|
Post by pourpra on Jul 26, 2017 19:23:19 GMT 7
|
|
|
Post by pourpra on Jul 29, 2017 17:25:07 GMT 7
|
|
|
Post by Mè on Jul 30, 2017 0:42:33 GMT 7
Nhân vật : KirieThời gian :7h tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu ================== Kirie bước vào căn phòng tiệc như được thông báo, vừa vào cậu liền được 2 người chạy ra chào và dẫn vào trong. Điều này thật sự làm Kirie bất ngờ. Cậu biết chỗ mình được ở rất sang trọng, nhưng cậu không nghĩ nó sang trọng đến mức như vậy. Làm cho người bình thường như cậu cảm giác thật bối rối. Cậu lúng túng bước vào trong, bên trong căn phòng huy hoàng rộng lớn, không khí cũng đủ ấm áp choáng ngợp. Thật may mắn lúc nãy up hình lên FB, sếp cậu đã nhắc cậu bỏ lại cái khăn quàng. Nhiệt độ ở nơi này đã được điều chỉnh vô cùng thích hợp, không cần thiết phải quấn khăn rườm rà theo. Có lẽ cậu đến hơi sớm, Kirie nghĩ, khi nhìn xung quanh vẫn chưa có nhiều người. Chỉ có bóng nhân viên đứng sẵn sàng phục vụ các yêu cầu và một số người tụ tập chỗ bàn ăn. Nhìn tới lui, không thấy sếp mình hay ai cậu có thể bắt chuyện, Kirie quyết định chui vào góc phòng ngay kế bàn bánh kẹo để chờ bữa tiệc bắt đầu. Vì sao ư ? Vì chỗ đó được trang trí hường phấn và có nhiều các đồ trang trí be bé xinh xinh chứ sao !! Kirie tự nhận mình không thể chống cự sự hấp dẫn của những thứ đó. "Không biết ăn xong có thể xin mua mang về trang trí phòng không" - Kirie nghĩ.
Kirie
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Jul 30, 2017 2:01:03 GMT 7
Nhân vật: GoldThời gian: 7h tối 1/12/2017 Địa điểm: Phòng tiệc Sải bước một cách tự tin với đôi chân thon dài và tư thế sang trọng lịch lãm, một thanh niên trẻ tuổi thân mặc một bộ suit kiểu cách, với áo khoác dài cổ viền vải caro cách điệu trắng đen, choker vải cùng họa tiết với cổ áo, chiếc áo thun cổ thuyền rộng khoe vùng xương quai xanh quyến rũ và đôi giày Ý da bóng đắt tiền xuất hiện. Cậu ấy rất vui vẻ chào hỏi những người giúp việc ở phòng tiệc, giống như vô cùng thân thiết. Mái tóc vàng xoăn gợn sóng được tạo kiểu vén lên một bên tai, khoe ra gương mặt thanh tú của cậu và cặp kính thời trang. Cậu ấy còn đeo một chiếc bông tai bằng vàng, sáng lên dưới ánh đèn phòng tiệc. Cả người cậu ấy tỏa ra không khí sang trọng, nếu không muốn nói toạc ra là nồng nặc mùi đại gia lắm tiền của. Và người đó chính là một trong hai vị chủ góp vốn xây dựng chung cư - Gold. Ây da, Gold thật sự rất háo hức tới bữa tiệc này. Nên cậu cũng đổ không ít tâm huyết ( thuê người ta) chuẩn bị. Mong rằng mọi người tối nay ai cũng có thể vui vẻ. Gold là kiểu người rất thích kết giao, với cậu ấy có thêm bạn bè là chuyện tốt, nhưng do tính tình cậu khá vô tư và cởi mở, có đôi lúc hơi tin người, nên thỉnh thoảng cũng sẽ xảy ra vài vụ việc không mấy hay ho... Thế nhưng cậu ấy luôn rất lạc quan, những chuyện như thế không thể ngăn cậu ấy đi kết bạn khắp nơi được. Không nên để số ít chuyện xấu ảnh hưởng tới những chuyện tốt. Đoán chắc vẫn chưa có nhiều người tới, Gold muốn đi xung quanh kiểm tra một chút. "Bài trí rất tốt. Nice! ~ " - Gold vui vẻ thầm nghĩ. Chắc cậu cũng nên đi kiểm tra xem đồ ăn thức uống như thế nào rồi. Mấy món buffet ở đây đều là cậu bảo đội ngũ đầu bếp tài ba của mình phụ trách, trong đó có cả vị bếp trưởng mà cậu thích nhất. Món ăn của ông ấy làm ra nếu xếp thứ 2 thì cũng không có món nào đứng nhất. Ít nhất là đối với cậu! Tối nay Gold xuất hiện là để ra mắt giới thiệu với mọi người đã đến sống ở chung cư. Ngoài ra còn để đi gặp mặt nhân viên cửa tiệm tạp hóa chung cư mà cậu vừa thuê. - Không biết chuẩn bị xong chưa nhỉ? Còn chưa thấy gửi hình qua cho mình nữa?? Lúc mới gặp cậu ta, Gold thấy có chút thú vị và cũng tội nghiệp. Thú vị ở chỗ người này tuy bằng tuổi mình, nhưng vóc dáng lại nhỏ bé, trông cứ như học sinh cấp 2, cấp 3. Hơn nữa là gương mặt cậu ấy rất trẻ, mà còn nhìn rất... dễ thương... Tuy là ăn mặc thì quê mùa, tóc thì lòa xòa, mặt thì bị cặp kính to che gần hết, nhưng Gold vẫn nhìn ra được, cậu này mà thay đổi cách ăn mặc tóc tai tí là đẹp liền. Bình sinh con người ai chả thích nhìn cái đẹp, nên Gold cảm thấy rất thú vị nếu có thể thay đổi được ngoại hình cho cậu ấy. Nhưng không phải vì ngẫu hứng mới cho cậu ấy việc làm thêm ở tiệm tạp hóa chung cư, mà là do cậu ấy đang nghèo rớt mồng tơi. Nghe kể thì hình như phòng trọ cũ của cậu ấy bị lụt, bao nhiêu đồ điện tử đều hỏng hết, chỉ giữ lại được vài thứ cho công việc thôi. Đã thế còn mất luôn chỗ ở, nên khi thấy chung cư đang bán căn hộ có trợ giá liền tới đăng kí. Tính Gold rất là thích lo chuyện bao đ... à không là rất anh hùng trượng nghĩa! Nên thấy tình trạng cậu ấy thảm vậy liền đề nghị cho cậu ấy một công việc. Thiệt ra nói chứ không nhờ cậu ấy nhắc, chắc Gold cũng quên mất bàn ngày giờ bắt đầu với người ta luôn... Tối nay Gold hẹn cậu ấy ra gặp, phụ là để bàn chuyện công việc, chính là ... Xem cậu ấy bận đồ mình chọn =)))))))))))))))))))). Vì cậu ấy không có đồ tiệc nên Gold đã gửi một bộ sang cho cậu ấy và ép cậu ấy mặc với danh nghĩa mặc đồ đi gặp boss, hiện giờ tâm tình Gold rất hào hứng vì cậu cảm thấy mình đã làm được một chuyện tốt, giúp đỡ người khác thật là vui ~~~. - Khi nào Kei mới gửi hình nhỉ? - Gold lại tiếp tục tự hỏi, tay cầm điện thoại lướt lướt inbox.
