kenji Minato Kenji
|
|
kyo224
Thực tập sư
cuộc sống không giống cuộc đời đâu
Posts: 51
|
Post by kyo224 on Jul 7, 2016 23:33:32 GMT 7
Nhân vật: Kassen | Bố của bạn | Kei | HerlevaThời gian: Ngày 6/5 Địa điểm: Gốc cây đại thụ "Ộp pa ơi đừng có hiểu lầm, thiệt ra cậu trai này và con bé đó đều là con của em, em một thân một mình hi sinh tuổi xuân để nuôi các cháu nên người, ai ngờ con gái của em nó lại hư đốn thế kia, người làm cha cảm thấy hết sức buồn thảm đó mà"Kassen lại ngạc nhiên, không ngờ còn trẻ thế này mà.... có khi ngoài đời cậu trai này chắc cũng là 1 ông chú rồi cũng nên. Kassen cảm thấy mới gặp 3 người một chút thôi mà đã khiến cậu từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. " AI LÀ CON CỦA ANH HẢ !!!!!!!!!"Giọng nói đầy giận dữ cất lên làm cắt ngang suy nghĩ của cậu. Lúc này cậu mới chú ý vào dòng chữ cô bé đưa lên: "Bố là đồ tồi. Ai bảo người ta muốn làm con gái Bố chứ hả!?"Ah chạy đi mất rồi, mình còn chưa kịp hỏi tên mà. Lại còn dáng vẻ ngượng ngùng đó nữa.... ừm... rốt cuộc chuyện này là sao?! Kassen cảm thấy mình lại bắt đầu bối rối. Rồi cậu dời ánh mắt đến cậu trai tóc cam kia thì thấy cậu nhìn chằm chằm vào cậu trai trẻ đối diện một cách giận dữ. Chà không khí có vẻ căng thẳng quá, có lẽ mình nên nói gì đó... "Bình tĩnh nào mọi người! Dù sao chỉ là game thôi không nên cãi cọ sẽ dễ rạn nứt tình cảm. Nếu hôm nay đã gặp rồi thì cũng coi như có duyên, không bằng chúng ta kết bạn đi. Tôi tên là Kassen, tộc elf, là 1 pháp sư. Còn 2 cậu?" - Kassen nhớ tới bóng dáng vừa chạy vừa xấu hổ của cô bé kia, ừ đáng yêu thật. - "Nếu được tôi cũng muốn được làm quen với cô bé lúc nãy nữa!" Lúc cô bé dùng chữ viết thay cho lời nói khiến Kassen rất chú ý. Là cô bé bị câm hay giọng nói có vấn đề? Không quan trọng nữa bởi vì ngoài mục đích cày game thật ra cậu cũng muốn kết bạn với nhiều người, đánh boss hay PK mà càng đông mới càng vui chứ.
|
|
|
Post by Mozzarella on Jul 8, 2016 17:42:09 GMT 7
Nhân vật: Kassen | Bố của bạn | Kei | HerlevaThời gian: Ngày 6/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ "Bố là đồ tồi. Ai bảo người ta muốn làm con gái Bố chứ hả!?" - Hervela ghi mấy dòng chữ này lên cuốn sổ, bố của bạn đọc không hiểu lắm nên cứ , chưa kịp hỏi thế là thấy con bé chạy luôn "AI LÀ CON CỦA ANH HẢ !!!!!!!!! "- Cậu tóc cam không trả lời nhưng giáng lên cú đạp chân thần chưởng khiến bố chưa kịp đuổi theo đã phải ôm chân, Bố giọng mếu máo "Đau quá, nhẹ nhẹ thôi làm gì dữ vậy??" - Ai cũng đối xử với bố tàn bạo khiến bố cảm thấy thật đau lòng "Bình tĩnh nào mọi người! Dù sao chỉ là game thôi không nên cãi cọ sẽ dễ rạn nứt tình cảm. Nếu hôm nay đã gặp rồi thì cũng coi như có duyên, không bằng chúng ta kết bạn đi. Tôi tên là Kassen, tộc elf, là 1 pháp sư. Còn 2 cậu?" - Anh trai lv5 kia rốt cục cũng nói được câu chí lí - "Nếu được tôi cũng muốn được làm quen với cô bé lúc nãy nữa!" "Vậy chờ em một tí để em bắt nhỏ đó về, hai người làm quen trước đi" - Bố của bạn còn có thứ muốn đưa cho Hervela nên chưa thể để cô bé ấy chạy thoát được, anh dùng stat nhanh nhạy 5 của mình chạy ùn ùn như lũ lụt kéo đến cuỗm mất Heverla đang chạy lạch bạch kia, bọn họ đứng cách hai người kia không xa, tay cậu xách cô bé nhỏ nhắn lên, xong cậu lại thả Hervela xuống "Chạy chậm quá, đừng có chạy nữa" - Cậu ấy bảo Hervela, rồi nói tiếp "Đưa tay ra anh có quà này cho nhóc này" xong móc túi của mình ra ngồi khuỵu xuống đưa cho con bé một cái túi nhỏ đựng hoa khô đang tỏa ra hương thơm dịu dàng, bố giải thích "Bữa làm nhiệm vụ trà ở đây tiện thể anh làm luôn cái này tặng mọi người, hôm nay mới có cơ hội đưa cho em, hôm bữa em đã giúp bọn anh nhiều rồi, cảm ơn em nhé" cậu vừa nói xong mới xoa nhẹ đầu Hervela , rồi đứng dậy nói với Hervela "Mình đến chỗ 2 người kia đi, họ đang muốn làm quen với em đó".
