|
Post by pourpra on Aug 2, 2017 5:02:33 GMT 7
Nhân vật : Enkhtuya | Lăng Hạo | Teiruka Thời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"Nhóc gọi anh là đại thần, vậy có biết 1 cái ôm này là đáng giá vài chục triệu không ? Nhóc thích cà thẻ hay tiền mặt ? Mà chỗ quen anh cho nợ trả dần cũng được, lên game kiếm nguyên liệu hiếm trả nợ nhé."Vài chục triệu ?!??!??! Enkhtuya há hốc mồm. Chết mồ rồi, cậu không nghĩ tới chuyện ôm đại thần thì phải trả tiền, ủa mà thật sự là phải trả tiền sao Thân là một người ngoại quốc mới tới đây một thời gian ngắn, cậu không rõ lắm tục lệ ở orzu nên không biết phải trả lời sao. Mà cậu ôm thầy đâu phải trả tiền, hay do thầy là thầy còn ảnh là đại thần Mà item hiếm trên game làm gì được vài chục triệu ??!?! Khuôn mặt Enkhtuya chuyển từ sang sang vàng sang tím vì bận suy nghĩ cách trả tiền cho Tei, hức, chả lẽ phải gọi cho ba má chuyển tiền cho ảnh sao. Không được, cậu phải tự lập chứ, Enkhtuya mệnh danh là con trai út của gia tộc có niềm tự tôn rất cao, lỗi xảy ra là do ta, không thể vì chuyện này mà nao núng được. Huhu cái tật hại cái thân, Enkhtuya rút ra từ túi quần 1 quyển sổ, có vẻ như là một quyển sổ chép những thứ cậu cảm thấy cần phải lưu ý hoặc hay ho khi sống ở Orzu, ghi vào trong đó :"Nợ anh Tei vài chục triệu !!!!" gạch chân in đậm. Cậu còn chưa có việc làm thêm nữa, chỗ làm cũ vì phát hiện ra Enkhtuya chưa đủ tuổi đi làm đã cho cậu nghỉ việc luôn rồi, mà lương tháng có vài trăm. Enkhtuya quay qua kéo quần Hạo, bộ mặt trông nửa mếu máo nửa quyết tâm khiến anh cảm thấy rất tức cười.Thằng nhóc này, ngoài tật loi choi ra còn rất ngây ngô nữa, chỉ cần làm bộ mặt nghiêm túc một chút lừa nó có lẽ nói gì nó cũng sẽ tin. Hạo tính mở miệng ra giải thích cho nó thì thằng nhóc đã hú lên. "Em sẽ làm việc chăm chỉ hơn nữa !!!" Sau đó nó bỏ chạy mất. Ơ kìa. "Tối nay có tính game gủng gì không ? Tốt nhất nên nghỉ ngơi coi phim đi tao mới down phim mới về máy đó nghe bảo được nhiều người khen."Tiếng Tei mở lời khiến Hạo xao nhãng, anh quay lại. Ừm, thật ra nãy cũng có đi phó bản kiếm item xong cho ngày hôm nay rồi nên anh cũng không tính lên game nữa, nhưng mà phim à ? Mỗi lần nghe thấy thằng Tei nhắc đến phim phủng, Hạo lại cảm thấy có tí ngờ vực. Rốt cuộc là phim gì ? Hồi trước anh đã bị nó chọc kêu coi phim hành động gay cấn mà hóa ra chỉ thấy hành động với gay chứ ko thấy cấn ở đâu hết, đã thế mấy lần tập trung đánh phó bản thì nó bận ngồi coi pỏn, đúng là bạn tồi vờ lờ chỉ muốn đứng dậy đạp cho bẹp hàng. Vốn thân nhau từ hồi còn bé tẹo, cũng biết nó gay với lầy rồi nên Hạo cũng không suy nghĩ gì sâu xa, tuy nhiên mỗi lần thằng Tei bất ngờ chơi lầy anh thấy mình vẫn nên bảo vệ bản thân một chút. Thỉnh thoảng Hạo cũng tự hỏi sao nó không kiếm lấy một đứa bồ, làm ở quán cafe thật ra cũng không bận quá mức, vẫn còn có thể giành thời gian cho bản thân mà, nó cũng đầu ba rồi. Nói thế chứ Hạo cũng đã hai mươi sáu tuổi chưa kinh qua một mối tình nào, nhưng căn bản vì anh không để ý tới chuyện đó lắm. Tình duyên lúc cần khắc nó tự đến. "Nghe bảo phim nhân vật nam phụ thích trồng cây nên sẽ có cảnh quay cây nhiều." Nghe tới đó, anh hơi nhướn mày. Phải thế chứ, một bộ phim hay là một bộ phim có thể tôn vinh vẻ đẹp của cây cỏ, ừm ừm. "Mày đấy, còn vứt đĩa phim với ổ cứng ở phòng tao, tối nay qua liệu mà qua đem về đi nhá." Hạo nói, coi như đã đồng ý. Cầm cốc nước lọc lên uống cùng với dĩa cơm trắng, quả là dù đồ ăn ở đây có được làm bởi đầu bếp hạng sang đi nữa thì nó cũng không thể nào mà hợp với khẩu vị của anh. Hạo kén ăn kinh khủng khiếp vì lưỡi anh rất nhạy nhưng lại không tự nấu nướng được, may sao có thằng Tei bù lại được phần đó, đa phần người đảm nhiệm công việc nấu nướng đều do nó làm hết, lại biết rõ vị giác của anh nên nêm nếm đồ ăn rất vừa ý. "Hôm nay mày có đi chợ không, lát về nấu cái gì cho tao ăn với." Đoạn lia mắt qua góc nhà, vô tình lại thấy một cái đầu màu hồng rất nổi bần bật đập vào mắt, hình như đấy là cái thằng làm việc tại chỗ Tei đúng không nhỉ. "Ê hình như kia là nhân viên của mày đúng không, thằng nhóc cũng sống ở đây à ?"
|
|
|
Post by Mè on Aug 4, 2017 22:20:24 GMT 7
Nhân vật : Kirie | LaetaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"Có vẻ hơi đường đột quá nhỉ." - Ngay sau khi Kirie rặn vài phút mới ra câu hỏi thì cậu chàng kia lập tức đáp lời cậu "Tôi là Laeta, sống ở phòng 5, có lẽ từ nay về sau chúng ta sẽ là hàng xóm của nhau nên muốn chào hỏi một chút. Thấy cậu cứ ngắm nhìn đống bánh kẹo nên tôi nghĩ cậu có vẻ thích đồ ngọt lắm."Oa, quả là một người tốt !! Cậu ta thân thiện quá ! Kirie lập tức hớn hở đánh giá. Con người đối diện không phiền cậu trả lời chậm, lại còn thích đồ ngọt giống cậu nữa chứ !! "Mọi người đều đang tụ tập ở giữa phòng, thấy cậu ngồi đây một mình lạ quá nên tôi mới mở lời trước." - Laeta tiếp tục lên tiếng. - À chào cậu - Kirie khẽ gật đầu cúi chào - ừm, Mình là Kirie, ở phòng 6, chúng ta sau này đúng là hàng xóm của nhau. - Dừng một chút, cậu thành thật nói - Mình thích đồ ngọt lắm, nhưng cái này xinh quá mình không nỡ ăn... Thế nên ngồi nhìn tụi nó mãi lúc nhận ra thì mọi người đã vào tiệc cả. - Vừa nói Kirie vừa giơ lên 1 cây kẹo mút màu hồng dưới thân có nơ bằng ren rúa trong đống kẹo cậu đang ôm để check in. Mân mê đám bánh kẹo trong tay, rồi nhìn người đối diện, Kirie lập tức quyết định. Cậu chìa cả 2 tay đang ôm đống kẹo ngọt về phía Laeta. - Cậu muốn ăn thử không, cậu thích đồ ngọt mà. Nãy mình có thử thì đây là ... - Kirie nhìn sang Laeta, cậu bắt gặp Laeta đang ôm một con cừu bông trong người. !!!!!!!!!!!! MỘT. CON. CỪU. BÔNG !!!!!!!!! ĐẦY BÔNG VÀ LÔNG !! - ... mấy cái vị ngọt thơm nhất đó! Lại còn dễ thương nhất nữa - Cậu nói tiếp câu nói mình đang nói, nhưng càng về sau càng nhỏ, và câu cuối thì gần như là lí nhí. Trong lúc đó ánh mắt cậu thì không rời khỏi con cừu bông nọ. . . . . . . . Nhìn chằm chằm con thú bông chừng vài phút, Kirie chợt nhận ra mình lại thất thần. Không biết trong vài phút kia Laeta có nói hay phản ứng gì câu không, Kirie khựng lại một tí, rồi bình tĩnh hỏi người đối diện - Cậu có thể...nếu không phiền.. cậu cho mình mượn con cừu bông trong tay cậu được không ?
Kirie Laeta
|
|
|
Post by Mè on Aug 4, 2017 22:46:47 GMT 7
Nhân vật : Marine | Feng DingThời gian : 7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu 1 , 2 , 3 , 4Marine vừa hỏi xong, thì cậu bé đối diện liền dừng ăn để nhìn lên cô. Trên mặt cậu ta còn dính một ít bánh kem, má phòng phòng phúng phính và đôi mắt to tròn nhìn cô, nhìn y hệt một con hamster trắng muốt. "Dạ em chào chị ạ" - Cậu bé lên tiếng - "Tên của em là Feng Ding, chị cứ gọi em là Đình Đình cũng được, đây là lần đầu tiên em đến đây, còn rất nhiều thứ không biết nên có sai sót gì mong chị hãy nói với em nhá." Nói xong Phong Đình liền mở miệng cười thật tươi. Ah thật lẽ phép đáng yêu - Marine nghĩ, sau đó cô liền đưa tay nựng má cậu nhóc một chút, tiện tay chùi miếng kem còn dính trên mặt cậu. - Em có miếng kem dính trên mặt đó. - Cô cười - Vậy thì sau này còn gặp nhiều rồi, thật may mắn khi được ở cùng khu với một người đáng yêu như em. Chị ở phòng VIP 3 ý, theo thông báo là phòng chị có 4 người. Nhưng nếu em không phiền thì lâu lâu cứ ghé qua chị sẽ làm trà ngọt và bánh quy đãi nhé .Sau đó như chợt nhớ ra cái gì, cô lập tức cầm cái điện thoại ra trước mặt. - À nếu không ngại tụi mình add FB liên lạc được không ? FB chị là Marine Junys, còn em ?
