|
Post by Mè on Jul 23, 2016 2:46:24 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Marine Junys Thời gian: Buổi chiều ngày 10/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ 1 2 3 4, 5, 6, 7“Chà, đã lâu rồi tôi mới được ăn món bánh rán ngon như thế này đây!” - Chàng thợ rèn vừa ăn vừa tĩnh tâm lại. Trông anh có vẻ thoải mái hơn khi nãy rất nhiều, điều này khiến Marine hài lòng. Cô không muốn những dũng sĩ đến đây giúp đỡ đất nước cô đang sống, để rồi chính bản thân họ lại cảm thấy bế tắc và khổ sở. Marine cảm thấy mình sẽ nợ bọn rất nhiều, về tương lai orzu đang đè trên vai họ. - Anh cứ tự nhiên thưởng thức. Cũng lâu rồi mới có người ngồi uống trà chiều và ăn bánh với tôi. Người dân ở đây khá bận bịu cuộc sống của mình, còn những dũng sĩ thì bận đánh quái nâng cao sức mạnh của bản thân, ít ai có thể ngồi nói chuyện, chia sẻ niềm vui cuộc sống với tôi. Tôi cảm thấy vui lắm - Marine cười “Nói mới để ý, cô Junys có vẻ hiểu rõ về hoàng gia Gnosi, vậy hẳn cô đã từng làm việc ở đó một thời gian rồi nhỉ?”Bỗng nhiên Heph đổi chủ đề khiến cô hơi bất ngờ. Nhưng điều anh hỏi không hề làm cô khó chịu, ngược lại, nó làm Marine nhớ đến khoảng thời gian mốc thay đổi cuộc đời cô. - Cũng không hẳn là làm việc, phải nói sao nhỉ - cô trầm ngâm một chút để nhớ về chuyện xưa của mình - Đó là khi....- Sau cùng, tôi được hoàng gia nuôi dạy và sống tại hoàng cung một khoảng thời gian. Họ dạy tôi ma pháp, dạy tôi kiến thức, dạy lễ nghi, dạy tất cả mọi thứ. Những đứa trẻ được nhận nuôi năm đó cũng đã trưởng thành và gia nhập vào quân đội hoàng gia, trở thành những con người tên tuổi.
- Còn tôi, khi trưởng thành, tôi trở về làng Ipios và nhận trách nhiệm làm pháp sư bảo hộ ở đây cho đến bây giờ. Kết thúc câu chuyện của mình, cô khẽ hít một hơi thật sâu, cười nói với Heph - Câu chuyện của tôi chỉ có vậy thôi. Thứ lỗi vì đã bắt anh phải nghe tôi huyên thuyên thế này. Còn anh thì sao ? Anh có muốn chia sẻ gì không ?
Heph Fossen Marine Junys
|
|
Vulcan
Người Mạo Hiểm
sic parvis magna
Posts: 406
|
Post by Vulcan on Jul 24, 2016 22:43:33 GMT 7
Heph chăm chú lắng nghe câu chuyện của Marine, từ lúc vào Orzu đến nay, chưa ai kể cho anh nghe chuyện về quá khứ của họ cả, nữ pháp sư trẻ này là người đầu tiên. Nhưng buồn thay, Marine Junys chỉ có thể sống hạnh phúc giữa vòng tay cha mẹ mình trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, dù biết chỉ là một nhân vật ảo được thêu dệt nhưng anh vẫn cảm thấy một sự đồng cảm sâu sắc với nữ pháp sư, không ngờ đằng sau những nụ cười thân thiện và ấm áp của cô là một quá khứ không đủ đầy. Tất cả cũng chỉ vì chiến tranh... Nâng ly trà nay đã được làm nóng bởi pháp thuật của Marine, người thợ rèn lặng lẽ hớp một ngụm trà nhỏ, tai vẫn tập trung nghe cô pháp sư ríu rít kể chuyện. "Còn tôi, khi trưởng thành, tôi trở về làng Ipios và nhận trách nhiệm làm pháp sư bảo hộ ở đây cho đến bây giờ." Cô gái trẻ kết thúc câu nói bằng một nụ cười hiền. Heph mặt khác lại khá tò mò về lời chốt của Marine, nếu hoàng gia Gnosi là nơi cô được nuôi dạy và cùng lớn lên, tại sao cô lại quyết định rời bỏ nó để trở về ngôi làng yên bình này nhỉ? Định bụng hỏi cô gái trẻ về suy nghĩ trong đầu, Marine cất lời: "Câu chuyện của tôi chỉ có vậy thôi. Thứ lỗi vì đã bắt anh phải nghe tôi huyên thuyên thế này. Còn anh thì sao? Anh có muốn chia sẻ gì không?" "À không! Tôi lại cảm thấy mình thật may mắn và đáng quý khi được nghe cô Junys chia sẻ một câu chuyện mang tính chất cá nhân thế này, dù chúng ta chỉ mới gặp nhau vài ba lần, cô Junys đây đã khiến tôi thấy bản thân mình là một người đáng tin cậy. Ít khi nào người ta mở lòng với tôi như thế này..." Anh đưa mắt nhìn xa xăm rồi thở nhẹ một cái. "Còn tôi ư? Haha... để xem nào... tôi chỉ mới bắt đầu hành trình của mình ở nơi đây không lâu cho lắm, nên hẳn là..." Heph vờ lấy ra một quyển sổ tàng hình rồi lật qua lại vài trang, xong anh chép miệng, bĩu môi: "...không có câu chuyện nào đáng kể được ghi nhận cả." không quên nhún vai một cái. Thấy Marine cười khúc khích, anh cũng cười theo; đoạn, người thợ rèn nói: "Nhưng nếu như tôi không có gì nào để kể cho cô Junys nghe, thì thật là bất công cho cô quá, tiệc trà nào cũng phải có những câu chuyện để trao đổi đúng không nào?" Hít một hơi thật sâu, anh bỏ thêm một viên đường nhỏ vào ly trà của mình rồi cất lời: "Tôi... sẽ kể cho cô nghe câu chuyện đằng sau con mắt bên phải của tôi vậy."