|
|
|
Post by gankutsuuou on Jul 8, 2016 22:58:27 GMT 7
Nhân vật: Kassen | Bố của bạn | Kei | HerlevaThời gian: Ngày 6/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Vừa chạy được có mấy bước đã bị Bố túm lại, Herleva tiếp tục thầm rủa việc chọn tạo hình thần lùn của mình. Cậu nhóc cũng ngay lập tức thả Herleva xuống và chìa ra một cái túi nhỏ. "Đưa tay ra anh có quà này cho nhóc này"
Hở? ... Cái gì đây? Túi hoa khô à? "Bữa làm nhiệm vụ trà ở đây tiện thể anh làm luôn cái này tặng mọi người, hôm nay mới có cơ hội đưa cho em, hôm bữa em đã giúp bọn anh nhiều rồi, cảm ơn em nhé"
Hả hả? Vậy là sao?? Nãy không phải thằng nhóc còn tìm mọi cách bắt mình phải mở miệng giờ lại quay 180 độ ân cần dịu dàng như này là sao? Lại còn xoa đầu mình nữa chứ Herleva hết nhìn túi hoa rồi nhìn qua Bố rồi lại nhìn túi hoa, mặt đơ cả ra. Này không lẽ ... Không lẽ ... ... Kế của mình có tác dụng rồi??? Mà khoan phải nói là phản tác dụng ấy chứ, đáng lý ra phải cho Bố một phen bối rối, ai ngờ cậu nhóc thay đổi thái độ, lại còn tặng mình quà nữa. Đám thanh niên thời nay nguy hiểm quá, người hiện đang bối rối đâm ra ông chú này. "Mình đến chỗ 2 người kia đi, họ đang muốn làm quen với em đó"
Hả hả hả sao lại qua chỗ hai người kia, @_@ ... tính ra mắt giới thiệu ah? Game này có tính năng kết hôn không vậy? Đừng bảo sau đó là dẫn mình tới giáo đường nhé? Ta biết ta trông rất dễ thương rồi nhưng mà mấy đứa không thấy tiến triển quá nhanh sao? Bố ơi Bố, game còn nhiều các em gái lắm mà, ông chú không muốn hại đời zai của Bố đâu! Giờ phải làm sao, đâm lao phải theo lao hay lật kèo hết luôn?? Một loạt suy nghĩ hoang tưởng chạy liên hồi trong óc, Herleva mặt ngơ ngác nhìn Bố nắm tay mình dẫn về phía Kei và anh bạn người elf. Chơi game mới gần một tuần đã được tặng tín vật rồi dắt tay vào giáo đường, Herleva muốn khóc ròng vì kỉ lục mới của bản thân.
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Jul 11, 2016 0:08:59 GMT 7
Nhân vật: Kei ll Bố của bạn ll Herleva ll KassenThời gian: Ngày 6/5 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Nhìn theo Bố chạy tới chỗ Herleva, hai người này tình cảm tốt thật, không biết đã chơi với nhau đc bao lâu rồi... Từ nhỏ tới giờ Kei luôn không thích giao tiếp, giờ nghĩ lại có lẽ mình nên mở lòng hơn môt chút.
Kei định chờ cho Bố và Herleva trở lại. Tuy con bé có chút kì quặc, nhưng cậu cảm thấy con bé cũng khá dễ thương. Hi vọng có thể thuận lợi làm quen. Còn Bố ... Nói sao nhỉ, mặt dày vô sỉ nhưng tính tình khá thú vị... Chắc là cũng ổn?
Cơ mà trong lúc chờ hai người kia lề mề lết lại đây, đứng im kế người bên cạnh này có chút cảm giác hơi... kì. Hay là mình nên bắt chuyện nhỉ?
Nghĩ nghĩ một hồi, Kei cũng từ từ quay qua người kế bên, hơi lúng túng mở miệng. Ah, hình như lúc nói chuyện với Bố Kei không có trở nên lúng túng như vậy? Cũng đúng, ai bảo mới gặp đã tùy tiện như thế. Nhưng có lẽ vì vậy nên Kei mới cảm thấy thoải mái hơn so với những người từng gặp qua.