Gold
|
|
|
Post by pourpra on Jul 30, 2017 2:21:20 GMT 7
Nhân vật : EnkhtuyaThời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu "Cậu Enkhtuya của phòng số 7, xin mời vào bên trong." Hai người phục vụ kính cẩn cúi chào Enkhtuya, sau đó mở cánh cửa gỗ dẫn tới căn phòng ăn. Woah cái chỗ này, quả thực là rất sang trọng hơn cả tưởng tượng của cậu nha... Enkhtuya nhìn lại phục trang của mình, đây là bộ đồ tiệc duy nhất mà cậu đem đi từ khi rời khỏi nhà, cảm thấy may mắn quá khi có cơ hội được mặc nó. Buổi chiều mải dọn đồ đạc với tốc độ ánh sáng mệt phờ râu xong lao vào đánh game orzu một hai tiếng vì đến giờ event, Enkhtuya đã đói nẫu ruột ra rồi mà không để ý. Cậu chỉ kịp tắm rửa sơ qua chút không biết người mình có bốc mùi không nữa. Khịt khịt mũi một chút, cậu ngửi thấy mùi thức ăn thơm ngào ngạt tỏa ra ngay khi vừa bước vào căn phòng được trải thảm đỏ, trời ơi thiên đườngggggggg !!! Chùm đèn lấp lánh, đồ ăn lấp lánh, cái gì cũng lấp lánh lấp lánh lóa mắt, Enkhtuya quẹt nước miếng ròng ròng ở miệng mình, tính lao ngay tới khu buffet lấp đầy cái dạ dày trống rỗng thì đột nhiên cậu đứng khựng lại. Ủa,Ủa ủa ủa ủa ai kia mà quen quá vậy. Nhận thấy một bóng hình quen thuộc đang đứng ở bàn tiệc cách mình không xa, mái tóc đen buộc sau kèm chiếc măng tô cùng màu, tuy bộ dạng có chút khác biệt với thường ngày nhưng khó có thể lẫn đi đâu khác. Enkhutya nở một nụ cười rạng rỡ, không phải chứ, có thật không vậy, người này cũng sống tại đây sao.
Enkhtuya
|
|
|
Post by dduuoonngg on Jul 30, 2017 2:38:46 GMT 7
Nhân vật:DươngThời gian: Tối 7h30 1/12/2017 Địa điểm: Phòng tiệc chung cư Orzu Việc chuẩn bị không tốn thời gian lắm, vừa vặn cậu mang theo 1 bộ vest không tay (hay mặc khi cần gấp..), giặt ủi phẳng phiu trông vẫn ổn,không lôi thôi quá là được. Trước khi đi cậu băn khoăn có nên vuốt chải tóc lên gọn gàng không, suy nghĩ một hồi cũng quyết định vuốt gel. Cậu đến hơi trễ một chút, vừa bước vào... ........ Sang trọng hơn cậu tưởng tượng.... cứ ngỡ là tiệc ăn uống nhỏ nhắn thôi chứ... Không giống kiểu party bạn bè thông thường, sảnh lớn trang hoàng lộng lẫy, mọi người ăn mặc trang trọng, còn có phuc vụ đi lại... May mà mình cũng mặc đồ trông đàng hoàng chứ không vừa mở cửa nhìn lóa mắt xong sợ hãi quá bỏ chạy mất. Hai nhân viên đứng ở cửa vừa thấy Dương hoang mang đã niềm nở chào kéo cậu vào, hướng dẫn cậu thoải mái nhập tiệc đi. "Vâng vâng, cảm ơn rất nhiều" - Cậu ngại ngùng vẫy chào 2 người đó rồi tiến đến một bàn, tiện tay cầm cốc rượu ở đấy. Nhìn qua nhìn lại một chút thấy cũng kha khá người rồi mà chẳng quen ai, không biết bạn cùng phòng của mình đã đến chưa. Tuy nhiên cậu cũng để ý ở đây có mấy người rất nổi bật, xung quanh còn có hiệu ứng lấp la lấp lánh dành cho người đẹp.
Dương
|
|
|
Post by Mè on Jul 30, 2017 3:49:23 GMT 7
Nhân vật : MarineThời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Marine vui vẻ đến bữa tiệc chào mừng khánh thành khu chung cư mới. Đàn anh của cô là một trong những cổ đông hàng đầu trong dự án này. Cô đã rất háo hức mong đến ngày chung cư hoàn thành. Cuối cùng thì ngày ấy cũng tới rồi. Marine không thể chờ để được gặp gỡ những người bạn mới, cũng như được ở chung một khu với rất nhiều người bạn thân của cô. Hôm nay Marine phải bận chút việc bên biên tập nên không đến sớm được, cô cảm thấy tiếc mãi. Phải chi không bận, cô có thể đến khu vườn trung tâm vào buổi sáng, tiện thể chào hỏi làm quen với mọi người ngay. Mà lỡ thì cùng lỡ, Marine đành bỏ qua cơ hội đó mà dành lại cho hiện tại, trong bữa tiệc làm quen khi mọi người đều sẽ đến. Marine hí hửng vào tiệc, chọn ngay 1 góc bàn trang trí lộng lẫy đẹp đẽ và dừng lại. Cô ngoắc anh chàng bồi bàn ngay cạnh lại bảo "Anh ơi, phiền anh có thể chụp giúp em một tấm không ?"- Cô hỏi. Khi anh chàng bồi bàn hết sức sẵn lòng phục vụ, Marine liền làm pose để check in bữa tiệc hoành tráng, mấy khi có tiệc để tham gia đâu chứ. "Cảm ơn anh nhiều" - Marine cúi đầu chào anh chàng phục vụ sau khi nhận lại điện thoại từ tay cậu ta. Tiếp đó cô dáo dác nhìn xung quanh. Ở góc bên đồ ngọt có một cậu chàng có vẻ âm u đang đứng, ở góc buffet thì có...đó là anh Hạo phải không ??, còn ở giữa sảnh còn có đàn anh đang đứng. Xong rồi, giờ thì xem mình nên lại chào hỏi ai đâu tiên đây ~ - Marine vui vẻ nghĩ.