"Ở thế giới bên kia, tôi từng làm một nghề... nói sao nhỉ, như kiểu giả kim sư ở đây vậy, nghiên cứu và bào chế các hóa chất và vài thứ linh tinh về hiệu ứng của chúng với cơ thể con người. Lúc đó tôi đang cùng một người bạn đồng nghiệp cùng dốc tâm sức vào thực hiện một nghiên cứu vô cùng quan trọng, có thể nói công trình đó thực sự ảnh hưởng rất nhiều đến nền... giả kim học của đất nước chúng tôi nói riêng và thế giới bên đó nói chung." Anh cố gắng dùng từ ngữ phù hợp cho Marine hiểu về chuyên ngành của mình. "Hai người bọn tôi lúc đó khá là nổi tiếng, nhiều trường học mời gọi chúng tôi để về giảng dạy, nhiều nơi... bào chế thuốc cũng khá săn đón tôi và người bạn của mình. Vì cùng học chung ngành nhiều năm liền và cùng nghiên cứu, lao động không ngừng nghỉ, tôi rất tin tưởng anh ta... Tất cả những ghi chép, công thức và nghiên cứu cá nhân, tôi đều trao đổi với hắn. Tôi cứ tưởng đây là người đồng đội, người bạn tốt nhất giúp tôi thực hiện ước mơ và hoài bão của mình, nhưng cô Junys ạ, có lẽ tuổi trẻ chỉ gắn liền với hai chữ ngây ngô..." Anh ngừng một hồi lâu rồi nói tiếp: "Trong những tuần lễ cuối cùng cận kề ngày hai người bọn tôi phải đem trình bày nghiên cứu đó trước số đông, tôi cùng đội của mình làm việc không ngừng nghỉ trong phòng chế tác, và tai nạn đó xảy ra..."
"Vụ nổ hóa chất khiến tôi mất đi mắt phải, và vì nằm dưỡng thương quá lâu nên nhóm quyết định đưa con người đó lên điều hành công trình nghiên cứu... nói cách khác, tôi bị loại khỏi cuộc chơi." Heph cay đắng nhắc lại chuyện không mấy vui vẻ đó. "Và cô biết điều gì còn tệ hơn mất đi một bên mắt không, cô Junys?"
Nhìn thấy cô pháp sư trầm ngâm rồi nhẹ nhàng lắc đầu, anh đan hai tay vào từ tốn kể tiếp: "Đó là khi con mắt còn lại phải chứng kiến cảnh kẻ từng được mình vô cùng tin tưởng, giở trò hèn hạ đánh cắp mọi công sức và thành quả lao động miệt mài, mọi thứ... và hắn trở thành người hùng trong mắt nhân loại.""Sau vụ đó, tôi được chuyển từ khu nghiên cứu về công tác giảng dạy, may là..." Anh nhìn lên trời thở dài. "Người ta vẫn còn công nhận chút tài năng còn lại của tôi... và từ lúc đó đến nay, tôi vẫn đều đặn đi đến lớp để mài phấn." Heph cười ngao ngán. "Tôi cố thử vực dậy bản thân mình một lần nữa, nhưng dư chấn từ vụ nổ khiến tôi bị ám ảnh với không khí phòng nghiên cứu, và cả chính bản thân tôi. Và cả... tôi sợ phải cố gắng rồi bị số mệnh tước đi một lần nữa. Thế là tôi đã hoàn toàn trở thành kẻ mà ngày xưa tôi rất căm ghét, luôn căn dặn bản thân sau này không được trở nên như vậy..." Nhìn thấy sắc mặt nặng nề của đối phương, lúc này Heph mới hoảng hốt nhận ra mình đã chọn nhầm đề tài kể chuyện, anh liền rối rít xin lỗi: "Ah! Tôi vô cùng xin lỗi, đáng lẽ tôi không nên kể câu chuyện không mấy vui vẻ thế này cho cô nghe... Hôm nay tôi đến đây chỉ muốn chúng ta cùng uống trà vui vẻ thôi mà lại thành ra thế này đây, thực sự xin lỗi, cô Junys..." Người thợ rèn tiếp lời, cố nâng không khí buổi trò chuyện lên một chút: "Nhưng cô biết không, từ lúc đến nơi này, tôi dần cảm thấy tốt trở lại... ừm sao nhỉ? Như kiểu muốn cố gắng lại một chút nữa, dù chuyện ở đây không hề dính dáng gì đến thế giới bên kia, chút lấp ló của ngọn lửa này đã đủ làm tôi thấy hài lòng rồi." Anh thành thật chia sẻ với cô gái pháp sư. Rồi sực nhớ ra câu hỏi quanh quẩn lúc nãy trong đầu mình, Heph tiện thể buông lời: "À, lúc nãy có một điều tôi khá thắc mắc, về câu chuyện đó của cô, cô Junys. Như cô nói, hoàng gia Gnosi đã trợ giúp cô trở thành một pháp sư, vậy tại sao cô lại rời khỏi nơi đó mà về với ngôi làng yên bình này? Thiết nghĩ, làm việc trực tiếp trong hoàng gia sẽ đỡ đần hơn cho cô chứ nhỉ? Vả lại những người kia, họ đều có được tiếng tăm, điều này khiến tôi thấy hơi bất công cho một pháp sư tài giỏi như cô đây."