"Tôi.. là Kei. Hình như khi nãy anh có nói qua tên anh là Kassen? Anh... cũng là pháp sư nhỉ?"
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 13, 2016 5:45:54 GMT 7
Để kết thân với một người, con đường ngắn nhất và dài nhất chính là qua một tách trà ngon.Bà của anh từng đã nói như vậy, bỏ qua thói nghiện dùng trà của cả gia đình, Heph thật sự công nhận câu nói đó là chính xác trong vài hoàn cảnh. À, cũng có một số ngoại lệ như cô bé tóc trắng anh gặp hôm ở trung tâm thương mại, giới trẻ bây giờ thật là không biết thưởng đời gì cả. Nói gì thì nói, anh cũng có già lắm đâu chứ? Trà đâu phải chỉ dành cho người già, nó dành cho những tâm hồn yêu thích nhẹ nhàng và tinh tế, thích thưởng thức hơn là hưởng thụ cơ mà. Thật vui vì cuối cùng Heph cũng tìm được đồng môn, ừ thì dù cô ta không có thực ngoài đời, anh cũng chẳng phiền cho mấy. Vừa nghĩ, người thợ rèn vừa rảo bước đến chỗ gốc cây đại thụ để tìm Marine, đã lâu lắm rồi anh không đến đây thăm thú; vắng đi đồng đội, Heph suốt ngày chỉ có thể dạo lòng vòng xem đây xem đó, tự đi đánh quái rồi log out. Anh cần lắm một người để trò chuyện, và Marine Junys có vẻ là người bạn trà lí tưởng cho anh, vẫn còn nhớ lúc cô gái pháp sư mắt sáng rỡ trước bàn tiệc trà khi lần đầu giao cho anh nhiệm vụ, anh mang theo một loại trà hoa ngọt để làm quà, cũng như báo đáp việc Marine đã giúp đỡ anh chuyển chức. "A! Cô đây rồi! Chào cô Junys!" Vừa nhìn thấy cô gái pháp sư ngồi lặng lẽ bên chiếc bàn gỗ dưới bóng cây đại thụ, Heph cười tươi chào hỏi, không quên giơ chiếc lọ đựng trà nói: "Tôi có mang chút quà cho cô đây!"
Heph Fossen Marine Junys
|
|
|
Post by Mè on Jul 15, 2016 21:01:52 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Marine Junys Thời gian: Buổi chiều ngày 10/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Vẫn là một buổi chiều yên bình tại làng Gnosi, Marine vui vẻ hưởng thụ tiệc trà chiều cùng món bánh snack nhẹ của mình. Đợt trước làng Ipios đón một số lượng lớn những dũng sĩ từ thế giới khác được triệu tập đến nên nơi đây luôn đông đúc và náo nhiệt. Không thể không nói, họ là những con người rất tiềm năng, chỉ trong mấy ngày thôi, Marine đã có thể chứng kiến số lượng lớn các dũng sĩ trở nên trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Điều này làm cô vui lắm. Tuy nhiên, sau khi được hoàng cung chính thức công nhận sức mạnh, cô biết, rất ít những người dũng sĩ sẽ quay về làng Ipios bình yên này. Thành Gnosi tráng lệ sầm uất, vùng biển Mikto xinh đẹp, cả khu rừng Ieris bí ẩn, có rất nhiều điều mới, khó khăn mới đang chờ họ, họ không thể dừng chân ở một nơi nhỏ bé như nơi này được. Dù hiểu thế, nhưng chia tay với những con người đó, cô vẫn thấy khá trống trải. Đã từ lâu rồi, người dân ở đất nước đã mất đi sự vui tươi vốn có. Họ vẫn sống, vẫn buôn bán, vẫn náo nhiệt, nhưng Marine có thể cảm nhận được sự đau thương, chán chường, mất ý chí trên mỗi người. Điều này từng khiến tâm trạng cô rất tệ. Cô luôn muốn giúp đỡ mọi người, cô ghét viễn cảnh mình không thể làm gì nhìn mọi người đánh mất đi lý tưởng trong họ, vì thế cô nhận trách nhiệm hướng dẫn những dũng sĩ khi họ đặt chân đến đây. Cô vui mừng vì thấy sự sống trong những con người mới tới ấy, thấy được ý chí, thấy được niềm vui thấy được cả những nét ngây thơ đáng yêu. Thả hồn suy nghĩ những thứ đã từ lâu rồi Marine mới nhớ tới, khiến cô không nhận ra đã có người tới gần chỗ cô. Một tiếng gọi kéo cô về thực tại. "A! Cô đây rồi! Chào cô Junys!"Marine quay lại nhìn, à ra là anh chàng thợ rèn có tay nghề pha trà rất tốt. Nhìn bộ đồ và phong thái của anh chàng, cô biết rằng anh ấy chắc chắn đã được hoàng cung công nhận. Nhưng tại sao anh ấy lại quay lại đây ? "Tôi có mang chút quà cho cô đây!" - Anh chàng thợ rèn to con vừa nói với khuôn mặt hớn hở, vừa giơ chiếc lọ mà qua mùi hương, cô biết đó là mùi trà. - Chào anh, anh chàng thợ rèn khéo tay. Nhìn anh hẳn là đã trở thành người chính thức của hoàng tộc rồi nhỉ ? Mau lại đây ngồi, anh đến vừa với một buổi trà chiều đấy. - Marine vừa cười vừa gọi anh ta lại - Thật bất lễ, nhưng hình như tôi vẫn chưa biết tên của anh ?