Marine
|
|
|
Post by muoimuoi on Jul 30, 2017 8:39:31 GMT 7
Nhân vật: Hồ Vân Anh|| DươngThời gian: Tối 7h45' 1/12/2017 Địa điểm: Phòng tiệc chung cư Orzu Gần bảy rưỡi Vân Anh mới tìm được phòng, chung cư quá rộng nên cậu chật vật mãi mà không tìm ra, buổi chiều còn có việc nên cậu đành gửi hành lý ở phòng bảo vệ, chập tối mới quay trở lại. May mắn sao chung cư sử dụng khóa dấu vân tay, còn lưu sẵn vân tay của cậu, có thể vào phòng luôn. Nghĩ đến thời gian và thủ tục để lấy chìa khóa phòng thông thường, Vân Anh rùng cả mình, hôm nay đã đủ chuyện mệt mỏi rồi, bớt được một mối phiền phức là cả một ân huệ. Đến nơi thì không có ai, bạn cùng phòng của cậu đã đi đâu rồi? Cậu chỉ biết người đó tên Dương, còn lại thì mù tịt, là trai hay là gái cũng không rõ luôn. Mở điện thoại lên liền thấy một dòng trạng thái thông báo tối nay có tiệc của chung cư. Khoan đã Có tiệc??? Tiệc bắt đầu từ 6h 45...Vân Anh hoảng hốt. Bây giờ đã trễ gần một tiếng rồi, nhưng cậu không muốn bỏ lỡ bữa tiệc này, lúc nhận phòng cậu đã đến trễ, giờ lại bỏ không đi tiệc thì có lẽ thất thố quá. Hành lý mới gói ghém sơ sơ những đồ cần thiết, chỉ có trang phục cơ bản chứ không có đồ dự tiệc, làm sao bây giờ. Nhớ ra còn bộ suit sử dụng hồi biểu diễn ở nhạc viện, urg đành vậy, Vân Anh tức tốc lục tung vali đựng quần áo rồi phi vào nhà tắm. Lúc đến phòng tiệc đã có sẵn hai người chờ ở cửa phòng. Cậu xưng tên và được họ dẫn vào trong. Khung cảnh của bữa tiệc thật sang trọng lộng lẫy, nhưng cũng thật quen thuộc đối với Vân Anh. Cha mẹ cậu đều là những người có tiếng nói trong giới âm nhạc cổ điển nên từ nhỏ cậu đã được dẫn tới những bữa tiệc có phần xa hoa trang trọng như thế này, cho dù không thích thú lắm. Vân Anh rất tự nhiên bước tới, quan sát xung quanh. Mọi người ai ai cũng thật lộng lẫy, khiến cậu hơi chột dạ một chút vì đã chuẩn bị quýnh quáng. Khá đông người rồi, không biết mọi người đã tới cả chưa, bạn cùng phòng của mình có đây không nhỉ. "Nên bắt chuyện với ai trước đây...". Đang nghĩ thế, Vân Anh trông thấy một thanh niên tóc đen trạc tuổi mình, đầu tóc không cầu kì, vuốt lên gọn gàng, mặc bộ vest không tay, trang phục tương đối đơn giản. Cậu ấy có vẻ ngơ ngác, tay cầm li rượu vẫn còn đầy, có một cảm giác đơn thuần, dễ tiếp xúc. Vân Anh liền cầm lấy một ly rượu gần đó, tiến về phía cậu thanh niên. Tiếng nhạc cổ điển du dương vẫn cứ cất lên đều đặn. Đứng cạnh cậu thanh niên một lúc, Vân Anh lên tiếng "Nếu họ bật nhạc kpop thì bữa tiệc sẽ cực kì hoàn hảo cậu có nghĩ vậy không"
Hồ Vân Anh Dương
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 30, 2017 9:49:00 GMT 7
Nhân vật : Feng DingThời gian : 7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Feng Ding rất nhanh tìm được nơi tổ chức tiệc, vừa bước đến gần thì đã có 2 nhân viên đứng 2 bên nghênh đón rất khoa trương : "Mời cậu Feng Ding vào trong." - Một chi gái xinh đẹp cười mở cửa cho cậu. Feng Ding cúi nhẹ tỏ ý cảm ơn rồi bước vào phòng, vừa qua ngưỡng cửa đã bị ánh sáng của đóng đèn pha lê làm chói lóa mắt phải vội lấy tay che lại, sau đó đến lúc cảm thấy quen dần rồi mới từ từ bỏ tay xuống rồi chậm chạp rị mọ đi xung quanh ngó nghiêng - "Tỷ tỷ chắc một lúc nữa mới đến, mình đi dạo quanh đây chào hỏi mọi người tí thử xem mới được". Cũng may bà Vú tìm được cho cậu một bộ áo cao cổ, chứ với cái nhiệt độ trong phòng giữa mùa hè này mà choàng khăn cổ thì không khéo nóng chết mất, cũng vì chần chừ giữa việc có nên mang hay không mang khăn mà cậu mới nhây đến tận giờ này mới đến. Feng Ding thấy may mắn vì bây giờ mình được ở một mình một cõi, cuối cùng cũng được ăn mặc mát mẻ thoải mái thoát khỏi những chuỗi ngày quấn kín mít toàn thân như khi còn ở nhà ông bà. Chứ mà để mấy người lớn trong nhà thấy đống hình xăm trổ đầy người cậu khéo sẽ hộc máu chết mất. Suy nghĩ một hồi cậu liền đi đến dãy bàn chứa đống đồ ngọt bánh kẹo, tiện tay chọn lấy một phần cheesecake rồi bưng lên xắn một miếng nhỏ ăn thử. "hm..........." - miếng bánh tan ra cùng với một mùi hương nhè nhè tràn trong miệng , Feng Ding híp mắt cười tủm tỉm lại ăn thêm chút nữa. Vì hay sử dụng nhiều năng lượng vào việc suy nghĩ nghiên cứu nên cậu hay ăn rất nhiều đồ ngọt, có thể nói gần như món ngon nào cũng từng nếm qua rồi nhưng vẫn phải công nhân rằng bánh ở đây ăn vào không có chỗ nào chê được. Người chủ trì bữa tiệc này chắc là cũng tốn nhiều công sức đầu tư cho ngày hôm nay lắm nhỉ ... Vừa nghĩ cậu vừa lượn lờ quanh đống đồ ăn định bụng ăn thử hết mọi thứ ở đây luôn.