Marine Junys unlock thợ rèn Rank 1 với Heph Fossen qua buổi talkshow đời tư thầm kín =)))
Heph Fossen Marine Junys
|
|
|
|
Post by Mè on Jul 28, 2016 4:32:25 GMT 7
Nhân vật: Heph Fossen || Marine Junys Thời gian: Buổi chiều ngày 10/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ 1 2 3 4, 5, 6, 7 8 9Sau khi nghe câu chuyện của Heph, Marine lặng lẽ lên tiếng - Thật sự cảm ơn anh đã chia sẻ nỗi đau của anh cho tôi. Cô cảm thấy thật hổ thẹn, còn gì đau đớn và giằng xé hơn khi bị chính người mình tin tưởng phản bội ? Chính ngay cả đất nước như Orzu đây, cũng vì sự kiện đó mà thất thủ. Tuy đã xảy ra từ rất lâu, nhưng tới bây giờ, cô tin tưởng những người đó vẫn chưa thể đối mặt nhau, đối mặt với niềm tin của họ. Marine luôn tự nhủ bản thân mình phải làm gì đó góp phần sức cho những dũng sĩ đã đến đây giúp đất nước cô, nhưng ngay cả chuyện của người dũng sĩ trước mặt cô, cô cũng không thể làm gì giúp cho anh. - Xin lỗi, có lẽ tôi đã làm anh nhớ đến những ký ức không đẹp trong anh, và hơn hết, tôi lại không thể giúp gì được. - Marine thở dài. Sau đó, cô đứng lên, lại gần chàng thợ rèn nhìn cô độc kia - Có lẽ anh không rõ, nhưng với những người dân ở đất nước Orzu này, những đóng góp của anh là vô cùng to lớn. Người dũng sĩ, sự nổ lực của anh được tất cả mọi người ở đây công nhận.Marine nắm chặt bàn tay của người thợ rèn như để truyền niềm tin hơi ấm cho anh. Đoạn cô nhẹ thả ra, trở về chỗ ngồi của mình để tiếp tục câu chuyện. - Còn về lí do tôi ở làng Ipios này, kể ra cũng dài dòng. Nhưng ngắn gọn nói, vì tôi sinh ra và lớn lên tại đây, nên tôi sẵn sàng trở về để bảo vệ nó. Anh biết đấy, từ sau thánh chiến của tứ đại thánh thú và những quái vật ở thảo nguyên zoi, làng Ipios đã không còn sự bảo hộ của thánh thú nữa. Tuy là nơi cách ra chiến tuyến nhất, nhưng không có gì đảm bảo được sự an toàn cúa nó là mãi mãi. Làng Ipios là một ngôi làng yên bình, nhưng vì thế, nó lại rất ít xuất hiện những pháp sư hay chiến sĩ, rất khó để chu toàn nếu không có một vị pháp sư đứng ra canh giữ. Đó là lí do tôi có mặt ở đây.Và một phần cũng vì lời hứa đó, cô nguyện bảo vệ nơi cô sinh ra, cũng như là nơi người đó muốn trở về. - Nhưng nếu làm một pháp sư bảo hộ, tôi rất khó có thể rời khỏi đây. Vì vậy, nếu nguyện ý, hi vọng anh có thể lâu lâu quay lại làng Ipios để thưởng thức một buổi trà chiều với tôi như hôm nay. - Cô cười nói. Heph - Unlock NPC Rank 1 với Marine Nhận được lời chúc phúc của Marine, mỗi lần đánh quái ở làng sẽ tự động +1 phòng thủ phép thuật của bản thân. Những ai có rank với NPC Marine, khi nhận nhiệm vụ của Marine giao luôn sẽ được tặng thêm 1 exp.
Heph Fossen Marine Junys
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 28, 2016 22:20:56 GMT 7
Nhân vật: Merci|| SThời gian: Ngày 12/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Link tương tác: 1Sau một thời gian cùng nhau đánh quái, Merci cũng đã hiểu thêm được một ít về S. Đánh xong con chó dại cuối cùng, cả hai cùng nhau đến gốc cây đại thụ ngồi nghỉ mệt, trong lúc thấy S đang ngơ ngẩn nhìn trời mây xa xăm thì cô chợt hỏi: - "Nãy giờ sao cứ thẫn thờ nghĩ đâu đâu không tập vậy, có chuyện gì à?" Cô đã để ý lặng lẽ quan sát hắn từ nãy đến giờ, tên nhóc này không tập trung, hẳn là có chuyện gì buồn bực và nó nhất định sẽ gây nguy hiểm nếu như cậu ấy sơ suất bị quái đánh trúng, rất phiền phức.
MerciLv.1 SLv.5 - Thiên Lý Nhãn
|
|
|
Post by S on Jul 28, 2016 22:52:44 GMT 7
Nhân vật: Merci|| SThời gian: Ngày 12/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ < Bài trước- "Nãy giờ sao cứ thẫn thờ nghĩ đâu đâu không tập vậy, có chuyện gì à?" Phải mất vài giây S mới ý thức được người Merci đang hỏi là mình. Thực ra cậu chỉ đơn giản ngẫm nghĩ về nhân loại và cách vận hành của não bộ. Đa phần là những thứ viển vông vô căn cứ. Nhưng nghe Merci hỏi "Có chuyện gì à?" S lại thấy như mình có chuyện gì thật. Đống cảm xúc tiêu cực trong suốt hai ngày qua lại ùa về giống như những cơn sóng xô bờ khiến S say và mỏi mệt. Cậu mở miệng, định nói một hơi thật dài, nói hết tất cả những lo nghĩ xa xôi trong cậu. Liệu có bao giờ một người hụt mất thời gian của chính mình?
Liệu trong khoảng thời gian trống rỗng đó cậu có còn là bản ngã thực sự?
Liệu sẽ có một ngày cậu mở mắt và nhận ra mình đã là một cái xác già nua trong khi linh hồn còn đọng lại, vụt mất cả thanh xuân?Và rất nhiều thứ rối rắm trong tâm trạng thiếu niên chẳng diễn nổi thành lời. Cuối cùng, sau khoảng lặng dài lê thê đủ phá vỡ bất kì khúc nhạc nào, S cất lời, chỉ vỏn vẹn vài từ nhạt nhẽo: - Không có gì.
MerciLv.1 SLv.5 - Thiên Lý Nhãn
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 28, 2016 23:18:07 GMT 7
Nhân vật: Merci|| SThời gian: Ngày 12/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Link tương tác: link-"Không có gì" S chỉ phun ra vài từ nhạt nhẽo khiến Merci hơi nheo mắt xoay lại nhìn cậu vài s, xong cô lấy tay chống cằm mơ màng nói: "Không kể cũng không sao, con người ấy, phải biết yêu thương bản thân mình, không nên suy nghĩ lo âu quá nhiều." -cô dừng lại một chút, xong nói tiếp: -"Nghĩ nhiều mệt, thích thì làm thôi dù sao sống cho mình chứ cũng chả phải sống dùm ai khác". Cô cũng không phải loại người hay xen vào chuyện của người khác, thực tế thì Merci thích đứng từ ở ngoài để xem trò vui hơn nhưng dù sao cô cũng không thể bỏ mặc cậu nhóc này được, nghĩ đến đây cô thầm bĩu môi, ai bảo hắn xinh đẹp thế này chứ.