Marine Feng Ding
|
|
|
Post by Mè on Aug 5, 2017 1:25:27 GMT 7
Nhân vật : Enkhtuya | Lăng Hạo | TeirukaThời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Bài trước Khi chọc cậu nhóc En, thì thật ra anh đang 90% đùa nhưng 10% cũng là thật. Thật là về phía bóc lột cậu nhóc lên game cày nguyên liệu hiếm cho mình. Dạo này game update mới, anh phải nhanh chóng thu thập tài liệu để còn đua trend rèn vũ khí mới nhanh chóng kiếm tiền lời được. Nhưng không ngờ cậu nhóc này lại thành thật thế, nghe anh nói xong mặt nó liền chuyển màu như đèn giao thông, xong nó còn ghi chú tiền nợ lại. "Em sẽ làm việc chăm chỉ hơn nữa !!!" Thằng nhóc quyết tâm hú lên, rồi chạy mất. .... Cố nín cười, Tei suy nghĩ tới tương lai, có khi mình có thể dụ dỗ nhóc này vào làm thêm bên quán cà phê của mình. Dù sao quan cũng mới chuyển chỗ, ngoài thằng nhân viên dễ dụ bị anh gán nợ nên phải chạy qua đây ở làm không công thì anh còn chưa tuyển nhân viên mới. Với tính cách thằng nhóc En này, anh có thể tưởng tượng được cảnh nó bị bán còn mang ơn ngược lại người bán. Quay lại với thằng Hạo, sau lời đề nghị xem phim của anh, mặt nó lập tức có vẻ đăm chiêu. Anh liền biết nó đang nghĩ tới bộ phim hôm bữa anh rủ nó xem. Ừ thì phim chỉ là có chút cảnh "hành động gay" một tí thôi mà, cái đó gọi là chia sẻ sở thích !! Chứ anh thấy thằng này từ bé tới lớn đều trưng cái mặt ngơ ngơ của nó trước mấy chuyện yêu đương. Thậm chí còn chưa thấy nó tự thẩm lần nào cơ !! Vì tương lai của thằng bạn thân mình, Tei rất quan ngại không biết thằng này có phải bị gì về sinh lý hay không. Nếu gái nó không phản ứng, thì anh đành thử cho nó xem pỏn phim về gay. Lúc đầu ý tưởng là thế, nhưng về sau thấy gài nó coi phim lại là sở thích của anh. Nghĩ lại, so với việc Marine hay bứng cây pha trà làm sở thích, cái việc anh cho nó coi phim rating là một chuyện quá ư là tốt bụng thánh thiện, lo lắng cho sinh lí của nó như thế còn gì. Tất nhiên sau khi dụ khị nó bằng cây cảnh thì thằng Hạo đồng ý, đúng là tên cuồng cây. "Mày đấy, còn vứt đĩa phim với ổ cứng ở phòng tao, tối nay qua liệu mà qua đem về đi nhá." Ấy nó nhắc mới nhớ, đợt trước qua phòng nó đánh game xong mệt quá tiện tay bật phim hành động gay coi để giải trí tâm hồn, coi xong quăng luôn ở phòng nó. "Để đó đi, thế nào tối cũng coi tiếp mà" - Tei nhún vai nói. Ăn một chút đồ ăn, vừa ăn anh vừa nghĩ bữa khuya sẽ làm gì ăn. Bình thường Hạo hay chơi game thức khuya, anh cũng sẽ thức để giải quyết một số việc nên cũng hay có những bữa khuya nhẹ. Thế nhưng hôm nay là đi tiệc, đáng lý ăn no rồi thì không phải ăn thêm, nhưng nhìn qua Hạo anh liền biết. Thằng kia lại kén ăn rồi, đi ăn buffet mà có ai như đó ăn cơm trắng uống nước lọc thế không ? Nhìn nó mà Tei cảm thấy khổ sở dùm luôn. "Hôm nay mày có đi chợ không, lát về nấu cái gì cho tao ăn với." - Hạo nói với anh. - Được, để tí xong tiệc tao ghé cửa hàng 24h dưới trệt. Hôm nay muốn ăn món nhật hay món trung ? - Tei thở dài trả lời. "Ê hình như kia là nhân viên của mày đúng không, thằng nhóc cũng sống ở đây à ?" - Bỗng Hạo nói thêm. Nghe thấy vậy, anh liền nhìn về hướng thằng bạn chỉ. Ở góc phòng bánh kẹo ngọt màu hường phấn, có 2 người đang ngồi, trong đó có 1 người với cái đầu màu hường nổi bần bật. Tei biết ngay đó là thằng nhân viên anh vừa gán nợ hôm trước. Thằng nhóc này làm việc chăm chỉ, ngoan ngoãn lại dễ chiều nữa. Chỉ bị một cái là nó như người giời ý, mặt thì đơ mà tư tưởng nhiều lúc lên mây vãi lềnh. Tuy nhiên không hiểu sao anh cảm thấy rất thích nó, việc anh cho nó gán nợ thật ra cũng là giới thiệu để nó được thuê phòng ở đây. Nói chuyện với cậu ta cũng rất dễ chịu, dù nhiều khi trật sóng não một phát là thằng nhóc nó bay đi tới miền nào luôn. Mà thằng nhóc này nốc cà phê còn ghê hơn cả Tei, nó nốc cà phê như uống nước lã ấy. Vào làm quán anh sợ khách hàng còn không uống nhiều cà phê bằng nó. Thảo nào đêm nào anh onl cũng thấy nhóc ta còn thức hết, rồi cái mặt thì như ai thiếu nợ năm trăm năm. Thật không bớt lo tí nào. Nhìn thấy nó ngồi 1 cục bên kia, anh suy nghĩ - Đ úng rồi là thằng nhóc nhân viên của tao đó. Tuy giờ quán đổi chỗ nên phải thay gần hết nhân viên, nhưng nó vẫn là nhân viên chính đó. Lại đó không, tao giới thiệu mày với nó luôn ?
|
|
|
Post by pourpra on Aug 6, 2017 2:41:51 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de Habsbourg | EnkhtuyaThời gian :7h40 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Sau khi tách nhóm với Lăng Hạo và Tei, Enkhtuya chạy vòng vòng lấp đầy cái bụng đói của mình. Người ta bảo có thực mới vực được đạo, câu này quả là chuẩn của chuẩn rồi không còn câu nào chuẩn hơn được nữa. Đồ ăn ở đây thiệt ngon, còn được phục vụ bởi cái ông đầu bếp gì gì hay xuất hiện trên tivi lại càng tăng thêm độ sanh chảnh. Nhớ hồi còn bé cậu cũng hay đi theo dòng tộc tham dự những buổi tiệc lớn nhưng một năm cũng chỉ có một lần, mà bối cảnh cũng rất khác, giờ cũng không còn cơ hội nữa cho tới khi trở về nhà Cúi xuống nhìn dĩa thịt ứ ự trên tay, món này ăn cứ như tan trong miệng, muốn đem về nhà quá. Nhìn xung quanh một hồi, Enkhtuya cảm thấy mọi người tụ tập tại phòng cũng đã kha khá, đã 7h40 rồi còn gì. Cậu định bụng ăn xong sẽ chạy đi làm quen một vòng vì buổi sáng chưa kịp làm quen ai cả, Enkhtuya muốn khoe với mọi người ở nhà rằng cậu đã chuyển tới nơi ở mới thành công và quen được hàng xóm rồi. Đúng lúc đó có một người rất nổi bật khiến cậu chú ý đang ngồi trên hàng ghế bành lớn nghỉ ngơi, mái tóc trắng buông dài, trên tay cầm ly rượu một cách thanh nhã, phục trang lẫn khuon mặt đều toát lên vẻ thanh cao quyền quý, lại có chút nhìn xa xăm nữa. "Oa, chị đẹp." Enkhtuya há miệng, không biết từ lúc nào đã đứng ở gần gần người ta dòm ngó như nhà quê mới lên tỉnh lại còn bình phẩm. Mà cũng đúng thật, dòng tộc của cậu sống hoang dã rừng rú đã quen, cũng coi như ( một dạng nhà kê ) mới lên thành thị hiện đại một lần, những người ăn mặc cao sang quyền quý như thế này cậu thật sự rất hiếm gặp.
Lucaníë de Habsbourg Enkhtuya
|
|
|
Post by pourpra on Aug 6, 2017 4:28:11 GMT 7
Nhân vật : Kirie | LaetaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"À chào cậu... ừm, Mình là Kirie, ở phòng 6, chúng ta sau này đúng là hàng xóm của nhau. -" Dừng một chút. " Mình thích đồ ngọt lắm, nhưng cái này xinh quá mình không nỡ ăn... Thế nên ngồi nhìn tụi nó mãi lúc nhận ra thì mọi người đã vào tiệc cả." - Vừa nói Kirie vừa giơ lên 1 cây kẹo mút màu hồng dưới thân có nơ bằng ren rúa trong đống kẹo cậu ta đang ôm sau đó chìa cả đống kẹo ngọt về phía Laeta. "- Cậu muốn ăn thử không, cậu thích đồ ngọt mà. Nãy mình có thử thì đây là... mấy cái vị ngọt thơm nhất đó! Lại còn dễ thương nhất nữa..."Laeta cảm thấy chàng trai tóc hồng này nhìn thì rất cá tính nhưng nói năng có vẻ không được liền mạch cho lắm, biểu cảm đơ đơ có chút kì quái giống như đang ở trên mây vậy. Điều đó làm cậu nhớ tới mấy lúc mình phê thuốc giảm đau khi nằm trong bệnh viện cũng hay nói năng không liền mạch thế này, chỉ khác cái là còn lảm nhảm thêm mấy câu từ không nghe ra cái gì còn cậu này thì nói lí nhí dần thôi. Được cậu ta chìa cho đống bánh kẹo trên tay, tâm tình Laeta cũng nâng lên một chút, bình sinh từ bé cậu đã rất thích ăn đồ ngọt, nhất là socola, sau đó tới macaron. Vừa hay ở đây có rất nhiều bánh ngọt rất ngon mắt được làm riêng cho buổi tiệc, cũng là một dịp để có thể nếm thử tay nghề nấu ăn của đầu bếp 3 sao michelin. Mà cậu trai này cũng kì cục, đồ ăn quả thực rất nhiều, lại bởi vì chúng dễ thương quá nên không nỡ ăn, lỡ có người ăn mất thì sao. Laeta đưa tay bốc một cái kẹo ăn thử, ừm, vị ngọt tan ra trong miệng, rất ngọt, tốt. Bình sinh cậu vốn không phải dạng người hay nâng niu những thứ mình thích, ngược lại càng thích thứ gì thì cậu càng muốn có nó ngay lập tức, từ chuyện nhỏ cho tới chuyện lớn. Nếu thấy một món đồ cậu thích, cậu sẽ mua nó, nếu thấy một món ăn cậu thích, cậu sẽ ăn nó, nếu có người tranh giành thứ cậu muốn, thì cậu sẽ không thua. Ừm, thật ra Laeta biết đó không phải là một đặc tính tốt, cũng đã gây ra vài chuyện phiền toái vì nó mà cậu trở thành một con người âm u như ngày nay, nhưng nguyền rủa thay cái tính này bẩm sinh có cố gắng tự chủ thế nào khi gặp chuyện cũng vô thức y như cũ không thể thay đổi. Mải mê thử thử đồ ăn một hồi, hết cái này tới cái khác. "Ừm, cái này ngọt ít, cái này ngọt gắt, mà cái nào cũng ngon cả. Cái này thì hơi đắng...." Laeta vừa tự ăn tự lẩm bẩm, đột nhiên thấy tiếc vì nếu Eugene ở đây có phải đã cho nếm thử rồi bắt chước lại rồi không. Sau đó cậu nhớ ra mình đã bỏ quên Kirie ở bên cạnh liền niềm nở quay qua mời cậu ta ăn. "Cái này cậu đã ăn chưa, ban đầu vị rất lạ nhưng khi tan trong miệng lại rất ngon." Cảm thấy cậu chàng kia ánh mắt lại không hướng về mình, Laeta quơ quơ tay trước mặt Kirie, thấy cậu ta giật mình như vừa tỉnh dậy, sau đó bình tĩnh trả lời. "Cậu có thể...nếu không phiền.. cậu cho mình mượn con cừu bông trong tay cậu được không ? "Nhận thấy con cừu bông trong lòng mình, Laeta có chút ngạc nhiên. Tại vì trong phòng ngủ của cậu ở nhà cũng có rất nhiều cừu bông, vừa hay ở đây lại có một con giống y chang con ở nhà nên quen tay bưng lên sờ mờ, không ngờ cậu ta lại đột ngột hỏi một câu hỏi không liên quan như vậy. Nhớ tới lời Kirie khen mấy thứ bánh kẹo dễ thương ko nỡ ăn, Laeta đoán chắc cậu chàng này có tí fetish gì đó với đồ dễ thương, nhìn cái biểu cảm đơ đơ của cậu ta từ lúc nói chuyện cho tới giờ không hiểu sao lại khiến Laeta nổi cơn muốn xấu tính một chút. "Không ?" Cậu trả lời, giơ con cừu lên một cách trêu ngươi xong đó ôm nó vô lòng không nhả ra.