Feng Ding
|
|
|
Post by Mè on Jul 30, 2017 17:41:13 GMT 7
Nhân vật : Enkhtuya | Lăng Hạo | TeirukaThời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Bài trước ============================ Sắp xếp xong đồ đạc, Teiruka đơn giản chọn một bộ đồ vest màu xanh đen được treo trong tủ và khoác lên người. Mấy hôm nay anh quá bận lu bu về việc chuyển nhà và chuyển cả quán cà phê của mình qua nơi ở mới. Cả ngày chạy tới chạy lui cũng làm cho Tei cảm thấy khá mệt, anh đâu phải dạng workaholic đến như vậy đâu chứ, nhưng kêu bỏ tiền ra để thuê người làm dùm thì lại không cam tâm lắm, cái tụi ấy nó làm chẳng đúng ý anh tí nào. Vì thế mà tới hôm nay sau khi sắp xếp đâu vào đó rồi, anh mới rảnh rang để chọn đại một bộ đồ vào đi tiệc. Bước vào phòng tiệc sang trọng, nhìn xung quanh, anh khá hài lòng về trang trí của nó, đồ ăn và quầy rượu cũng chất lượng. Teiruka đi về phía thằng bạn thân của anh đứng ở dãy bàn buffet, nhìn nó có vẻ đang không hài lòng gì đó khi nhìn vào màn hình điện thoại. Dù không cần bật điện thoại lên thì thứ làm thằng này khó chịu cũng ít lắm, vì thế anh quay nhìn xung quanh. Y như rằng, anh thấy Marine đang đứng ở quầy bàn đằng xa, cô cũng đang hí hửng nhìn gì đó trong điện thoại, khi cô ngẩng đầu lên thấy anh thì cô nàng lập tức vẫy chào vui vẻ, lại còn chỉ vào Hạo và làm mặt quỷ. ... Cái cô nàng này, cũng 25 tuổi rồi mà cứ như 20 vậy, lắc đầu, Tei quay lại vỗ vai bạn mình "Ê Hạo đang xem gì đó" - Tei vừa nói vừa chú ý tới cậu bé đang đứng bên cạnh. Cậu nhóc có vẻ bề ngoài khá lạ, tóc trắng da nâu, xung quanh cậu tỏa ra cảm giác rất nhiệt huyết vui vẻ. À mà, nhìn nhóc này... quen quen nhỉ, hình như nó là một trong những học trò của Hạo phải không ? "Nhóc này là ai thế mày, tao nhìn quen quen" - Anh hỏi nhỏ thằng bạn, sau đó tiện quay qua chào hỏi cậu nhóc - "Chào nhóc"
|
|
|
Post by dduuoonngg on Jul 31, 2017 0:00:29 GMT 7
Nhân vật: Hồ Vân Anh|| DươngThời gian: Tối 7h45' 1/12/2017 Địa điểm: Phòng tiệc chung cư Orzu 1 Thấy quen dần hơn một chút cậu bắt đầu thử mấy món trên bàn ăn. Ngon thật đấy.Ngon bất ngờ. Cỡ nhà hàng 5 sao. Không ngờ chủ chung cư chịu chi thế này, tiệc chào mừng mà cũng đầu tư kĩ lưỡng ghê.Càng lúc càng nhiều người vào, một cậu trai tóc đen ngắn mặt mũi thanh tú cao cao tầm tầm mình nhìn qua hướng này. Sau đó cậu ấy cầm một ly rượu lên và tiến về phía Dương rồi đứng ngay bên cạnh. "Chắc là người thuê phòng trong chung cư. Hay là mình bắt chuyện trước nhỉ." - Dương thầm nghĩ, nhấm nháp thử ít rượu trên tay. "Nếu họ bật nhạc kpop thì bữa tiệc sẽ cực kì hoàn hảo cậu có nghĩ vậy không""Hả?" -Dương giật mình quay lại, nhìn trái nhìn phải, nhìn người vừa hỏi- "Ừm- Cậu hỏi tôi hả?"Thú thật Dương không hay nghe nhạc nên cũng không rành lắm. Kpop là gì nhỉ? Chắc là một thể loại nhạc nào nổi tiếng vì cậu cũng hay nghe người ta nhắc Kpop mà chẳng bao giờ để ý nó ra sao. Cậu không dám nói "Mình không biết Kpop", xấu hổ muốn chết. Hóa đá vài giây thì Dương mới hoàn hồn lại trả lời. "Xin lỗi tôi không hiểu rõ về âm nhạc lắm, nhưng nếu cậu thấy hoàn hảo thì chắc đúng là vậy.."
Hồ Vân Anh Dương
|
|
|
Post by pourpra on Jul 31, 2017 4:36:40 GMT 7
Nhân vật : Enkhtuya | Lăng Hạo | Teiruka Thời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcLăng Hạo vừa trở về vào tầm chiều chiều, đáng nhẽ hôm nay là ngày khánh thành Orzu nhưng anh đã chuyển xong đồ đạc của mình vào căn hộ từ mấy hôm trước, chỉ còn thằng Tei vẫn còn hơi lu bu vì vướng nhiều thứ, chủ yếu là quán cafe của nó. Vì có quen biết trước với một trong hai người chủ chung cư ở đây, còn được cấp phép sử dụng nhà kính để trồng cây nên anh cũng tạm gọi là sống ở đây được một thời gian rồi. Ngày hôm nay có tiệc, cũng đơn giản là ngày đi vào hoạt động của chung cư một cách chính thức mà thôi. Giờ làm việc của Hạo thường bắt đầu từ 8h đến 4h chiều tại võ đường của cha mình, sau đó anh trở về nhà làm các hoạt động và giải trí cá nhân, ví dụ như lên game orzu đánh phó bản vì đang trong khoảng thời gian rớt item quý. Dù gì thì cũng là một trong những player đang đua top xếp hạng của game, anh phải giữ nguyên vị trí của mình. Đồng hồ điểm 6h30, Hạo log out game, đi tắm rửa sạch sẽ sau đó chọn một chiếc áo măng tô dài tới ngang hông khoác lên mình. Giờ đang là tháng mười hai, thân nhiệt anh còn vốn thấp nên thường xuyên mặc ấm một chút trong mùa đông cũng không sao. Hạo bước vào phòng tiệc dưới sảnh lúc các nhân viên còn đang tất bật chuẩn bị, trong lòng có chút không biết gọi là ngán ngẩm hay là gì. Chỉ có những lúc như thế này anh mới không phân biệt nổi đây là thành quả của ai, 2 ông chủ ở đây đúng là giống nhau ở khoản thích chơi trội đốt tiền, chỉ là một cái tiệc chào mừng kín mà cũng nguy nga lộng lẫy hết sức. Giờ cũng chưa có mấy ai tới, Hạo đi loanh quanh một lúc sau đó dừng lại ở một chiếc bàn tiệc. "Thầy ơi !!!" Nghe thấy tiếng chân huỳnh huỵch cùng giọng la hét quen thuộc, Hạo vừa quay lại liền bị ôm chầm lấy. Thằng nhỏ này, không ai khác là Enkhtuya đây mà, một học sinh tại võ đường của anh. Nhìn nó loắt choắt như vậy thôi mà cũng 15 tuổi rồi, có lẽ nó bị lớn chậm nên thể trạng trông như con nít, ấy thế nhưng cũng rất có tố chất và chăm chỉ, lại còn ngoan nên dưới cương vị một người thầy, Hạo khá ưng ý. "Thầy cũng sống ở đây sao ?!" Mắt Enkhtuya lấp lánh lấp lánh, tiếp lời. "Em mới chuyển nhà tới đây nè, tròi ơi thích quá thế này từ này về sau mỗi lần đi đánh game em cứ chạy qua chỗ thầy là được rồi " "Không phải cứ muốn qua là được đâu nhá." Anh trả lời, cốc nhẹ đầu nó khiến nó cười hề hề. Đoạn Enkhtuya lôi điện thoại ra chụp ảnh tứ tán, sau đó check in chat chit cái gì đó trên fb mà nó quay qua hỏi. "Ủa ủa ủa thầy, Oves là con trai hả ?!" "?" Trên game Orzu Hạo có một team cứng thường đi với nhau, thường là bạn bè ngoài đời cùng chơi game, trong đó Enkhtuya có một chân, Oves cũng là một trong số đó nhưng nó có chút ngoại lệ vì chỉ là bạn ảo anh nhặt được hồi trước vì thiếu supporter. 2 đứa có vẻ thân nhau và hay chat với Hạo, còn tạo cả chat group 3 người nữa, ấy thế mà thằng En lại không biết Oves là con trai sao. "Móa, trai gì mà cứ bí bí ẩn ẩn lại còn hay chém gió, chả lên csm nói chuyện bao giờ làm người ta tưởng trai fake chứ !!" "..." Enkhtuya hậm hực một tí, sau đó lại quay về mode sống ảo ngay lập tức, up ảnh check in đang ở tiệc ngay được. Dự tiệc gì mà mắt cứ chằm chặp vào cái điện thoại. "Óa, chị xinh gái comment !" Vừa nghe thấy từ đó Hạo liền quay lại. Chị xinh gái ? Chị xinh gái ?!Đuôi mắt anh giật giật, nhìn vào điện thoại thằng En liền thấy cái tên đáng nguyền rủa đó comment. Marine Junys. Hay lắm, quả là một cách hữu hiệu để phá tan tâm trạng của anh, chị xinh gái cái nỗi gì, con quỷ đội lốt thánh nữ thì cóooooooo "Chị xinh gái cũng đang ở tiệc nè thầyyy chỉ hỏi chúng ta đang đứng đâu đó để em re- ÁI !!" Hạo nhéo tai Enkhutya sau đó giựt điện thoại của cậu, log in nick mình để rep cho cô ả kia rồi ném trả lại. "Huhu thầy xấu tính quá." Nhéo cho nó thêm cái nữa. _____________________ "Ê Hạo đang xem gì đó" Đột nhiên đằng sau có tiếng nói phát ra, anh quay lại đã thấy thằng bạn thân của mình đứng đó. Chắc nó xong việc rồi mới kịp tham dự tiệc. "Nhóc này là ai thế mày, tao nhìn quen quen. Chào nhóc" Teiruka nhìn En rồi hỏi. "Ừm học sinh chỗ tao đó, tao nghĩ mày chắc phải thấy nó một hai lần rồi. Tên nó là Enkhtuya." Cái quay sang Enkhutya nói. "Bạn thầy, là Tei trên game." Nghe tới đó, mắt Enkhtuya sáng rỡ, người này trên game thường được cậu gọi là đại thần dù không đua top như cậu với thầy, nhưng đã là bạn của thầy thì sẽ là đại thần, không ngờ lại được gặp ở ngoài đời. "Là anh đẹp trai bạn thầy này sao ?!! Óaaaaa đại thần, em là RyuEnn trên game nèee !!!" Nói rồi Enkhutya lao sang ôm eo Tei, loi nhoi không màng lễ nghĩa mới gặp lần đầu gì hết.