MerciLv.1 SLv.5 - Thiên Lý Nhãn
|
|
|
Post by S on Jul 28, 2016 23:52:34 GMT 7
Nhân vật: Merci|| SThời gian: Ngày 12/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ < Bài trước- "Không kể cũng không sao, con người ấy, phải biết yêu thương bản thân mình, không nên suy nghĩ lo âu quá nhiều." - Merci nheo đôi mắt xanh thẳm như ngân hà lắng dưới đáy đại dương. S nhìn vào mắt cô như đang cố thể hiện mình thực sự tập trung nghe cô nói. Thực tế thì cậu tập trung thật. Có lẽ lúc này S cũng chẳng khác gì một con chiên ngoan đạo thành kính nghe thánh kinh những mong tẩy rửa mọi điều ô uế tiêu cực khỏi linh hồn và não bộ. - "Nghĩ nhiều mệt, thích thì làm thôi. Dù sao sống cho mình chứ cũng chả phải sống dùm ai khác".
Merci trong mắt S hiện lên đầy tự do và kiêu hãnh, khác hẳn với chính bản thân cậu. S không rõ thứ đang tù túng mình là gì, cậu nắm chìa khóa trong tay, nhưng không thấy ổ, cũng chẳng buồn tìm ổ. Rất lâu trước đây cũng có một người như thế bên cậu. - Chị biết không, chị rất giống một người.
Rất lâu trước đây cậu cũng muốn trở thành người như thế. - Em thường gọi người đó là anh.
Dù tất cả chỉ là những hình tượng lí tưởng hóa thì cậu cũng muốn vậy. - Không hiểu tại sao lâu rồi không ai nhắc đến anh ấy nữa.
Những kí ức hoen rỉ xa xăm nén gọn trong ổ khóa, dường như đã có thể chạm được. - Đến nỗi em cũng suýt quên luôn. - Cậu cười, không phải kiểu cười lễ độ thường ngày, mà là cười thành tiếng. Từng tiếng mỏng nhạt bâng quơ. - Cảm ơn, cảm ơn chị. - Từ mảnh hồn mất mát xác xơ, một cảm xúc ấm dịu đơm hoa, S ôm chầm lấy Merci như một đứa trẻ đi lạc tìm được mẹ. Đó là trước khi cậu ngượng nghịu nhận ra mình mới chỉ quen biết Merci vài giờ trước. Merci - Unlock Cung thủ rank 2 với S
MerciLv.1 SLv.5 - Thiên Lý Nhãn
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 29, 2016 22:36:11 GMT 7
Nhân vật: Merci|| SThời gian: Ngày 12/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ Link tương tác: linkMerci đang dựa người vào gốc cây nghe S nhả ra từng câu từng câu đứt quãng, vừa nghe cô vừa suy nghĩ và lặng lẽ quan sát biểu cảm của cậu ấy, có vẻ cậu gặp nhiều khó khan trong việc giao tiếp cũng như biểu đạt nghĩ trong đầu cậu. - “Em thường gọi người đó là anh” – Cậu hồi tưởng- “Không hiểu sao lâu rồi không ai nhắc đến anh ấy nữa” – cậu ôm mặt nghẹn ngào – “ Đến nỗi em cũng suýt quên luôn.” Cô không khó để nhận ra sự rối loạn trên gương mặt S, nó giống như một con chiêng lạc lối mà cô hay nhìn thấy lúc nhỏ mỗi khi cùng cha đến các quán bar hay các trại tập trung, ở đó tập hợp rất nhiều loại người với đủ mọi thành phần, tất cả đều không thoát ra được khỏi bản ngã của chính mình và đều có kết cục đáng tiếc. Merci im lặng, cô không muốn nói gì với S lúc này, cậu ấy giống như một đứa nhỏ không biết cách “giải quyết” những “mâu thuẫn” và “nỗi đau” trong lòng, mà nguyên nhân cũng chính do một phần ở lối sống và bản thân S, cô không ủng hộ hay an ủi bởi vì có vẻ như cậu đã quá thờ ơ với những người thân xung quanh mình, điều mà cậu sẽ chỉ đau đớn nhận ra mỗi khi từng người thân rời xa cậu, và cô không đồng tình cái cách sống như thế. “Mình có nên giúp đỡ tên nhóc này không, hay chỉ là đứng một bên xem cậu ta phải trả giá cho những gì đã làm?” – cô thầm nghĩ, sau đó lại thở dài vuốt ve lọn tóc của mình, “thôi thì chỉ lần này vậy, xem như trả lại ân tình tên này đã giúp mình mấy hôm nay.” Xong cô liền mở miệng: - “Cậu biết không, thật ra con người có hai trạng thái, một là “bình thường” và một nữa chính là “bất thường” – Cô chờ một chút sau đó nói tiếp – “ Cái “Bình thường” mà mọi người thường thấy chính là bộ mặt xã hội bên ngoài của mỗi người, còn cái “bất thường” chính là nơi chứa đựng những nỗi đau, sự sợ hãi mà người đó thường che giấu. Trên đời này , kẻ “bình thường” chính là kẻ biết “che giấu” “nỗi đau” của chính mình để nó không ảnh hưởng xấu dên bản thân, cái mà cậu thiếu chính là làm sao để xử lí vấn đề mà cậu gặp phải, mạnh mẽ đối mặt với nó chứ không phải chỉ ở đây buồn rầu." Merci lại ngẩng đầu nhìn từng đám mấy trôi lơ lửng, tiếp tục nói – “Nhóc con, cậu không thật sự "bất thường'', mà phải nhận ra rằng nếu chỉ biết khóc lóc, lo âu thì sẽ chẳng giải quyết được gì, nó chỉ khiến cậu mệt mỏi hơn thôi. Thay vì vậy hãy suy nghĩ lại xem mình đã từng làm gì và đã bỏ lỡ điều gì rồi sửa chữa đi.” – Đúng vậy, nó giống như lúc cô trước đám tang của cha mẹ mình năm đó, chỉ lặng lẽ đứng đó, nhìn, không rơi lấy một giọt nước mắt bởi vì không-cần-thiết. Nói xong không kịp đề phòng bất ngờ S lao vào ôm lấy cô, Merci không kịp suy nghĩ chân liền cong lên đạp lên bụng đá cậu ra xa, mặc kệ S có bao nhiêu chật vật khổ sở tay chính xác bóp lấy cổ cậu, miệng cô nhếch lên phun từng chữ: -“Muốn chết?” – thôi, nói xong mới hối hận, dù sao người ta cũng lv 5 trong khi cô mới là tân thủ lv 3 à …….