|
|
|
Post by pourpra on Aug 6, 2017 4:59:12 GMT 7
Nhân vật : Lăng Hạo | Teiruka Thời gian : 7h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"Để đó đi, thế nào tối cũng coi tiếp mà"Nghe thằng Tei trả lời, Hạo hơi khựng lại. Một giọt mồ hôi lạnh lăn trên trán anh, cái này, không phải hôm trước nó vừa mới xem xong hay sao, hôm nay lại xem nữa hả Tuy rằng rất tôn trọng sở thích cá nhân của thằng bạn thân, nhưng có vẻ như nó không có chút ý thức riêng tư nào cả, lại còn có vẻ đói khát nữa chứ. Không phải người ta khi cần xử lí thì nên đóng cửa giải quyết một mình hay sao, thằng này không những bê sang phòng Hạo ngồi giữa nhà, bất kể lúc anh đang đánh game hay không, lại còn lúc nào cũng dụ anh coi chung nữa chứ. Hạo không hiểu lắm mục đích thằng Tei cứ dụ khị mình coi phim hành động gay với nó hoài, nhưng nó mới là người cần giải quyết mà đâu phải anh chứ ?! Dạo gần đây anh còn bắt đầu đau đầu nghĩ xem liệu có nên đem nó đi khám xem nó có bị cuồng dzưm hay lên mấy diễn đàn gửi cfs xin lời khuyên của cộng đồng mạng xem có nên đăng tin tìm bồ cho nó không ? Hạo thật ra cũng là một người bình thường thôi, coi những thứ rating cao không phải không bị dao động, nhưng thằng Tei coi toàn hàng khủng khiếp quá anh thấm không nổi. Ngoài ra, những chuyện sinh lý đối với Hạo chỉ là một vấn đề của cơ thể cần phải giải quyết khi cần thiết, chứ anh chưa từng chủ động tìm xem như thằng bạn mình. "Hôm nay muốn ăn món nhật hay món trung ?" "Ừm, ăn tạm thôi không cần cầu kỳ, mày nấu cái nào tao ăn cái đó." Vừa trả lời Hạo vừa nghĩ, không biết mai mốt thằng Tei có người yêu thì bồ nó sẽ trông ra sao, chắc sinh lý phải khỏe lắm... "Thằng nhóc nhân viên của tao đó. Tuy giờ quán đổi chỗ nên phải thay gần hết nhân viên, nhưng nó vẫn là nhân viên chính đó. Lại đó không, tao giới thiệu mày với nó luôn ?"Hạo vốn là một người không hay để ý những chuyện nhỏ nhặt, nhưng không phải vì thế mà nhận thức của anh thấp, có những việc mà anh cảm thấy cần thiết thì anh sẽ lưu trong đầu giống như trực giác vậy. Thằng nhóc nhân viên ở chỗ làm của Tei cũng thế, anh mới nhìn qua nó lúc nó ở quán cafe cũ của thằng Tei đôi ba lần nhưng nó rất nổi bật, mà có lẽ vì anh thấy thằng bạn mình ở bên cạnh nó có vẻ vô cùng thoải mái nên Hạo thấy việc nhớ tới nó là một việc tất nhiên. Thấy thằng nhóc ngồi có vẻ như đang nói chuyện với ai đó, Hạo suy nghĩ không biết liệu có cần thiết tới mức phải giới thiệu với nhau tại thời điểm này không, nhưng thằng Tei mà đã tin tưởng một đứa tới mức lôi nó từ quán cũ tới tận đây còn ở chung nhà nữa, dù ít hay nhiều mai mốt dưới quán cafe có chuyện cần gặp còn có thể liên lạc với nó. "Cũng được, qua đó nói một hai câu." Đoạn, anh tự dưng tiếp lời. "Tao nghi quá, mày đã đầu độc nhân viên của mày chưa vậy ?"
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 6, 2017 16:04:34 GMT 7
Nhân vật : Marine | Feng DingThời gian : 7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu 1 , 2, 3 , 4, 5
Từ lúc đến đây Feng Ding vẫn chưa thấy chị gái nào ngoài tỷ tỷ của cậu cả, may mắn thay cuối cùng cũng có một người, mà người ta còn thuộc kiểu hình vui tươi luôn cười tỏa nắng nữa chứ. Không biết có phải do bị bầu không khí của Marine làm ảnh hưởng hay không, hay do lời mời đến chơi ăn bánh uống trà của chị ấy mà cậu cảm thấy phấn khích theo luôn. - Em có miếng kem dính trên mặt đó.Còn chưa kịp mở miệng lách chách cám ơn thì Marine đã đưa tay nựng má cậu, sau đó còn chùi chùi đến khi rút tay về thì thấy có một miếng kem dính trên đó. Feng Ding ngượng nóng cả 2 má. Cái đống kem trắng đó khiến cậu nhớ tới đoạn phim GV mà đại ca xem trước khi cậu đi, còn bảo cậu sau này xxoo với người yêu nhất định phải làm như vầy nè, còn giảng giải cụ thể cho cậu nữa... Huhu AV thì cậu biết cũng đã xem cảnh thật luôn rồi nhưng GV thì làm sao 2 tên đàn ông lại có thể xxoo với nhau được chứuuu Ngay lúc cậu còn đang đần mặt ngu người thì Marine kéo kéo cậu rồi chìa cho cậu xem chiếc điện thoại: - À nếu không ngại tụi mình add FB liên lạc được không ? FB chị là Marine Junys, còn em ?Eh, add nick fb hả? Feng Ding vội kéo hồn về khỏi mớ suy nghĩ linh tinh rồi cũng moi điện thoại trong túi áo ra, cho Marine xem FB của mình: - Dạ được ạ, tên em nè, thêm nào thêm vào nàooo. - Ngón tay cậu nhanh nhẹn ấn ấn tên của Marine để tìm kiếm sau đó gửi ngay lời mời kết bạn. Thấy yêu cầu đã được chấp nhận, cậu chu miệng cười hí hửng xong ngẩng đầu lên - chịu thôi, ai bảo cậu lùn quá làm gì- hỏi Marine: - Chị ơi, vậy chị có biết tiếp theo ở đây có tổ chức tiết mục gì không ạ? Chẳng lẽ chúng ta chỉ đến đây để ăn thôi sao? Em thấy nếu có trò gì đó thì sẽ vui hơn á.
Marine Feng Ding
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 6, 2017 17:07:06 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de Habsbourg | EnkhtuyaThời gian :7h40 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcQuan sát xung quanh chán chê một vòng, cô nhận thấy mọi người có vẻ như đã thân thiết biết từ trước, hoặc cũng đã nhanh chóng tương tác với người khác để làm quen rồi. Lucanié ngầm thở dài, cô cũng phải chấm dứt việc lười biếng mà ngồi một cách thụ động ở đây thôi, đứng lên và dạo xung quanh chào hỏi mọi người đi.... "Oa, chị đẹp."Lucanié nghiêng đầu, kéo mắt nhìn về hướng phát ra tiếng nói - là một tên nhóc con. Do bản thân mải suy nghĩ nên cô không để ý nhóc này đã đến đây từ lúc nào, cùng lúc cô nheo mắt đánh giá một lượt cậu bé: vóc dáng cùng độ tuổi tương tự Đình Đình, làn da hơi ngăm nên trông cậu có vẻ khỏe mạnh và năng động hơn đứa nhỏ kia. Cô kín đáo quan sát cậu bé kì lạ, trong tư liệu của cô không tìm được thông tin của nó nhưng nhìn sắc mặt, da niêm mạc cùng hình thể kia có thể thấy thuộc dạng hay vận động cơ bắp, nên rất dễ dàng mà đoán được đây là một đứa trẻ tốt, ít nhất nội tạng bên trong cũng nguyên vẹn tươi mới hoạt động tốt, giá cả nhất định cao hơn nhiều so với người bình thường nhiều. Lucanié có cảm giác đứng trước mặt cô không phải là một người nào đó mà chính là một túi tiền to bự biết di động ha ha ha... Đứng nhìn chằm chằm vào người khác là rất khiếm nhã và mất lịch sự, nhưng khi nhìn thấy đứa nhỏ này cô lại không thấy tức giận, ngược lại dáng vẻ thật thà chất phác của cậu ̶c̶̶ù̶̶n̶̶g̶ ̶b̶̶ộ̶ ̶đ̶̶ồ̶ ̶l̶̶ò̶̶n̶̶g̶ ̶đ̶̶ắ̶̶t̶ ̶g̶̶i̶̶á̶ khiến cô cảm thấy hứng thú. Dù sao cô cũng đang quá rảnh tới sắp chết mất rồi, cô cũng biết bộ dạng của mình hơi đáng sợ dọa người nên có đứa chủ động chịu chạy đến gần thì còn gì tuyệt vời hơn. Nghĩ nghĩ một hồi Lucanié nhích sang một bên, chừa một phần thoải mái, tay vươn ra vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh nheo nheo mắt : "Đến đây, đứng đó làm gì, chúng ta làm quen đi." - Xong cô cười nhẹ - "Tôi là Lucanié de Habsbourg, em cứ gọi tôi là Lucanié được rồi."