Heph Fossen Marine Junys
|
|
Pink
Tân Thủ
Chúng tôi không nói chuyện đạo đức
Posts: 35
|
Post by Pink on Jul 17, 2016 14:03:28 GMT 7
Pink
|
|
|
Post by Mozzarella on Jul 17, 2016 22:32:33 GMT 7
Nhân vật: Pink|| Bố của bạnThời gian: Sáng ngày 10/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Bố của bạn rảnh rang đi dạo ở gốc cây đại thụ, chắc là mượn nhà bếp của cô Marine để làm bánh su tiếp, đang đi qua cánh đồng thì nghe tiếng nhạc được đánh lên ở gốc cây cổ thụ gần đó, nghĩ đi cũng nghĩ lại... cái gốc cây đó có cái quái gì mà lúc nào cũng có hiện tượng lạ nhỉ, bố vừa suy nghĩ vừa đi kiếm nơi phát ra tiếng đàn, tò mò không làm chết con ruồi đâu. Vâng, và ngồi dưới gốc cây lần nữa là một anh trai (tại sao ko phải gái huê mộng chứ), là một anh trai đang say mê gảy khúc nhạc, nhạc thì rất hay nhưng cái không khí tươi tắn hòa mình vào thiên nhiên của anh ta tự nhiên khiến Bố cảm thấy rùng mình, chắc là ai đẹp trai hơn bố với diễn sâu hơn bố nên bố không thích... Định bụng bỏ đi, đứng gần gần đó sợ mang tiếng phá mood của người ta, nhưng cậu khựng lại, người ta cực khổ đánh đàn mà mình nghe nhạc miễn phí như vậy mà không khen một tiếng cũng kì. Thế là Bố của bạn đi đến chỗ anh chàng tinh linh đang say mê đánh đàn kia, tiếc là không có cái gì đáng giá xứng với nhạc cậu ấy đang đàn, như ngọc chẳng hạn, túi của Bố chỉ toàn cỏ và cỏ... Cầm vài đồng xu lẻ cậu được thối được từ chợ đặt xuống trước mặt anh ta "Nhạc hay lắm đó" Bố mặt cứng đơ nhỏ giọng khen, trong bụng nghĩ thầm "zọt lẹ thui"
Pink Lv.5
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 18, 2016 10:14:21 GMT 7
"Chào anh, anh chàng thợ rèn khéo tay. Nhìn anh hẳn là đã trở thành người chính thức của hoàng tộc rồi nhỉ ? Mau lại đây ngồi, anh đến vừa với một buổi trà chiều đấy. Thật bất lễ, nhưng hình như tôi vẫn chưa biết tên của anh?"Cô gái pháp sư quay lại, niềm nở chào đón anh khiến Heph cảm thấy rất vui vì Marine vẫn còn nhớ đến buổi tiệc trà hôm nọ, anh tiến đến gần, đặt món quà lên phần bàn gần Marine rồi nhẹ nhàng kéo chiếc ghế, ngồi đối diện cô. Xong xuôi, anh nói: "Cảm ơn cô, cô Junys! Cô nhắc làm tôi thấy ngại quá, đáng lẽ tôi phải giới thiệu bản thân cho đường hoàng, không nên đến vội vã chỉ để lo nhiệm vụ như vậy." Anh đưa tay ra gãi sau gáy, tỏ vẻ ái ngại. "Nếu cô chấp nhận lời xin lỗi này của tôi, tôi xin được phép tự giới thiệu lần nữa, tên gọi Heph Fossen, cô cứ gọi tôi là Heph được rồi!" Đón lấy tách trà Marine đưa cho, anh đưa mũi hít một hơi sâu, là trà Valerian - loại mà trước khi rời đi anh có gợi ý cho cô. Rồi nhấp một ngụm nhỏ. "Trà ngon quá, cô làm chúng tôi cảm thấy ái ngại về nhiệm vụ lúc trước rồi, cứ như múa rìu qua mắt thợ vậy!" Anh cười, nói. Nhắc mới để ỷ, gốc cây đại thụ có vẻ vắng hơn so với thường ngày; lúc trước, mỗi lần đến đây, Heph đều thấy cảnh người chơi ra vào nườm nượp, gốc cây có vẻ là chỗ lui đến ưa thích của họ. Quả thực ai lại không thích nơi đây được cơ chứ: vừa mát mẻ, cảnh đẹp yên bình, mà người coi trông cũng là một người niềm nở, nhân hậu nữa. Chỉ vì dạo trước anh quá bận bịu đi đánh quái cùng đồng đội mà quên bẵng đi việc đến thắm thú nơi đây, nay có dịp quay lại, anh hơi ngạc nhiên khi thấy nó vắng vẻ, tĩnh lặng hơn trước. Bất giác, anh buộc miệng: "Chà, gốc cây đại thụ hôm nay có vẻ yên bình và vắng vẻ hơn mọi hôm nhỉ?"