S - Unlock Kiếm sĩ Rank 2 với Merci
MerciLv.1 SLv.5 - Thiên Lý Nhãn
|
|
Potatoo
Thực tập sư
Hỡi các vì seo hãy mang em đi
Posts: 81
|
Post by Potatoo on Aug 4, 2016 22:17:47 GMT 7
Nhân vật : Mày là ai ?Thời gian : Ngày 13/2 Địa điểm : Gốc cây đại thụ ______________________________________________ Mày là ai? đăng nhập lần đầu. Sở dĩ game đã ra lâu như thế mà đến giờ nó mới bắt đầu chơi là do biết đến game hơi muôn... Khi người chơi mãn cấp gần hết nó mới lò dò vào game Với một đứa suốt ngày chỉ biết đọc sách, lại tự dưng nổi hứng chuyển sang cày game thì mọi thứ đối với nó trở nên xa lạ vô cùng... Mấy kiến thức như các map, nhiệm vụ, lựa chọn trang bị thích hợp, pha chế thuốc gì đấy nó hoàn toàn mù tịt... thật khó tiếp thu mà Sau đó, não nó rất vui vẻ tự động shut down... Ngày 13/2/2115, người người đi ngang qua gốc đại thụ mà không để ý đằng sau thân cây là một cung thủ bất lực ôm mặt, đầu đầy hắc tuyến ...
Mày là ai ?[ahref="http://orzu.boards.net/post/329"]
Mày là ai ?
|
|
|
Post by bunbunW on Aug 5, 2016 10:09:46 GMT 7
Nhân vật: CharlemagneThời gian: Ngày 13/2 - sáng Địa điểm: Dưới gốc đại thụ
Charlemagne
|
|
yvette
Tân Thủ
sighs
Posts: 34
|
Post by yvette on Aug 5, 2016 17:27:50 GMT 7
Nhân vật: Charlemagne | YvetteThời gian: sáng 13-2 Địa điểm: Gần gốc đại thụList tương tác: 1Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của NPC Marine và nhận điểm exp, Yvette đi khỏi gốc cây đại thụ, tiếp tục cuộc hành trình mặc dù cô chưa có định hướng gì. Cô định bụng sẽ vừa dạo chơi vừa tìm hiểu dần dần sau, dù gì cũng thong thả.
Trên đường trở lại, cô bắt gặp một player nữ tộc người lùn đứng ở không xa. A, thì ra là cô bé cùng đội của Lysandros đây mà. Cả đội chỉ trừ có cô ấy là mình chưa nói chuyện lần nào, bởi trông cô ấy có vẻ bạc lãnh lãng tử xa cách quá.
Yvette tiến lại phía cô người lùn với mái tóc màu hồng nọ - tên cô là Charlemagne. Hỏi chuyện thì mới biết cô ấy cũng đang muốn làm nhiệm vụ của Marine, cái nhiệm vụ pha trà hướng dương ấy. Cũng phải, bây giờ đâu nhiều người còn biết pha trà thủ công, huống chi là biết công thức cho loại trà kỳ lạ này.
Vì đây là sở trường của mình nên Yvette khá tự tin mình có thể giúp Charlemagne hoàn thành nhiệm vụ một cách đẹp đẽ. Cô quyết định ngỏ ý giúp đỡ với người kia.
- À, mình gọi cậu là Charlie nhé?
Charlemagne Lv.2
|
|
|
Post by KuroKuro on Aug 5, 2016 19:53:24 GMT 7
Nhân vật: Kurokuro / Mày là ai ? / Cô Giáo ThảoThời gian: sáng 13/2Địa điểm: Gốc cây đại thụList tương tác: 1"Geez, bà cô kia lề mề quá... Hẹn nhau rồi mà..." Kuro và Cô Giáo Thảo sau lần tương tác trước đã quyết định sẽ đi cùng nhau thành team. Hôm nay họ hẹn nhau ở Gốc Cây Đại Thụ để cùng đi tìm hiểu về các chỗ ở Orzu nhưng nhỏ chờ 30' rồi mà chả thấy bà cô kia đâu... Đang lẩm bẩm kêu ca thì nhỏ nhận ra có 1 thanh niên có vẻ là cung thủ đang ngồi tự kỉ sau gốc cây. "N-n-ngầu quá!!... Design nhân vật ngầu quá!...Chắc chưa có team đâu ha--...."-nhỏ thầm nghĩ, rồi từ đằng sau nhỏ lao tới trước mặt thanh niên cung thủ nói (một cách rất giả nai :v) : "A-anh gì ơi... Anh là người mới chơi ạ? Anh có team chưa ạ?...N-nếu không phiền thì.. anh có muốn đi team chung với tụi em không ạ?"
Kurokuro Mày là ai ? Cô Giáo Thảo
|
|
Potatoo
Thực tập sư
Hỡi các vì seo hãy mang em đi
Posts: 81
|
Post by Potatoo on Aug 5, 2016 22:43:27 GMT 7
Nhân vật : Mày là ai ? / Kurokuro / Cô Giáo ThảoThời gian: Sáng 13/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ List tương tác: 1, 2______________________________________ Ngồi tự kỉ không bao lâu, khi nó vừa nghĩ tới việc logout đi mua trà sữa cho đỡ tốn công tốn sức thì bên tai vang lên một âm thanh nhỏ nhẹ, có chút run run "A-anh gì ơi... Anh là người mới chơi ạ? Anh có team chưa ạ?...N-nếu không phiền thì.. anh có muốn đi team chung với tụi em không ạ?"
Là một tiểu loli dễ thương với 2 bên tóc đen - trắng, trông rất hoạt bát, lém lỉnh. Bình thường, nó luôn có thành kiến với các bé nhỏ nhỏ, trai lẫn gái - tụi này phiền phức vô cùng! cứ bám đuôi nó, lẽo đẽo đi theo mãi... nó gượng gạo đuổi đi thì tụi nhỏ liền khóc ré lên, kết cục là ba mẹ mấy đứa nhỏ đổ hết tội lên đầu nó... Nghĩ tới mà tự thấy thương mình, haiz Mà trong trường hợp này, thân là dân tập sự, lại chẳng có ai quen biết mà kéo theo, từ chối lời mời là ngu như heo nha ~ Dù gì con bé này có vẻ không bánh bèo như mấy đứa khác, trông rất hoạt bát, mạnh dạn kết bạn với người lạ etc etc thôi... còn trông mong gì hơn Ụ o Ụ " À ừm, anh mới vào chơi, hiện chưa biết phải làm gì hết... Nếu bé đã có nhã ý thì anh rất vui được đi chung với team nhé. Từ nay mong được giúp đỡ. "Đè nén lại sự cảm kích cô bé nhỏ nhắn đã cứu rỗi đời mình (cứu rỗi acc mình thì đúng hơn), nó cảm ơn một tiếng rồi mỉm cười (dù không nhớ rằng mình đang đeo mặt nạ nên thế giới đố ai thấy...)