Lucaníë de Habsbourg Enkhtuya
|
|
mack21
Thực tập sư
EM CHỈ LÀ CON CHIM BÉ NHỎ YẾU GIÓ
Posts: 68
|
Post by mack21 on Aug 6, 2017 17:37:06 GMT 7
Nhân vật: Gold KeiThời gian: tôi 1/12/2017 Gold nhanh chóng tìm thấy Kei, vì lẽ tiệc cũng không có quá nhiều người. Nhưng mà cái gì thế kiaaaaa. Tại sao cậu ấy lại không mặc bộ đồ mình đưa qua Thật là uổng công chọn riêng cho cậu ấy. Kei chạy tới chỗ Gold, có hơi mệt một chút vì cái hội trường phòng tiệc này rộng vãi ra. Cũng hên Kei đã biết Gold mặc đồ như thế nào, lại còn quả đầu vàng chói lọi, cũng không quá khó kiếm. Nhưng công nhận ảnh chụp của Gold thật là dìm hàng vì anh ấy ở ngoài nhìn còn đẹp hơn. Bộ đồ trông có vẻ đơn gián, nhưng chất vải nhìn là biết đồ mắc tiền, ôm vào cơ thể rất vừa vặn. Tóc của anh ấy tạo kiểu nhìn cũng rất thời thượng. Không hiểu sao Kei cứ có cảm giác có một vầng sáng tỏa ra từ người Gold. Quả là idol người mẫu lâu năm có khác... Gold hơi không vui, nhìn thấy Kei bận một bộ sơ mi áo gile trông có vẻ hơi rộng chút, tuy đỡ hơn bình thường cậu ấy mặc rồi, nhưng sao có thể so bằng đồ của mình đưa cho cậu ấy chứ. Nhưng nhìn kĩ thì Gold thấy Kei đang đeo vòng cổ đi kèm với bộ đồ Gold đưa qua, cùng với đôi bốt đen nữa. Dù hơi không ăn nhập, nhưng chắc cậu ấy không muốn mặc nổi quá nhưng cũng không muốn mình buồn, nên tự nhiên Gold thấy không giận nữa, mà còn có chút thấy vui. Bộ này cũng ổn. - Kei, tháo mắt kính ra đi, anh biết em cận không nặng lắm, chắc ko cần đeo đâu, còn nữa, tháo bớt tóc ra , đừng có cột như vậy. Gold vừa nói vừa với lấy kính của Kei và xõa tóc cậu ấy ra. Đúng ròi chính là như thế. Kei dù không thích lắm, nhưng thôi kệ vậy. Chỉnh sửa xong xuôi , Gold liền lôi máy ảnh ra chụp lại. Đợi đấy về nhà sẽ đăng lên facebook. bổ sung sau
Có vẻ như mọi người đã tới gần đông đủ, Gold cảm thấy không cần trì hoãn bữa tiệc nữa, liền cầm micro lên tiếng để lấy sự chú ý của mọi người. - Alo alo, 1,2,3,4. Xin chào tất cả các bạn! Chào mừng các bạn đã đến với bữa tiệc đầu tiên ăn mừng các bạn đã chọn chung cư làm tổ ấm. Mọi người chắc đã thoải mái thuowrg thức đồ ăn buffet do chúng tôi chuẩn bị, và tôi cũng hi vọng các bạn đều thích. Có lẽ các bạn đều đang băn khoăn không biết tôi là ai? Xin tự giới thiệu, tôi chính là một trong hai vị chủ chung cư này. Vị còn lại chắc cũng sẽ tới trong ít phút nữa, hi vọng anh ấy cũng có thể tới kịp cho buổi diễn văn nghệ tiếp theo ha ha ha. Kei nhìn Gold, tự hỏi sao anh ấy phô trương quá vậy, lại còn cả văn nghệ sao?.... Bữa tiệc này là cho chung cư thôi nhỉ? Fan của anh ấy sẽ không từ nơi nào đó ập ra đè chết hết mọi người ở đây chứ... - Nếu mọi người thấy tôi trông có vẻ quen mắt, thì tôi xin được tự giới thiệu luôn, nghề nghiệp bình thường của tôi là idol kiêm người mẫu. Nếu các bạn không biết, không sao bây giờ các bạn có thể biết tới tôi liền! Nói rồi Gold búng tay một phát, hai hàng người xuất hiện tay bưng mâm đồ ăn đóng nắp bằng bạc như trong phim thường thấy, đi tới từng vị khách một và mở nắm mâm ra. Ở trong chính là album mới nhất cùng photobook mà Gold chuẩn bị sẵn. Nhóm cậu ấy vừa có một đợt comeback hoành tráng, tiện thể quảng cáo luôn vậy. Kei cầm album của Gold trên tay, nhìn vào bìa đĩa Nhóm Sunboyz... - Và để khuấy động không khí, sau đây mời các bạn thưởng thức màn trình diễn văn nghệ do chính tay tôi chuẩn bị. Hãy ủng hộ tôi nhé <3! Ngay sau đó bỗng nhiên hội trường tối lại. Trong một khoảng khắc ánh sáng tập trung về vị trí khi nãy Gold đứng, chỉ là bây giờ không thấy người đâu. Bỗng nhiên tiếng nhạc vang lên, nhịp trống gõ nhè nhẹ, sau đó liền chuyển qua một giai điệu nhanh mạnh thể loại EDM. Và lúc đấy cả hội trường chỉ thấy một luồng sáng nhỏ rọi lên sân khấu vào khuôn mặt điển trai của vị chủ chung cư này. Gold mỉm cười một cái, cả hội trường bừng sáng. Trên người Gold bây giờ không còn là bộ đồ dự tiệc khi nãy nữa, mà là một bộ đồ thời trang trình diễn. Sau lưng Gold là một đoàn vũ công đang múa phụ họa. Giọng hát của Gold nhanh chóng cất lên vang khắp cả hội trường. Kei chả còn thấy ngạc nhiên gì nữa... Cảm giác chỉ mới có một ngày thôi mà đã quen với cái tính phô trương này của Gold thì đúng là không phải phô trương dạng thường. Động tác nhảy của Gold rất mượt, tốc độ vừa phải. Từng nhịp nhảy từng động tác đều được biên đạo để làm nổi bật cơ thể rắn chắc khỏe đẹp của Gold. Nhất là đoạn lúc cậu ấy nhảy ở điệp khúc, cố tình để lộ một chút vùng bụng, thật không phải câu dẫn khoe hàng dạng thường. Kết thúc bài trình diễn bằng một động tác xoay người đơn giản, cả người vã mồ hôi, nhưng xem chừng Gold thấy rất vui. - Cám ơn mọi người đã theo dõi màn trình diễn vừa rồi, bây giờ ban nhạc sẽ bắt đầu chơi nhạc theo yêu cầu. Các bạn có thể tới gặp quản lý ban nhạc để đăng kí. Chúc các bạn một buổi tối vui vẻ nhé <3. Nói xong Gold lui xuống thay đồ, rồi quay trở về chỗ Kei đang đứng. Tiếp tục tận hưởng bữa tiệc mà cậu tự chuẩn bị. Hai ngày tiếp theo cậu đều kín lịch làm việc cả rồi thế nên hôm nay phải tranh thủ ăn chơi cho đã !!!
Gold Kei
|
|
|
Post by Mè on Aug 7, 2017 1:53:55 GMT 7
Nhân vật : Kirie | Laeta | Lăng Hạo | TeirukaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcTrong lúc hỏi ý kiến Laeta về việc xin được mượn con cừu, thì trong đầu Kirie đã diễn vài ba cảnh cậu sẽ ôm con cừu bông nè, chụp hình up facebook nè, sẽ thắt nơ cho nó nè..v..v "Không ?"Kirie nghe thấy người đối diện nói, kèm hành động ghì chặt con cừu bông vào người. (;へ:) Nghe đâu đó có tiếng loảng xoảng bể trong người Kirie. Huhuhu tạm biệt bé cừu ;A; "Ừm, xin lỗi vì đã hỏi bất ngờ như vậy." - Tuy rất đau lòng nhưng cậu vẫn lễ phép trả lời. Tất nhiên mắt vẫn còn lưu luyến nhìn về phía em cừu. Cậu sẽ ráng tháng sau xin ông chủ tăng ca làm thêm 1 ít lương, phải kiếm 1 em giống vậy mua về trưng phông mới được !! "Ôm nó có êm lắm không ?" Vì không thể mượn về, nên Kirie quyết định hỏi cảm nhận một chút, không hiểu sao nhìn người ta thỏa mãn hay nghe người khác kể cảm xúc thì cậu cũng cảm thấy thỏa mãn theo. Nhưng hình như hỏi vậy thì đường đột quá ? Thế nên cậu chen thêm câu nữa "À tại nhìn cậu ôm nó thích thú quá nên mình hỏi cảm nhân thôi".... Càng nói càng sai thì phải. Đang lúc bối rối không biết nên tiếp tục im lặng hay chờ đợi Laeta phản ứng, thì bỗng trong đường nhìn cậu vô tình lia thấy sếp đang đi hướng về phía cậu. ================================ Sau khi được sự đồng ý của Hạo, Teiruka liền không cần ngại ngùng gì, rót một ly rượu rồi cùng thằng bạn đi về phía góc phòng. "Tao nghi quá, mày đã đầu độc nhân viên của mày chưa vậy ?" - Bỗng Hạo hỏi, với khuôn mặt tràn đầy sự ái ngại. Hả ?! Nó nói thế là sao chứ ! Làm như anh cuồng dâm biến thái lắm vậy. Teiruka tự nhận mình là một người khá là lịch lãm đàng hoàng, chỉ có hơi gian thương 1 tí, à cũng hơi khoái coi pỏn 1 tí, nhưng anh vẫn là một người rất bình thường nhé. Làm gì đến nỗi cuồng dâm mà thằng Hạo lại làm cái khuôn mặt như kiểu anh là virut truyền nhiễm đầu độc đầu óc trẻ thơ. Cùng lắm là trước mặt nó thì có hơi bị tự nhiên, nhưng cũng là vì lo lắng cho sinh lý của nó mà. Anh liền giơ tay lên pat đầu nó 1 cái ngay tắp lự - Sao mày dám nghĩ xấu anh mày như thế. Tao hơi bị galant lịch sự với nhân viên nhá. - Tei nói một cách hiển nhiên không ngượng mồm tí nào. Tiện thể anh bồi thêm - À mà nếu mày biết ai còn đang rảnh rang kiếm việc, chịu khó tí khéo tay tí ngoan ngoãn tí thì giới thiệu tao, bên quán cà phê đang sắp mở lại và thiếu nhân viên quá. An tâm tao không có đầu độc nhân viên đâu.