Heph Fossen Marine Junys
|
|
yvette
Tân Thủ
sighs
Posts: 34
|
Post by yvette on Jul 19, 2016 15:05:38 GMT 7
Nhân vật: Yvette
Nhận nhiệm vụ: Sở thích kỳ lạ
Yvette chọn class mục sư cũng vì cô thích các loại thảo dược. Ở thế giới fantasy, công dụng hồi phục của chúng còn được khuyếch đại hơn nữa, chủng loại cũng đa dạng vô cùng. Vậy nên không thể bỏ lỡ nhiệm vụ thú vị này được.
Thì ra NPC Marine cũng là một người thích trà, sẽ thật hay biết mấy nếu có thể làm quen với chị ấy, không chừng hai người có thể chia sẻ một vài bí quyết pha trà, hay một số lời khuyên cho cuộc hành trình trong game nữa. Yvette muốn tạo ấn tượng đầu thật tốt, nên cô bé đã rất cố gắng trong nhiệm vụ này.
Ngày hôm sau đó, cô tới gặp Marine dưới Gốc cây đại thụ, trong tay là một bao đựng trà nhỏ ghi tên "Marine".
Duyệt, nhân vật Yvette hoàn thành nhiệm vụ Sở thích kì lạ. Nhận 1exp. Player dẫn link bài viết này qua bên topic báo cáo vật phẩm để được update. yvette
Lv.1 Lv.1
|
|
|
Post by Mè on Jul 20, 2016 2:32:17 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Marine Junys Thời gian: Buổi chiều ngày 10/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ 1, 2Sau khi giới thiệu tên của mình, chàng thợ rèn Heph liền ngồi xuống thưởng thức bữa tiệc nhỏ yên tĩnh cùng cô. "Trà ngon quá, cô làm chúng tôi cảm thấy ái ngại về nhiệm vụ lúc trước rồi, cứ như múa rìu qua mắt thợ vậy!" - Anh ta lên tiếng. - Ha ha không đâu, tay nghề pha trà của anh tuyệt lắm. Mỗi khi tôi pha trà, tôi đều dùng một ít phép thuật để tăng thêm hương vị. Nhưng trà của anh thì chỉ làm thủ công đã thơm ngon rồi. Nếu sau này không làm thợ rèn nữa, tôi nghĩ anh mở quán ở thành Gnosi thì kiếm được bội tiền đấy. - Marine cười đùa. "Chà, gốc cây đại thụ hôm nay có vẻ yên bình và vắng vẻ hơn mọi hôm nhỉ?" - Heph bỗng dưng lên tiếng Ồ, một anh chàng nhạy bén. Cô thầm đánh giá. - Thật ra nó luôn yên ắng và trống trãi như vậy - Cô cười nói - Tuy nhiên, kể từ khi những dũng sĩ như anh tới đây, nơi này trở nên lúc nào cũng náo nhiệt. Tôi nhớ 3 hôm trước còn có cả một đại gia đình đến gốc đại thụ làm rộn cơ. Các bạn mang đến cho tôi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Mọi người đều thật năng động.Ngừng một chút, cô tựa người vào ghế dựa, nhìn ngắm những tia nắng khẽ chen qua những tán cây. - Thế nhưng con người vẫn phải luôn đi tiếp. Sứ mệnh của những dũng sĩ là giúp đỡ giải cứu Orzu, sự yên bình của Ipios sẽ làm mất đi nhuệ khí của họ. Đó là lí do khi các bạn đủ mạnh, tôi lại bắt mọi người phải lên Thành tìm đến cung điện. Chỉ có hoàng gia mới có thể giúp các bạn.