|
|
|
Post by pourpra on Jul 31, 2017 5:37:49 GMT 7
Nhân vật : Kirie | LaetaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcBước vào căn phòng tiệc từ 7h10, không một chút cảm xúc, khung cảnh hào nhoáng này Laeta đã quá quen thuộc rồi. Mỗi khi gia đình cậu đều tổ chức tiệc tùng hoặc giao lưu với những công ty khác, cậu đều phải khoác lên một bộ cánh sang trọng cho phù hợp với bộ mặt của gia đình, những lúc như thế cậu cảm thấy thật chán ghét cuộc sống của mình. Cũng may sao không gian ở đây rộng lớn, giúp cậu phần nào không cảm thấy ngột ngạt khi ở với nhiều người lạ. Trên tay lăm lăm chiếc điện thoại, Laeta chọn một góc phòng để ngồi xuống vì đi đi lại lại rất mệt sức, cậu vốn định chờ xem bữa tiệc này sẽ diễn ra như thế nào và có những kiểu người ra sao rồi mới tính tiếp, dù gì cậu cũng phải làm quen với một vài cá thể để làm vừa lòng Eugene. Tới lúc này đã có một vài người xuất hiện, không ngờ ở đây còn có cả idol Gold và bếp trưởng 3 sao michelin, tầm cỡ cũng không vừa đâu. Để ý thấy một cô gái váy tím vừa bước vào căn phòng, trông thật giống Marine Junys, người bạn thường xuất hiện trong cùng team orzu game với cậu. Laeta hơi mở to mắt, có đúng không ta, thật sự giống quá, liệu cậu có nên đứng lên làm quen không. Vừa lúc chần chừ, Laeta kéo feed fb của mình, liền thấy cô nàng check in bức ảnh to tướng trên tài khoản cá nhân, thôi đúng là Marine thật rồi. Cậu liền vào comment vào hình cho cô nàng một cái, động lực đứng dậy làm quen liền xìu xuống. Laeta cảm thấy làm quen với bạn trên game của mình ở ngoài đời không phải là một ý hay, nhất là khi cậu tự nhận thức rõ được bản thân cậu là Oves trên game ứng xử hoàn toàn khác với con người Laeta lúc nào cũng ảm đạm mệt mỏi bên ngoài, và khi ở bên ngoài cậu không thể che giấu được cảm xúc của mình như khi đứng sau màn hình máy tính. Không sao cả, chỉ cần không tiến tới làm quen là được, cậu cũng chưa lộ mặt lộ giọng mình cho ai bao giờ, coi như không biết là xong. Đọc comment của Marine nhận thấy cô nàng bảo tất cả mọi người trong team game của cậu đều ở đây, Laeta có tí chột dạ, mà không, chột vãi cả dạ mới đúng. Cậu chưa kịp nhỏng lên kiểm tra xung quanh liền nhận thấy có người tag mình vào một post ảnh, mở lên hóa ra là post của thằng En. Bỏ qua mọi thứ, bỏ qua bộ mặt của thằng En khi cậu mới thấy nó lần đầu, bỏ qua luôn cả câu nó khoe nó đang ở với anh Hạo ( và cũng là lần đầu cậu thấy mặt ảnh ), bỏ qua luôn cả cái tính trẻ con xàm xít của thằng En khi tag cậu vào post chỉ để khoe nó đang đi tiệc buffet sang chảnh thì KHÔNG PHẢI CÁI ĐẦU CỦA CẬU ĐANG LÙ LÙ ĐẰNG XA Ở TRONG BỨC ẢNH SAO. Laeta túa mồ hôi như tắm, bình tĩnh rep lại mới comment một cách cool lòi như thể mình đang ngồi nhà và gato vãi nồi với thằng En, cậu nhỏng lên check lại hàng 1 lần nữa. Chết mồ rồi đúng là cả lũ đang ở đay thật rồi, phải chăng chung cư này mới mở còn đại hạ giá nên cả lũ bâu vào đây ở nhưng team cậu cũng đâu phải toàn dân nghèo, ngược lại toàn bọn giàu ấy chứ. Tim Laeta đột nhiên đập thình thịch, cậu khó thở qué. Tại sao hoàn cảnh lại đối xử với cậu như thế này, phải chi cậu bớt tự ti về bản thân hơn chút xíu thì tình cảnh này cũng không đến nỗi quá tệ, cậu có thể đứng lên cười ngu si như con chó bông cậu hay xài trên emo facebook và tự nhận mình là Oves rồi hòa đồng với mọi người, nhưng không, cậu tự ti hết mẹ cả phần người khác nên cậu có cảm giác như đang ngồi trên đống lửa. Nếu bọn họ phát hiện ra Laeta là Oves thì, thì, cậu cũng không biết sẽ làm sao nữa nhưng cậu không dám nghĩ tới. Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào, chuyện đâu có đó tạm thời cứ giả ngu đi đã. Laeta tự trấn an bản thân, cậu toan đứng dậy đi về phòng nhưng sực nhớ ra lời Eugene phải đi vòng vòng làm quen nên lại ngồi yên đó. Thôi túm đại đứa nào tạm đi cho rồi, cậu tự nhủ, sau đó nhìn quanh quất liền phát hiện ra cạnh mình có một thím tóc nửa hồng đang mân mê nghịch ngợm mấy cái kẹo mút như tự kỉ, một tay cầm cái console psp, mắt thì thâm quầng như 1 tỉ năm chưa ngủ ( giống cậu ). Cảm giác có chút đồng loại ( cậu cũng thích đồ ngọt ) mà khuôn mặt này cũng có vẻ mới mẻ chắc không phải bè phái trên game của cậu đâu, Laeta liền mon men tới gần rồi mở lời. "Chào ông, ông thích đồ ngọt à ?"