Nói xong Tei mới chú ý thấy mình đã gần đến nơi, vừa ngước quá liền thấy khuôn mặt đơ như cây cơ của thằng Kirie và bóng lưng của 1 người đối diện nó. Kirie thì có vẻ đang nhìn chằm chằm vật gì trong tay người kia. Còn người kia, một đầu tóc trắng xù xù, phong cách ăn mặc emo của tụi nhỏ bây giờ. Không biết 2 đứa nó nói gì, nhưng dù nhìn bản mặt đơ của thằng Ki thì anh vẫn cảm nhận được hình như...nó đang quằn quại cái gì đó. Chắc thằng này lại bị chứng tự kỉ nói chuyện trên mây rồi - Tei thầm nghĩ. Vừa lúc Kirie chuyển tầm nhìn và vô tình thấy anh, sau đó nó hiếm thấy mở mắt to hơn bình thường một tí, hẳn là rất giật mình. Thật ra thì Tei cũng chẳng muốn chen ngang bất thình lình cuộc đối thoại của người khác, nên anh chỉ đứng lại vẫy vẫy tay chào nó. Và rồi anh thấy thằng Ki cũng lễ phép chào lại anh, lôi kéo theo cả sự chú ý của người đối diện về phía này. Thôi được, lỡ cắt ngang thì tới vậy. Anh đi lại phía cả 2 đang đứng và chào "Chào các cậu, tôi là Teiruka, sắp tới chúng ta sẽ là hàng xóm của nhau, không phiền nếu tôi gia nhập cuộc nói chuyện chứ ?"============================ Kirie thấy sếp vẫy tay chào với mình, cậu liền nói lời xin lỗi làm phiền với Laeta, sau đó quay qua cúi đầu chào sếp. Tiếp đó cậu nói với Laeta - "Đó là sếp của mình. Họ cũng sẽ ở trong chung cư này, nên cũng là hàng xóm tương lai. Có lẽ anh ấy đang lại đây chào tụi mình."Ai dè Tei lại chào cả 2 thật. Nhìn đằng sau Tei hình như còn có bạn thân của anh ấy. Cậu hay thấy sếp nhắc tới anh ta.
Kirie Laeta Lăng Hạo Teiruka
|
|
|
Post by Mè on Aug 7, 2017 2:36:38 GMT 7
Nhân vật : Marine | Feng DingThời gian : 7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu 1 , 2, 3 , 4, 5 , 6- Dạ được ạ, tên em nè, thêm nào thêm vào nàooo. - Nhìn Đình Đình hớn hở add cô, Marine cũng cảm thấy vui vẻ. Cố rất thích những người đáng yêu như thế. Cậu bé còn chu miệng cười nữa chứ. Add xong cô liền phát hiện cậu bé đang để ava...cậu ta mặc đồ nữ ? Không biết lí do là gì nhưng chung uy là rất r6at1 đáng yêu. Ah ~~~ Marine cảm thấy như một chân trời mới mở ra. Nếu sau này thân cậu ta rồi, có thể cho cậu thử mấy cái đầm xòe trong tủ cô được không nhỉ, nó sẽ rất hợp với nước da trắng và mái tóc dài của Đình Đình cho mà xem ! - Chị ơi, vậy chị có biết tiếp theo ở đây có tổ chức tiết mục gì không ạ? Chẳng lẽ chúng ta chỉ đến đây để ăn thôi sao? Em thấy nếu có trò gì đó thì sẽ vui hơn á. - Tiếng nói Đình Đình lôi kéo cô lại. Marine để tay lên cằm suy nghĩ một chút. Với tính cách của đàn anh cô cùng với người kia, thì chắc hẳn buổi tiệc sẽ chẳng đơn giản chỉ là thế này đâu. Hình như đàn anh có nhắc gì tới tiệc nhảy thì phải. - Tí nữa chắc sẽ có vũ hội nhảy múa làm quen đấy. Nghe cũng thú vị mà phải không. Cho nên đừng ăn úa nhiều, cẩn thận đau bụng nhé ~ - Marine vừa cười vừa tranh thủ nựng má cậu ta thêm tí nữa.- À ! - Marine chợt bật dậy - gì thì gì, chúng ta phải selfie check in một tấm nào, không phải lúc nào cũng có dịp quen một người đáng yêu như em trong bữa tiệc phải không ?Nói xong cô liền giơ điện thoại lên chụp tự sướng với Đình Đình, sau đó chỉnh app rồi up FB. (sẽ update FB sau =))))))))))) ) - Được rồi! Bây giờ trước khi chờ đến tiệc khiêu vũ nhảy múa gì đó, em có muốn đi vòng vòng chơi để tiêu thực bớt không ? Hoặc cầm theo một ít tráng miệng để ăn cũng được.
Marine Feng Ding
|
|
|
Post by pourpra on Aug 7, 2017 6:55:30 GMT 7
Nhân vật : Kirie | Laeta | Lăng Hạo | TeirukaThời gian :7h20 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"Ừm, xin lỗi vì đã hỏi bất ngờ như vậy." Nhìn phản ứng của Kirie, bộ mặt vẫn bình tĩnh như cũ nhưng câu từ cũng toát lên phần nào thất vọng, chắc trong thâm tâm cậu ta đang vỡ loảng xoảng đây. Laeta nghĩ thầm, nếu người bình thường mà vùng lên tức giận thì đã không sao, đằng này mấy người có tính cách như thế này làm cậu nổi hứng muốn lấn lướt trêu chọc cho đã mới thôi. "Ôm nó có êm lắm không ?...À tại nhìn cậu ôm nó thích thú quá nên mình hỏi cảm nhân thôi"Chà, có lẽ nên giữ quan hệ với cậu ta, tuy hơi ít giao tiếp nhưng có vẻ không phải là người khó gần. Laeta nhìn Kirie, lại nổi hứng sugar daddy, muốn đem cho cậu ta mấy con cừu bông làm quà kết bạn. ============================ "Sao mày dám nghĩ xấu anh mày như thế. Tao hơi bị galant lịch sự với nhân viên nhá.""Ai biểu mày làm tao tò mò." Hạo nghe Tei trả lời, cũng gật gù tốt tốt, thiệt ra anh đâu có nghĩ xấu gì đâu chỉ là do lúc ở nhà thằng Tei yolo quá nên mới buột miệng hỏi một câu, anh lại ít khi ghé qua quán của nó vì thời gian làm việc của 2 đứa trùng nhau. Dù sao nó cũng là một ông chủ, đối xử lịch sự với nhân viên là tốt. " À mà nếu mày biết ai còn đang rảnh rang kiếm việc, chịu khó tí khéo tay tí ngoan ngoãn tí thì giới thiệu tao, bên quán cà phê đang sắp mở lại và thiếu nhân viên quá. An tâm tao không có đầu độc nhân viên đâu.""À, hình như thằng En đang tìm việc làm thêm thì phải." Hạo nhìn quanh quất một hồi, không biết nó đã chạy đi đâu rồi nữa, mấy hôm nghe nó ca cẩm việc vừa bị đuổi cổ vì chỗ làm thêm phát hiện nó khai man tuổi nên chật vật lắm. Năm cấp ba trước khi anh vào làm chính thức tại võ đường của gia đình cũng có đi tìm việc làm khắp nơi, sống một mình lại có ý thức tự lập như thằng En khiến Hạo rất hài lòng, quả là học sinh ruột của anh. ======================= "Đó là sếp của mình. Họ cũng sẽ ở trong chung cư này, nên cũng là hàng xóm tương lai. Có lẽ anh ấy đang lại đây chào tụi mình."Kirie đột nhiên cắt lời khi Laeta tính đưa cho cậu con cừu bông, quay lại theo hướng được chỉ. "Chào các cậu, tôi là Teiruka, sắp tới chúng ta sẽ là hàng xóm của nhau, không phiền nếu tôi gia nhập cuộc nói chuyện chứ ?"Giọng nam cất lên khi cậu vừa quay lại, Laeta suýt chút nữa lăn đùng ra trụy tim. Hai người mới tới, không phải một trong hai là anh Hạo sao, tại sao lại đến đây, cậu đã muốn trốn hết người quen như trốn hủi rồi sao còn đến đâyyyyyy. Cái rồi lại nhìn cái người đằng trước tên là gì cơ, Teiruka à Teiruka không phải là tên bạn thân của anh Hạo sao, không phải là lão sư phụ của cậu trên game hay saoooooooo ?!?!?!? Lão sư phụ game của cậu lại là sếp của cậu Kirie này à tai sao lại có dây mơ rễ má tùm lum như vậy, rốt cuộc cái chung cư này túm hết người quen về một chỗ cho thuê nhà đúng khônggggggg ?!?!?! Nội tâm Laeta vò đầu bứt tóc gào thét dữ dội, thiếu điều muốn đứng dậy lao đi cho xong. Nhưng không, thế này đã là gì, cậu rất giỏi trong việc giữ cho biểu hiện bên ngoài của mình trông bình tĩnh hết mức có thể. Không sao đâu Laeta, bọn họ đâu có biết mình là ai, cái này cũng giống như một cuộc làm quen lần đầu thôi mà. Vô thức quăng con cừu bông qua phía Kirie, Laeta đẩy gọng kính của mình, bắt đầu mở lời. "Không sao, càng đông càng vui mà. Chào anh Teiruka, em là Laeta mới chuyển đến phòng số 5." Chết mồ, buột miệng xưng hô là em không biết lão ấy có để ý không, tại lỡ biết tuổi của lão ở trên game rồi. Cơ mà chuyện đấy không hiếm gặp chắc không sao đâu xùy xùy. "Mọi người có vẻ quen thân nhau hết rồi nhỉ, em mới nói chuyện với Kirie vài phút trước thôi." Laeta phun ra mấy câu thuận lợi nhưng thật ra trong lòng có tí nôn nao, không biết là do phải giả bộ trước mặt người quen chơi bấy lâu trên game hay do có cảm giác lo sợ nên nghĩ bọn họ đã biết tỏng mình là ai từ trước đó rồi. Thầm quan sát hai người nọ, cảm thấy dáng vẻ ngoài đời của bọn họ cũng có phần nằm trong mường tượng của cậu. Tên sư phụ hay đì cậu ở trên game lại là sếp của cậu Kirie ( có vẻ ) dễ bắt nạt này, mặt mũi tướng mạo thì có chút bất ngờ, nhìn đàng hoàng thẳng thớm hơn Laeta nghĩ, còn tóc dài nữa chứ. Anh Hạo thì, biểu cảm có vẻ nghiêm nghị, phong cách cũng rất kín đáo dễ đoán với những gì ảnh thể hiện, có nét của một người trưởng thành. Cả hai người bọn họ đều rất sáng sủa, không quá đô con hay già dặn nhưng rất khỏe mạnh, sư phụ Teiruka đẹp trai, anh Hạo cũng thế... "Tôi là Lăng Hạo, sống chung phòng với Tei." Hạo nhìn mọi người giới thiệu với nhau, liền cảm thấy mình cũng nên mở miệng. Thằng nhỏ tóc hồng là Kirie anh cũng đã biết, còn cậu tóc trắng chắc là hàng xóm mới. Có một điều kì lạ khiến Hạo để ý là không hiểu tại sao lúc giới thiệu cậu ta cứ hơi cúi đầu xuống làm mái tóc với cặp kính che hết cả mắt đi, người thì rất cao chắc phải hơn 1m8 nhưng lại gầy, da dẻ trắng bệch kiểu ốm yếu. "Trông cậu xanh quá, có sao không ?" Hạo buột miệng hỏi khiến Laeta có chút giật mình, liền xua tay. "? Không sao, à...bình thường sức khỏe em vốn không được tốt lắm nên hay phải qua lại bệnh viện. Nếu có gì không hay xảy ra mong mọi người chiếu cố để mắt em một chút." Laeta thật sự không muốn phải nói đến tình trạng sức khỏe yếu đuối của mình trước bọn họ một chút nào, nhưng dù gì đó cũng là mục đích ban đầu cho việc đi làm quen của cậu nên đành chịu thôi. Cậu nhìn hai người trước mặt, trong lòng tò mò không biết tính cách ngoài đời của bọn họ có giống như trên game thể hiện hay không. Sau đó, chưa kịp nói gì tiếp, đèn trong căn phòng đột nhiên chìm nhẹ xuống, hướng ánh sáng tới con người đang đứng một cách nổi bật. Đó là idol Gold. "Alo alo, 1,2,3,4. Xin chào tất cả các bạn! Chào mừng các bạn đã đến với bữa tiệc đầu tiên ăn mừng các bạn đã chọn chung cư làm tổ ấm. Mọi người chắc đã thoải mái thưởng thức đồ ăn buffet do chúng tôi chuẩn bị, và tôi cũng hi vọng các bạn đều thích. Có lẽ các bạn đều đang băn khoăn không biết tôi là ai? Xin tự giới thiệu, tôi chính là một trong hai vị chủ chung cư này. Vị còn lại chắc cũng sẽ tới trong ít phút nữa, hi vọng anh ấy cũng có thể tới kịp cho buổi diễn văn nghệ tiếp theo ha ha ha."