- Ồ ! Để ý mới nhớ, anh cũng vừa từ thành Gnosi về đây nhỉ? Cuộc sống mới như thế nào ? Có gì thú vị chứ ? - Marine hớn hở hỏi anh chàng. Thật ra, cô luôn muốn làm một người lữ hành, đi khắp đất nước Orzu, gặp được thật nhiều thật nhiều người, mỗi ngày đều trải qua những niềm vui không hề giống nhau, khám phá thật nhiều cảnh đẹp mà chưa ai biết đến. Nhưng vì lời hứa với năm đó, cô chấp nhận ở tại Ipios và bảo vệ nơi này, từ bỏ ước mơ lữ hành của bản thân.
Heph Fossen Marine Junys
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 20, 2016 21:12:21 GMT 7
"Thế nhưng con người vẫn phải luôn đi tiếp. Sứ mệnh của những dũng sĩ là giúp đỡ giải cứu Orzu, sự yên bình của Ipios sẽ làm mất đi nhuệ khí của họ. Đó là lí do khi các bạn đủ mạnh, tôi lại bắt mọi người phải lên Thành tìm đến cung điện. Chỉ có hoàng gia mới có thể giúp các bạn."Cô pháp sư nói đúng, từ lúc lên thành Gnosi đến giờ, anh đã nghiệm ra biết bao nhiêu là thứ mà trước đây vẫn còn suy nghĩ khá đơn giản và mơ hồ, nó khiến anh cảm thấy nghi ngờ những thứ mình đã từng tin tưởng, từng tự tin là đúng khi quyết định dốc sức bảo vệ. Tuy đây chỉ là một trò chơi không hơn không kém nhưng Orzu đang dần khiến anh cảm thấy được những tâm tư rất thật. Cái cảm giác đáng sợ của hiệu ứng cánh bướm - quyết định một điều gì đó và chứng kiến hậu quả của nó thì không hề có một phần ảo nào cả, vẫn diễn ra trong đầu Edward lúc anh đội chiếc mũ chơi game. Như vụ việc Tiểu Bạch hôm qua; nói không ngoa thì đã lâu lắm rồi Heph mới cảm thấy đắn đo như vậy. Không biết bây giờ cô gái đáng thương đó đã ra sao rồi... Và còn những lời cuối khi cô từ biệt anh, về những mảng tối của hoàng gia Gnosi, cả gương mặt sắc lẹm đáng sợ của Scarlet lúc nhận thanh kiếm. Mọi thứ bỗng chốc xoay chuyển quá nhanh, khiến anh cảm thấy lảo đảo, mất đi phương hướng ban đầu của mình. Thành Gnosi xa hoa tráng lệ, người dân thân thiện hào sảng, nhưng nấp sau đó có những bí mật gì, Heph Fossen chưa hề hay biết, hay nói đúng hơn, anh chưa đủ dũng cảm để biết. Đó là lí do người thợ rèn quyết định quay về nơi khởi đầu của cuộc hành trình - làng Ipios, anh cần một quãng nghỉ để có thể tịnh tâm mà quyết định bước đi tiếp theo của mình. Dù việc đếm thăm hỏi Marine là điều anh đã dự định từ lúc nhận tín vật ở vườn bí mật, cốt để trả ơn cô về mọi thứ; Heph cảm thấy đến chỗ Marine sẽ giúp đỡ anh phần nào về mớ hỗn độn này. Hoặc ít nhất anh có thể nói chuyện với một người nào đó không phải ở thành Gnosi. "Ồ ! Để ý mới nhớ, anh cũng vừa từ thành Gnosi về đây nhỉ? Cuộc sống mới như thế nào? Có gì thú vị chứ?"Hẳn là trùng hợp, cô gái pháp sư đề cập ngay đến cái mà anh đang ái ngại suy nghĩ. Trông cô có vẻ hào hứng được nghe kể lắm, lần trước anh cứ tưởng rằng Marine sẽ cùng các dũng sĩ lên kinh thành diện kiến Baladeva, nhưng cô chỉ chào tạm biệt họ ở vườn bí mật, phó thác cho tín vật và công văn. "Thành Gnosi thật sự là một nơi tuyệt đẹp." Heph đặt tách trà đã vơi nửa xuống, anh không nhận ra việc mình uống nhiều hơn một lần nâng tách bình thường vì những suy nghĩ ban nãy. "Những ngày đầu nó khiến tôi khá bỡ ngỡ, đôi lúc suýt đi lạc nữa cơ, nhưng may mắn là người dân nơi đây vô cùng hòa đồng và thân thiện nên cũng không khó khăn là mấy. Cung điện và khu quân đội rộng lớn khiến tôi muốn được ghé thăm lần nữa, cô Marine ạ, tiếc là công việc đã xong, kẻ tầm thường như tôi cũng không còn chuyện gì để làm."