Mày là ai ? Kurokuro Cô Giáo Thảo
|
|
|
Post by Moo Maria O.Z.W on Aug 6, 2016 0:20:41 GMT 7
Nhân vật: Cô Giáo Thảo / Kurokuro / Mày là ai ?Thời gian: sáng 13/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ
List tương tác: 1 2"Ahh, Kuro" Một giọng nói vang lên. Đó là Cô Giáo Thảo. Cũng tại vì miếu thờ mà gia đình cô đã canh giữ cả bao thế hệ vốn rất nổi tiếng linh thiêng mà hôm nay lại còn là ngày nghỉ nên khách tới tham quan và cầu phúc rất đông khiến cô trở nên bận rộn, đến gần trưa cô mới yên thân để mà lên Orzu (Nói đúng hơn là thừa cơ mọi người đang mải đón khách thì cô đã trốn lên Orzu chơi) "Xin lỗi cưng nha, tại hôm nay nhà chị có việc bận nên giờ chị mới onl được, bỏ qua cho chị nha ♥ Nyann"
Cô ta nũng nịu bên Kuro. Bỗng, vẻ mặt cô thay đổi khi nhìn sang bên cạnh thấy có một kẻ lạ mặt "Wtf?? Thằng nào đây?" Cô ta nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ. Cô Giáo Thảo vốn không hề ưa mấy tên con trai nhất là khi đứng cạnh Kuro CỦA CÔ (?) một cách trơ trẽn (?) như vậy. "Này, cậu kia, cậu đứng gần gái nhà tôi (:'>) là có ý gì thế? Tính tán tỉnh con gái nhà lành sao? Nói cho cậu nghe, nhóc này có chủ rồi nha, và chủ chính là tôi đây này" Nói đến đây, cô ta vỗ ngực tự hào ( )
Cô Giáo Thảo Kurokuro Mày là ai ?
|
|
Potatoo
Thực tập sư
Hỡi các vì seo hãy mang em đi
Posts: 81
|
Post by Potatoo on Aug 6, 2016 3:18:36 GMT 7
Nhân vật: Mày là ai ? 〈[imgsrc="https://i.imgur.com/6hP2POI.png" alt=" " style="max-width:100%;"]〉 / Cô Giáo Thảo / Kurokuro 〈[imgsrc="http://i.imgur.com/z8ZkFZl.png" style="max-width:100%;" alt=" "]〉Thời gian : Ngày 13/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ List tương tác: 1, 2, 3, 4______________________________ Mày là ai? đang vui, cũng không hẳn là vui, cảm kích thì đúng hơn. Khi không ngồi tự kỉ cũng có người đến xung phong kéo, ông trời quả thương người hiền mà. Nhưng sau đó, nó ngay lập tức rút lại lời khen trời, vì phước chưa hưởng hết, hoạ đã chạy ra... Haiz "Này, cậu kia, cậu đứng gần gái nhà tôi là có ý gì thế? Tính tán tỉnh con gái nhà lành sao? Nói cho cậu nghe, nhóc này có chủ rồi nha, và chủ chính là tôi đây này"Nó lại thở dài một tiếng. Cái tình tiết máu chó này với nó là quá đỗi quen thuộc rồi... Đống tiểu thuyết chất đống trên đầu giường nó thì phân nửa có nội dung đại loại như: Cảnh báo: một đoạn dàiBạn nam gặp bạn nữ, nói chuyện qua lại một hồi coi như cũng có chút thiện cảm, sau đó từ đâu nhảy ra một bóng đèn sáng hơn đêm ba mươi, thường xuất hiện nhằm cướp người hoặc bảo vệ người hoặc dằn mặt này nọ, nói bạn nam đáng thương dụ dỗ trẻ vị thành niên này nọ...
Cái loại hiểu lầm này, thiệt tình mà... Nó thậm chí còn chẳng có tí hứng thú nào với các loại loli shota như bé kia hay loại trưởng thành búp bự như mẹ pháp sư này
Nó bắt đầu xét đến tỉ lệ phần trăm số phận mình sẽ bung hoa hay bế tắc: • Trường hợp 1: nếu hên, thì giải thích một hồi bạn trẻ pháp sư kia sẽ hiểu ra, lại xin lỗi xin lỗi, lại làm quen làm quen, cho rank cho rank, kéo theo đền bù này nọ bla bla và sau lưng nó, 1 là được khen, 2 là bị chọt chọt, nói xấu sau lưng • Trường hợp 2: nếu số như shiet, thì giải thích kiểu nào mẹ pháp sư này cũng chẳng thèm hiểu, rồi đấu võ mồm bla bla blo blo mốt đi đâu gặp mặt cũng khẩu chiến tùm lum... Haizzzzzzzzz
Còn về cô bé kia, cũng 2 trường hợp: • Trường hợp 1: Cô bé đó là con gái nhà lành thật, chỉ là thấy trai bỗng tươm tướp thôi, nhỏ sẽ đầy nghĩa hiệp đứng ra thanh minh cho mình, nào là tại em tại em hết huhuhihi, ảnh không có tội huhuhihi này nọ, sau đó pháp sư kia sẽ nể mặt cô bé mà làm hoà, nhưng sau lưng nó lại... Haizzz đáng sợ hơn nữa là cô bé chỉ giả vờ dịu dàng, mốt lợi dụng mình sau ... • Trường hợp 2: Aida, cái này mới đáng sợ, cô bé sẽ quay sang pháp sư huhu khóc "Chị ơi, tên này bắt nạt em, quấy rối em huhuhu luộc hắn hộ em đi huhuhu" ... Cái này bảo đảm không chỉ mình pháp sư đầu tóc vàng choé kia bay vào, các game thủ nam xung quanh hẳn sẽ bày đặt ra vẻ anh hùng cùng bay vào hại chết mình... Bị bán đứng chỉ sau 1 câu nói chuyện, yay Lại thở dài một tiếng, tự nhớ lại chẳng thằng con nào chịu làm bạn với mình cũng một phần vì cái tật hay tính toán như trên, cái mệ gì cũng tính ra được bao nhiêu phần trăm được lợi, bao nhiêu bị hại... Nó bỗng thấy lười cãi, dây dưa vào đám này kiểu nào cũng bị thiệt... Dù gì nó moi được trong lời nói của nữ pháp sư vài sơ hở, thôi thì cứ chọt, sẵn tiện phản dame đã rồi tính sau. Lại phải kể, bạn nó một người từng nói: "Mày muốn ai chịu đưa đầu ra làm thân với mày thì 3 chữ này phải khắc cốt ghi tâm... NGẬM-MỒM-LẠI." Cái này cũng dễ hiểu, nó hễ mở miệng ra là nói gở, kèm theo chất giọng lành lạnh của nó người ta nghe mà sởn hết gai óc... Lâu lâu không ai chọc trúng, nó mới hời hợt, khách khí nói lại mấy câu . Chứ bằng không, im lặng là vàng... Nhưng đôi lúc, một bạn trẻ nào đó vô tình hay cố ý gì đó ấn nút kích hoạt "Giảng đạo mode". Sau đó sẽ là một tràng dài thuyết giáo mà ai nghe cũng một là bị đả kích, hai là chóng mặt, ba là cãi lại không được, ôm cục tức, im. Rất từ tốn, nó bắt đầu nói : Cảnh báo: một đoạn siêu dài"Pháp sư à, tôi nói nghe này...