Ô, không ngờ anh ta lại chính là một trong hai vị chủ chung cư ở đây sao, Laeta nghĩ thầm, Gold hiện nay là idol có danh tiếng rất tốt trong mắt công chúng, hình ảnh của ta sạch sẽ và chưa từng bị vướng mắc vào một scandal nào. Công ty của gia đình cậu đã từng có nhiều lần muốn mời Gold kí hợp đồng quảng bá với mình nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp, phải chăng đây là một cơ hội tốt để tiếp cận anh ta chăng. Đột nhiên ở đâu có hai hàng người xuất hiện tay bưng mâm đồ ăn đóng nắp bằng bạc như trong phim thường thấy, đi tới từng vị khách một và mở nắm mâm ra. Ở trong chính là album mới nhất cùng photobook của Gold. Nhìn người thật hát nhảy ở cự li gần, Laeta cảm thấy anh ta quả thực là một idol rất cuốn hút, đôi môi cười một cách chuyên nghiệp và mái tóc vàng sáng lên dưới ánh đèn spotlight. Phải tội.....chói mắt ..... quá......chói lòa như ánh mặt trời lóng lánh như bề mặt ánh kim của cục vàng, hệt như cái tên....đau...mắt quá..... Laeta xoa xoa đôi mắt gần như mù toét của mình, hồi bé bị tổn thương thị lực giờ nhìn vào thứ gì sáng quá cũng đau hết cả đầu. "Cám ơn mọi người đã theo dõi màn trình diễn vừa rồi, bây giờ ban nhạc sẽ bắt đầu chơi nhạc theo yêu cầu. Các bạn có thể tới gặp quản lý ban nhạc để đăng kí. Chúc các bạn một buổi tối vui vẻ nhé <3"
Hạo facepalm từ lúc cầm cái album Sunboyz cho tới lúc Gold bật nhạc sàn nhảy nhót, đúng là hai tên chủ chung cư tên nào cũng tửng tửng như nhau. Không biết đến lúc tên kia tham gia thì sẽ như thế nào nữa.
Kirie Laeta Lăng Hạo Teiruka
|
|
|
Post by pourpra on Aug 7, 2017 7:10:08 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de Habsbourg | Enkhtuya Thời gian :7h40 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu
"Tôi là Lucanié de Habsbourg, em cứ gọi tôi là Lucanié được rồi."
"Được ạ ?!"
Enkhtuya giật mình khi nghe Lucanié lên tiếng nói chuyện với cậu, cảm thấy mình thật vô duyên khi vô thức đứng nhìn người ta chằm chằm, câu đỏ mặt ngượng ngùng. Nhưng kìa, chị đẹp không những không mắng cậu mà còn chừa chỗ nói cậu ngồi bên cạnh nữa, cậu cảm thấy hạnh phúc quá. Enkhtuya chạy lon ton tới, bẽn lẽn ngồi bên cạnh Lucanié.
"Chào chị, em là Enkhtuya, em trông bé thế này thôi nhưng đã mười lăm tuồi rồi đó nha !"
Đoạn nghĩ nghĩ một hồi rồi cậu tiếp lời.
"Em còn sống một mình nữa, chị cũng tới đây một mình sao ?"
Ở nhà Enkhtuya có một chị gái, chị gái rất thương và chiều cậu nên cậu rất thích chơi với các chị gái khác khi lên thành phố, và để cho đỡ nhớ nhà. Giọng nói của chị đẹp còn thật mềm mỏng khiến cậu muốn trò chuyện thêm, còn muốn add facebook của chỉ, chụp ảnh tự sướng với chỉ để đăng lên facebook khoe mọi người nữa. Hừ hừ ta mà quen được với chỉ thì ta sẽ chụp ảnh rồi tag tên Oves vào cho hắn gato chết luôn.
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 7, 2017 15:04:56 GMT 7
Nhân vật : Marine | Feng DingThời gian : 7h40 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcFeng Ding rất nhanh chóng làm quen với Marine, add xong nick FB cậu bắt gặp được biểu cảm ̶b̶̶ấ̶̶t̶ ̶t̶̶h̶̶i̶̶ệ̶̶n̶ kì lạ trên gương mặt của chị ấy, vội nhìn lại mới thấy avatar của mình là hình mình hồi còn giả gái............................Đội quần rồiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!! Cái hình này là các đại huynh đại tỷ trước khi câu chuyển sang nhà khác mới bịn rịn khóc lóc ôm chân kèm hăm dọa, bảo cậu mặc đồ con gái lần cuối, chụp tấm hình treo lên để khi chia ly ( ) lúc nhớ cậu còn mò lên FB xem hình cho đỡ nhớ thương này nọ bla ble.... Thú thật thì cậu đã bỏ chơi trò này từ lâu rồi, từ cái hồi papa bảo giả gái dễ gặp biến thái thì cậu bỏ hẳn luôn, không đụng tới, cho đến bây giờ các anh chị vật vã quá nên mới miễn cưỡng đẻ ra cái của nợ kia. Feng Ding hơi chột dạ, cậu sợ Marine nói cậu có sở thích quái dị, ai đời đàn ông con trai men lỳ như cậu (hả =]]]] ) lại đi ăn mặc như một đứa con gái thế kia chứ ôi ngại ngùng. Cậu hé mắt len lén dò xét thái độ của Marine, huhu may là chị ấy không có biểu hiện gì kì thị, chứ không thôi vừa chuyển đến mà dính phải scandal là thúi hẻo - Feng Ding lặng lẽ khóc thầm. - Tí nữa chắc sẽ có vũ hội nhảy múa làm quen đấy. Nghe cũng thú vị mà phải không. Cho nên đừng ăn úa nhiều, cẩn thận đau bụng nhé ~ Marine vui vẻ trả lời câu hỏi của Feng Ding, còn thuận tiện ngắt nhéo lên cái má cậu nữa. Ờ, chị gái này xinh đẹp dễ thương đó, nói nặng cũng thân thiết đó, nhưng mà chắc hay có sở thích bẹo má người khác nhỉ. Cậu cũng không để ý lắm nên cũng kệ luôn, dù sao cũng quen rồi, bị bẹo má thế này so với cái bóp mặt cậu của người kia thì còn dịu dàng hơn cả tỉ tỉ lầnnnnnn. - Được rồi! Bây giờ trước khi chờ đến tiệc khiêu vũ nhảy múa gì đó, em có muốn đi vòng vòng chơi để tiêu thực bớt không ? Hoặc cầm theo một ít tráng miệng để ăn cũng được.
Sau khi chụp chung vài tấm hình theo yêu cầu của Marine, Feng Ding cũng không định ăn gì thêm nữa, cậu cũng muốn đi dạo vòng vòng xung quanh xem mọi người thế nào liền gật gật đầu đồng ý ngay: " Dạ được ạ, em ăn thế này đủ rồi, chị em mình cùng đi vòng vòng chơi đi á." Bất chợt một giọng nói vang lên từ phía sân khấu, Feng Ding nhìn thấy Gold - một trong những người chủ của chung này - đang đứng dưới ánh đèn hoa lệ giới thiệu về bản thân. Sau đó là một màn biểu diễn văn nghệ màu mè diễn ra. Feng Ding mở nắp cái dĩa được bưng tới từ nhân viên phục vụ, cậu mở to mắt nhìn chiếc đĩa CD đầy màu sắc trên đó, tự hỏi cái này có phải hàng limited không vậy? Nếu giờ cậu chạy lên xin thêm chữ ký vào đảm bảo cái này bán được nhiều tiền lắm đó é é é é người ta là ca sĩ nổi tiếng đó! Cậu kéo kéo tay Marine đứng kế bên đó, chớp chớp mắt nói nhỏ nhỏ bằng giọng vừa đủ để chị ấy nghe được: - Chị ây, anh ý kéo áo lên khoe tận cả bụng hở tận cả rốn lỡ gió lùa vào thế đau bụng mất thì sao?
Marine Feng Ding
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 7, 2017 17:02:52 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de Habsbourg | EnkhtuyaThời gian :7h45 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"Chào chị, em là Enkhtuya, em trông bé thế này thôi nhưng đã mười lăm tuồi rồi đó nha !" - Sau đó Enkhtuya vội nói tiếp - "Em còn sống một mình nữa, chị cũng tới đây một mình sao ?" Thì ra là nhỏ hơn một tuổi so với Đình Đình - Lucanié thầm nghĩ, cô khá có cảm tình với Enkhtuya, một mặt vì nội tạng tốt, một mặt vì đứa nhóc này nói chuyện lịch sự lễ phép, không thô lỗ như vẻ ngoài. Cô khá tò mò về thân thế nguồn gốc của em ấy, lại thấy nó hơi hồn nhiên, kiểu không ngại ngùng gì nên chắc cũng thuộc loại thẳng tính nghĩ gì nói đó nhỉ? Nhìn điệu bộ bừng bừng sức sống kia, Lucanié cười cười nói: "Cũng một mình." Cô khẽ vuốt mớ tóc dài bị rối của mình, hỏi Enkhtuya: "Chỉ mới mười lăm tuổi thôi đã sống một mình rồi? Gia đình em ở đâu vì sao không ở cùng em? Một đứa trẻ ̶n̶̶g̶̶ờ̶ ̶n̶̶g̶̶h̶̶ệ̶̶c̶̶h̶ như em làm sao sống được giữa cái nơi nguy hiểm xô bồ thế này?"