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Jul 31, 2017 16:22:45 GMT 7
Nhân vật: KeiThời gian: 8h15 tối 1/12/2017 Địa điểm: Phòng tiệc chung cư Kei và Kino được hai hàng người tiếp đón vào trong. Gold giàu nứt đố đổ vách, thêm vị chủ chung cư còn lại chắc cũng không phải hạng vừa. Với tính cách vô cùng thích phô trương của Gold cậu cũng đoán đoán bữa tiệc này sẽ không hề tầm thường. Nhưng mà đứng ngay tại trong phòng tiệc cậu vẫn bị choáng ngợp với cái sự đầu tư kinh khủng này. Kiểu này chắc cũng phải đem so với khách sạn tầm cỡ 5 sao, mà đã thế khuôn viên còn rộng hơn hẳn... Trước đây Kei từng 1 lần được đi dự tiệc cưới của con gái giám đốc công ty, cũng tổ chức ở một nhà hàng tiệc cưới khách sạn 5 sao. Đợt đó cậu phải bỏ ra một khoản tiền không nhỏ, vừa để thuê trang phục đi tiệc, vừa để biếu tiệc cưới con gái giám đốc. Sau đó cậu phải bớt xài tiền trong cỡ nửa tháng để bù vô số tiền đi đám cưới. Khách sạn 5 sao đó bây h so ra lại thua kém chỗ này... Không biết anh ấy ngoài làm idol, chơi bất động sản thì còn làm cái gì phi pháp không, tiền của kiếm làm sao mà dư sức phá như thế. Giả mà là Kei thì buổi tiệc này chắc cũng chỉ to tầm trung là đủ, không nhất thiết phải chơi lớn như vầy. Kei tạm thời chào Kino rồi chạy đi kiếm Gold trước, anh ấy đang ở đâu thế nhỉ? "Hi vọng nhìn bộ đồ mình mặc anh ấy không buồn lắm. Mình cũng đã cố mang bốt và vòng cổ anh ấy đem tới..." . . . "Còn người kia... đã tới chưa nhỉ..." Nghĩ tới đó, Kei đi chậm lại, nhịp tim hơi nhanh so với lúc nãy. Thực ra Kei tới đây, không hẳn chỉ để gặp Gold, mà còn là để gặp một người khác. Công việc của Kei bình thường chính là game tester và Kei cũng rất thích chơi game. Cứ có game gì mới ra, cậu đều sẽ dành thời gian để thử hết. Gần đây có một game ps mới ra mắt thị trường và đang khá nổi tiếng. Cậu cũng mua về chơi thử và cũng rất thích. Ở trên game cậu làm quen được với một người, tên là Kirakura. Cậu ấy cũng là người Nhật, nhỏ tuổi hơn Kei. Sau một lần đi chung team cảm thấy rất hợp ý, liền đi chung luôn. Hầu như lúc nào chơi game cũng đều mở party chat chit với cậu ấy. Kirakura nói chuyện rất bình thường, hầu như chả có gì đặc biệt, cũng không hay chọc cười. Nhưng Kei lại cảm thấy cậu ấy nói chuyện rất hợp ý mình, mỗi lần chat đều thấy rất thoải mái, không có cảm giác như nói chuyện với những người khác. Dần dà Kei có lẽ đã có chút cảm tình đặc biệt với Kirakura. Chuyện làm Kei không ngờ tới chính là gần đây phát hiện ra cả hai đều sẽ tới sống ở chung cư này. Lúc đó Kei rất bất ngờ, nhưng cũng thấy vui... Cậu không có thói quen đi offline gặp bạn game nên hầu như không biết các game thủ khác ngoài đời. Nhưng với người này, Kei cũng có chút muốn gặp thử. Trên game cậu ấy chơi tộc thần lùn, trông nhỏ con cũng dễ thương. Đôi lúc cũng băn khoăn không biết ngoài đời như thế nào. Đáng lẽ có hẹn gặp nhau chỗ nhận chìa khóa phòng, nhưng do lúc đó Kei khá mệt mỏi và cũng hơi lu bu với mớ đồ đạc trên tay, nên cậu cũng quên hẳn chuyện này đi. Sau đó cậu có hẹn lại với Kirakura là sẽ gặp ở bữa tiệc. Kei mở điện thoại lên, để lại một dòng tin nhắn trong hộp thư thoại: " Tới nơi chưa? Nếu rồi thì nhắn cho anh nhé" Thở hắt một cái, Kei lại tiếp tục đi tìm Gold.
Kei
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Jul 31, 2017 23:44:26 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de HabsbourgThời gian :7h40 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu "Trễ 40phút!" Lucanié đóng chiếc đồng quả lắc, nhét vào túi rồi sải bước đi về phía Sảnh tổ chức tiệc. Đến trễ không phải chuyện gì hay ho và dĩ nhiên cô cũng không muốn chơi trội hay gây sự chú ý gì hết, nhưng thật sự là cô còn quá nhiều thứ phải giải quyết kể từ khi chuyển đến khu nhà mới này. Cô nhớ đến giọng điệu khó chịu đầy khiêu khích của người mà cô vừa nói chuyện xong ở bên kia đầu điện thoại, mục đích chính là châm chọc cô vì đã sơ sót, không cẩn thận để cho trụ sở chính bị kẻ thù phá hủy quá dễ dàng. Lucanié nhếch miệng, rõ ràng chỉ muốn tận dụng mọi cơ hội để chén ép cô đây mà, cô quá hiểu rõ con người đó rồi, chỉ cần cô làm bất cứ thứ gì trái tai gai mắt thì y như rằng người đó sẽ dùng mọi thủ đoạn để bắt chẹt cô. Đừng tưởng cô im lặng mà nghĩ rằng cô đang nhượng bộ, sớm thôi, cô sẽ tìm ra hung thủ và dọn dẹp hết mớ rác rưởi đã làm dơ bẩn đường đi của mình, kể cả người đó, cho có ông nội hậu thuẫn phía sau thì cũng đừng hòng thoát khỏi tay cô. "Xin mời quý cô vào phòng" - Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, cánh cửa to lớn tinh xảo được 2 nhân viên đẩy sang 2 bên, nhường chỗ cho cô tiến vào trong. Tiếng cười nói huyên thuyên xen lẫn tiếng nhạc nhẹ vang vọng khắp cả căn phòng cực kì rộng lớn. Lucanié nhận một ly rượu vang đỏ từ người phục vụ, kéo một nụ cười trên môi thay cho sự cảm ơn và đi một vòng quan sát xung quanh, sự xa hoa hào nhoáng này đối với một tiểu thư lớn lên trong một dòng họ quý tộc như cô thật không có gì xa lạ cả, chỉ có khác là bầu không khí xung quanh thỏa mái hơn rất nhiều thôi. Ở đây chỉ có một vài người, nhưng thần thái và cách giao tiếp của mỗi người rất thật, khác hẳn so vớ bọn đạo đức giả chỉ biết vây quanh nịnh bợ rồi sau đó lại ngấm ngầm đâm lén sau lưng cô. Lucanié nâng ly rượu đến gần mũi, ngửi ngửi hương rượu thoang thoảng, nhấp một ngụm nhỏ và ngậm trong miệng. Vị chát nhẹ cùng hương thơm dễ chịu của rượu cho cô biết rằng đây là loại rượu tốt, tâm trạng buồn bực khi nãy cũng vì được thưởng thức rượu ngon mà tan đi không ít, làm vơi đi sự cô đơn và lạc lõng của cô giữa phòng tiệc rộng lớn. Cô dùng ngón tay khẽ vuốt nhẹ miệng chiếc ly, nâng mắt đi đến dãy ghế nệm trắng và tìm một chỗ rộng rãi ngồi xuống, định bụng kín đáo quan sát một chút những người hàng xóm của mình.