Thứ nhất, 2 người chơi đứng gần nhau có thể do nhiều trường hợp, ví dụ như bán sim này, dụ dỗ này, cũng có thể là bạn ngoài đời vào game chào hỏi xã giao, nhưng bảo đảm với cô, chẳng có gì trong đám ví dụ trên là đúng cả.
Nếu tinh tế hơn một chút và thực sự yêu thương, muốn bảo vệ cô bé này, cô thừa sức đứng xa xa, bấm vào kiểm tra thông tin cá nhân của tôi, cũng có thể thấy được hôm nay tôi mới đăng ký chơi lần đầu.
Một ma mới vào game chưa được một giờ, cày cấp độ, trang bị còn chưa xong, nói chi là đi dụ dỗ trẻ vị thành niên? Mấy đứa con gái nhỏ nhỏ như này thường bị hấp dẫn bởi một là đại gia, hai là trai đẹp, mà cứ nhìn xem, tôi đây vẫn đang trùm đồ tân thủ, là đại gia hoặc lừa đảo thì đương nhiên phải thủ sẵn mấy chục thẻ điện thoại hoặc tài khoản ngân hàng này nọ để nâng cấp cái acc cùi này chứ? Với mấy loại đó, chỉ cần gần nửa tiếng là đã mua được thẻ VIP này, đồ nâng cấp hết này, dùng sẵn mấy cái phù nâng điểm công, thủ, linh hoạt này nọ đi đập quái hoặc PK cho dễ này, hoặc cùng lắm là thuê đại một hacker đi hack cấp cho lẹ rồi còn đi tán gái (hoặc lừa đảo lừa tình etc) chứ việc gì phải ngồi dưới gốc đại thụ tự kỉ?
Nếu là phường diễn viên thiên tài thì còn làm gì trong mấy cái game online nho nhỏ này nữa? Ra đời thật lừa kiếm còn nhiều hơn. Hừm, cái này là tay nhanh hơn não, chưa suy xét đa chiều đã mở miệng nha.
Thứ hai, con nhà lành? Tôi thật sự không nghĩ bé này là con nhà lành. Xin lỗi bé trước nếu những gì anh nói sau đây gây bệnh khó ở. Pháp sư, cô có thấy bé gái nào mới mười mấy tuổi đầu, được dạy dỗ đàng hoàng mà lại chạy ra bắt chuyện với một đứa trùm kín mít cực kì đáng nghi như tôi chưa? Cô có thể bật lịch sử đối thoại ra mà kiểm tra lại, hoặc nhờ ai đó đã chứng kiến kể lại cho nghe, chúng tôi chat ở kênh công khai đàng hoàng, dễ dàng thấy là cô bé mới là người chủ động làm quen nhé.
Và nữa, nếu là con nhà lành thật, nếu tôi có mở chat riêng dụ dỗ này nọ, thì đương nhiên nhỏ phải nhận ra ngay chuyện gì đang xảy ra và tránh đi chỗ khác chứ? Thoạt nhìn có vẻ bé này cũng 13-14 tuổi, tuổi này thì bậc cha mẹ hẳn phải dạy con về thế giới điên rồ ngoài kia rồi cơ chứ? Ngoài đời, dù bé có lớn hơn trong game, thì càng phải hiểu biết hơn đi? Còn nếu trường hợp bé giả ngu, thì thôi, tự làm tự chịu, cô không quản được người của mình thì kệ cô nhé.
Lại nói về người của cô, nếu cô bé này thật sự là người cô yêu quý, thì cô phải quan tâm chăm sóc nhiều hơn là chạy ra đánh ghen khi thấy bé đang đứng gần người lạ chứ? "Người của tôi", ha! Người của cô kiểu gì mà dạy bảo cũng không, dặn dò phải biết cẩn thận cũng không, có bận thế nào thì cũng phải chịu khó ở lại nói mấy câu với bé rằng không được lại gần người lạ chứ? Rồi khi thấy có biến thì chỉ biết chạy lại trút hết mọi tội lỗi xuống đầu người vô tội, một câu "Hắn có làm gì em không?" hay "Em có sao không?" cũng chẳng có. Chủ đích của cô có vẻ như muốn gây chuyện nhiều hơn là bảo vệ người.