Lúc vừa mới vào đây cô có thấy nhóc này đi với 1 người nữa, nếu cô không nhìn nhầm thì đó là 1 trong những NPC của game mà cô đang chơi, hình như là vai thợ săn ở thành phố trung tâm thì phải nhưng vì cô chưa tiếp xúc qua nên cũng k đến chào hỏi làm gì. Lucanié nâng mắt nhìn về hướng người đó, anh ta đang trò chuyện với một người bạn, cả hai di chuyển về phía chỗ bàn đồ ngọt, nơi có 2 thanh niên còn khá trẻ cũng đang trao đổi gì đó rồi cùng nhập hội với nhau. Lucanié lười biếng ngồi dựa lưng vào ghế nhìn về phía đó, tai nghe Enkhtuya nói chuyện, sự hoạt bát và vui vẻ của cậu làm cho cô cảm thấy vui vẻ và không nhàm chán, nếu cậu không có ý định rời đi thì cô vẫn sẽ ngồi đây bồi cậu chơi cùng. Một giọng nam cuốn hút bất ngờ vang lên, Lucanié khẽ liếc mắt về hướng phát ra tiếng nói. Người đang đứng trên bục cao sân khấu là Gold - một trong những người chủ của chung cư này. Gold là một ca sĩ nổi tiếng, tài năng cùng giọng hát trời phú khiến sự nghiệp của anh ta tiến xa so với độ tuổi của mình, cũng như tính tình và cách cư xử khéo léo mà Gold có một đội quân Fan hùng hậu sẵn sàng gào khóc vì anh ấy. Lucanié nheo mắt nhìn Gold biểu diễn, động tác nhảy rất mượt, tốc độ vừa phải. Từng nhịp nhảy từng động tác đều được biên đạo để làm nổi bật cơ thể rắn chắc khỏe đẹp của Gold. Nhất là đoạn lúc cậu ấy nhảy ở điệp khúc, cố tình để lộ một chút vùng bụng, thật không phải câu dẫn khoe hàng dạng thường. "Làm màu" Cô nghĩ trong đầu, vươn tay từ chối chiếc mâm chứa chiếc đĩa nhạc được decor màu mè hường phấn, ra hiệu cho nhân viên mang nó đến cho Feng Ding, nhóc con ấy thích mấy thứ của những người nổi tiếng thế này lắm, tốt nhất nên mang cho nó thì hơn. Lucanié, với khuôn mặt không chút cảm xúc ngồi xem hết cả buổi diễn, từ đầu đến cuối. Thú thật cô không thể nghe được thể loại nhạc này, cô đã cố gắng nhưng cuối cùng không thể hiểu được tinh hoa của nó nên thôi xin lỗi Gold idol, cảm ơn anh cuối cùng cũng dừng lại và bước xuống khán đài. Chợt Lucanié hơi cuối xuống, bên Enkhtuya hỏi nhỏ: "Này em có định xin chữ kí không? Chủ nhà mình là Idol quốc dân vạn người mê đấy."
Lucaníë de Habsbourg Enkhtuya
|
|
|
Post by pourpra on Aug 7, 2017 18:05:39 GMT 7
Nhân vật : Shu | Narvakatti | NarvakattyThời gian : 8h15 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu Vừa đáp xuống sân bay trực thăng trên tầng thượng chung cư cao cấp Orzu, Shu sải bước trên con đường trải thảm đỏ dẫn tới chiếc thang máy, mái tóc dài bạch kim bay phất phới dưới gió, trên tay cầm một chiếc tẩu được trạm trổ tinh xảo. Kể từ ngày khu chung cư này sắp được khánh thành, vì cảm thấy quá chán nản nên anh đã đi du lịch biền biệt, lâu lâu tiện tay làm vài phi vụ buôn lậu kiếm thêm ít tiền tiêu, nhặt thêm vài đứa lang thang về nuôi. Đến ngày hôm nay vừa đúng ngày mở tiệc khánh thành liền trở về kịp lúc, nghe bảo đang có tiệc ở dưới tầng thì phải. "Chào mừng ông chủ." "Ồ, hai đứa tụi bây." Narvakatti và Narvakatty mỉm cười, đứng chào sẵn ở hai bên, Shu vẫy tay lại với 2 đứa nó. Hai đứa này là do Shu nhận về làm bảo vệ cho chung cư khi đang đi du lịch ở tít trên vùng núi nào mà anh đã quên xừ tên, chúng nó nhìn cũng được lắm có vẻ thú vị nữa, chung cư này là phải có toàn ngừoi thú vị thì mới nhộn nhịp chứ. "Sao mấy đứa mới thuê nhà đâu rồi ?" "Cậu Gold đang mở tiệc ở dưới phòng ăn, tất cả đều đang tụ tập ở dưới đó." "Ồ Gold cũng có mặt nữa hả tốt tốt." Nhanh chóng ném mấy cái hồ sơ đồ đạc cho người phục vụ cầm, Shu hào hứng bước vào phòng ăn. Cánh cửa bật mở, nhận thấy đèn căn phòng đã được dìm tối để làm nổi cậu em trai Gold của mình đang hò hát hăng say trên sân khâu phòng tiệc, ĩ mẹ, thằng này lúc này nhảy múa cũng tỏa ra hào quang như một vị thừn khiên anh cảm thấy như bị thanh tẩy. Thật may vì nó cũng biết ý tổ chức một bữa tiệc kín chứ ở đây mà có mấy trăm nghìn con fan gơ phát cuồng thèm khát vì nó thì thể nào nơi này cũng biến thành một đống hỗn độn đầy máu và nước miếng cùng mấy mảnh quần áo của thằng Gold rải rác khắp phòng. Nhân dịp này anh phải tranh thủ quay lại cảnh này để bán ra cho tụi fan của nó kiếm thêm tiền mới được. Chờ Gold hát xong, xung quanh vang lên những tiếng vỗ tay hưởng ứng, Shu cũng vỗ tay cho màn biểu diễn tuyệt vời của em trai mình, sau đó để ý nó xuống sân khấu lại đứng cạnh một thằng nhóc nhìn có vẻ lúng túng so với bộ đồ nó đang mặc trên người, anh thật muốn chạy lại chào hai đứa. Chờ cho dư vị của buổi biểu diễn lắng xuống, Shu tự tin bước tới dưới spotlight, hắng giọng. "Alo alo, 1 2 3 4. Các cô các cậu vừa được thưởng thức giọng ca oanh vàng của idol Gold, là một trong hai chủ chung cư của căn hộ các cô cậu đang sống đây. Còn tôi, người đang phát biểu trước mặt các cô cậu là người còn lại." Quay qua nháy mắt với thằng Gold 1 cái, rồi Shu tiếp lời. "Tôi là Shu, người chủ chung cư thứ hai của căn hộ này. Mục đích tôi và Gold tạo nên căn hộ này thì có rất nhiều, một trong số đó là để giúp cho các bạn, bất kể người giàu hay nghèo một không gian sống thoải mái và sang trọng mà không tốn quá nhiều chi phí. Đã tới đây rồi thì mọi người đều cùng một nhà, do đó hãy sống thật đoàn kết với nhau." Đoạn, anh dừng lại cho 2 đứa bảo vệ của mình đứng ra giới thiệu sơ đồ khu chung cư được hiện lên trên màn hình đằng sau bục sân khấu. "Khu chung cư của chúng ta ngoài các tầng phòng cho mọi người sinh sống, còn có các khu sinh hoạt tự do như Tiệm tạp hóa do ngài Gold làm chủ, Tiệm cafe được mở kinh đoanh dưới tầng trệt, quán nét, phòng thể thao và cả bể bơi. Ngoài ra trên tầng thượng còn có quán bar cùng sân vườn nhà kính và dưới tầng hầm là shop tư nhân của ngài Shu, mọi người sau khi ổn định đều có thể sinh hoạt tự do ở những nơi đó." Cảm thấy không khí trong căn phòng có chút ngột ngạt, phần lớn vì mọi người có vẻ chưa quen thân với nhau, Shu cũng đã lường trước được điều này nên anh ra hiệu cho nhân viên phục vụ chuẩn bị. "Trước khi trở về đây tôi có một chuyến công tác tới Ai Cập, đã tìm được một thứ đặc sản này ăn rất thú vị nên rất muốn chia sẻ cho các cô cậu thử một chút. Vì Gold đã tặng cho mọi người một chiếc album nên anh đây cũng không thể đối đãi khách mua nhà một cách sơ sài được." Shu cười rạng rỡ. Anh búng tay một cái, hàng loạt nhân viên liền đứng thành một hàng thẳng tăm tắp, sau đó tiến tới từng người trong phòng. Nhàm chán thì thật là không vui, phải thêm vào chút gia vị mới vui chứ. Event phụ
|
|
|
Post by pourpra on Aug 7, 2017 19:20:07 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de Habsbourg | EnkhtuyaThời gian :7h45 tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trước"Cũng một mình." Lucainé khẽ vuốt mớ tóc dài bị rối của mình, điều đó khiến cho Enkhtuya nhìn như bị thôi miên, tóc chị đẹp cũng đẹp quá, chắc chắn là đã được bảo dưỡng rất tốt vì trông chúng rất mềm mại. "Chỉ mới mười lăm tuổi thôi đã sống một mình rồi? Gia đình em ở đâu vì sao không ở cùng em? Một đứa trẻ ̶n̶̶g̶̶ờ̶ ̶n̶̶g̶̶h̶̶ệ̶̶c̶̶h̶ như em làm sao sống được giữa cái nơi nguy hiểm xô bồ thế này?" Enkhtuya được hỏi về gia đình, đột nhiên rất phấn khích liền nói nhiều hẳn lên. Cảm thấy chị gái rất thân thiện lại dễ gần, không hề nghĩ chỉ có toan tính gì cả. "Thật ra em là người từ phương Đông đến Orzu, nơi em sống hồi trước khác ở đây nhiều lắm lắmmmmm (( nó giống dạng Mông Cổ ý )), ở đó không có nhà cao cửa rộng, cũng không có cơ sở vật chất như thế này đâu. Dòng họ em có một quy định khi con trai tới 15 tuổi phải thể hiện được khả năng gánh vác trụ cột cho gia đình, phải văn võ song toàn mới có thể cưới vợ, vậy nên em lên đây học tập văn hóa và kiến thức, sau hai năm trở về với gia đình." Quả thật lúc lên tới thành phố này, cậu vừa mù đường vừa chật vật đủ thứ, nhất là khi mới làm quen với nhà cao cửa rộng, công nghệ thông tin, những thứ quá mới mẻ với đời sống thảo nguyên của cậu. Nhưng nơi này luật lệ đặt ra thật kì lạ, đều từ chối cậu bởi vì cậu còn nhỏ, đòi gặp người bảo hộ, còn bảo cậu là trẻ ranh mới bỏ nhà ra đi (?) Tuy mọi việc thật sự khó khăn nhưng tính cách Enkhtuya rất lạc quan, bởi vì cậu là đàn ông mà, phải có ý chí mạnh mẽ kiên cường chứ, nếu việc này không được thì sẽ đi thử việc khác. Ngoài ra lúc ở nhà En cũng đã có kiến thức chiến đấu nên có gặp người xấu cũng đều có thể đánh lại họ. Cơ mà có lẽ Enkhtuya cũng rất may mắn, những lúc khó khăn lại quen được rất nhiều người tốt. Điển hình như thầy của cậu, và cả những người vô gia cư đã chỉ cho cậu một mái nhà ( tuy là ở chui sau đó bị cảnh sát dẹp nên mới tới đây ) Cậu đã sống yên ổn như thế ở Orzu cũng đã được một hai năm, tự lấy tiền đi làm thêm của mình mua được một chiếc máy tính chơi game và đóng tiền học, cũng không bị shock văn hóa nhiều nữa. Đang kể chuyện thì ánh đèn đột nhiên tắt xuống, Enkhtuya quay qua thấy anh idol tóc vàng vàng mà cậu nhận ra lúc vào phòng đã cầm mic giới thiệu mình là chủ nhà rồi đứng nhảy nhót điên cuồng. Á á hóa ra cái anh hay xuất hiện trên tivi này là chủ nhà mình sao, nhìn ảnh lấp la lấp lánh như được dát kim tuyến lên người, những động tác nhảy uyển chuyển có phần mềm mại lại vững chắc, thật sự rất điệu nghệ. Nhưng chỉ tội cái nhạc của anh này cứ xập xà xập xình, nghe thật là khủng khiếp, lại còn toàn là nhạc điện tử, Enkhtuya thật sự không thích những kiểu nhạc của thành phố này, cậu thích những bài hát thảo nguyên của quê hương cậu hơn. "Này em có định xin chữ kí không? Chủ nhà mình là Idol quốc dân vạn người mê đấy." Lucainé lên tiếng. Enkhtuya nghĩ ngợi một chút rồi gãi gãi đầu, nhìn xuống chiếc album màu hường được decor rất chuyên nghiệp. "Nhưng mà em không phải fan ảnh, cái chữ kí đó chả mang lại lợi ích gì cho em cả... Chữ kí của ảnh bán được tiền không ta...?" Nhận thấy anh idol hát xong rồi mở khiêu vũ, hình như ai tham gia còn được chụp chung với ảnh, còn được album kèm chữ kí tay. Ủa , ảnh là idol có nghĩa là chữ kí của ảnh sẽ rất đáng giá, vừa sống ảo được lại vừa bán được tiền, nhiềuuuuu tiền đúng không ? ? Cậu bật dậy như lò xo. "Kìa kìa chị ảnh mở cuộc thi khiêu vũ kìa, chị có muốn tham gia không ? ? ? Giải thưởng đem bán lấy tiền chắc cũng được nhiều lắm đó !"