Lucaníë de Habsbourg
|
|
|
Post by Mè on Aug 1, 2017 1:51:45 GMT 7
Nhân vật : Kirie | LaetaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcMãi mân mê ngắm nghía mấy món trang trí xinh xinh, Kirie không chú ý rằng đã 20 phút trôi qua. Có thể nói trong 20 phút đó cậu đã chụp hàng trăm tấm các thể loại bánh kẹo quá lưu niệm bé bé xinh xinh. Chọn trong đó 2 tấm bắt mắt, Kirie lập tức đăng nó lên FB của mình. Đến khi cậu giật mình tỉnh lại, thì xung quanh mọi người đã ồn ào và đông đúc hơn lúc nãy rất nhiều. Đã có nhiều nhóm tụ tập lại cười nói vui vẻ, quanh cậu cũng có vài người đang nói chuyện làm quen nhau. Chết rồi - Kirie cảm thấy hơi hoảng loạn, cậu đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để chào hỏi và làm quen mất rồi. Nếu bây giờ mà bắt chuyện người ta thì có kì cục không ? Kì cục quá nhỉ ? Cậu lại chẳng giỏi nói chuyện với người khác nữa chứ, thế chẳng khác nào làm phiền người ta, vì vậy Kirie quyết định tốt nhất vẫn cứ ngồi 1 cục như hiện tại. Đằng xa cậu thấy sếp mình đã đến dự tiệc, sếp đang đứng cùng với bạn thân của anh, còn kèm 1 ai đó cậu không biết, nói chung nhìn họ đang rất tận hưởng với nhau, Kirie càng cảm thấy mình không nên lại làm phiền họ. Cầm lấy cục kẹo gần nhất, cậu đang suy nghĩ nếu ăn luôn bây giờ có uổng không, bỗng dưng có một tiếng nói cất lên. "Chào ông, ông thích đồ ngọt à ?"Hử ? Cậu ta hỏi mình hả ?Kirie dừng lại hành động của mình, quay về phía âm thanh phát ra. Đó là một cậu trai tóc trắng, vừa đeo kính vừa bịt mắt (?), style thời trang khá chất, không hiểu sao nhìn cậu ta toát lên aura âm u gì đó. Ánh mắt cậu ấy chắc hẳn là đang nhìn về phía cậu. Thế là hỏi mình phải không - Kirie vẫn rất bối rối, nếu người ta không phải hỏi cậu mà cậu trả lời thì thật quê, nhưng nếu người ta hỏi cậu mà cậu không trả lời thì lại cực kì bất lịch sự. Nên trả lời hay không đây hay không đây trả lời hay khôngggggg - Kirie cảm thấy đầu cậu đang hoạt động với công suất 1000% đầy đầu toàn mấy câu hỏi tu từ vô nghĩa. Tuy nhiên vì trời sinh mặt cậu đơ y như thằng bạn cùng phòng với cậu, nên những gì người khác thấy là Kirie đang im lặng nhìn chằm chằm cậu con trai đối diện. ..... "cậu...đang hỏi mình phải không ?" - Kirie khẽ lên tiếng sau vài phút đọc thoại nội tâm đầy hoang mang.
Kirie Laeta
|
|
|
Post by Mè on Aug 1, 2017 2:53:41 GMT 7
Nhân vật : Enkhtuya | Lăng Hạo | TeirukaThời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Bài trước ============================ "Ừm học sinh chỗ tao đó, tao nghĩ mày chắc phải thấy nó một hai lần rồi. Tên nó là Enkhtuya."Hạo lên tiếng giới thiệu nhóc học trò của mình. Tei nghĩ một chút rồi nhớ, à En, phải cái thằng nhóc cày game tối ngày với thằng bạn mình đây mà. Hạo có nói với anh về nó. 2 đứa này tối nào cũng tới sáng để đua top game, trong khi anh thì không có trâu đến thế. Nhiều khi tụi nó cày hăng qua vượt cấp quá nhiều, anh còn phải quăng acc mình cho Hạo kéo hộ, cũng may job trong game của Tei là job thợ rèn support nên cũng không cần quá nhiều công sức trong việc cày cuốc. Mà thật ra lí do ban đầu anh chơi game 1 phần vì thằng Hạo nó chơi, còn phần lớn là vì class anh chọn nó kiếm tiền được. Chỉ cần rèn ra được đồ tốt thuốc ngon thì bán lời phết đấy. Chưa kể với đầu óc gian thương của Tei, những gì anh bán ra luôn có cái giá khá đau đớn nhưng mọi người vẫn phải xì tiền đưa anh. Bỏ qua việc chơi game, Tei tập trung lại cậu nhóc trước mắt. Nhưng khi vừa nhìn qua, thì cậu nhóc lập tức nhào về phía anh và ôm anh tự nhiên như đi chợ vậy. "Là anh đẹp trai bạn thầy này sao ?!! Óaaaaa đại thần, em là RyuEnn trên game nèee !!!" Ừa cảm ơn nhóc - Tei tự nhiên xoa đầu cậu ta - Nhóc gọi anh là đại thần, vậy có biết 1 cái ôm này là đáng giá vài chục triệu không ? Nhóc thích cà thẻ hay tiền mặt ? Mà chỗ quen anh cho nợ trả dần cũng được, lên game kiếm nguyên liệu hiếm trả nợ nhé.Tei vui vẻ cười, mãi không bỏ được thói quen chặt tiền người mới gặp, mà anh cũng không tính bỏ đâu. Sau đó Tei quay qua gắp phần thức ăn mình chọn vào đĩa, giao lưu đủ rồi phải ăn no bụng cái đã, từ trưa giờ chạy tới lui anh còn chưa kịp ăn gì đấy. "Tối nay có tính game gủng gì không ? Tốt nhất nên nghỉ ngơi coi phim đi tao mới down phim mới về máy đó nghe bảo được nhiều người khen." - Tei quay qua nói khi đang gắp đồ ăn. Nghĩ một chút, anh bổ sung "Nghe bảo phim nhân vật nam phụ thích trồng cây nên sẽ có cảnh quay cây nhiều"Như vậy mới mong thằng cuồng cây này coi phim.