Tóm lại, cô là một người à không, pháp sư vô trách nhiệm, dại dột, nhanh nhảu, thiếu hiểu biết, bất lịch sự và rất lười sử dụng não. Nếu có oán trách gì thì hãy nhớ, là cô gây ra trước. Tôi chỉ bảo vệ sự trong sạch của mình, đòng thời mở mang tầm mắt cho cô." - Nó nhún vai. Chỉ đơn giản là khẽ động não, một tràng dài thiên thu bất tận rất vui vẻ mà xuất ra........... Lúc đầu có hơi lười nhưng ai ngờ giữa chừng lại bùng cháy dữ dội thế? Mà có người chọc, tiếc gì mà không đả kích lại? Khẩu chiến với nó mà vinh quang trở về, đời này chỉ có một - Mama đại nhân Trong một lần nói, pháp sư nè, bé gái nè, cả cha mẹ bé gái nè đều bị liên luỵ Mà công nhận nói xong mệt thật, đây là lần đầu nó nói lắm thế này, lại lâu lắm rồi mới có người chịu đứng cho nó xả tức thế kia, haiz đang yên lành thì chọc nó làm gì, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ, nó thấy thoả mãn là được rồi. Nhìn hai cặp mắt hướng về phía nó không chớp, phụt cười: "Ha ha, nói gì đi? Sẽ không yếu đuối đến mức mà phun ra mấy câu như "Ta không chấp người điên" rồi bỏ đi nhỉ? Cũng không gào khóc kêu người đến cứu đó chứ?" Haha... không xong rồi, nó thật lòng muốn dừng lại, nhưng lời thì cứ từ miệng mà trào ra ... Thật lòng không cố ý mà, chỉ tại thói quen trăm năm khó bỏ OTL Gây ác cảm cho người khác ngay ngày đầu chơi game, ngu thật!
Cô Giáo Thảo
|
|
|
Post by KuroKuro on Aug 6, 2016 8:27:49 GMT 7
Nhân vật: Kurokuro / Cô Giáo Thảo / Mày là ai ?Thời gian: Sáng 13/2Địa điểm: Gốc cây đại thụList tương tác: 1 2 3 4 5"A~ Mari~ CÔ ĐANG NÓI CÁI GÌ THẾ NHỈ?~~" - nhỏ quay về phía Cô Giáo Thảo vừa cười vừa nói với vẻ mặt đầy sát khí, nhỏ rõ ràng rất cáu khi mà đã phải ngồi chờ cô ta nửa tiếng đồng hồ rồi cô ta lại đột nhiên xuất hiện và nói nhảm... Hơn hết là công sức của mình bị đổ sông đổ bể bởi tràng phát ngôn của cô ta, nhỏ định nổi điên lên thì nhớ ra còn có người khác ở đây nên đành nhịn rồi quay lại phía thanh niên kia, chưa kịp mở lời nói tiếp thì thanh niên kia đã tuôn 1 tràng dài chống lại Cô Giáo Thảo. "Ha~ khá thú vị~" - nhỏ nghĩ Không để Cô Giáo Thảo kịp lao vào nhỏ đáp lời ngay lập tức "xin lỗi nhé, con bò sữa này là người cùng team em, bà cô này được cái đánh đấm cũng được chứ còn bả nói gì thì anh lơ đi giùm em chứ không gió lại to hơn thì mệt lắm. Mà mấy thứ bả nói ra thường không đáng để nghe hay trả lời đâu nên em khuyên thật là đừng tốn thời gian với bả làm gì~ ahihi~" "Mà~ mấy vấn đề như giao tiếp với người khả nghi hay việc anh nói về Kuro không phải gái nhà lành... Hm... Có lẽ suy luận vầy không sai đâu~ nhưng có vẻ anh quên mất đây chỉ là game ha?~ nhiều chủng loại còn khả nghi hơn kìa~ mà dù trông trong game có dị hợm thì ngoài đời cũng chỉ là người bình thường thôi mà ha?~ mà nếu chỉ vì anh khả nghi mà em không ra bắt chuyện... Thì em tự hỏi anh sẽ ngồi đây đến bao giờ nhỉ? Ahihi~" - nhỏ vừa cười vừa nói
Kurokuro Cô Giáo Thảo Mày là ai ?
|
|
|
Post by Moo Maria O.Z.W on Aug 6, 2016 9:29:37 GMT 7
Nhân vật: Cô Giáo Thảo / Kurokuro / Mày là ai ?Thời gian: sáng 13/2 Địa điểm: Gốc cây đại thụ
List tương tác: 1 2 3 4"A~ Mari~ CÔ ĐANG NÓI CÁI GÌ THẾ NHỈ?~~" "Chị chỉ đang nói sự thật thôi mà Kuro - chwann~♥""Ha ha, nói gì đi? Sẽ không yếu đuối đến mức mà phun ra mấy câu như "Ta không chấp người điên" rồi bỏ đi nhỉ? Cũng không gào khóc kêu người đến cứu đó chứ?" "Ha..." - Cô đang định nói thì bị Kuro cắt ngang: "xin lỗi nhé, con bò sữa này là người cùng team em, bà cô này được cái đánh đấm cũng được chứ còn bả nói gì thì anh lơ đi giùm em chứ không gió lại to hơn thì mệt lắm. Mà mấy thứ bả nói ra thường không đáng để nghe hay trả lời đâu nên em khuyên thật là đừng tốn thời gian với bả làm gì~ ahihi~" "..." "K-kuro,,, Em nỡ lòng nào lại nói như vậy? Ahuhu,,, Em biết em nói như vậy khiến chị tan nát con t(r)ym lắm không? Ahuhu... Ahihi~ Chị đùa đấy, chị biết cưng cũng thích chị nhưng xấu hổ chứ gì? Dũng cảm lên cưng. Hãy chấp thuận theo trái tim mình, nghe con tim mách bảo, Không cần phải tỏ ra cững rắn đâu ♥ Hãy thừa nhận đi nào~~~" Chẳng biết cô ta ngu thật hay giả ngu nữa, hiểu sai toàn bộ những gì nhóc Kuro nói. Còn về phía hắn, Cô ta quên mất tiêu rồi. Lúc đó, cô ta chỉ muốn nói "haha" thôi. Cô coi đó là "phần thưởng" cho sự tốn công nói nhiều của hắn. Còn để nghe và hiểu thì chắc chắn là điều không thể với cô Pháp sư này rồi. Một phần cũng vì cô quá quen với việc bị nghe giảng đạo từ ông của cô (hầu như ngày nào cũng bị) nên cô đã tự tập cho mình thói quen "Ai nói nhiều quá 100 từ thì bỏ ngoài tai và... quên sạch" Điều này cũng tương tự với hắn thôi... Có thể nói việc liến thoắng một tràng dài của cậu cung thủ kia trở nên công cốc.
Cô Giáo Thảo Kurokuro Mày là ai ?
|
|
|
Post by bunbunW on Aug 6, 2016 9:36:35 GMT 7
Nhân vật:Charlemagne YvetteThời gian: Ngày 13/2 sáng Địa điểm: gần gốc đại thụ Chỗ list tương tác 1 2
Charlemagne Lv.2
|
|
|
Post by bunbunW on Aug 6, 2016 9:41:09 GMT 7
|
|