Lucaníë de Habsbourg Enkhtuya
|
|
|
Post by sidaids on Aug 8, 2017 0:29:27 GMT 7
Nhân vật: Kei Kira KuraThời gian: 8h30 tối 1/12/2017 Địa điểm: Phòng tiệc chung cư Kirakura bận bịu với việc dọn nhà cả ngày mãi mới tới. Buổi tiệc này đối với cậu khá bất ngờ nên cậu cũng không có sẵn bộ vest đàng hoàng để mặc. Vốn dĩ cậu cho rằng dọn ra ở riêng, những thứ dành cho các bữa tối sang trọng sẽ không dùng đến. Lo dọn nhà xong hẳn cũng không kịp quay về để lấy quần áo nữa, mà muốn mua ngay một bộ cũng chả xong. Mất thời gian hơn cả quay về nhà để lấy, hơn hết là Chiều cao như cậu cũng khó mà ra tiệm vớ ngay một bộ vừa in đi? Đó cũng là điều cậu nhắn với Kei, một người bạn game cậu tình cờ phát hiện cũng đã dọn tới chung cư hôm nay, rằng muốn nhận dạng cậu rất đơn giản: Cứ nhắm tới một người cao khủng khiếp, mặc áo khoác trắng và áo thun đen bên trong, trên cổ có hình xăm con bò cạp mà bắt chuyện là được. Tuy nhiên, cậu cũng không phải là người thụ động. Bước vào phòng tiệc, cậu chậm rãi đi quanh và đưa mắt quan sát tìm người có đặc điểm giống Kei đã miêu tả. Kirakura đi một vòng rồi cuối cùng tiến tới gần sân khấu, không biết có bỏ sót không, thầm nghĩ nên gọi điện thoại cho anh ấy mà tìm. Bỗng nhiên, cậu phát hiện một bóng người cũng đứng cách đó không xa. Theo bản năng cảm thấy quen thuộc, cậu lập tức đi tới, đánh tiếng chào
"Chào anh" Người kia quay lại, cậu tiếp tục "Kei, là anh phải không?"
Kei Kira Kura
|
|
Akihara
Thực tập sư
Cho vay nặng lãi thế chấp nội tạng.
Posts: 97
|
Post by Akihara on Aug 8, 2017 20:12:06 GMT 7
Nhân vật : Lucaníë de Habsbourg | EnkhtuyaThời gian : 8h tối 1/12/2017 Địa điểm : Phòng tiệc chung cư Orzu bài trướcNgồi nghe Enkhtuya kể lại về gia cảnh éo le của mình, Lucanié cũng k biểu lộ cảm xúc gì nhiều. Không phải cô nhạt nhẽo vô tình mà là cô biết, những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh như thế sau này mới phát triển mạnh mẽ được. Vả lại, thương hại hay lo chuyện bao đồng của người khác không phải là tác phong của cô, mỗi người mỗi cảnh, đứa trẻ này có thể tự xoay sở được thế này thì tốt cho nó thôi, chỉ hơi tiếc người nhóc ấy gặp đầu tiên không phải là cô, nếu không một đứa trẻ có tư chất thế này mà bỏ qua thì thật uổng phí, nếu trải qua huấn luyện ở nhà của cô thì đảm bảo tiền đồ sáng lạng, tương lai rực rỡ rồi. "Tôi là Shu, người chủ chung cư thứ hai của căn hộ này. Mục đích tôi và Gold tạo nên căn hộ này thì có rất nhiều, một trong số đó là để giúp cho các bạn, bất kể người giàu hay nghèo một không gian sống thoải mái và sang trọng mà không tốn quá nhiều chi phí. Đã tới đây rồi thì mọi người đều cùng một nhà, do đó hãy sống thật đoàn kết với nhau."
Buổi biểu diễn của Gold vừa kết thúc, đèn sân khấu sáng, lộ ra một người đàn ông với vẻ ngoài sang trọng vừa cất cao giọng nói. Lucanié tay dựa vào ghế, chống cằm nâng mắt nhìn người đang đứng tại trung tâm của ánh đèn kia, làn da ngăm làm nổi bật lên mái tóc bạc dài cùng mớ trang sức vàng lóng lánh. Cô biết ông ta, Shu, một trong những người chủ của chung cư này. Lúc còn bé cô có theo cha mẹ mình đến dự nhiều buổi tiệc xã giao, Shu là một trong số người mà cô có ấn tượng nhất, từ vẻ ngoài đến tác phong làm việc lẫn tính cách của ông ta luôn khiến người khác vừa nể sợ vừa muốn đến gần thân cận. Nhất là sự biến thái của ông ấy. Lucanié hơi rợn người, cảm thấy quan ngại khi nghĩ tới cảnh mình sẽ sống gần với một nhân vật như vậy...... "Trước khi trở về đây tôi có một chuyến công tác tới Ai Cập, đã tìm được một thứ đặc sản này ăn rất thú vị nên rất muốn chia sẻ cho các cô cậu thử một chút. Vì Gold đã tặng cho mọi người một chiếc album nên anh đây cũng không thể đối đãi khách mua nhà một cách sơ sài được."Nụ cười rạng rỡ của Shu trong mắt Lucanié tràn đầy sự bất thiện, cô cười nhạt, lão già này thế nào cũng sẽ tính toán làm trò gì đó cho mà xem, mỗi lần lão ấy xuất hiện thì y như rằng chỗ ấy sẽ bùng nổ thác loạn vượt khỏi tầm kiểm soát. Quả thật cô đoán không sai, trước mặt cô là một nhân viên phục vụ, hai tay kính cẩn bưng một khay đồ ăn có trải khăn trắng tươm tất nhưng trên đó chỉ có một thứ gì đó trông giống như một hạt ngọc trắng lấp lánh, rất đẹp. Lucanié nheo mắt cầm viên thuốc lên, có ngu mới tin thứ này có công dụng như vẻ ngoài đẹp đẽ của nó, cũng không rõ đây là thuốc gì, tác dụng thế nào, nhưng với tính cách vô cùng cẩn thận của mình thì chắc chắn không tùy tiện uống đâu. Thế là cô nhẹ nhàng lấy trong túi xách ra một chiếc bao nilong nhỏ rồi thả viên thuốc vào, xong vứt trong túi. Mấy thứ thế này giữ lại đem về nghiên cứu để sau này còn dùng, Lucanié thầm nghĩ. Còn đang tính toán nghĩ ngợi thì Enkhtuya ngồi kế bên liền bật dậy: "Kìa kìa chị ảnh mở cuộc thi khiêu vũ kìa, chị có muốn tham gia không ? ? ? Giải thưởng đem bán lấy tiền chắc cũng được nhiều lắm đó !" HẢ?Khiêu vũ gì ở đây? rồi chưa định thần thì đã bị nhóc ấy kéo lên bàn đăng kí, sau đó chọn nhạc cũng là nhóc ấy, hai người chỉ chờ đến lượt thì nhảy thôi. Lucanié giật giật khóe miệng, thề với Chúa đời này thứ cô không thiếu chính là tiền, cái gì không có chứ tiền thì luôn luôn chất đầy đống. Không chắc là giàu nhất nhưng tự tin tiền cô có nhiều đến mức dùng lấp kín cả cái Thái Bình Dương này cũng là dư sức. Lucanié có một không vui nhưng không biểu hiện ra, phần nhiều là buồn cười và ngạc nhiên. Cô đứng không xa nhìn Enkhtuya, thấy cậu đang vui vẻ nói gì đó với người chủ trì dàn nhạc, dù sao đây là cơ hội cho nhóc ấy, cô cũng không muốn dập tắt sự nhiệt tình nho nhỏ đó nên đành âm thầm đoán xem cậu sẽ chọn thể loại nhạc gì để cả hai cùng khiêu vũ. "Chắc chắc là nhạc nhẹ." - Cô nghĩ, cũng bởi vì thấy rõ thái độ của cậu khi nghe đoạn biểu diễn của Gold, lại nhớ đến nơi xuất thân của cậu, Lucanié nghĩ rằng cậu sẽ đề xuất thứ gì đó liên quan đến quê hương của mình thôi. Cô tém lại mớ tóc trắng thật dài của mình ra đằng sau cho gọn, chuẩn bị để ứng biến phối hợp với Enkhtuya để cậu có được giải nhất.
Lucaníë de Habsbourg Enkhtuya
|
|