Rồi anh nói tiếp: "Nhưng quả thực là tôi học được rất nhiều điều từ chuyến đi kinh thành này... một chút về lịch sử của Orzu, và một chút về con người nơi đây nữa..." nói đến đây, anh chợt nhớ đến chuyện của Tiểu Bạch, đành đánh liều mà hỏi Marine: "Cô Marine này, thứ lỗi nếu tôi có vẻ tọc mạch, nhưng một người bạn mới quen nói với tôi rằng, chúng tôi đã không được triệu hồi ngay lập tức lúc lũ quái vật tràn xuống từ lỗ hổng đó... điều này làm tôi thấy lạ. Cùng là pháp sư, cô có biết lí do tại sao không?" Đáng lẽ anh định hỏi Scarlet điều này từ đêm qua, nhưng có cái gì đó ở đôi mắt đã từng hiền hòa của người thợ may khiến anh ngập ngừng. "...hãy cẩn trọng với hoàng gia Gnosi." giọng nói buồn bã của Tiểu Bạch bỗng vọng lại trong đầu anh.
Heph Fossen Marine Junys
|
|
|
Post by Mè on Jul 21, 2016 4:53:53 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Marine Junys Thời gian: Buổi chiều ngày 10/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ 1 2 3 4, 5Cô rất háo hức chờ đợi câu chuyện lí thú nào đó xảy ra, nhưng nhìn khuôn mặt chàng thợ rèn trước mặt, cô bổng cảm thấy, có lẽ, những điều trải qua với anh ta cũng không mấy là vui vẻ. "Thành Gnosi thật sự là một nơi tuyệt đẹp." - Heph lên tiếng - "Những ngày đầu nó khiến tôi khá bỡ ngỡ, đôi lúc suýt đi lạc nữa cơ, nhưng may mắn là người dân nơi đây vô cùng hòa đồng và thân thiện nên cũng không khó khăn là mấy. Cung điện và khu quân đội rộng lớn khiến tôi muốn được ghé thăm lần nữa, cô Marine ạ, tiếc là công việc đã xong, kẻ tầm thường như tôi cũng không còn chuyện gì để làm."Cô gật đầu. Lần cuối khi ghé cung điện cũng đã là rất lâu, cô không biết hiện nay nó thay đổi như thế nào. Nhưng hoàng cung năm đó và người đó, đã mang lại cho cô những ký ức tuyệt vời nhất. Cho nên khi được nghe Heph miêu tả về hành trình của anh khiến cô rất vui, cô thấy mình như được trở về với ngày ấy vậy. Đáng tiếc, Heph cũng chỉ có khoảng thời gian ngắn hoạt động ở kho quân đội, đối với người dân, hoàng gia vẫn là một sự bí ẩn khó tiếp cận. "Nhưng quả thực là tôi học được rất nhiều điều từ chuyến đi kinh thành này... một chút về lịch sử của Orzu, và một chút về con người nơi đây nữa..." - Heph bỗng nói tiếp, giọng anh có vẻ gì rất hoang mang -"Cô Marine này, thứ lỗi nếu tôi có vẻ tọc mạch, nhưng một người bạn mới quen nói với tôi rằng, chúng tôi đã không được triệu hồi ngay lập tức lúc lũ quái vật tràn xuống từ lỗ hổng đó... điều này làm tôi thấy lạ. Cùng là pháp sư, cô có biết lí do tại sao không?"Marine bất ngờ. Cô thật sự rất bất ngờ khi nghe được 1 việc như vậy. - Vậy sao ? - cô cất tiếng với tràn đầy ngạc nhiên - Tôi không hề nghe thấy về việc đó. Anh biết đấy, lời tiên tri triệu tập những dũng sĩ bất tử đến từ thế giới khác đã có từ cách đây 500 năm. Tôi không biết chuyện gì xảy ra trước đó, nhưng từ khi tôi sinh ra, hoàng gia và hội pháp sư luôn thử mọi cách dể triệu tập các bạn. Tuy nhiên, ma trận để mở cổng không gian kết nối 2 thế giới là một ma cấm chú cực kì khổng lồ, họ đã phải mất hơn mấy trăm năm để hoàn thiện được nó. Và trong khoảng thời gian đó, triều đình cùng hội pháp sư đã bỏ ra không ít tài nguyên nhân lực, tất cả để bảo hộ cho Orzu.Khi nhắc tới hội pháp sư và hoàng cung, Marine trở nên phấn khích thấy rõ. Cả 2 thế lực này đều có vai trò vô cùng quan trọng đối với cô. Và có thể nói, Marine có thể không tiếc mạng sống của mình vì họ. - Tôi không biết anh phải trải qua những gì, nhưng nhìn anh có vẻ mệt mỏi. Tôi biết Ipios là nơi dễ làm người đánh mất ý chí của họ, nhưng đây cũng là một nơi lý tưởng để trở về, dành thời gian để tìm lại những gì mình mất. - Marine cười với Heph, tiện tay làm chút phép mang dĩa bánh rán nóng vừa được rán xong từ trong nhà ra. Cô cầm một miếng đưa cho người thợ rèn trước mặt mình. - Này, anh có thể nhâm nhi một chút bánh tôi vừa làm, nó có tác dụng tĩnh tâm đấy. Chiến tranh luôn hình thành mất mát đau thương khiến con người dễ dàng suy sụp. Nhưng anh yên tâm, hoàng gia Gnosi sẽ không bao giờ bỏ rơi Orzu và người dân của đất nước này, họ sẽ luôn đồng hành cùng những người dũng sĩ mà họ đã tin tưởng triệu hồi. Vì thế, anh cũng có thể đặt niềm tin ở họ. - Cô nói một cách tự tin và đầy tự hào.