|
|
|
Post by Mè on Aug 1, 2017 3:32:14 GMT 7
Nhân vật : Marine | Feng DingThời gian : 7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu 1 , 2========================== Tắt điện thoại di động cất vào túi, Marine rốt cuộc bắt đầu cuộc hành trình đi vòng vòng chào hỏi của mình. Vừa nãy cô đang trả lời cmt cho Oves trên FB, đấy là một cậu trai chơi game chung team với cô (còn vì sao là trai thì marine cảm nhận như vậy). Cậu ấy khá đáng yêu, nói chuyện với Oves cũng làm Marine thấy thích thú. Không hiểu sao cô cứ cảm thấy cậu ta rất cần được yêu thương quan tâm, mặc dù với Marine thì hình như ai cô cũng cảm thấy họ cần được yêu thương. Ngước lên, cô bắt gặp thấy Teiruka đứng ngay cạnh anh Hạo và đang nhìn cô, cô lập tức làm mặt quỷ và chỉ về phía Hạo. Cái anh chàng ấy khó tính quá đi, trên mạng hay ngoài đời anh ta đều phũ với cô. Tuy nhiên Marine lại rất thích chọc anh ta, cái phản ứng mỗi khi anh ta nổi giận đáng yêu lắm cơ. Marine vẫy chào Teiruka và quyết định không qua chỗ anh cùng với Hạo để khỏi gây ra chiến tranh ngay trong tiệc, cô lại tìm đối tượng khác để tiếp cận. Vừa lúc đó, Marine bắt gặp một cậu bé đang lẩn quẩn ở quầy bàn đồ ăn, cậu ta có mái tóc dài màu xám bạc và mặc một bộ đồ kín cổ. Trống cậu bé rất dễ thương. Cậu ta tập trung ăn những món ăn ngay đó, một cách rất vui sướng mà nhìn cũng làm bạn cảm thấy muốn ăn thử một miếng. Quyết định, Marine đi lại phía cậu ta và chào hỏi. " Chào em" - Cô bắt chuyện - " Em mới vừa chuyển tới đây phải không ? Chị là Marine, chị cũng vừa chuyển tới. Nếu đúng thì tụi mình sẽ là hàng xóm trong tương lai đó" - Marine cười.
Marine Feng Ding
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 1, 2017 16:16:41 GMT 7
Nhân vật : Marine | Feng DingThời gian : 7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu 1 , 2 , 3Ăn, ăn và ăn - Đó là tất cả những gì Feng Ding làm kể từ khi có mặt ở đây tới bây giờ. Xin lỗi cậu chỉ có 16 tuổi vẫn còn đang tuổi mới lớn, cần phải ăn nhiều bổ sung nhiều năng lượng được chưa. Con người sống là để hưởng thụ, là để ăn đó, cho nên ăn nhiều một chút thì mới không uổng công đầu bếp đã nấu cả bàn tiệc khổng lồ này. Cũng may gia giáo vẫn còn, cho dù ăn uống như hạm nhưng vẫn tỏ vẻ đoan trang, chậm rãi, từ tốn, chứ không thôi mọi người sẽ nghĩ rằng cậu đã nhịn đói mấy hôm liền rồi mới lăn đến đây ăn chực mất. Đang hừng hực khí thế oanh liệt chiến đấu thì một giọng nói vang lên gần chỗ cậu đứng: "Chào em"
"Em mới vừa chuyển tới đây phải không ? Chị là Marine, chị cũng vừa chuyển tới. Nếu đúng thì tụi mình sẽ là hàng xóm trong tương lai đó" Feng Ding ngẩng đầu, bên mép vẫn còn dính một ít kem trắng trắng, miệng thì đang gặm cái nĩa, tay thì bưng dĩa đồ ăn (vừa mới lấy thêm), tròn mắt nhìn cô gái vừa hỏi cậu. Người đến là một cô gái ̶c̶̶a̶̶o̶ ̶h̶̶ơ̶̶n̶ ̶c̶̶ậ̶̶u̶ có gương mặt xinh đẹp cùng nụ cười rạng rỡ trên môi, Feng Ding nhận ra người này từ đống tài liệu điều tra từ papa - Marine - có mối quan hệ thân thiết với người chủ của chung cư, cũng là người sẽ cùng phòng VIP với tỷ tỷ Lulu của cậu. Marine mặc một chiếc váy màu tím hồng, tôn lên nước da trắng cùng đôi mắt xanh trong veo của cô, xung quanh tỏa ra một bầu không khí ấm áp thân thiện khiến người khác thích thú. Chẹp! - cậu chép miệng- hàng thật còn đẹp hơn trong ảnh nhiều nha. Chị gái xinh đẹp chào mình mà không đáp lại là mất lịch sự, nghĩ đoạn Feng Ding liền cúi người nói: "Dạ em chào chị ạ" Xong ngẩng đầu tẹt miệng cười: "Tên của em là Feng Ding, chị cứ gọi em là Đình Đình cũng được, đây là lần đầu tiên em đến đây, còn rất nhiều thứ không biết nên có sai sót gì mong chị hãy nói với em nhá."
Nói chuyện với người đẹp là phải auto bật aura thỏ con ngoan hiền dễ bảo dễ dạy ngay ahihi!
Marine Feng Ding
|
|
|
Post by pourpra on Aug 2, 2017 4:09:41 GMT 7
Nhân vật : Kirie | LaetaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcLaeta chờ mãi không thấy người kia đáp, khuôn mặt của cậu ta lại cứ đơ ra nhìn mình, ôi cái mùi này, đúng là mùi của sự awkward đây mà. "Cậu...đang hỏi mình phải không ?"Câu trả lời nằm ngoài dự đoán của cậu, chột dạ quay phắt sang nhìn ngó xung quanh. Xung quanh làm gì có ai ??!! Chỉ có mỗi hai người ngồi ru rú ở góc này, không hỏi cậu ta thì chả lẽ hỏi ma, hay cậu ta bị lãng tai. "Có vẻ hơi đường đột quá nhỉ." Laeta chỉnh lại kính của mình, không nản lòng vội. "Tôi là Laeta, sống ở phòng 5, có lẽ từ nay về sau chúng ta sẽ là hàng xóm của nhau nên muốn chào hỏi một chút. Thấy cậu cứ ngắm nhìn đống bánh kẹo nên tôi nghĩ cậu có vẻ thích đồ ngọt lắm." Thật may làm sao cậu không bị bệnh nhát người lạ, ngược lại, tham gia vào nhiều sự kiện tiệc tùng của gia đình, cậu cũng đã quen với cảnh phải mỉm cười xã giao với các khách mời có quan hệ với công ty rồi. Phải tội chào hỏi xã giao thì chỉ cần niềm nở trong một khắc còn chào hỏi để gây dựng mối quan hệ thì phải niềm nở lâu dài nên cậu thường lười làm quen bạn mới ở ngoài. Đã thế Laeta rất ghét phải làm việc gì trái với cảm xúc thật của mình, cho dù tất cả những gì cậu thể hiện ra bên ngoài đều là một hình tượng giả dối, còn bản ngã lại che giấu không cho ai biết hết. Cậu đơn giản là không có can đảm cho người khác biết khía cạnh tiêu cực của Laeta, nhưng lúc vui vẻ hay không đều có thể hành xử như Oves. Điều đó thỉnh thoảng làm cậu có chút ngờ vực về sự tồn tại của chính bản thân mình rốt cuộc là gì. Laeta trưng ra bộ mặt thân thiện, tiếp lời. "Mọi người đều đang tụ tập ở giữa phòng, thấy cậu ngồi đây một mình lạ quá nên tôi mới mở lời trước." Hình như cậu ta vừa update facebook mớ bánh kẹo nữa thì phải. Laeta nhìn quanh, lại thấy trên tay mình vô thức đang ôm một con cừu bông từ lúc nào.
|
|