Heph Fossen Marine Junys
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 21, 2016 21:17:17 GMT 7
“Vậy sao?” Trông cô gái pháp sư trẻ có vẻ vô cùng ngạc nhiên với câu hỏi vừa rồi của anh. “Tôi không hề nghe thấy về việc đó. Anh biết đấy, lời tiên tri triệu tập những dũng sĩ bất tử đến từ thế giới khác đã có từ cách đây 500 năm. Tôi không biết chuyện gì xảy ra trước đó, nhưng từ khi tôi sinh ra, hoàng gia và hội pháp sư luôn thử mọi cách dể triệu tập các bạn. Tuy nhiên, ma trận để mở cổng không gian kết nối 2 thế giới là một ma cấm chú cực kì khổng lồ, họ đã phải mất hơn mấy trăm năm để hoàn thiện được nó. Và trong khoảng thời gian đó, triều đình cùng hội pháp sư đã bỏ ra không ít tài nguyên nhân lực, tất cả để bảo hộ cho Orzu.”Heph có nghe nói đến chuyện đó, Scarlet đã từng kể cho anh về trận thánh chiến dai dẳng giữa tam thánh thú còn lại với lũ yêu quái tràn xuống thảo nguyên Zoi; và một mặt, Tiểu Bạch cũng đã nói với anh về việc Hoàng Gia Gnosi đẩy người dân ra chiến trận thay cho họ. Hai người với hai câu chuyện khác nhau làm anh không khỏi hoang mang; dù rất tin tưởng Scarlet vì cô là người đầu tiên khiến anh cảm thấy bản thân làm thợ rèn không phải là một việc tầm thường, điều gì đó cũng nói cho anh biết ánh mắt u uất của Tiểu Bạch không giống kẻ đang nói dối. Dù vậy, trong thâm tâm, Heph Fossen không ngừng hy vọng chuyện của Tiểu Bạch chỉ là hiểu lầm. “Tôi không biết anh phải trải qua những gì, nhưng nhìn anh có vẻ mệt mỏi. Tôi biết Ipios là nơi dễ làm người đánh mất ý chí của họ, nhưng đây cũng là một nơi lý tưởng để trở về, dành thời gian để tìm lại những gì mình mất.” Marine nở nụ cười tươi, rồi phẩy tay một cái, từ phía trong nhà bay ra một khay gỗ nghi ngút khói, trên có đĩa bánh rán thơm lừng. “Này, anh có thể nhâm nhi một chút bánh tôi vừa làm, nó có tác dụng tĩnh tâm đấy. Chiến tranh luôn hình thành mất mát đau thương khiến con người dễ dàng suy sụp. Nhưng anh yên tâm, hoàng gia Gnosi sẽ không bao giờ bỏ rơi Orzu và người dân của đất nước này, họ sẽ luôn đồng hành cùng những người dũng sĩ mà họ đã tin tưởng triệu hồi. Vì thế, anh cũng có thể đặt niềm tin ở họ.” Cô pháp sư cười, giọng vô cùng lạc quan rồi cẩn thận bày ra một phần bánh cho người ngồi đối diện. Heph đón lấy bằng hai tay rồi cảm ơn cô gái trẻ, cẩn thận dùng chiếc nĩa bạc xắn một miếng bánh nhỏ rồi cho vào miệng nhâm nhi. “Chà, đã lâu rồi tôi mới được ăn món bánh rán ngon như thế này đây!” Anh nở nụ cười với Marine, đó không chỉ là câu khen có lệ, thật sự đây là một trong những chiếc bánh ngon nhất anh từng được thưởng thức, và đúng như cô gái nói, vị ngon và ngọt dịu của nó khiến cho anh thấy tâm tịnh trở lại. “Nói mới để ý, cô Junys có vẻ hiểu rõ về hoàng gia Gnosi, vậy hẳn cô đã từng làm việc ở đó một thời gian rồi nhỉ?” Anh quyết định đổi chủ đề cuộc trò chuyện, dù sao hôm nay Heph đến đây cũng để thư giãn là chính.
Heph Fossen Marine Junys
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 22, 2016 0:39:17 GMT 7
|
|